Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 1

     Sau một ngày dài mệt mỏi ở trường, y/n bắt đầu uể oải đi về nhà trên chiếc xe đạp của mình. Mấy ngày quá nó cố gồng mình để vượt qua nỗi đau có lẽ lớn nhất đời mình: ba mẹ nó đã qua đời sau một tai nạn xe khốc liệt trong khi đi làm việc ở một thành phố lớn, nghe đâu là do tài xế ngủ gật trong khi lái xe. Mấy ngày sau đó nó đã suy sụp lắm, nó cứ nghĩ tới chuyện đoàn tụ với ba mẹ nó, nhưng mà giờ y/n đã suy nghĩ lại bình thường rồi. Nó tự chấp nhận với bản thân rằng nó sẽ sống tiếp một cuộc đời không còn cha mẹ ở bên nữa.
    
     Đạp xe qua con dốc, sau đó y/n rẽ trái để đi vào một ngõ nhỏ xíu, nơi giáp với cánh rừng gần đó, cũng là nhà của nó. Dừng xe, nó liếc xung quanh một cách cẩn trọng rồi dắt xe vào trong nhà. Bước lên phòng, y/n uể oải vứt cái cặp của mình sang một bên, rồi mở cái playlist nhạc mà nó đặc biệt yêu thích để mà đắm mình vào đó, quên đi những muộn phiền mà nó đã trải qua. Nằm dài trên giường, những sự tủi thân cứ bao trùm lấy thân thể nhỏ bé của đứa nhóc mới lớn. Nó nghĩ về ba mẹ nó, nghĩ về sự đau lòng khi thấy đám nhóc bạn nó được ba mẹ chào đón ở cổng giờ ra về, còn nó thì cô đơn kinh khủng.

    Sáng hôm sau, y/n thức dậy trên giường nhờ ánh nắng của mặt trời chiếu qua cửa sổ vào mắt nó. Uể oải ngồi dậy, đeo cặp kính ngay ngắn, rồi y/n quyết định hôm nay nó sẽ cúp một bữa để tới địa điểm mà nó yêu thích. Y/n dắt chiếc xe đạp ra, rồi cẩn thận khóa cửa, nó bắt đầu đạp xe trên con đường nhựa dẫn qua một con dốc để đến ngọn đồi.
 
     Sau khi tới nơi, y/n ngồi trên một bãi cỏ cạnh một con suối nhỏ, ngắm nhìn bầu trời xanh biếc kia rồi tự hỏi rằng có phải số phận đang trêu đùa nó hay không? Bây giờ nó chẳng còn gì để mất cả... Nước mắt cứ tự dưng lại lăn dài trên đôi gò má gầy đó, nó khóc. Rồi nó thiếp đi trong lúc đó vì mệt.

     Con quái vật vẫn đang săn lùng kẻ thích hợp…

      Lúc y/n tỉnh dậy, trời đã nhá nhem tối. Nó hoảng hốt nhìn xung quanh, nó sợ bóng tối! Mọi thứ ánh sáng của mặt trời dần được thay thế bởi ánh mặt trăng. Nó không tìm thấy chiếc xe đạp của mình nữa. Y/n nuốt nước bọt, tự trấn an bản thân rằng không có gì phải sợ cả, nó cứ việc bước qua con đường rồi về nhà đánh giấc an toàn thôi. Đoạn, y/n cất bước về nhà trên con đường tối đó, trong lòng đầy lo âu...
=================
Rồi, vắt óc được nhiu đó thôi, giờ tui đi ngủ đây (cười) mong là mọi người thích nó ~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top