Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

ôi! 13 bonus p5

oi! 13

bonus part 5

- Này! Đang làm gì đấy???

Một mụ béo đang đứng trên lan can hét ầm ĩ , rồi người qua đường thấy 1 bóng đen lạ mặt hốt hoảng chạy ra từ thùng rác, luống cuống đá đổ chiếc thùng làm rác văng tứ tung, mùi hôi thối bốc ra nồng nặc.

Dạo này trên phố hay xảy ra chuyện như vậy. Nhưng chẳng ai muốn bắt thủ phạm cả. Lí do rất đơn giản, họ không muốn 1 tuần rửa tay mà không hết mùi hôi. Có lẽ vì vậy mà tên thủ phạm này lộng hành quá!

....

- RẦM!!!!!!!!

Oạch, 1 vụ va chạm vừa xảy ra. 1 anh thanh niên tướng tá phong độ đi trên con chaly cúc cu đâm phải 1 cô gái tóc tai bù xù, mặt mũi lem luốc, áo rách tả tơi. Tội nghiệp cho .... anh chàng.

Lạ nhỉ??? Cả 2 người không hề tỏ vẻ tức giận, họ đang nhìn nhau 1 cách đắm đuối con cá chuối. Thôi rồi: HOÀNG TỬ - LỌ LEM thời hiện đại đây mà.

- Chào cô! Xin lỗi, cô không sao chứ? - Anh chàng lịch lãm hỏi han

- Không ... không sao ... đâu ạ! - Cô gái bẽn lẽn trả lời.

- Hình như chúng ta gặp nhau ở đâu rồi thì phải? - Anh chàng tỏ vẻ lịch sự.

- Oh! Thế ạ ? (cô gái tỏ vẻ ngỡ ngàng)

- Uh, nếu tôi nói là đã gặp em trong thùng rác hôm kia thì sao?

- Ặc! 36 kế, chuồn là thượng sách.... 1, 2, 3......Chạyyyyyy!

Một màn rượt đuổi đầy kịch tính diễn ra trên đường: Anh chàng phóng như bay trên chiếc Chaly cúc cu, cô gái chạy như điên. Họ la hét, loạn cả đường.... Ngộ thật!

Uỵch, cô gái ngã xuống...

- Hix, đúng là chân không mang nổi người.....

....

- Bắt được con nhóc thúi này rồi! Hố hố hố!

Hết cả lịch lãm, chàng trai túm gáy cô gái lên. Cô gái mở to mắt nhìn anh, thốt lên 2 tiếng rên rỉ: "Meo, meo". Rồi anh chàng dường như bị 2 tiếng ma thuật ấy hút hồn, vẻ lịch sự của anh ta bỗng quay trở lại.

- Cô gái nhỏ, sao em lại như thế này? Anh chàng phủi bụi trên tóc cô gái.

Toàn thân cô gái run rẩy trên 2 cái chân không vững. Một tiếng nấc nghẹn ngào, cô gái nói:

- Em không sao!

Thế là cô gái trèo lên xe, 2 người phóng vui vu về tận phía cuối con đường.....

......

Con đường dài, lá rụng đầy, bỗng 1 ngày gió đến thì thầm....

- Em à, nhà em ở đâu vậy?

- Em ở Thuận Thành anh ạ.

- Thế hả? Hay thật, em là đồng hương với anh rồi.

Tíu tít, tíu tít, 2 người có vẻ hợp chuyện với nhau lắm. Họ nói chuyện từ bình minh đến hoàng hôn. Chàng trai ngớ người ra.

- Chết quên, nói chuyện cả nửa ngày rồi mà vẫn chưa giới thiệu tên. Anh là Văn Quí, còn em - vẻ đẹp tiềm ẩn?

- Em? Dạ, em là Minh Thu ạ. Minh trong minh bạch, Thu trong thu vào. Minh Thu tức là thu vào 1 cách minh bạch đấy anh ạ.

- Ờ! 1 cái tên thật hay và có ý nghĩa. Minđơ này, em bao nhiêu tuổi rồi?

- Không phải, em là Minh Thu mờ

- Chết! Anh xin lỗi. Minh Thu này, em bao tuổi rồi nhỉ?

- Dạ, em năm nay 17 - cái tuổi bẻ gẫy sừng trâu đấy anh ạ. Hí hí.

Văn Quí đang cười hô hô hở 2 cái răng khểnh nhọn hoắt bỗng ngậm miệng cười duyên. Cũng phải, sức con nhỏ này sừng trâu còn nhỏ được chứ huống chi là răng.

- Thu này, đã có ai nói với em rằng em có 1 dáng người chuẩn không cần chỉnh chưa?

- Dạ, em chỉ nghe nói em dáng em chỉnh không được chuẩn thôi chứ chưa ai khen em mĩ miều như vậy.

- Ừ! Có phải ai cũng có con mắt nghệ thuật như anh đâu. Thu này, nghe anh, em mà làm người mẫu thì đến chó cũng phải ngước nhìn.

- Thật không anh? Thu sung sướng hỏi lại.

- Chứ lại không! Anh thề, anh hứa, anh đảm bảo lun.

..........

Phía bên kia góc đường, nơi cột điện cao thế, 1 con chó đang nghểnh chân tè bậy lên 1 tấm cáo thị: "Truy nã trùm lừa đảo: Nguyễn Văn Quí chuyên buôn bán thuốc lậu, lừa gạt con gái nhà lành...."

Ban chuyên án, tổ chuyên án công an thành phố cho biết. Còn 2 ngày nữa là hết hạn tố tụng tên trùm lừa đảo khét tiếng này. Nếu không bắt được hắn đúng thời hạn, bản án với hắn sẽ hết hiệu lực. Có lẽ giờ này, hắn đang nhe nhở sung sướng đợi ngày mãn hạn. Quả đúng vậy, hắn đã đưa Minh Thu đến 1 ngôi nhà.

- Oa, nhà anh đẹp thật! - Minh Thu ngạc nhiên nói.

- Ừ, nhà đẹp thật nhưng không phải nhà anh. Giới thiệu với em, chủ nhà - 2 người bạn của anh.

Một trai, một gái đều đưa tay ra mắt tay Minh Thu. Rồi họ đá lông nheo với nhau. Người phụ nữ và Quí kêu vào bếp lấy trà và đồ ăn. Người đàn ông ở lại tiếp chuyện với Thu.

- Em là Thu? Ờ, 1 cái tên hay đấy. Anh là Nho Chuyên - Lê Nho Chuyên, tức là chuyên buôn dưa lê và nho ấy mà.

- Ồ, anh yêu hoa quả lắm nhỉ?

- Ừ, mà này, sao em lại ra nông nỗi này?

..................

Trong bếp, 2 người còn lại đang thì thụp nói chuyện với nhau

- Anh kiếm đâu ra con bé trông ma chê quỷ hờn thế?

- Ờ! Anh thấy tiềm năng lắm chứ. Má mì Hiền của anh làm gì chả nên chuyện....

- Chỉ khéo nịnh thôi!

........

Hiền:

- Trước tiên chị phải đưa em đi tắm rửa đã!

Tắm rửa xong, Hiền đưa Thu đến 1 phòng khám Đông y trị nội tiết. Hiền nói:

- Thu này, thầy Lang Yến ở đây giỏi lắm!

..... " Hường hả con? Sao hôm nay đến đây vậy? Tiếng trong phòng vọng ra...

- Con đội ơn cụ quá! Bệnh thối chân của con khỏi hẳn rồi, hôm nay con mang chút quà đến biếu cụ ạ.

- Cảm ơn con, ta là ta thương con lắm đấy!"....

- Em nghe thấy gì chưa? Ở đây, người đến cảm ơn có khi còn nhiều hơn người đến chữa bệnh ấy chứ. Chị đưa em vào khám có bệnh tật gì thì chữa, không có thì đề phòng trước, chẳng thừa đâu em ạ.

- Vậng ạ, chị chu đáo quá!

Chị em ra về trong tay đầy bịch thuốc thang. Hiền dẫn Thu đi cắt tóc, sửa móng tay móng chân, mát xa da mặt, sắm sửa quần áo. Hiệu quả ra phết, quạ cũng phải biến thành công.

Chuyên và Hiền có 1 cửa hàng buôn bán nhỏ các loại thuốc tẩy lông, thuốc diệt muỗi, gián, chuột. Vợ chồng nhà này ngoài mặt làm ăn buôn bán nhưng bên trong thực chất là những nhà "PR siêu hạng". Chuyên "ông bầu" gọi điện liên hệ quảng cáo đủ loại từ thức ăn cho mèo, gà đến thuốc tẩy lông cho người mẫu tiềm năng Minh Thu đóng. Với tố chất thiên bẩm, Thu đóng quảng cáo cứ y như mèo với gà thật vậy. Cứ như thế, cùng với bàn tay tài ba của Chuyên - Hiền - Quí, Thu dẫn dần len lỏi được vào các sàn dogwalk.

Với thân hình chuẩn không được chỉnh, Thu được mời làm người mẫu độc quyền cho các nhà hàng thời trang danh giá như "Con Bìm Bịp", "Tắc Kè Hoa",.... Tên tuổi của cô ngày càng nổi tiếng nhờ những bước đi tự tin đến dập mặt lên sàn dogwalk. Khán giả hâm mộ cô điên cuồng đến mức nhịn ăn trứng gà để dành trứng thối tặng cô.

Ưu điểm của Thu là cái gương mặt ngây thơ, trong sáng, thuần khiết như sông Tô Lịch. Ấy vậy mà khán giả đều biết hết.

......

1 ngày, Thu đang đi trên đường thì gặp 1 chàng thanh niên đang lẽo đẽo theo 1 cô gái:

- Vân, đợi mình với!

- Trung ạ! Đừng đi theo mình nữa, mình và Trung nếu có duyên chắc chắn sẽ có ngày gặp lại. Hãy sống tốt nhé Trung!

- Vân! Hãy hứa với mình đi! Mình chỉ lấy Vân làm vợ mà thôi. Mình sẽ sống tốt.

Rồi chàng ngân nga "Tạm biệt Vân yêu thương một mình xa quê hương, có lúc trong cô đơn tìm về với ai. Hẹn gặp nơi mai sau chuyện mình sẽ rất mới, đón Trung trong dòng người rạng ngời khi nhìn nhau"

Chàng trai siết chặt tay cô gái rồi quay mình bước đi. Cô gái sững lại và khóc. Khi người con trai đi được khoảng 10 bước, cô gái ấy hét lên:

- Sa - đa - kheeeeeeeee^!!!!!

"Hix, sao người ta lại sống chết yêu nhau, nguyện thề vì nhau, còn mình thì chẳng có ai cả? Tiền tài, danh vọng đều có vậy mà chỉ có tình yêu là không". Thu chán nản nghĩ rồi lại giật mình với tiếng kêu thê thảm từ phía xa xa. Đó là tiếng của 1 cô gái:

- Tại sao thối chân thì không tìm được việc làm? Thối chân lại không có người yêu? Hằng ơi, sao mày lại thối chân chứ?

Trông cô gái có vẻ tuyệt vọng lắm. Thu bỗng chợt nhận ra mình còn hạnh phúc hơn cô gái ấy nhiều. Thu nhớ đến Quí và nhận ra Quí chính là hạnh phúc của cuộc đời cô.

.......

Thu chạy nhanh về nhà, Thu đi qua 1 tiệm áo cưới và dừng chân lại, cô mơ ước đến ngày mình mặc áo cưới và lên xe hoa. Trong tiệm có 1 đôi tình nhân đang thử váy áo. Chàng trai nói:

- Em à, em xinh thật đấy!

- Thôi nào Dương, em biết anh chỉ nịnh em thôi mà

- Không, anh chưa thấy ai có mùi hương quyến rủ như em đấy!

Họ cười hi hi ha ha với nhau, trông thật tình tứ. Thu tưởng tượng người con trai ấy là Quí và cô gái ấy là mình. Nàng tự cười một mình như động kinh.

Thu đi qua và thấy 1 bóng người trong thùng rác. Thu lại gần thùng rác và gõ nhẹ, hỏi:

- Cậu trai! Cậu tên gì?

- Trường. Hỏi làm gì?

- Tin tôi đi, rồi cậu sẽ có đựoc hạnh phúc!

- Ngớ ngẩn - Nói xong cậu lại chiu vào thùng rác ngủ tiếp

Khi yêu người ta thường có nghĩa cử cao đẹp hay những hành động lạ lùng. Có lẽ đó là lời giải thích hợp lí nhất cho việc Thu chạy đến ôm hôn 1 cô bé mặc váy ngắn đứng trước cửa tiệm thức ăn cho thiếu nhi. Cô bé tên Chi ngỡ ngàng trước hành động dở hơi này, lấy khăn chùi lấy chùi để nước bọt của Thu dính trên mặt, miệng lẩm bẩm 2 chữ "kinh người!"

Thu về đến nhà chạy đến ôm chầm lấy Quí, 2 người lại mở to mắt nhìn nhau....

Hôm sau Thu quyết định giải nghệ. Đám cưới của Thu và Quí được tổ chức vào ngày kế sau đó. Và họ sống hạnh phúc bên nhau.

.....

- Thu này, em đến đây có việc gì thế?

- Chị ạ, chồng em ăn phàm quá, đi tắc cả cống rồi chị ạ. Híhí!

- Em đã lấy chồng rồi sao? Khoe khéo nhỉ? Được rồi, chị sẽ cho người đến giúp gia đình em.

Bà giám đốc công ti vệ sinh môi trường Phan Vinh ngả lưng xuống ghế, đưa mắt nhìn theo những bước chân run lẩy bẩy của Minh Thu vừa đi vừa véo von và nhủ thầm " Đúng là chân không mang nổi người".

Writen by Trịnh Nữ Phan Vinh

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top