Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

viii. Phá huỷ - Chương 16

Chuyển ngữ: @ailing_mejet

Uchiha Obito nhấn mạnh nhiều lần rằng hắn không có nhiều liên hệ với tên tù nhân biết chế tạo chất nổ. Dưới ánh mắt nghi ngờ của Uchiha Shisui, hắn xé đôi ổ bánh mì dài, ngâm một nửa vào nước súp, còn nửa kia nhét bừa vào miệng. Càng nhai hắn càng vô cảm.

Uchiha Shisui nói: "Obito, anh làm vậy rất nguy hiểm."

Uchiha Obito gật đầu.

Uchiha Shisui nói: "Anh đang lãng phí thức ăn đấy." Cậu nói liên hồi một tràng, hy vọng Uchiha Obito sẽ có phản ứng bằng tiếng nói.

Uchiha Obito nói: "Có nút tai không?"

Uchiha Shisui nói: "Anh cần nút tai làm gì?"

Uchiha Obito nói: "Để bịt tai lại mới có thể ngăn được tiếng nói của mày, anh nghĩ không chỉ mình anh, cả những cai ngục kia cũng cần."

Họ bắt đầu đi đến phòng may quần áo để vận chuyển trang phục cần thiết cho buổi biểu diễn.

Tất cả trang phục đều được gấp gọn và đặt trong các thùng carton, được niêm phong cẩn thận bằng băng dính trong suốt, xếp ngay ngắn dọc bức tường bên cạnh cửa phòng may. Uchiha Obito đi dọc theo hàng thùng carton, tổng cộng có mười ba thùng. Hắn quay đầu lại, thấy Uchiha Shisui đang ngồi xổm bên cạnh chiếc xe đẩy, tay vân vê bánh xe.

Hắn hỏi: "Sao cậu không đẩy nó lại đây?"

Uchiha Shisui nói: "Obito, em phải nói cho anh một tin xấu."

Uchiha Obito nói: "Thôi đi! Anh nghĩ mình đã biết tin này tệ đến mức nào rồi."

Uchiha Shisui nói: "Chúng ta có thể thử xem, biết đâu sửa được thì sao?"

Uchiha Obito nói: "Đây không phải là tủ lạnh cũ, cũng không phải là tivi cũ."

Uchiha Obito vác một thùng carton lên, đi được hai bước, hắn vội vàng cúi người đặt xuống đất, động tác này khiến hắn suýt nữa thì nhăn nhó, xung quanh thùng carton lập tức bốc lên một lớp bụi. Quá nặng. Hắn ngồi xổm xuống bên cạnh Uchiha Shisui, lầm bầm nói: "Shisui, chúng ta có thể thử xem."

Uchiha Shisui nói: "Obito, anh phải biết rằng trọng lượng của thùng carton này có thể còn chưa bằng trọng lượng của một người."

Uchiha Obito nói: "Cậu muốn nói gì?"

Uchiha Shisui lo lắng cực kỳ: "Em không muốn vác hai người trốn tù."

Uchiha Obito nói: "Shisui, nỗi lo lắng của cậu là đúng đắn."

Họ mượn kìm và vít từ những người trong phòng may quần áo, hai người dành toàn bộ thời gian vận chuyển để sửa chữa chiếc xe đẩy. Khi họ đẩy các thùng carton đến địa điểm chỉ định, đã vượt quá thời gian quy định từ lâu, người giám sát đang đứng đợi ở đó giơ roi lên, không nói không rằng đánh họ một trận.

Uchiha Obito trốn sau lưng Uchiha Shisui, né tới né lui như chơi trò đuổi bắt, kể từ khi đến nhà tù Mộc Cách Nhĩ, động tác của hắn đã trở nên rất linh hoạt.

Uchiha Shisui vừa dùng khuỷu tay che đầu, vừa giải thích: "Thưa ngài giám sát, xin hãy cho chúng tôi chút thời gian để giải thích." Lại nói, "Obito, buông ra! Đừng kéo áo em nữa! Mau buông ra!"

Uchiha Obito nói: "Shisui, anh nói thật đấy, anh sợ cái này."

Người giám thị nói: "Đây là kết quả của việc các ngươi lười biếng, tất cả tù nhân đều đang nhìn, đây chính là kết quả của việc các ngươi lười biếng!" Ông ta dùng hết sức vung cánh tay lên, mỗi roi đều phải rơi xuống cơ thể của người bị phạt, "Đây là để nói cho các ngươi biết quy tắc của nhà tù Mộc Cách Nhĩ không phải là đồ trang trí! Việc các ngươi trì hoãn không đơn giản chỉ là chuyện vận chuyển trang phục, mà là lãng phí thời gian quý báu của tất cả chúng ta, các ngươi phải bị trừng phạt vì điều này!" Bạn bè của ông ta đều đi uống rượu hết rồi, chỉ có mình ông ở lại đây đợi hai vị Uchiha chưa bao giờ xuất hiện.

Uchiha Shisui nói: "Thưa ngài giám thị, chúng tôi đang sửa xe đẩy cho nhà tù Mộc Cách Nhĩ!" Cậu ta gần như nhảy lùi về phía sau, roi sượt qua má.

Người giám thị nói: "Nhiệm vụ của các ngươi là vận chuyển trang phục, chứ không phải sửa cái xe đẩy chết tiệt đó!" Vì lời biện hộ của Uchiha Shisui, ông ta càng nghĩ càng tức giận, dường như ngửi thấy mùi cồn, và bị kích thích bởi nó, bắt đầu một trận đánh điên cuồng: "Đây là để nói cho các ngươi biết đừng làm những việc không nên làm!"

Tất cả tù nhân đều đứng bên cạnh, nhìn hai vị Uchiha né tránh như những con bọ chét, họ không dám tiến lên giúp đỡ, mà đồng loạt lộ vẻ mặt vô cùng đau buồn, tiếng roi quất vào da thịt trở thành một bài ca ai oán.

Khi người giám thị không còn sức để vung tay nữa, quần áo tù của hai vị Uchiha cũng rách bươm, vẻ mặt của những tù nhân khác đã chuyển từ đau buồn sang bi tráng.

Họ trở về phòng giam. Uchiha Obito cởi bỏ bộ quần áo tù vừa bẩn vừa hôi, ngồi trên đất, lưng dựa vào mép giường sắt, hắn quay đầu nhìn vết roi trên lưng mình, đã sưng đỏ lên.

Uchiha Shisui đi qua đi lại trong phòng, cậu ta vô cùng tức giận, nói: "Sao hắn có thể đánh chúng ta như vậy? Sao hắn có thể đánh chúng ta mạnh như vậy sau khi đã nghe lời giải thích của chúng ta?"

Uchiha Obito nói: "Đừng cố giảng đạo lý với những kẻ đã bịt tai."

Uchiha Shisui nói: "Obito, anh biết đấy, người trong gia tộc chúng ta đều rất giỏi giảng đạo lý, nhưng người trong nhà tù Mộc Cách Nhĩ quá thô lỗ và man rợ!"

Uchiha Obito nói: "Cậu cởi quần áo ra phơi đi, như vậy vết thương sẽ lành nhanh hơn, về điểm này, anh rất có kinh nghiệm."

Uchiha Shisui nâng bộ quần áo tù rách rưới trước rốn, nói: "Em không!"

"......"

"Em không thể đầu hàng như vậy."

Uchiha Obito nói: "Cậu có biết cậu đang làm gì không?"

Uchiha Shisui nói: "Biết chứ, chúng ta phải vượt ngục, nhưng sao hắn có thể không nói lý như vậy?"

Uchiha Obito nói: "Về vấn đề này, anh vẫn chưa nghĩ ra câu trả lời."

Uchiha Shisui nói: "Bởi vì họ độc tài! Đó chính là câu trả lời! Không có câu trả lời nào tốt hơn thế!"

Đến tối, Uchiha Shisui cuối cùng cũng cởi bỏ bộ quần áo tù đó, vì nó cọ xát vào vết thương, khiến vết thương càng thêm đỏ và ngứa. Hai vị Uchiha đều không ngủ được, họ nằm bên cửa sổ sắt, nhìn vầng trăng bên ngoài, bàn bạc về kế hoạch vượt ngục vài ngày sau. Những gì họ nói đại khái giống nhau, nhưng trong đầu lại là hai bản thiết kế vượt ngục hoàn toàn khác nhau.

Một con muỗi đậu trên cổ Uchiha Obito, sau một cái vỗ, Uchiha Obito dường như đột nhiên tỉnh táo lại, với vẻ mặt sốc không thể chấp nhận được: "Sao hắn có thể đánh chúng ta?"

Uchiha Shisui ngập ngừng hỏi: "Anh nói gì vậy?"

Uchiha Obito nhìn mình, rồi nhìn Uchiha Shisui, sau khi phát hiện cả hai người đều có vết roi, hắn gần như nổi điên: "Sao chúng ta có thể để hắn đánh roi? Shisui, cậu nói cho tôi biết, tại sao cậu không phản kháng?"

"Obito, chuyện này đã xảy ra từ ban ngày rồi." Uchiha Shisui rất hoảng sợ, cậu ta nghi ngờ Uchiha Obito có phải đã bị đánh trúng dây thần kinh nào đó không, vội vàng an ủi: "Obito, bình tĩnh nào! Anh đã phản kháng rồi! Em cũng đã phản kháng! Anh đã trốn, luôn trốn sau lưng tôi."

Uchiha Obito đột nhiên cười lạnh một tiếng: "Shisui, khi nào cậu đã phản kháng?"

Uchiha Shisui nói: "Anh phát điên rồi."

Uchiha Obito nói: "Anh không điên."

Uchiha Shisui quyết định không còn ngắm trăng và thảo luận kế hoạch vượt ngục với Uchiha Obito nữa, cậu rón rén trèo lên giường, sau khi lật người vài lần, lại ngồi dậy, thổi vào vết roi trên cánh tay. Vào lúc này, mọi thứ trong nhà tù Mộc Cách Nhĩ đều là một sự tra tấn.

Uchiha Obito di chuyển đến bên giường ngồi xuống, hỏi: "Shisui, cậu nói những thùng carton chúng ta vận chuyển ban ngày, có thể chứa người không?"

"Chứa người?"

"Đúng vậy."

"Anh muốn chứa ai?"

"Cậu nghĩ anh muốn chứa ai?"

Uchiha Shisui suy nghĩ một lúc, thùng carton có thể chứa hai Alpha của gia tộc Uchiha, cậu ta gật đầu, tiếp tục nói: "Obito, ý tưởng này rất hay, nhưng anh biết đấy, anh còn không thể vận chuyển nổi vài bộ quần áo, làm sao vận chuyển được người?"

Uchiha Obito vô cùng tức giận, dường như bị xúc phạm nặng nề: "Đổi lại là mày, mày cũng không vận chuyển nổi! Cái thùng đó nặng như sắt ấy!"

"Bình tĩnh," Uchiha Shisui nói, "Obito, còn hai ngày nữa là đến ngày Danzo thị sát, anh phải cực kỳ cẩn thận."

Uchiha Obito nói: "Điều này chẳng liên quan gì đến cái thùng cả!"

Uchiha Shisui nói: "Em biết, em chỉ bảo anh bình tĩnh lại thôi, hãy bình tĩnh."

Uchiha Obito co cả hai chân lên giường, ngay trước khi hắn định mở miệng lần nữa, hắn bị Uchiha Shisui đá xuống, hắn hoàn toàn không tức giận vì điều đó, mà chỉ đong đưa chân ở mép giường.

"Shisui." Uchiha Obito nói: "Cậu có mất ngủ không?"

Uchiha Shisui nói: "Không, Obito, em ngủ rất ngon."

Uchiha Obito nói: "Không, Shisui, cậu ngủ rất không ngon, tôi cũng vậy, chúng ta đã có hai lần kinh nghiệm ra sân vào ban đêm rồi, các cai ngục có thể làm chứng cho chúng ta. Chúng ta nên để đám người ở phòng y tế kê cho vài viên thuốc ngủ."

Uchiha Shisui nói: "Em muốn biết lý do."

Uchiha Obito nói: "Em muốn vượt ngục, nên cần ngủ đủ giấc."

Uchiha Shisui nói: "Obito, giữa chúng ta không có bí mật."

"Tất nhiên, Shisui." Uchiha Obito ghé sát vào tai Uchiha Shisui, nói nhỏ: "Chúa ơi, sớm muộn gì cậu cũng sẽ hiểu anh thôi."

Một phòng khác.

Đèn vẫn còn sáng. Trước mặt Kakashi là một cuốn sổ hình chữ nhật, ghi chép về tình hình mới nhất của các tù nhân gần đây. Y lật từng trang một cách cẩn thận, khi lật đến trang của Uchiha Obito, thời gian dừng lại rõ ràng lâu hơn. Bên cạnh là các loại đơn xin được ghi chép lại, trên đó không có tên của hai vị Uchiha.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top