Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 27

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dương Dương đứng trước cửa lớn nhà của mình vừa nãy trong giờ học bị cha mình gấp rút triệu tập về, theo như lời tài xế cha nó đang chuẩn bị tổ chức một buổi tiệc trưởng thành. Mấy buổi tiệc của giới thương lưu không phải nó chưa từng tham gia nhưng tiệc trưởng thành chẳng qua chỉ là cái cớ. Nhị vị phụ huynh xem trọng thành tích của nó hơn ai hết không thể chỉ vì dăm ba bữa tiệc vô vị mà bắt nó bỏ dở tiết học. Những suy tính của người lớn nó chẳng bao giờ hiểu nổi càng không muốn hiểu, thế giới của người trưởng thành đồng tiền là sức mạnh. Dương Dương chỉ là một đứa nhóc mới đủ tuổi thành niên nó không muốn bon chen vào mấy câu chuyện kinh tế, chính trị, từ nhỏ nó đã bộc lộ tính cách yêu sự tự do phóng khoáng. Sự khác biệt này của Dương Dương không ít lần khiến mấy người trong họ hàng khó chịu vì bao năm qua người thừa kế buộc phải tuân theo quy tắc đã được định từ trước. Họ ra sức thúc ép cha mẹ nó phải uốn nắn không để cho nó đi theo con đường sai lệch, nhìn phụ huynh chịu đựng áp lực vì mình. Dương Dương cũng cố gắng sống theo những gì hai người mong muốn chỉ là bây giờ cái gông trên cổ nó đã quá nặng, như hồi chuông cảnh báo nếu không thoát ra bây giờ thì sẽ là không bao giờ.
.
.

- Ôi cháu trai của dì, mãi mới gặp được con. Xem nào, ngày lớn trông ra dáng hẳn, vậy mà cái đám nhà báo thất học cứ đồn ầm cháu dì đồng tính. Đúng là kinh tởm chết đi được

Người này là dì hai của Dương Dương cái giọng nói chanh chua phát ra toàn những câu châm chọc người khác. Bà ta luôn ganh tị với mẹ nó vì mẹ là em út nhưng lại tài giỏi hơn lúc còn trẻ mẹ Dương Dương nhận được rất nhiều sự ưu ái, mấy vị trưởng bối đều tìm đến mẹ để trau dồi kiến thức mà chưa lần nào để mắt đến dì. Tận đến năm tháng hai người trưởng thành dì kết hôn với một ông chủ hãng ô tô lớn, mỗi lần về dì luôn khoe khoang đủ thứ trước mặt mọi người trong nhà ngụ ý muốn nói dì cũng chẳng thua kém gì mẹ. Nhưng nhà ngoại của Dương Dương đều là dân công chức có gốc rễ sâu trong bộ máy chính trị nhà nước, họ chỉ để tâm đến năng lực còn kiểu người nhờ người khác chống lưng căn bản họ không để vào mắt. Càng khiến dì tức tối hơn là vài năm sau mẹ kết hôn với cha một ông lớn trong lĩnh vực kinh tế, nhờ cha nên thế lực của nhà nó càng trở nên lớn mạnh. Hết nửa chặng đường dì luôn không thể sánh bằng mẹ Dương Dương nên đương nhiên con cái sẽ là mục tiêu tiếp theo để dì ganh đua với mẹ. Nó không thích dì mà sự thật cả nhà nó đều không thích nhưng dì là người lớn ngoài cách im lặng cho qua cũng không thể làm gì khác.

- Chào dì_ Dương Dương lễ phép cúi đầu chào mặc kệ những lời nói có phần xúc phạm vừa nãy.

- Cậu nói xem tin đồn thất thiệt lan rộng như vậy, sao vẫn còn chưa dập. Cứ để nhơn nhởn như vậy thật ảnh hưởng cháu trai tôi quá_ Bà vẫn tiếp tục nói, dường như chẳng để tâm đến sắc mặt dần chuyển sang khó chịu của người bà phải gọi một tiếng 'em rể'.

- Đã gọi là tin đồn thất thiệt tại sao phải tốn sức dập? Càng để tâm đến người ta càng khẳng định nó là thật, tôi nói đúng không chị?

Dương Dương đứng ở giữa hết nhìn ba rồi đến dì hai, ba Lưu không phải dạng người sẽ nể nang, xuống nước với bất kì ai. Trước nay không phải vì mẹ can ngăn chắc chắn ba đã trực tiếp nói thẳng với dì.

- Còn con về rồi thì lên phòng thay đồ đi, đừng làm trễ giờ.
.
.
.
.
.
.
.
.

Mang tiếng là tiệc trưởng thành của mình mà lại chẳng có người bạn nào của Dương Dương đến dự, bạn bè của nó ít đến đáng thương. Chung quy cũng chỉ có Nhân Tuấn và Đông Hách, hôm nay Đông Hách có hẹn là bữa cơm gặp gỡ giữa gia đình hai bên. Tuy  Minh Hưởng và Đông Hách mới hẹn hò một năm hơn nhưng cả hai đều khẳng định đây là người sẽ đi cùng mình đến cuối đời, nghe thật lãng mạn giá như nó cũng có một câu chuyện tình ngọt ngào như vậy. Bữa tiệc hoành tráng mà nhân vật chính chỉ có thể ngồi một góc thưởng rượu một cách nhàm chán, đây chính là hiện thực về giới thượng lưu không hào nhoáng, không lung linh như vẻ bên ngoài tất cả chỉ toàn âm mưu toan tính.

Vài người cố gắng lại bắt chuyện với nó không những giới thiệu ái nữ nhà mình đám người đó còn dẫn cả con trai đến làm quen. Cho xin đi? Dương Dương không phải loại ăn tạp đám người muốn ở cùng nó còn ít sao? Người giàu có, người thanh tú, người có học vấn... đủ thể loại họ đều muốn tiếp cận nó hầu như vì vẻ bề ngoài và cái sản nghiệp to lớn của cha. Từ bao giờ con người trở nên hèn hạ như vậy, bất chấp thủ đoạn để có thể chiếm được thứ bản thân khao khát. Kể cả người đàn ông diện suit lịch lãm đằng kia cũng vậy, khoác lên mình dáng vẻ điềm tĩnh, đạo mạo. Hắn có sự nghiệp vẻ vang nhưng phía sau lại chẳng có thế lực, phải dựa vào việc lợi dụng tình cảm người khác để chiếm tài nguyên về cho công ty mình.

Dương Dương chính là ghét một Tiền Côn như thế, hắn luôn giữ bình tĩnh dù cho bất cứ chuyện gì xảy ra. Tại sao không bộc lộ bản chất của mình, giữ bản thân bình tĩnh trước mọi tình huống là rất tốt. Nhưng Tiền Côn chính là kiềm chế thái quá con người luôn có tham vọng và tính chiếm hữu, nó biết hắn khó chịu vì những vệ tinh xung quanh mình từ lúc bắt gặp nó trong bữa tiệc hắn không ngừng nhìn về phía này. Cả cái lần ăn cơm cùng Tiêu Nhạc rõ ràng rất không vui nhưng vẫn nhất quyết im lặng. Dương Dương vẫn trông chờ sau khi tiễn Tiêu Nhạc về Tiền Côn sẽ lập tức lao vào chất vấn mình. Cuối cùng hắn thà tránh mặt nó chứ không muốn bộc lộ sự khó chịu của bản thân. Như thể toàn bộ đều do Dương Dương ảo tưởng rằng Tiền Côn cũng có chút tình cảm với mình, mọi thứ hắn đã và đang làm khiến niềm tin ở nó chết dần chết mòn.

Nó để gã trai nào đó bản thâ  không hề quen nắm lấy tay của mình chạy về phía ban công, trước khi bị kéo đi nó trông thấy ánh mắt hốt hoảng của Tiền Côn hi vọng nó không lầm. Quay về với gã đàn ông xa lạ, gã ấn nó vào một góc khuất thân ảnh ngày một tiến lại gần, bắt đầu đụng chạm lên người nó. Dương Dương nhắm chặt mắt cả người run lên bần bật.









Làm ơn nhanh lên đây là phép thử cuối cùng rồi!
_________________________

Sì poi chap sau nè:





Mn cùng đoán thử đi☻☻

Cross_22xx

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top