Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 14: Xe máy điện

Học nốt thứ bảy ngày hôm nay là Ngân được nghỉ cuối tuần, Ngân không thích đi xe ô tô cùng Khang nữa đâu, phiền chết đi được. Đến trường, các bạn nữ cứ săm soi, mệt mỏi lắm. Con bé dậy sớm, chuẩn bị xong xuôi rồi xin mẹ cho nó vác cái xe máy điện để đi học. Nhưng Ngọc Ngân còn chưa nói dứt câu, mẹ Thuý đã mắng sa sả vào mặt nó: 

- Con điên, mày có biết là những lần trước tao đã bồng bột giao con xe máy điện cho mày đi được năm lần rồi không? Và cả năm lần ấy mày đều bị công an người ta hỏi thăm, cho mày đi thêm chắc cái xe nó cũng chẳng sống được lâu đâu con ạ! 

- Ơ... Nhưng mà mẹ ơi con hứa là lần này sẽ đi cẩn thận hơn mà. 

- Cút, đé.o bao giờ tao tin tưởng cái loại mày được nữa. 

- Đi mà mẹeeee. Con hứa đấy, con không để bị hỏi thăm nữa đâu. 

- Không. 

- Đi mẹ. 

- Đi đâu?  

- Đi xe điện. 

- Sao mày lắm mồm thế hả con. Bây giờ mày muốn gì? 

- Con muốn đi xe điện. 

Mẹ Thúy bất lực với cô con gái trời đánh này lắm rồi, liền tặc lưỡi cho đi xe. Con bé vừa thấy mẹ đồng ý một cái liền tươi như hoa, hớn ha hớn hở chạy ra cổng. Khi Ngân chạy qua chỗ thằng Cà đang lau nhà mà không để ý nên chẳng kịp phanh. Đoạn, nó ngã dập mông xuống sàn. Chật vật mãi một lúc mới đứng lên được, Ngân chửi thề: 

- Đcm cái sàn nhà, bố mày đang đi mà nằm dưới chân làm tao ngã đau vãi l*n. 

May quá, thằng Cà nó còn lương tâm, mở lời hỏi thăm: 

- Ê, còn ổn không? 

- Haha, mày không phải lo cho tao đâu Cà ạ. Tao còn ổn lắm, ổn lòi lìa. 

* * * 
Ngân phóng xe điện nhanh vèo vèo như bị chó đuổi đến trường. Lúc cất xe đi ra thì gặp Khang cũng vừa đến bằng con Maybach s680, thật không thể tưởng tượng nổi nhà cái thằng này có thể giàu đến như nào được nữa. Đi cùng Khang lên đến 10C6 thì thấy Khánh với Linh đang đứng trước cửa lớp, một đứa văng thính, một đứa né thính. Khánh bắt đầu màn tỏ tình bằng một câu như vẻ cầu xin nhưng không thật tâm cho lắm: 

- Mày làm bạn gái tao đi. 

Đây giống một lời đề nghị hơn một lời tỏ tình. Linh chán nản đáp lại: 

- Tao là con gái, không làm bạn gái mày chẳng lẽ làm bạn trai mày à!? 

- Không không, ý tao không phải thế. 

- Thế là gì?? 

- Mày làm người yêu tao nhé? Tao tỏ tình nhiều lắm rồi đấy mày ơi huhu. Tao phải nói bao nhiêu lần rồi, Quang Minh không tốt đẹp gì cả, bỏ đi!

Linh đáp ngắn gọn, súc tích, cộc lốc: 

- Đ.é.o. 

Khánh làm bộ mặt dửng dưng như đã quá quen với việc bị từ chối như thế này. Được lúc sau, mặt nó lại vui vẻ trở lại như vừa nghĩ ra một cái rất hay ho gì đó. Khánh nói tiếp: 

- Mày có biết tại sao mắt tao đẹp không? 

- Không nói sao biết. 

- Vì trong mắt tao có mày đấy. 

- Điên. 

Linh bỏ mặc Khánh đứng làm trò trước cửa, bình thản vào trong lớp. Ngân với Khang xem xong màn thả thính, né thính (hay còn gọi là màn kịch) mà lăn ra cười khằng khặc vào mặt Khánh. Từ đó, ở lớp 10C6, có một sadboy ra đời. 

Tiết đầu là tiết thể dục của thầy Nam. Bọn con trai trong lớp 10C6 hú hét ầm ĩ khi nghe tin sắp có giải bóng đá giữa các lớp trong trường. 10C6 thua gì thì thua, dốt gì thì dốt nhưng không thể thua, không thể dốt được khoản đá bóng. Lớp C6 của khối 10 năm nay nổi tiếng rất nhiều trai đẹp, đã đẹp trai còn cao và khoẻ, không còn chỗ nào để chê. Còn một điều ở 10C6 nữa, gái xinh của lớp này không có nhiều nhưng một khi đã xinh ấy, thì phải xinh tầm cỡ mới chịu. Có thể nhiều người không tin, nhưng đây là sự thật! 

Thầy bảo lớp tự chọn thành viên cho đội bóng vì thằng con trai nào cũng cao ngang ngang nhau, thầy Nam còn dặn lớp chuẩn bị sức khoẻ kĩ càng, thứ sáu tuần sau là 10C6 đấu với 10A2 đầu tiên. Lạ thật, thầy cô trường này rất thích sắp xếp linh tinh, sếp khối A đấu với khối C mới tài. Hên xui thế nào đại ca Ngọc chủ nhiệm bọn tiểu quỷ 10C6 lại bốc thăm trúng lớp 10A2 và còn là trận đá đầu tiên nữa chứ. Nhưng không vì thế mà có thể làm cho tinh thần của các đấng nam nhi lớp 10C6 giảm sút được, vẫn khí thế bừng bừng luôn. 

* * * 

Nhanh thật, chưa gì đã hết năm tiết đày học sinh sáng thứ bảy rồi. Ngân thong dong đi xuống nhà xe để đưa em xe máy điện yêu quý về nhà. 

Trên đường đi, Ngân thấy trên đầu gió lùa vào tóc mát mát, thích thích, nó cũng chẳng nghĩ ngợi gì nhiều, cứ thế phóng xe đi thẳng. Đến chỗ cảnh sát giao thông đang đứng canh, Vũ Ngọc Ngân chẳng có gì là sợ hãi cả, phăm phăm đi qua. Nhưng có ngờ đâu, Ngọc Ngân không quan tâm đến các chú cảnh sát nhưng các chú cảnh sát lại quan tâm tới Ngân mới đau chứ. Các chú gọi con bé lại. Nó định bụng vặn xe phóng thật nhanh để không bị bắt nhưng lại cảm thấy cắn rứt lương tâm quá nên đã dừng xe lại. 

À thì ra, nó bị gọi lại vì tội không đội mũ bảo hiểm, thảo nào từ nãy đến giờ nó cứ thấy mát mát đầu. Nhưng nó không có tiền mà các chú bắt nó nộp phạt. Không có tiền đã đành, tí về nhà, mẹ nó tẩn cho con bé nát tử nhừ xương mất thôi, huhuhu. 

Không tiền, phải để xe lại, Ngọc Ngân quốc bộ đi về nhà. May quá, đoạn đường mà các chú cảnh sát đứng bắt phạt cũng đang rất gần ngõ nhà con bé rồi. 

Khi về đến nhà, nó dũng cảm thông báo với mẹ luôn vì việc bị thu xe điện. Mẹ Thúy tức giận chửi cho con bé một trận nên thân nhưng vẫn chưa đã cái nư, mẹ Thúy cầm luôn lấy cái móc quần áo để bên cạnh đấy, quật Ngân hẳn hai bên mông, mỗi bên năm roi. Ngân hận đứa nào dám để cái móc quần áo lộ liễu và dễ nhìn thấy như vậy. Lần này là lần thứ năm mẹ Thúy cho Ngân đi xe điện cũng là lần thứ năm con bé bị công an giữ xe và là lần cuối cùng nó được đi xe điện vì mẹ Thúy đã quyết định vứt luôn xe ở đồn công an, không thèm đi chuộc về nữa. 

Mẹ Thúy nghĩ rằng, nếu không có xe điện thì còn gái Ngọc Ngân hiền lành, nết na của cô sẽ hết thứ để báo nhà. Đến lúc bố về, mẹ Thúy mách bố Kiệt rồi hai ông bà cụ lại thông đồng rồi bắt đầu chửi Ngân xuyên suốt bữa cơm tối hôm ấy. Vũ Ngọc Ngân đau lòng, đau cả mông, con bé ngồi ăn cơm chan với nước mắt trong tiếng cười giòn tan và sảng khoái thằng em trai mang tên Cà siêu dễ thương cute đáng yêu đẹp trai. 

_ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ 

Wattpad lỗi nhưng cũng không thể nào cản bước được mình đăng chương mới, uahaha

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top