Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

vii. Phán quyết im lặng - Chương 15

Chuyển ngữ: ailing_mejet

.

Đứng bên cạnh ngọn nến duy nhất, vị cai ngục lộ vẻ mệt mỏi. Gió đêm lạnh lẽo đập vào cửa sổ, không ngừng làm cánh cửa gỗ nặng nề kêu cót két, cái bóng đen dài trên mặt đất cũng theo đó mà lắc lư.

Kể từ ngày hôm đó, đã năm ngày Uchiha Obito không gặp Kakashi. Hắn dành toàn bộ thời gian và tâm trí cho đống gỗ trên sân. Ánh mắt hắn lảng tránh khắp nơi, không dám nhìn thẳng vào Kakashi, tuy nhiên, trong tầm nhìn ngoại vi của hắn lại toàn là bóng dáng của Kakashi. Nếu như lúc này ngọn nến có thể tắt đi, biến những thứ có thể nhìn thấy thành không thể nhìn thấy, thì hắn mới có thể đường hoàng nhìn về phía y.

Trong nhà thờ rất yên tĩnh, cả ba người đều không nói gì, thời gian như bị đóng băng vào giây phút họ xuất hiện. Uchiha Obito hy vọng Uchiha Shisui có thể đứng ra giải vây, nhưng vào lúc này Uchiha Shisui vẫn đang trong trạng thái ngỡ ngàng.

"Cậu lại vi phạm nội quy và bị phạt à?" Kakashi di chuyển cây nến trắng về vị trí cũ, che đi nút bấm, giọng y nghe rất yếu ớt, như một người đang trong cơn bệnh nặng cố gắng đứng dậy, khiến Uchiha Obito cảm thấy khó chịu.

Uchiha Obito không biết trả lời thế nào, cả lời thật lẫn lời giả đều không thốt ra được. Cuối cùng hắn đã hiểu được sự nghiêm túc và cẩn trọng của Uchiha Shisui khi liên tục nhấn mạnh không được phá hỏng kế hoạch vượt ngục. Bây giờ, sự xuất hiện của Kakashi đồng nghĩa với việc phá hủy kế hoạch vượt ngục của hắn.

Lý do Uchiha Shisui không có phản ứng chỉ có một, đó là cậu đang mặc đồng phục của cai ngục. Điều này khiến cậu dù biện giải thế nào cũng không thể gỡ tội cho mình và Uchiha Obito, lúc này cậu chỉ có thể cầu nguyện và im lặng.

Uchiha Obito vẫn không trả lời.

Kakashi lại lên tiếng hỏi: "Các người lại vi phạm nội quy à?"

Dưới ánh mắt của Kakashi, Uchiha Shisui vội vàng cởi bỏ bộ đồng phục cai ngục trên người, vừa cởi vừa nói: "Tôi biết cấp dưới của ngài đều là những người rất tốt bụng, tôi chỉ nói một câu gió to, anh ấy đã cho em mượn áo, tôi rất biết ơn anh ấy, giờ tôi không thấy lạnh nữa." Cậu còn nói thêm, "Nhà tù Mộc Cách Nhĩ là một nơi ấm áp."

Kakashi nói: "Vị cai ngục tốt bụng đó còn dẫn các người đến đây nữa?"

Uchiha Shisui lập tức trả lời: "Thưa ngài cai ngục, chúng tôi vô tình vào đây, xin ngài hãy tin chúng tôi. Mục đích chúng tôi đến đây chỉ có một, đó là cầu nguyện cho nhà tù Mộc Cách Nhĩ, cho sự đến thăm của ngài Danzo, cho các tù nhân, và quan trọng nhất là cho ngài." Cậu suy nghĩ vài giây rồi tiếp tục nói: "Nếu ngài không tin, có thể để anh Obito đọc một đoạn kinh." Cậu vỗ một cái vào lưng Uchiha Obito, đẩy hắn về phía trước mặt Kakashi.

Đây là âm thanh lớn nhất kể từ khi ba người gặp nhau, vang vọng khắp nhà thờ. Nó át cả tiếng côn trùng trong rừng, tiếng chuột gặm nhấm ban đêm, khiến người ta không cảm thấy tỉnh táo mà là giật mình.

Giống như Uchiha Obito vào giây phút này, hắn chưa bao giờ nghĩ Uchiha Shisui lại có sức mạnh thô bạo như vậy, hắn không hề phòng bị nên loạng choạng mấy bước, gần như quỳ sụp xuống trước mặt Kakashi, đầu suýt đập vào chân y.

Uchiha Shisui nói: "Anh Obito, đừng sợ, cứ đọc to lên như anh vừa làm ấy."

Uchiha Obito lập tức cảm thấy vô cùng xấu hổ và tức giận, nhưng ngoài cách này ra cũng không còn cách nào khác, hắn chịu đựng ánh mắt của Kakashi và niềm hy vọng mà Uchiha Shisui gửi gắm, lắp bắp nói: "Lạy Chúa, Chúa của con, hôm nay con, ca, ca ngợi, con..."

Uchiha Shisui rất thất vọng, nhưng cậu lập tức nghĩ ra cách để bù đắp, cậu giải thích: "Thưa ngài cai ngục, bình thường anh Obito có thể đọc trọn vẹn đoạn kinh này, nhưng hôm nay anh ấy quá căng thẳng." Cố ý dừng lại hai giây, cậu mới thêm câu cuối cùng: "Có lẽ là vì sự xuất hiện của ngài mới khiến anh ấy căng thẳng như vậy."

Uchiha Obito cúi đầu, vẫn quỳ trên đất, hắn cảm thấy Uchiha Shisui vừa nói ra một câu tồi tệ nhất. Thực ra, hắn hoàn toàn không biết đọc lời cầu nguyện nào cả, hắn chỉ nhìn chằm chằm vào mũi giày của Kakashi, y không hề di chuyển một bước. Hắn dám chắc, nếu đứng lên chắc chắn sẽ rất gần Kakashi, vì vậy, hắn thà cứ tiếp tục quỳ như thế này.

Kakashi nhìn chằm chằm vào bức tường sau tấm màn, vẫn im lặng. Một tay y chống lên mép bàn thờ, từng giọt sáp nến rơi xuống mặt bàn, quá trình này rất chậm chạp, rất vụng về, quá im lặng, không phát ra một chút âm thanh nào.

Dưới tiếng ho khẽ của Uchiha Shisui, Uchiha Obito vô thức ưỡn thẳng lưng, tay chân hắn lạnh toát, nhưng lồng ngực lại nóng bỏng. Hắn không nhớ được bất kỳ câu kinh nào, nhưng lại nhớ rõ bài hát đó.

Họ lật đổ vương quốc của nhà vua,

Nhà vua không còn là vua nữa.

Cảnh tượng kỳ quái này khiến Uchiha Shisui đột nhiên trở nên rất căng thẳng, thậm chí cả hơi thở cũng hết sức cẩn thận, cậu chưa bao giờ thấy Uchiha Obito trong khoảnh khắc kỳ cục như vậy. Cậu quan sát trưởng giám ngục và Uchiha Obito, hy vọng có thể nhận được một chút dấu hiệu có lợi cho họ.

Tiếng bước chân ngày càng gần truyền đến từ đường hầm bí mật phía sau, mỗi bước đều giẫm lên dây thần kinh của hai vị Uchiha. Ngay trước khi Uchiha Obito mở miệng, hắn nghe thấy giọng nói của Kakashi.

Kakashi nói: "Nằm xuống, cả hai người."

Uchiha Shisui lập tức hiểu ra, cậu nắm lấy hy vọng này, nằm xuống tại chỗ.

Kakashi cúi đầu, nói với Uchiha Obito vẫn đang quỳ: "Cậu cũng nằm xuống."

Uchiha Obito ngẩng đầu lên, sự bối rối ẩn trong mắt hắn bùng phát trong tích tắc.

Kakashi nhẹ nhàng đặt chân lên người Uchiha Obito.

Uchiha Obito gần như không cảm nhận được trọng lượng.

Cánh cửa sau tấm màn mở ra.

Một nhà nghiên cứu mặc áo blouse trắng bước ra, khi anh ta thấy hai tù nhân nằm trên đất, anh ta vô cùng ngạc nhiên: "Hóa ra ngài trưởng giám ngục ở đây à."

Kakashi nói: "Dưới kia đã nhàn rỗi đến mức để các ngươi không có việc gì làm rồi sao?"

Nhà nghiên cứu giải thích: "Là ngài Orochimaru nghe thấy động tĩnh ở trên này, để phòng ngừa, ông ấy bảo tôi lên xem chuyện gì đang xảy ra. Ngài biết đấy, ông ấy là người rất cẩn thận."

Kakashi nói: "Ta đang trừng phạt hai tù nhân vi phạm nội quy này."

Nhà nghiên cứu nói: "Ra là vậy, ngài có cần giúp đỡ không?"

Kakashi nói: "Ngươi nên cởi áo blouse trắng, mặc đồng phục cai ngục vào rồi hãy nói với ta những lời như thế."

Nhà nghiên cứu đưa tay kéo kéo cổ áo blouse trắng, chợt hiểu ra ý nghĩa trong lời nói của ngài trưởng giám ngục, anh ta nhìn quanh nhà thờ, xác nhận trong nhà thờ chỉ có mấy người này, rồi rất ngượng ngùng rời đi.

Nhà thờ lại trở về trạng thái im lặng như chết.

Kakashi nhìn Uchiha Obito đang nằm trên đất, dáng vẻ này y đã thấy nhiều lần rồi, trên tấm ga trải giường trắng trong phòng, dưới kệ sách đổ trong thư viện. Chỉ có những lúc như thế này, Uchiha Obito mới có thể trở về là một tù nhân ngoan ngoãn, đúng mực; chỉ có những lúc như thế này, Uchiha Obito mới yên lặng và không nguy hiểm; chỉ có những lúc như thế này, Uchiha Obito mới có thể trùng khớp với hình bóng của nhiều năm trước.

Kakashi rút chân về, nói: "Các người cũng đi đi."

Y bỏ tay khỏi bàn thờ, bước về phía hàng ghế dài phía dưới, không còn nhìn lại hai vị Uchiha đằng sau nữa. Y theo thói quen ngồi vào vị trí giữa như thường lệ, nhắm mắt lại trong ánh nến yếu ớt, mặc dù xung quanh có bóng đen khổng lồ bao phủ, nhưng khuôn mặt y gần như cùng màu với chiếc áo sơ mi trắng bên trong áo khoác.

Khi đi đến cửa nhà thờ, Uchiha Obito đột nhiên dừng bước, hắn quay đầu lại, nhìn bóng lưng của Kakashi, giống như cảnh tượng hôm hắn vô tình đột nhập vào nhà thờ này vậy.

Họ quay trở lại sân.

Uchiha Shisui nói: "Anh Obito, em phải nói ra chuyện này."

Uchiha Obito nhìn cậu.

Uchiha Shisui nói: "Hành vi của anh rất bất thường. Em buộc phải nhắc nhở anh rằng, vừa rồi trong nhà thờ anh đã làm một việc mất đi phẩm giá của gia tộc Uchiha."

Uchiha Obito nói: "Cậu nói cái gì?"

Uchiha Shisui nói: "Quỳ xuống không thể giải quyết được bất cứ vấn đề gì."

Uchiha Obito nói: "Chính mày đẩy anh! Mày đẩy anh mạnh! Nếu mày không đẩy mạnh như vậy, anh đã không quỳ xuống!"

Uchiha Shisui nói: "Bình tĩnh, bình tĩnh nào, anh Obito."

Để tránh tên cai ngục nằm dưới đất tỉnh dậy khi họ đang nói chuyện, Uchiha Shisui nhặt một cây gậy gỗ bên cạnh, vung mạnh xuống.

Uchiha Shisui nói: "Anh Obito, em vẫn không thể tin được viên cai ngục lại dễ dàng thả chúng ta đi như vậy."

Uchiha Obito nói: "Đúng vậy, Shisui, cậu đang nằm mơ đấy."

"Thật khó tin. Chúng ta đã biết bí mật của nhà tù Mộc Cách Nhĩ, vậy mà y lại thả chúng ta đi. Chúng ta phải cân nhắc thêm vài điểm, không loại trừ khả năng y cố ý làm vậy, tóm lại, chuyện này rất đáng ngờ."

"Y chỉ đang cảnh cáo chúng ta không còn cơ hội thứ hai nữa thôi."

"Nhưng chúng ta phải đưa hai Alpha của gia tộc Uchiha ra ngoài."

"Làm thế nào?"

Uchiha Shisui cầm lấy cái bào trên mặt đất, chìm vào suy nghĩ, bất tri bất giác cậu đi đến bên cạnh căn nhà gỗ nhỏ nhốt quạ, cúi người xuống, gõ gõ lên cánh cửa gỗ. Con quạ bên trong dùng mỏ nhọn mổ vào mặt bên kia của cửa để đáp lại.

Mỗi khi như vậy, Uchiha Obito sẽ bỏ đi, hắn đi vòng quanh sân khấu đang xây dựng dở dang một vòng rồi một vòng nữa. Hắn đưa tay áp lên những cột gỗ, cảm nhận độ cứng và độ ẩm của chúng, trong đầu vẽ ra một bản thiết kế.

Hắn nghe thấy tiếng gọi của Uchiha Shisui ở đằng xa. "Trời ơi! Obito! Em có một tin xấu phải nói với anh." Uchiha Shisui gãi đầu, đi qua đi lại bên cạnh căn nhà gỗ nhỏ: "Bộ đồng phục cai ngục đó, vẫn còn ở trong nhà thờ."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top