Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Oda-san , Dazai hắn lại tự tử rồi!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

* Odasaku không chết, Odazai cùng đến tổ chức thám tử vũ trang tuyến thế giới song song. (nói không với dao)

* Cảnh báo ooc. Nhân vật thuộc về Asagiri papa, tan vỡ cùng với kiểu hành văn yếu kém của tôi.

* Cơ bản không có drama.

* Tình nguyện chỉ nhìn Dazai-kun, sau đây chính văn 👇

----------------------------

Dazai lại nhảy sông tự sát.

Odasaku tâm tình rất không ổn, đối với hành vi tùy hứng làm bậy của Dazai cực kỳ bất đắc dĩ, nhưng hắn dù có bất mãn đi nữa thì cũng chỉ có thể đem tức giận chuyển hóa thành động lực, hai tay trong chậu nước lạnh dùng sức xoa bóp, làm lạnh miếng vải lấy từ trên trán Dazai xuống.

Tay hắn làm liên tục, hay không yên tâm mà hơi hơi nghiêng đầu nhìn về phía Dazai đang cháy sạch ý thức nằm trên giường bệnh , miếng vải đắp trên người Dazai đã thay không dưới năm lần, nhiệt độ cơ thể so với lúc vừa mới vớt người lên cũng giảm không ít, nhưng Dazai vẫn là không có tỉnh lại dấu hiệu.

Sớm biết lúc đó nên đem người đi bệnh viện!

Odasaku mặc dù đối với việc chăm sóc bệnh nhân đã rất cố gắng, nhưng dù sao không phải là bác sĩ chuyên nghiệp, đối mặt với loại tình huống này cũng chỉ có thể bó tay.

Ðương nhiên cái này cũng không thể trách Odasaku, lúc sắp tối chỉ dựa vào định vị gps cũng tìm được Dazai nằm bất tỉnh nhân sự bên bờ sông , ánh sáng quá mờ ,hắn cơ bản không thấy rõ tình huống, tìm được Dazai phát sốt tưởng là ngâm nước lâu nên bị lạnh, cho rằng mang về nhà hơi chườm lạnh một chút là có thể hạ sốt. Mãi đến khi về đến nhà thay quần áo cho Dazai, lúc này Odasaku mới phát hiện, sự việc không có đơn giản như vậy.

Dazai trên người không biết từ lúc nào lại có thêm không ít vết thương rỉ máu, sốt cao chỉ sợ là kết quả việc để vết thương tiếp xúc với nước sông trong thời gian dài, dẫn đến bị nhiễm trùng. Odasaku ảo não không tả được, là sơ sót của hắn, hắn căn bản không nghĩ tới Dazai ngốc đến mức nhảy xuống sông với tình trạng như thế.

Hơn nữa, nửa đêm đi quấy rầy cô Yosano cũng không tốt lắm, nên hắn quyết định chờ một chút nữa, nếu như Dazai còn không tỉnh thì chỉ có thể mặc kệ hắn có đồng ý không cũng phải mang tới bệnh viện giải quyết.

May mắn là thượng đế cảm nhận được lo nghĩ của Odasaku , hoặc là vị tổ tông trên giường kia biết mình mà không tỉnh kiểu gì cũng sẽ bị xách cổ đi bệnh viện, nên cũng không lâu lắm Dazai liền tỉnh lại.

\ "A, Odasaku. . . nước. \" cổ họng Dazai đau như lửa đốt, Odasaku cũng khó khăn dùng hết sức bình sinh kết hợp mấy từ nghe được lại coi Dazai muốn biểu đạt rốt cuộc là cái thứ gì. Mặc dù có cả một tràng dài câu khiển trách đang muốn từ trong cổ của hắn xông ra , nhưng lại ý thức được \ "Bây giờ không phải là lúc nói chuyện này \" lý trí liền kịp thời đem những lời trách móc nặng nề đấy, toàn bộ dồn ngược vào bụng.

Cuối cùng Odasaku còn là cái gì cũng chưa nói, đã nhẹ nhàng đỡ Dazai dậy, đem ly nước ấm đưa tới bên miệng hắn, hầu hạ hắn uống. Dazai biết Odasaku đã làm rất nhẹ rồi, nhưng vẫn chịu không nổi vết thương trên người , cũng không còn như đau đến mức la to, nhưng thói quen treo nụ cười trên khoé miệng hắn vẫn hơi cứng đờ.

\ "Ðau không? \ "

Trầm mặc hồi lâu Odasaku lên tiếng.

Cho dù Odasaku chưa nói gì , Dazai cũng biết Odasaku hiện tại rất tức giận.

Phải nói cái gì đó. . .

\ "Odasaku, anh biết rõ là tôi không chết được mà. \" Dazai cẩn thận trông sắc mặt Odasaku, \ "Tôi chỉ là . . . muốn thử cảm giác tự sát một chút. . . \ "

Sau đó Odasaku sầm mặt lại, Dazai liền thức thời mà thôi nói sạo.

Coi như hắn thông minh đi nữa, đối mặt với người đàn ông Odasaku này lúc vẫn sẽ không có cách, tâm cơ đầy mình cong cong lượn quanh lượn quanh ở Odasaku trước mặt đều sẽ mất đi tác dụng. Hắn biết mình thoát không nổi trận mắng đấy đâu, ai bảo đối phương lại là Odasaku chứ.

\ "Nghe Atsushi nói cậu trong thời gian làm việc đi ngang qua một con sông liền tự ý quyết định mà nhảy vào? \" Odasaku thẳng vào chủ đề, không để cho Dazai không có bất cứ cơ hội nói lảng chuyện khác. Một ngày nói chuyện với Dazai, với cái dạng yêu nghiệt hoa ngôn xảo ngữ đó chắn chắn là có thể bị lừa đến tận hệ ngân hà nào đấy.

\ "Lần này lý do là cái gì? Tại nước sông quá trong suốt quá đẹp nên muốn biết cảm giác chết ở trong như nào ? \" Odasaku tự giác thấy giọng hơi lớn, dừng một chút, điều chỉnh tâm tình chút rồi nói tiếp : \ "Dazai, mặc kệ cậu có đa trí như yêu quái cỡ nào, thì cậu vẫn chỉ là con người , cậu thực sự sẽ chết. \ "

\ "Không phải ai cũng có tinh lực dồi dào mà lúc nào cũng nhìn chằm chằm cậu xem khi nào cậu nhảy xuống để vớt lên. \" Odasaku đột nhiên nghiêng người tiến về phía trước , bá đạo bắt được ánh mắt Dazai, \ "Nếu như có một ngày kia tôi chết, cậu còn muốn giống như bây giờ tùy hứng đạp hỏng chính mình sao? Lúc này đây cậu được tôi nhặt về , còn lần tới thì thế nào? Cậu có nghĩ tới cậu thực sự sẽ chết không? \ "

Dazai còn muốn nói đùa Odasaku anh nhất định sẽ trường thọ làm sao dễ dàng chết như vậy , đã bị câu sau của hắn chặn họng.

\ "Không tìm được đâu. Mặc kệ cậu tự sát bao nhiêu lần, kể cả có lấy thân bơi ở bờ vực sinh tử, cũng vĩnh viễn không tìm được ý nghĩa sinh tồn mà cậu theo đuổi . \ "

Thật ra Dazai vẫn chưa hoàn toàn đỡ sốt, ban nãy cũng chỉ dựa vào bản năng nói chuyện với Odasaku, Dazai lúc này cảm giác nhiệt độ cơ thể lại tăng lên, không có sức nào đi dỗi Odasaku, Vì vậy hắn dứt khoát oan ức ngậm miệng lại.

Odasaku trông vẻ mặt "cô vợ nhỏ hờn dỗi" của Dazai chọc cười, rốt cuộc ai mới là người có lỗi đây.

\ "Không phải là muốn tìm ý nghĩa để sống sao? Tôi cho cậu. \ "

Mặt Odasaku sát vào Dazai càng ngày càng gần, còn chưa kịp phản ứng, Dazai đã bị hôn thất điên bát đảo, hết quên cả việc chống lại. Tận đến khi Dazai mơ hồ có thiếu dấu hiệu không khí, Odasaku mới dừng lại.

\ "Vì tôi, sống tiếp đi. Dazai. \ "

Dazai chóng mặt nằm trở về, nhờ kỹ thuật hôn môi cao siêu của Odasaku ấy đã thành công làm hắn mặt đỏ bừng bừng. Hắn dùng chăn bọc mình lại, chỉ chừa lại bóng lưng lạnh cho Odasaku. Một lát, Odasaku muốn đi xốc chăn lên xác nhận hắn vẫn còn sống, mới nghe được một câu cố giả bộ tỉnh táo từ trong chăn bay ra.

\ ". . . Bệnh nhân bây giờ muốn nghỉ ngơi, xin hãy phối hợp! \ "

----------------------------

Từ nay về sau cũng không có xuất hiện sự kiện người đánh cá bởi vì mò được vật thể không rõ hình người mà bị hoảng sợ .

Tổ chức thám tử vũ trang mỗi tháng cũng không cần vì bồi thường mà chi tiêu giảm bớt, tác phong với hiệu suất làm việc cũng chuyển tăng vụt lên, thực sự là thật đáng mừng nha.

Đương nhiên, đấy là chuyện sau này.
___________________

Còn nữa, mọi người đọc thấy sai chính tả thì báo tôi nhé.
Vốn là edit xong định đăng thì thấy lỗi font rồi lỗi chính tả tùm lum hết cả.
Chỉ đành ngồi sửa, chắc là còn sót (⁠ー⁠_⁠ー⁠゛⁠)
.
.
.
Đúng rồi, có ai trước đọc mấy truyện edit hay tự tôi viết xin đừng hỏi nó đâu rồi. Tôi xoá hết rồi ┌⁠(⁠・⁠。⁠・⁠)⁠┘⁠♪
Biết sao không ? Tại vì bộ thì văn phòng trẩu quá trời, bộ thì người ta dịch xong cả bộ rồi ಠ⁠_⁠ಠ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top