Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 28: Nhật kí xà lơ

[Khang's Pov: Nhật kí hồi lớp 3] 

Ngày... tháng... năm...  

Xin chào! 

Tôi là Nguyễn Phạm Tuấn Khang, một người tuyệt vời trên cả tuyệt vời nhưng hôm nay không phải một ngày tuyệt vời dành cho người tuyệt vời như tôi... hic hic. 

Vừa mới sáng sớm (theo cảm nhận của tôi), chắc khoảng tầm 4 giờ sáng (vẫn theo cảm nhận của tôi), tôi đang ngủ ngon mơ đẹp thì giật mình tỉnh dậy vì bị ăn một phát vả đến từ mẫu hậu đại nhân. 

- Thằng kia, 7 giờ kém mười rồi! Mày còn định ngủ đến bao giờ, 7 giờ 15 vào lớp mà giờ còn nằm ươn ra vậy hả? 

- Còn sớm mà mẹ... Khò. 

"Chát", cộng một phát vả từ mẹ yêu. Tôi đau đớn, ôm lấy bên má yêu dấu rồi lật đật lết xác khỏi giường đi vào nhà tắm làm vệ sinh cá nhân. Nhìn vào gương trong nhà tắm, tôi trợt bần thần hết cả người. Nghĩ đi nghĩ lại mãi không ra tại sao trên đời có người đẹp trai như mình. Chắc do ăn ở nên hết cách rồi, hehe. Xong xuôi, tôi trèo lên giường ngủ tiếp khi mẹ đã ra khỏi phòng. Trong mơ, tôi đang ăn nốt bát phở mà thấy ngạt thở vô cùng, bụng tức tức như có cục đá nặng cả tạ đè lên liền mở mắt. Khuôn mặt quen thuộc của nhỏ bạn hàng xóm phóng đại x100. Nó ngồi lên bụng tôi từ bao giờ, hai cái mặt ghé sát vào nhau, tay thì bịt mũi tôi. 

Tôi trợn mắt, quát: 

- Con mẹ mày! Cút chưa? 

- Khang nói bậy, tớ mách mẹ. 

Con nhỏ này nhiễu sự thế nhỉ? Muốn vả cho lắm rồi đấy nhưng khi nhìn vào cái má phúng phính ửng hồng ấy tôi lại chẳng muốn vả nữa. Tự dưng thấy cũng đáng yêu, cũng xinh gái đồ đó. Nhưng tại nó mà tôi không được ngủ nữa! 

* * * 

Hôm nay tôi với Ngân đến trường muộn. Huhu, tất cả là tại tôi, tôi tự giằn vặt, tôi day dứt lương tâm, tôi thề lần sau không dậy muộn nữa. 

Nhưng mà tôi vẫn buồn ngủ, nhưng tôi sợ sao đỏ nhưng sao đỏ không tha cho tôi nhưng sắp vào lớp cô Nga ghê gớm rồi, giờ mà trốn học là không được nhưng tôi học giỏi nên không sao nhưng phải làm gương cho Ngân. 

- Anh sao đỏ ơi! Hôm nay anh rất đẹp trai. 

Trong khi tôi đang nghĩ ngợi linh tinh thì Ngân đang đứng trước mặt thằng sao đỏ để nịnh nọt trông ngứa mắt kinh khủng. Chắc con nhỏ nghĩ thằng kia sẽ bỏ qua ấy... thằng kia bỏ qua thật! Ôi Ngân ơi, tôi yêu cậu, tôi yêu cậu, tôi yêu cậu (điều quan trọng phải nói ba lần) vì cậu đã giúp tôi thoát nạn. Để lần sau đi muộn tôi chỉ cần khen anh ta đẹp trai là anh ta cho vào liền. 

- Ê Ngân, Khang đẹp trai hơn anh sao đỏ nên là Ngân khen Khang đi. 

- Không thích. Khang xấu bỏ xừ ra! 

- ... 

Giờ ra chơi hôm nay, tôi cầm 20 nghìn ít ỏi mẹ cho để xuống căn tin ăn sáng. Bố mẹ tôi giàu, tôi biết điều đó nhưng không có nghĩa là tôi cũng giàu. Dạo này tôi đang rất thích một bộ lego người máy nhưng bố mẹ tôi không cho mua nên đành nhịn ăn sáng lấy tiền. Khổ nỗi, sáng nay đói quá, sợ hạ đường huyết nên tôi cắn răng cầm tiền ăn sáng để mua đồ ăn sáng. 

Cầm trên tay ổ bánh mì xá xíu thơm nức mũi (thứ mà đáng lẽ ra sẽ không được mua bởi Nguyễn Phạm Tuấn Khang), tôi vừa hí hửng vừa hơi tiếc tiếc chạy một mạch lên lớp. Đột nhiên, tôi va phải một anh nào đó, nhìn ngoại hình to con thì có vẻ là học sinh lớp năm. Ôi chết mẹ rồi, tương ớt ở trên bánh mì mà nãy tôi vừa xịt thêm vào dính hết lên áo khoác đồng phục của anh lớp năm, trong lòng tôi đang sợ muốn tè ra quần mặc dù tôi biết võ nên cũng không sợ bị đánh nhưng sợ thì vẫn sợ. Nói chung là mang danh con của đại gia Dũng Nguyễn nên tôi vẫn phải gồng đến bẹo hình bẹo dạng. 

- Con chó! Mày xem mày làm gì áo tao đây này! 

Anh đó tiền lại gần rồi túm lấy cổ áo tôi. 

- Em xin lỗi anh. 

Tôi cố rặn ra một câu xin lỗi bình thường nhất có thể, chắc là giọng không run đâu nhỉ? 

- Cởi áo mày ra, đền cho tao. 

- Nhưng mà anh ơi, trời lạnh lắm, để em lấy giấy lau cho anh mặc tạm rồi đền cho anh cái mới sau nhé? 

- Đéo nói nhiề... 

Anh chưa nói hết câu, nhỏ Ngọc Ngân như núp lùm chui ra, hỏi: 

- Cái anh kia, lớn đầu rồi mà đi bắt nạt trẻ con là sao vậy? 

Ý là, Ngân có thể đi ra chỗ khác để tôi xử lí êm xuôi tốt đẹp được không chứ như những lần có Ngân can thiệp là cái rắc rối nhỏ xíu của tôi nó thành một trận đánh nhau to như tô mì của bà Tân vlog luôn rồi. Người như tôi cũng đâu có phải dễ bắt nạt. 

- Con nhỏ điên này từ đâu chui ra đấy, cút mẹ đi không tao đánh cả mày đấy! 

Ngân bị anh đó đẩy một phát ngã xước tay. Thôi xong rồi anh ơi, niệm đi là vừa. Đúng như tôi dự đoán, con nhỏ điên lên, đứng phát dậy, tung một cước vào chân khiến anh ta ngã bổ nhào xuống đất trầy xước cả chân tay. Hôm nào phải bảo bố mở cuộc đám phán với nội dung "không cho trẻ em học võ sớm" mất thôi. 

Rồi sao đó thì có cô giáo nhìn thấy, lôi cả ba đứa lên phòng hiệu trưởng và chuyện gì đến cũng phải đến, cả ba bị gọi phụ huynh rồi ngồi viết bản kiểm điểm. 

Vô cùng mệt mỏi! 

Đến đây thì tôi quá chán đời để kể lại những truyện không vui rồi, bai bai. 

* * * 

[Khánh's Pov]

Đơn xin ứng cử làm người yêu Yến Linh! 

Xưng hô "trẫm" nghe nó khá ngầu, tuy nhiên không lột tả được hết tình yêu của tôi đối với Yến Linh, hoặc đơn giản hơn, nghe nó không ra dáng tổng tài nên tôi quyết định xưng "tôi - em"

Sau cuộc nói chuyện video call từ mẹ tôi vào tối hôm qua thì mẹ kết thúc cuộc gọi với câu chốt: "Năm nay có người yêu thì dẫn về ra mắt mẹ nghe chưa?", tôi viết đơn này để ứng cử vị trí người yêu của Ngô Hoàng Yến Linh. 

Kính gửi người yêu của tôi, hay còn gọi là vợ tương lai! 

Theo Bộ luật Tôi Tự Nghĩ chương 0 điều 1 thì ngoại hình tôi như sau: Đẹp trai, tóc mượt, chân dài, mũi nhọn, mắt đẹp bling bling. Gu thời trang: Biết ăn mặc đúng nơi đúng chỗ, phối đồ đẹp đỉnh của chóp. Sở thích: Ăn, ngủ, chơi, học và yêu Linh.  

Thi thoảng nổi hứng thì tôi đọc sách. Thời gian gần đây tôi bận, là bận tìm em đó, có em cùng đọc thì chắc chắn sẽ vui hơn. Ngoài ra tôi còn thích du lịch, xem phim. Tính tình tôi không như bao người, tính tình tôi đặc biệt hơn tất cả: vui thì nhớ Linh, buồn thì nhớ Linh, hạnh phúc thì nhớ Linh. 

Kỹ năng: tôi có thể luộc tất cả mọi thứ, dở ngon không cần biết, luộc trước đã. Tôi thấy Linh vô cùng lười nên tôi sẽ siêng dùm Linh hehe. 

Thái độ và phương châm sống: Sống tử tế nhất có thể (kể từ bây giờ), tôi đã xám hối về những hành vi trêu đùa tình cảm người khác trước đây, tôi biết cảm thông và có lòng trắc ẩn, sẵn sàng ngồi cả ngày để "nấu xói" người mà em không ưa. 

Em không cần lo về những rào cản giữa hai đứa chúng mình. Nếu ta không yêu nhau vào mùa xuân, ta sẽ yêu nhau vào mùa hè, mùa thu, mùa đông. Nếu ta không thể yêu khi còn đi học thì khi tốt nghiệp rồi yêu. Nếu em tính tình khó chiều và trẻ con thì khi yêu tôi, em không cần lớn cũng được! 

Tôi xin cam đoan toàn bộ những điều ở trên là đúng sự thật, đúng người, đúng chủ. Cuối đơn tôi mong em có thể đáp lại tình cảm của tôi và để tôi yêu em cả đời, cùng em bon bon trên cuộc đời này. 

Nguyện yêu Linh suốt đời! 

Hà Nội, ngày... tháng... năm 2024. 

Người viết: Trần Huy Khánh đẹp trai số một thế giới. 

_ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ 

Chiếc đơn của Huy Khánh được lấy ý tưởng ở: https://vnexpress.net/don-xin-ung-cu-lam-nguoi-yeu-anh-4616060.html 

Hôm nay mình đã sửa được hết 28 chương rồi nên lại bắt đầu vắt óc suy nghĩ chương mới đây T-T 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top