Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Hoàn

1.

Uchiha Obito của ngày hôm nay tuyên bố là đang đi theo Hatake Kakashi một cách bất chợt.

Sau khi ba học sinh bị ba ninja bắt đi, ninja sao chépnày đã trở lại quân đội chính quy và ra ngoài thực hiện nhiệm vụ không biết mệt mỏi. Hết lần này đến lần khác, Obito trốn trong bóng tối, nhìn Kakashi nâng hộ trán lộ ra con mắt, dùng ánh mắt nhìn thấu động tác của kẻ địch, nhờ con mắt trợ giúp, vận dụng Raikiri quét sạch địch nhân.

Hai suy nghĩ "Kakashi sử dùng mắt rất khá" và "Đồ giả lại bất chấp bảo vệ cho lũ ngu ngốc Konoha" cứ quay đi quẩn lại trong đầu Obito.

Nhưng đối phương có vẻ hơi gian xảo. Càng đáng tiếc chính là, lần này Kakashi thi hành nhiệm vụ hộ tống, cậu chỉ có ba Chunnin trong tổ đội. Mắt thấy Kakashi che chở đồng đội cùng người được hộ tống rời đi trước, chỉ còn mình cậu lưu lại, Obito không khỏi ở trong lòng nguyền rủa, từ trong lòng bàn tay duỗi ra một cành Mộc Độn.

Nếu Kakashi hết chakra và không thể chiến đấu được nữa, Obito sẽ giúp đỡ... nhưng hắn cũng sẽ tính lãi cho ninja tóc bạc.

"Tiếp chiêu, Sharingan Kakashi!" Lúc này, một tên ninja trong đó hét lớn một tiếng, thi triển dấu tay kì lạ.

Một luồng ánh sáng xanh kỳ lạ đánh trúng Kakashi, cơ thể cậu đột nhiên đông cứng lại, sau đó đập đầu xuống đất. Chỉ còn lại chiếc áo choàng trắng có sọc đỏ trên mặt đất, và bản thân ninja sao chép dường như đột ngột biến mất.

"Cái quái gì thế này!" Obito nhảy dựng lên. Hắn ra đòn nhanh chóng, lén lút sau lưng mục tiêu bằng sức mạnh thần thánh, cành gỗ đâm chính xác vào trái tim của mục tiêu. Ba phút sau, anh là người duy nhất còn sống trong không gian rộng mở này.

Obito ủ rũ nhìn đống áo khoác trên mặt đất. Đó có phải là nhẫn thuật không gian? Bọn chúng đã đem Kakashi đi đâu?

Rồi đột nhiên chiếc áo choàng cử động.

Obito nheo mắt lại. Hắn rón rén bước từng bước, móc nhẹ mép áo bằng những thanh gỗ rồi giật phắt đi.

Cúi mình dưới tấm áo choàng là một đứa trẻ nhỏ, hình như không quá ba tuổi. Nó mặc đồng phục Shinobi Konoha, Obito không thể không tự hỏi phải chăng kunai và shuriken trong túi ninja cũng đã trở thành đồ chơi trẻ em.

Không, đó không phải là vấn đề. Obito nhìn thẳng vào mái tóc bạch kim, mấu chốt là, có phải đứa trẻ này...

"...?" Lúc này, đứa bé vặn người mở mắt ra, một đôi hai màu nhìn chằm chằm Obito ánh mắt trống rỗng.

"Đây là đâu?".

Nó hỏi bằng giọng trẻ con mà hắn đã từng nghe qua từ miệng đứa bé có đôi mắt dị sắc.

2

Obito mang theo những người bạn học hồi nhỏ cực kỳ nhỏ bé trở lại căn cứ của Akatsuki.

Đây là một quyết định chiến lược rất quan trọng, hắn tự nói với chính mình nhiều lần trong lòng. Kakashi là jounin ưu tú của Konoha, và là thầy của Kyuubi, giam giữ cậu có thể khiến Konoha mất đi rất nhiều quyền lực, và có lẽ Kakashi có thể được sử dụng làm mồi nhử để thu hút Kyuubi cắn câu...

Tuyệt đối không phải hắn bị tiểu phế vật này hấp dẫn, tuyệt đối sẽ không có chuyện này!

Sau khi bị thu nhỏ, Kakashi tựa hồ cũng mất đi trí nhớ, nhưng thân thể vẫn như cũ duy trì được bản năng cảnh giác của ninja. Nó không phối hợp với hành động của Obito, khi được bế lên, nó không ngừng khua tay nhỏ chân ngắn muốn đá Obito. Khi hai người trở lại phòng, Obito buông ra, nó lập tức lui vào trong góc của căn phòng, cảnh giác nhìn chằm chằm vào người đàn ông tóc đen cao trước mặt mình.

"Đây là nơi nào? Ngươi là ai? Ta là ai? Ngươi dẫn ta tới đây làm gì?" Nó hỏi như bắn đạn pháo.

Obito cảm thấy chóng mặt khi nghe những câu hỏi này, và khi nghĩ về chính mình căn bản không thể trả lời, hắn lại càng choáng váng hơn.

"Đây là nhà của ngươi, ngươi là con trai của ta, ta là bố của ngươi, ngươi lẻn ra ngoài chơi té đập đầu, ta đưa ngươi về nhà!" Hắn tháo mặt nạ xuống, hung hăng quát.

Tiểu Bạch Mao ở đối diện thực sự bị một loạt đáp án này làm cho kinh ngạc, mở to hai mắt nhìn chằm chằm Obito.

"Ngươi nói dối!" Khi hắn tỉnh táo lại, chỉ chỉ Obito lớn tiếng oán trách: "Ta tóc trắng, ngươi tóc đen, ngươi làm sao có thể làm bố ta!"

"Bởi vì mẹ ngươi tóc bạc trắng!" Obito tự tin trả lời.

Tiểu Bạch Mao lại sửng sốt.

"Nhìn này." Obito đi tới, quỳ xuống trước mặt cậu bé tóc trắng đang lúi húi, chĩa chiếc gương vào nó như thể có phép thuật. Sau khi cơ thể nhỏ lại, vết sẹo cũng trở nên cực kỳ nông, người không biết căn bản không nhìn thấy sự tồn tại của nó. "Ngươi đỏ mắt, ta cũng mắt đỏ, ta chính là bố của ngươi, chứng cứ rõ ràng."

"Thế nào, ngươi cảm thấy ta bây giờ nhìn rất hiền lành tốt bụng sao?" Hắn lộ ra nụ cười hổ thẹn.

Tiểu Bạch Mao nhìn gương, rồi nhìn Obito.

"Dùng màu mắt làm bằng chứng thì hơi đáng ngờ," cuối cùng nó nói, "Nhưng ta có cảm giác muốn gần ngươi khi nhìn thấy ngươi."

...Dùng tóc để suy luận có đáng tin không? Ngay tại Obito vừa muốn oán trách thời điểm, Tiểu Bạch Mao đột nhiên nhào tới, nhào vào trong ngực hắn. "Papa!"

"Choang", chiếc gương rơi xuống đất và vỡ tan.

Trái tim Obito cũng mềm thành vũng nước.

3

Kể từ đó, Obito sống cuộc đời nuôi dạy một đứa con trai.

Điều này cảm thấy rất mới lạ, không chỉ bởi vì hắn chưa bao giờ mang theo một đứa trẻ, mà còn bởi vì đứa trẻ này là Hatake Kakashi.

Một Kakashi âu yếm và dễ thương chưa từng thấy.

Kakashi sẽ gọi Obito là "Papa" bằng một giọng nhẹ nhàng, đặt tay và chân lên chân hắn để ngăn hắn rời đi khi Obito định bước ra khỏi cửa, đe dọa Obito suốt đêm khi Obito tổ chức một cuộc họp với các thành viên Akatsuki.

Khi tổ chức một cuộc họp của các thành viên Akatsuki, Kakashi sẽ mặc chiếc áo choàng Akatsuki siêu nhỏ mà Obito đã hì hục một góc để làm cả đêm, nép vào lòng Obito, ngáy khò khò.

Cho đến khi Obito phạm sai lầm dạy nó cách sử dụng shuriken. Kakashi đối với những mảnh nhỏ hình ngôi sao phát sinh hứng thú mãnh liệt, thời gian dính lấy hắn giảm đi rất nhiều, cả ngày chỉ biết ném phi tiêu vào tường gỗ.

"Papa!" Ba ngày sau, Obito lần nữa trở lại gian phòng thời điểm, liền thấy Kakashi vui vẻ chỉ chỉ trên tường dòng chữ "Uchiha Obito" cho hắn xem.

Mặc dù lần này tên của anh đã được hiển thị trên shuriken, nhưng cảnh tượng này vẫn gợi lại một số ký ức không thể nguôi ngoai với Obito. Hắn giật giật khóe miệng và cố nặn ra một nụ cười cứng nhắc. "Kakashi thật tuyệt vời." Dang rộng hai tay, "Đến ôm papa một cái nhé?"

"Không." Kakashi quay lưng về phía Obito, "Con còn chưa biết cách sử dụng Kunai."

Obito nhìn chằm chằm vào tấm lưng nhỏ bé đang mê mẩn với những dụng cụ của ninja.

Hắn muốn nói rằng Kakashi chơi kunai rất giỏi, không ai có thể đánh bại nó khi nó có thể xoay hai quả bóng bằng một tay, chúng ta hãy dành ba đến năm phút để ôm nhau, được không?

Vì vậy, đây chính là nhược điểm của việc thực hiện giáo dục sớm năng khiếu cho trẻ. Bây giờ mới chỉ là bắt đầu, một khi Tiểu Bạch Mao mềm mại đáng yêu này tiếp xúc với nhẫn thuật và nhận ra mình có thiên phú kinh người như thế nào, nó sẽ nhanh chóng trở thành đứa trẻ kiêu ngạo giống như hồi đó.

Obito đi đến kết luận như vậy một cách dứt khoát.

4

"Papa." Lại là một buổi tối, khi hai cha con giả cùng bạn học tiểu học thật đang ăn cơm, Kakashi đột nhiên nói.

"Mẹ con đâu?"

"Phụt -" Obito phun ra một ngụm canh cách đó ba mét.

"Mẹ của con...không có ở đây." Obito hắng giọng và trả lời sau khi lau bàn và sàn nhà dưới ánh mắt đánh giá của Kakashi.

"Mẹ... mẹ có muốn con nữa không?" Kakashi cúi đầu, trông rất buồn.

"Tất nhiên! Cậu ấy yêu con rất nhiều!" Obito vội vàng nói, tim anh đập thình thịch khi thấy cậu như thế này. "Cậu ấy chỉ... cãi nhau với bố, rồi bố dắt con bỏ nhà ra đi..."

Kakashi không biết gì gật đầu, cũng không hỏi tại sao nó lại cùng Obito bỏ nhà mà không phải "Mẹ".

"Vậy papa, xin hãy nói cho con biết về mẹ của con, được không?" Nó bổ sung, "Papa nói mẹ con tóc bạc, con họ Hatake, Papa họ Uchiha, cho nên con có họ mẹ sao?"

"Mẹ của ngươi tên là Hatake Asako, sinh ra ở Konoha, một trong ngũ đại làng ninja. Cậu ấy là jōnin ưu tú hàng đầu trong làng và được mệnh danh là jounin số một của Konoha. Chính cậu đã sáng tạo ra nhẫn thuật cấp S Raikiri. Sao chép hàng ngàn nhẫn thuật được mọi người trong toàn bộ thế giới ninja biết đến với danh hiệu 'Ninja sao chép'."

Mắt Kakashi sáng lên. "Mẹ thật lợi hại!" Hắn trèo lên Obito, khẩn cầu nhìn Obito. "Papa có thể kể cho con nghe thêm về mẹ được không?"

Obito tất nhiên là rất vui. Hắn đã muốn làm điều này từ lâu và nói với những người khác về Kakashi, những thành tích và danh tiếng của cậu đã lan xa khắp Ngũ Quốc. Nói về Nhẫn thuật của cậu, Raikiri của anh ấy, Sharingan của cậu... Sharingan của họ.

Hơn mười tám năm qua, mỗi lần Obito nhìn thấy Kakashi mở ra con mắt trái mà hắn đã tặng cậu, sử dụng Raikiri để trở thành kẻ bất khả chiến bại trên chiến trường, hắn lại cảm thấy một cảm xúc khó tả dâng trào và dâng trào trong lồng ngực. Anh ấy muốn đứng lên và nói rằng:

Gửi toàn thế giới ninja: Hãy nhìn xem, đó là Hatake Kakashi, hãy nhìn xem cậu ấy sử dụng Sharingan của gia tộc Uchiha tốt như thế nào. Và đôi mắt của anh ấy thuộc về Uchiha Obito

Nhưng anh không thể làm thế. Bởi vì Uchiha Obito đã chết, trên tấm bia tưởng niệm chỉ còn lại một cái tên. Anh ấy đã trở thành một người không là ai cả.

Đêm đó, Obito kể cho Kakashi nghe rất nhiều chuyện về Kakashi. Một số chuyện bọn họ khi còn bé cùng nhau trải qua, một số chuyện sau này anh âm thầm quan sát. Kakashi bị mê hoặc và liên tục muốn hắn kể một câu chuyện khác. Tuy nhiên, khi Obito kể lại những câu chuyện thú vị thời thơ ấu của mình, nó chợt nảy sinh nghi ngờ.

"Tại sao mẹ của con lại tắm trong một dòng sông nhỏ với papa?" Nó hỏi.

Obito rất bình tĩnh.

"Bởi vì mẹ của bạn là con trai." Hắn trả lời.

"Mẹ làm sao có thể là con trai!" Kakashi mở to hai mắt.

"Tại sao mẹ không thể là con trai?" Obito hỏi ngược lại.

Thái độ quá chính trực của anh ta lại thành công làm Kakashi kinh ngạc.

5

Obito phát hiện Tiểu Bạch Mao trạch của mình chậm rãi lớn lên, tốc độ càng lúc càng nhanh.

Nửa tháng sau khi được mang về căn cứ Akatsuki, Kakashi trở thành người mà Obito lần đầu tiên nhìn thấy ở cuộc thi nhẫn thuật dành cho trẻ em, bộ dạng tốt nghiệp ở trường ninja. Mười ngày sau đó, nó lại xuất hiện với bộ dạng mạng thanh Nanh Trắng trên lưng.

Nhẫn thuật kỳ lạ đó đang dần mất tác dụng.

Sau hơn một tháng, Kakashi đã trở lại hình dáng như lúc họ chia tay ở Cầu Kannabi. Vết sẹo chạy qua mắt trái cũng trở nên rõ ràng trở lại, thể hiện rõ ràng sự tồn tại của chính cậu.

Kakashi cái gì cũng không hỏi, Obito cũng không nói cái gì.

Một tháng nữa trôi qua, Tiểu Bạch Mao đã trở thành một thanh niên cao ráo, mảnh mai, tóc bạc. Cậu không còn gọi Obito là "Papa" nữa, nhưng ngoài điều đó ra, cuộc sống của họ dường như vẫn như trước. Họ vẫn ăn cùng nhau, nói chuyện cùng nhau và ngủ chung giường.

Nửa tháng sau, Obito đã hạ quyết tâm khi nhìn thấy jounin tóc bạc không khác gì trước khi anh ta có được Nhẫn thuật.

"Chúng ta dừng lại ở đây, Kakashi." Trước khi tắt đèn đêm đó, hắn đột ngột nói.

"Trò chơi gia dình nên kết thúc."

6

Kakashi nằm trên giường mở mắt phải ra nhìn hắn với ánh mắt trong veo.

"Papa không muốn làm bố con nữa sao, Obito?" Trong giọng nói của cậu ẩn chứa nụ cười ranh mãnh, "Cậu không muốn quan tâm đến con trai mình khi nó lớn lên sao?"

Mặt Obito đỏ bừng như quả cà chua chín.

"Ngươi, ngươi, ngươi, ngươi, ngươi vậy mà đã sớm khôi phục trí nhớ!" Hắn chỉ vào Kakashi quát to, trên mặt lộ ra vẻ ủy khuất. "Đồ rác rưởi!"

Anh thở dài thườn thượt và ngồi dậy. "Chưa nói đến việc có người nào đó lợi dụng lúc nguy hiểm của người khác, cho rằng nó là con của mình, nhưng không biết vì sao, nó lại có thêm một người mẹ...một người mẹ nghe có chút quen thuộc. "

Obito tựa hồ muốn tìm một cái khe đất chui vào.

Kakashi ra khỏi giường và đi chân trần về phía anh. Obito từng bước lui về phía sau, Kakashi từng bước tới gần, cuối cùng đem hắn ngăn ở cửa cùng với chính mình.

"Tôi coi cậu là anh hùng, vậy mà cậu chỉ muốn làm thằng bố tôi." Kakashi nhìn mắt trái của Obito nói. "Trò chơi bố con kết thúc rồi, có phải nên đổi chương trình khác không?"

"Ngươi...Ngươi muốn cái gì?" Obito nghiêm khắc hỏi, nhưng trong lòng lại có một phần nhỏ nhảy lên chờ mong cùng ngây ngất.

"Tôi nghĩ," Kakashi kéo mặt nạ xuống và hôn lên vết sẹo ở khóe miệng Obito. Ánh nến chập chờn, cậu rũ mi mắt xuống, mặt cũng rất đỏ, " Chúng ta nên diễn tiết mục đêm khuya."

Các thành viên Akatsuki nói rằng mạch não của người già khác với người thường, và họ đã thấy điều đó trong nhiều năm.

Ông chủ của họ nói rằng từ hôm nay trở đi, hắn sẽ từ bỏ kế hoạch lớn tổ chức, ai thích làm kế hoạch Nguyệt Nhãn, ai thích trồng Thần Thụ, ai muốn hạt giống Thần Thụ thì cứ nhét vào bao chở đi hết.

"Hai ngày nữa hãy đến gặp Orochimaru và để hắn lấy gen của chúng ta.

Tìm một người con trai thực sự, người có mái tóc trắng và đôi mắt đỏ. Obito vui vẻ hướng Kakashi nói: "Nếu như hắn không chịu làm việc, ta đem hắn trên cổ trói mười tám cái nút thắt!"

" Cậu thật muốn làm bố?" Kakashi đem mặt chôn ở Thiên Đường Tung Tăng, không ngẩng đầu hỏi.

" Chẳng lẽ cậu không muốn?"

"Giới tính của chúng ta, nói chung mẹ của tôi chỉ có thể là nữ nhân." Kakashi khép sách lại, cười nói. "Hơn nữa, nếu thật sự muốn có con trai, tôi vẫn thấy tóc đen dễ thương hơn, con có đôi mắt to tròn, thích ăn đồ ngọt, lâu lâu lại quấy khóc.

"Ngu ngốc, Bakashi ngu ngốc, ngươi đang nói cái gì vậy! Vậy thì... liền một lần hai đứa đi. Dù sao cũng là Orochimaru cho nên không cần lo lắng tiền bạc!"

"Được rồi."

Tóm lại, thế giới ninja này cũng yên bình.

Chúc mừng, chúc mừng, chúc mừng!

___________________________________________

(THE END)

...

Sau khi đọc quá nhiều fic ngược, dramu thì t phải giải trí bằng cái fic này ngay lập tức, siêu dễ thươnggggg aaaaa

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top