Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

7.

Sáng hôm sau, cậu đến phim trường từ sớm không ngờ đã thấy New Thitipoom ngồi đó, cười toe vẫy tay với cậu.

"Sao cậu lại đến vậy." Gun Atthaphan ngạc nhiên, "Không sợ bị phóng viên chụp được sao?"

"Cậu yên tâm, tớ có tay trong hết rồi." New Thitipoom nhìn Gun Atthaphan một lượt, đánh giá: "Cậu đóng học sinh trông đáng yêu thật."

Gun Atthaphan sửa sang lại tóc, nói: "...Cậu nói nghe cứ như mấy gã biến thái ấy, ngồi chơi đi, tớ phải quay rồi."

New Thitipoom làm động tác ok, "Đi đi, lát tớ chụp ảnh lại cho."

Hôm nay vốn sẽ là cảnh ngoài trời của Panit và chị gái, nhưng chờ mãi không thấy Sally đâu, chỉ thấy một chiếc xe bồn rất lớn chạy vào. Gun Atthaphan thắc mắc hỏi phó đạo diễn đứng gần đó, phó đạo diễn ngạc nhiên nói: "Hôm nay đổi cảnh quay mà, hôm qua tôi có dặn Sally, cô ấy nó là báo với cậu rồi ấy chứ."

Gun Atthaphan sửng sốt, nhưng cậu vẫn lịch sự trả lời: "A em quên mất, em xin lỗi ạ."

"Vậy cậu thuộc thoại hết chưa?" Phó đạo diễn nhíu mày, "Lát nữa là cảnh đối thoại của cậu với Off Jumpol, cảnh này rất quan trọng, đừng NG nhiều quá đấy."

Gun Atthaphan còn chưa kịp tiêu hết lời phó đạo diễn nói, ánh mắt cậu đã rơi vào một Off Jumpol mặc vest bước vào, hắn nói: "Xin lỗi, tôi đến muộn, bắt đầu quay thôi."

Hắn mỉm cười nhìn Gun Atthaphan, còn New Thitipoom thì coi như vô hình.

Phó đạo diễn nói: "Hôm nay Khun Gun nhớ nhầm cảnh quay, chưa chuẩn bị gì, chắc sẽ quay lại hơi nhiều đó. Lát nữa P'Rex đến có tức giận thì cậu đừng để bụng."

"Không sao, vừa hay tôi cũng có một số ý tưởng mới muốn bàn với Gun, tuỳ cơ ứng biến cũng được." Off Jumpol vỗ vai phó đạo diễn, ý bảo đừng căng thẳng quá.

"Thế các cậu cứ bàn đi, tôi đi kiểm tra ánh sáng."

Phó đạo diễn đi rồi, Off Jumpol nhìn sang Gun Atthaphan đang nhăn cả mặt đọc kịch bản, thấp giọng: "Có muốn nghe thử ý tưởng của tôi không?"


Gun Atthaphan đáp: "Dĩ nhiên, tôi cũng không muốn anh bị mắng lây."

"Cảnh này là Panit nhìn thấy Chakri và chị bước ra từ khách sạn. Panit không biết Chakri đang hoạt động ngầm, cũng không biết chị mình là tay trong nên cảm thấy vừa ngạc nhiên vừa tức giận. Vì cậu thích Chakri nên nghĩ không còn kịp nữa rồi. Cậu đứng dưới mưa, tuyệt vọng nhìn tình yêu của mình vừa hé nở đã bị vùi dập. Cậu thất thểu đi dưới mưa, rồi sau đó Chakri chạy đến che ô cho cậu, hành động này khơi lên quyết tâm với tình cảm của mình nên cậu ấy đã tỏ hết lòng mình cho Chakri nghe."

Off Jumpol nói xong, cúi đầu châm điếu thuốc, vừa hút vừa hỏi cậu: "Cậu Panit Chanthana, lúc tỏ tình với tôi, chắc là cậu biết là cảm xúc gì nhỉ?"

Gun Atthaphan im lặng suy nghĩ, cậu dựa theo tính cách của Panit, từ tốn đáp: "Nhưng mà tôi thấy Panit sẽ không tỏ tình đâu."

Off Jumpol hỏi lại: "Tại sao?"

"Cậu ấy không phải là người dễ bày tỏ cảm xúc, có chuyện gì cũng sẽ giấu trong lòng, nhìn theo một khía cạnh nào đó cậu ấy khá nhu nhược, đôi lúc lại hành động đột xuất không suy nghĩ gì." Gun Atthaphan nhớ lại từng chi tiết, hành động của Panit Chanthana thử để cậu ấy một lần hoà làm một với Gun Atthaphan, "Có lẽ cậu ấy sẽ chọn ừm...một cách thật trực tiếp, ví dụ như nắm tay hoặc ôm."

Trong kịch bản không có hành động này, nhưng Off Jumpol nghe lại thấy rất thú vị, hắn gật đầu.

"Tôi nghĩ, trong lòng cậu ấy giờ đã rất ghét chị mình, tình cảm vụng trộm đơn phương của cậu ấy dành cho Chakri bao lâu nay phút chốc vì sự xuất hiện của người chị mà vỡ tan." Sâu trong đôi mắt Gun Atthaphan mang rõ sự căm giận, cứ như thể cậu chính là Panit vậy. "Thế nên cậu ấy sẽ bất chấp để níu kéo tình cảm muộn màng của mình."

Đạo diễn Rex vừa đúng lúc đi vào, bảo chuẩn bị quay, Off Jumpol trước khi đi, vỗ vai cậu, nói: "Cậu là Panit, cứ dùng suy nghĩ của cậu để thể hiện cậu ấy, sẽ không ai hiểu nhân vật của cậu bằng cậu, chỉ cần xem bản thân thành cậu ấy thì tất cả những gì cậu làm đều đúng hết. Đừng lo lắng, cố lên."

Từ hôm bấm máy đến giờ đây là lần đầu tiên cậu diễn cặp với Off Jumpol, lại là một cảnh quan trọng mà không có sự chuẩn bị nào. Gun Atthaphan đứng thẳng tại chỗ, lòng bàn tay đầy mồ hôi, cậu khẽ hít sâu, nhắm mắt lại.

Nghe thấy tiếng cách của clapper board vang lên, xe bồn bắt đầu phun mưa nhân tạo, đèn được giảm sáng, cảnh xung quanh tối hẳn đi.

Gun Atthaphan ngẩng mặt lên, hơi nước làm cảnh vật trước mắt mờ mịt, mông lung. Cậu không do dự bước vào màn mưa, từng giọt nước xối lên người Gun Atthaphan, đôi giày vải thoáng chốc đã ướt sũng.

Cậu lủi thủi bước đi trên con đường lát đá, chợt nước mưa ngừng rơi, cậu ngẩng đầu nhìn thấy Off Jumpol cầm ô đứng trước mặt mình, gọi cậu: "Panit."

Gun Atthaphan chớp chớp mắt, im lặng nhìn hắn, rồi bỏ đi thẳng. Off Jumpol đuổi theo, đưa tay kéo cậu lại dưới tán ô, lực kéo rất lớn, Gun Atthaphan lảo đảo suýt ngã.

"Mưa rồi sao không về, em đi đâu đấy?"

"Mặc kệ em."

Gun Atthaphan nói xong lạnh lùng hất tay ra, chiếc ô bị rơi xuống đất, bùn đất văng lên dính cả vào áo khoác của Off Jumpol.

"Nghe lời anh, về nhà đi." Off Jumpol vịn lấy hai vai cậu kéo người sát lại, như là muốn ôm cậu vào lòng.

Mưa mỗi lúc một lớn, nước che đi tầm nhìn, Gun Atthaphan cứng ngắc liếc nhìn Off Jumpol, hắn nhặt ô lên che hết cho cậu, cả người hắn đứng ngoài, quần áo ướt đẫm, mấp máy môi.

Nếu trong kịch bản gốc, giờ phút này Panit sẽ nói hết tình cảm cho Chakri, nhưng bây giờ Gun Atthaphan lại như chẳng quan tâm kịch bản, cậu yên lặng một lúc rồi nói: "Anh như vậy sẽ bị cảm mất."

Off Jumpol cười, trong cơn mưa mịt mù, nụ cười của hắn sáng đến lạ, hắn vừa cười vừa nói: "Em không về với anh, hai chúng ta sẽ bị cảm hết."

"Em sẽ không bị cảm, em không ướt mấy." Gun Atthaphan đẩy đẩy cái ô qua cho Off Jumpol, "Anh mới cảm ấy."

Nụ cười của Off Jumpol càng tươi hơn, ánh mắt dịu dàng, hắn đưa bàn tay vuốt má Gun Atthaphan: "Về với anh, được không?"

Đạo diễn Rex bỗng đứng bật dậy, giơ tay ra hiệu cho ống kính zoom lại sát vào mặt hai người. Bàn tay Gun Atthaphan run run siết chặt, bàn tay Off Jumpol từ trên má chuyển xuống nắm tay cậu.

Hai người cứ đứng nắm tay nhau, mưa càng ngày càng to nhưng chẳng ai buông tay cả. Gun Atthaphan đã rất lâu rất lâu rồi mới nghiêm túc nhìn Off Jumpol ở khoảng cách gần như vậy, cậu có cảm giác đây là một hình ảnh được chiếu chậm lại từ quá khứ xa xôi, Khoảnh khắc Off Jumpol nhìn vào mắt cậu, sự chân thật ấy làm cậu có cảm giác rằng sự dịu dàng của hắn trên đời này chỉ dành cho một mình mình.

Mãi đến khi đạo diễn hô "cắt", Gun Atthaphan mới rút tay ra, vội vã vuốt nước trên mặt, cậu cúi người xin lỗi đạo diễn: "Em xin lỗi, em đã tự ý sửa kịch bản."

"Đóng phim là nghệ thuật, nghệ thuật thì không có khuôn phép đâu, cảm hứng là quan trọng nhất, cậu làm rất hay." Đạo diễn Rex rõ ràng rất hài lòng với cảnh diễn xuất thần kia, cười tươi vỗ vai Gun Atthaphan, "Cảnh quay rất đẹp, cậu nghỉ ngơi đi, đi sấy tóc thay đồ kẻo bị cảm."

Đạo diễn nói với cậu xong thì nhìn sau Off Jumpol, thấy hắn ướt như chuột lột từ trên xuống dưới thì giục: "Đi đi đi, cậu nữa, đi sấy người đi, chuẩn bị quay cảnh tiếp theo kìa."

Gun Atthaphan đi ra ngoài, New Thitipoom đưa cho cậu cái khăn, cô bé trợ lý bối rối đi đến, giải thích: "P'Gun, không phải em lười ạ...là vì P'New..."

"Em lấy quần áo khô đi." New Thitipoom quay sang nói với trợ lý, rồi nói với Gun Atthaphan: "Mau vào trong, ngoài này có gió đấy."

Những người xung quanh không khỏi đánh giá xì xầm, New Thitipoom không quan tâm, kéo Gun Atthaphan về phòng thay đồ. Tuy nhiên, máy sưởi phòng này bị trục trặc, mở không lên, cậu ta bảo trợ lý đi hỏi xem có phòng nào đang trống để qua sưởi tạm được không, sau đó cậu ta nói với Gun Atthaphan: "Còn nếu không có phòng thì lên xe tớ, xe có hệ thống sưởi."

Gun Atthaphan nói: "Không sao, tớ chỉ bị ướt một chút, không...át xì!"

"Còn nói không sao! Chờ tí tớ ra khởi động xe..."

New Thitipoom còn chưa nói xong, cô trợ lý đã vui vẻ chạy về báo: "P'Gun, em tìm được phòng rồi ạ, P'Off bảo sang phòng anh ấy đi, bên đó có máy sưởi. Phòng cũng chỉ có anh ấy thôi, không phiền ai hết."

Gun Atthaphan vừa định đáp, New Thitipoom đã xua tay, "Xe anh có hệ thống sưởi. Để Gun đi với anh là được, khỏi cần anh ta lo."

"Trời đang gió to, cậu cần gì hành xác cậu ấy vậy? Phòng tôi mở sẵn máy sưởi không phải tốt hơn à." Off Jumpol không biết từ khi nào đã đứng ở cửa, hắn đi thẳng vào, kéo Gun Atthaphan đi, "Đi nào, lát ăn trưa luôn bên đó cho tiện."

Gun Atthaphan không hiểu nổi hành động của Off Jumpol có nghĩa là gì, thậm chí cậu cũng không hiểu nổi tại sao mình lại đi theo hắn ta.

New Thitipoom chạy theo thì bị nhốt ngoài cửa, khoá chốt xong hắn đưa cho cậu một bộ quần áo, nói: "Cậu vào trong thay đồ trước đi, mặc đồ ướt lâu bị cảm thì khổ."

Gun Atthaphan ngơ ngác nhìn Off Jumpol, quần áo hắn của cũng ướt đẫm, hắn nói sẽ thay bên kia, cậu cứ thay đi. Gun Atthaphan quay vào trong, một lát sau cậu nói: "Tôi thay xong rồi, cảm ơn anh, tôi xin phép ra ngoài trước, anh thay đồ đi."

Off Jumpol chớp mắt, hắn biết New Thitipoom vẫn đứng bên ngoài nên cố tình đứng sát cửa ra vào để vừa hay cho ai muốn thì nghe được cho rõ: "Từ trên xuống dưới trên người tôi có chỗ nào cậu chưa từng thấy đâu, thay thì thay, ngại cái gì."

"Anh..."

Cậu còn chưa nói tiếp, Off Jumpol đã cởi nút áo sơ mi, thân trên cường tráng thoáng cái đã hiện ra, trên vai vẫn còn đọng nước, theo động tác lên xuống giọt nước mưa trượt trên cơ tay chắc nịch của hắn.

Quả nhiên bên ngoài, New Thitipoom nghe thấy hết những gì lúc nãy hắn nói thật, cậu ta đập cửa: "Mở ra, nhanh lên."

Off Jumpol cởi áo xong cũng không vội mặc, hắn cúi đầu nhìn cơ bắp trên người, nhếch môi, cười hỏi Gun Atthaphan: "Cậu thấy sao?"

"Rất đẹp." Gun Atthaphan quay đi, lỗi tai bất giác đỏ lên, "Anh...mặc áo vào đi, lạnh lắm."

Off Jumpol lại càng cười tươi: "Cậu lo cho tôi à?"

---

cái đoạn đóng phim là anh siêu sao mượn phim tỏ tình với bé đúng hong =]]]] 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top