Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 2.1

Chương 2.1

Trong lòng hận không ngừng, khó tiêu!

Lê Hưng Hưng “Phanh!” ném ra một cú, cầm đệm ngăn trởkhuỷu tay cùng mặt đồng môn sư huynh, dáng người 170 cm, thiếu chút nữa đã bị một cú này đánh bay ra ngoài.

“Oa, sư muội” Trần Kim Đất cảm giác hai tay tê rần, may mắn hắn còn mang mũ bảo hộ đầu. “Sư muội hôm nay ăn phải thuốc nổ à?” giống một con gấu tràn ngập sức lực sắp bùng nổ.

Khuôn mặt nhỏ nhắn thanh tú của Lê Hưng Hưng giống như viết bốn chữ “Người lạ chớ gần” thật to.

Cô rất khó chịu! Từ sau khi tham gia hôn lễ của chị cả, trong lòng của cô liền đè lên một khối đá lớn tên là “Khó chịu”,  làm cho cô thầm nghĩ muốn tìm người đánh nhau để phát tiết thù hận.

Thật sự là khó chịu tới cực điểm a! Lê Hưng Hưng nâng chân trái lên, hưng hăng hướng tới bao cát là Trần Kim Đất đá bay đi, lực đạo kia làm cho hắn thiếu chút nữa không đỡ được.

Hôn lễ đã qua ba ngày rồi, môi cánh hoa của cô tựa hồ còn lưu lại hương vị cùng độ ấm của dâm thú, cho dù có thoa lên bao nhiêu son dưỡng môi có mùi vị khác nhau cũng như cũ không thể che giấu hơi thở của hắn

“Sư muội” Trần Kim Đất khóc thét một tiếng, má trái bị khéo léo bàn chân đá trúng.

“Ô” kế tiếp bụng dưới lại bị chân phải đá trúng, mạch máu Trần gia thiếu chút nữa bị đoạn tuyệt.

“Các ngươi nhìn cái gì? Cùng nhau xông lên đánh với tôi!” Lê Hưng Hưng giống như trái ớt nhỏ, trừng mắt nhìn mấy sư huynh đệ đồng môn đứng ở phía xa xa kia.

Tất cả các sư huynh đệ đều sờ sờ cái mũi, không người nào dám tiến lên cùng cái đầu sư tử này đánh nhau.

“Các ngươi như thế nào nhút nhát như vậy?” Lê Hưng Hưng tức giận đến đấm ra một cú đánh móc, hướng cằm dưới Trần Kim Đất vung lên. (TiểuMT: ôi chị này thật đáng sợ, tội anh Trần Kim Đất quá)

Trần Kim Đất ngay lập tức nằm ngã trên mặt đất không nhúc nhích,ô…… Hắn không nghĩ sẽ cùng cô gái bạo lực đánh nhau đâu!

Lê Hưng Hưng thấy không có ai cùng cô đánh nhau, trong lòng tức giận khó tiêu, vì thế tiến lên tìm kiếm đối thủ.

Cú đấm trái vừa ra, Lý Mỗ vừa bái sư không lâu ngã xuống đất không dậy nổi.

Cú đấm phải vừa ra, đại sư huynh kế tiếp lui về phía sau vài bước, “Phanh!” một tiếng, giống nhau ngã xuống đất không dậy nổi.

Chân trái đá bay, chân phải đi theo đá bay, đại hán(*) lần lượt liên tiếp quỳ rạp trên mặt đất. (TiểuMT: Woa, ta cũng mún như Hưng Hưng tỷ nga~!)

(*) những tên cao to

Không có cách khác, khi đối mặt với gấu đánh bất ngờ như vậy, đối sách tốt nhất của bọn họ chính là ── giả chết!

Không đến mười phút, bên trong đạo quán xác chết khắp nơi, mỗi người ngã xuống, sẽ chết nằm lỳ trên mặt đất không chịu đứng lên, chờ đợi Lê Hưng Hưng hết giận.

“Hừ, các ngươi quá yếu đi!” Lê Hưng Hưng dường như đánh không đã nghiền, trừng mắt một đám sư huynh đệ không ra gì.

Lúc này sư phụ đạo quán Dương Bá Quyền đi tới, vừa thấy nhóm đồ đệ của mình tất cả đều nằm trên mặt đất, nét mặt già nua hét ra sững sờ.

“Đây là chuyện gì xảy ra?” Dương Bá Quyền nhìn phơi thây trên đất, lại nhìn đến Lê Hưng Hưng phụng phịu, biết tất cả đồ đệ giả chết trên đất đều là kiệt tác của Lê Hưng Hưng.

“Con đang thay người huấn luyện đám đồ đệ không ra gì a!” Lê Hưng Hưng bĩu môi, không hề có một tia tia áy náy. “Người nhìn bọn họ đi, cú đấm của người người đều không có lực, con một đấm liền giải quyết bọn họ, xem ra bọn họ phải huấn luyện thật nhiều”

Trán Dương Bá Quyền xuất hiện ba gạch hắc tuyến, không chỉ nói đám đồ đệ kia, lấy thân lão già này cùng Lê Hưng Hưng đánh một trận, chỉ sợ cũng không thể chiến thắng cô!

Cô bẩm sinh có thần lực, rất bạo lực giống như gấu, nắm đấm của cô khi xuất ra căn bản không lưu tình, chiêu thức đối phó với cô chỉ có giả chết.

“Hưng Hưng a” Dương Bá Quyền cười gượng vài tiếng. “Con xuống tay nhẹ một chút a! Cuộc thi đấu tại khu vực sắp diễn ra, con đừng xuống quá nặng tay, làm bọn họ không thể ra trận thi đấu”

“Hừ” Lê Hưng Hưng bất mãn chu cái miệng nhỏ nhắn, bộ dáng thật đúng là cực đáng yêu. “Con nào dám đem đồ đệ bảo bối của cha nuôi đánh trọng thương? Chỉ là xem bọn họ lơi lỏng quá lâu rồi, đánh một trận, làm cho bọn họ hoạt động gân cốt”

“Rõ ràng mới vừa rồi sư tỷ đã nghĩ đánh chết chúng ta…” một cái sư đệ muốn chết ngẩn mặt lên, đáng thương mà nghĩ kiện Lê Hưng Hưng.

“Rắc” một tiếng, Lê Hưng Hưng một chân đạp lên sư đệ không biết sống chết cùng lắm miệng, kéo kéo lại bộ đồng phục trắng tinh trên người, mắt nghiêng, nghiêm ngặt nhìn đến một mảnh phơi thây.

“Không vui liền đứng lên cùng tôi đánh a, giả chết còn muốn kiện trạng?” Cô gầm nhẹ một tiếng, mỗi người cũng nhịn không được trừng mắt hướng tới cái sư đệ mới tới.

Dương Bá Quyền nhìn con gái nuôi huyết khí phương cương, khí thế muốn tìm người đánh nhau, vì tránh cho cô hủy đi võ quán, vội vàng trấn an cô.

“Cha nói Hưng Hưng, sư mẫu con vừa mới đang tìm con, nói hầm canh bổ cho con, bây giờ muốn con đi nếm thử” Ông đem Lê Hưng Hưng đẩy tới cửa võ quán. “Con cũng biết sư mẫu rất thương con, nhanh lên đi tìm sư mẫu, đừng làm cho sư mẫu con đợi lâu……”

“Nhưng là” Lê Hưng Hưng quay đầu, nhìn một đám thương binh tàn tướng. “Không có người nào cùng bọn họ luyện tập……”

“Ngoan, giao cho cha” Dương Bá Quyền vỗ bộ ngực. “Ngày mai con hãy tìm bọn họ để kiểm tra, không phải được rồi sao?”

“A” tiếng buồn bã của thương binh tàn tướng nổi lên bốn phía, còn đánh a?

Lê Hưng Hưng mất hứng hừ một tiếng. “Được rồi! Ngày mai con sẽ kiểm tra” nói xong, liền tiêu sái rời đi võ quán.

Gấu con vừa rời khỏi, tất cả những người đàn ông đang giả chết trên mặt đất liền bò dậy.

“Những thằng nhóc không ra gì, người người cũng chỉ biết giả chết” Dương Bá Quyền lập tức thưởng mỗi người bọn họ một cái trừng mắt. “Các ngươi nghĩ Hưng Hưng đi rồi sẽ không còn chuyện gì sao? Ngày mai cô ấy sẽ đến đây để kiểm tra, còn không mau luyện tập!”

 Một con gấu đi rồi, một lão hồ ly đến đây, trong võ quán lại bắt đầu nổi lên tiếng buồn bã từ bốn phía.

Lê Hưng Hưng uống xong canh gà sư mẫu hầm, tức giận rốt cuộc tan đi không ít, mắt  thấy thời gian cũng không sớm, cô thay cho võ phục, cùng sư mẫu nói lời từ biệt, liền đeo lấy túi xách chuẩn bị về nhà.

Tuy rằng thời gian đã là ban đêm – mười giờ, nhưng mà cô vẫn không hề sợ một mình đi trong con hẻm nhỏ vào ban đêm, bởi vì chỉ cần xuyên qua mấy con phố chính là nhà cô.

Quẹo vào một cái ngõ nhỏ, mắt nhạy bén nhìn thấy phía trước ngọn đèn đường có hai thân ảnh giao triền với nhau.

Cô híp lại con ngươi đen nhìn chằm chằm vào hai cái thân ảnh, phát giác cảnh tượng này có chút quen thuộc, tựa hồ ở nơi nào xem qua.

“Đừng nên làm như vậy!” thanh âm kiều mỵ của cô gái vang lên trong màn đêm.

“Không cần?” thanh âm của người đàn ông trầm thấp giống như đàn violon dễ nghe, đáp lại thanh âm yêu kiều của cô gái. (tiểu MT: Ghét anh này quá, lúc nào hành sự của anh đều bị chị Hưng Hưng nhìn thấy)

Ừ? Lại là đang biểu diễn sao? Cảm giác…… Còn đầy quen thuộc a! Lê Hưng Hưng lặng lẽ tới gần bọn họ, xuyên thấu qua ánh sáng đèn đường, thấy rõ diện mạo của người đàn ông.

Gì?! Lê Hưng Hưng hé ra cái miệng nhỏ thật là lớn, tức giận trong lòng dần dần tăng lên. Lại là cái dâm thú chết tiệt kia, dám xuống tay tại khu vực gần nhà cô? Cô xoa tay, mở ra bước đi hướng về phía trước.

“Dâm thú, hôm nay tôi sẽ thay trời hành đạo, miễn cho con gái đàng hoàng bị tên đồi bại như anh làm hỏng!”

Lê Hưng Hưng hô to một tiếng, xông lên trước đá vào chân của người đàn ông, tiếp theo lấy khủy tay đánh về phía bụng của hắn, bất đắc dĩ lại bị bàn tay của hắn bắt lấy.

“Ngươi…” Nguyên Tác Hạo quay đầu lại, vừa thấy được khuôn mặt Lê Hưng Hưng, miệng vốn đang muốn chửi người toàn bộ liền đứng lại ở trên đầu lưỡi. “Thế nào lại là cô?”

“Anh, đồ dâm thú không biết xấu hổ, bàn tay dâm uế dám mò tới khu vực của tôi?” cô không nói hai lời, cầm lấy ba lô hướng tới trên người của hắn đập.

Dâm thú?! Nguyên Tác Hạo cảm thấy cực kỳ vô tội, hắn rõ ràng là đưa bạn gái về nhà, chính là trước khi đi kissbye một cái, đã bị cô gái này nói hắn trở thành dâm thú?

“Này, cô là ghen tỵ tôi cùng những cô gái khác ân ái sao?” Nguyên Tác Hạo bắt lấy tay nhỏ bé của Lê Hưng Hưng, lãnh mâu nhìn nàng. “Tôi cùng bạn gái tôi nói lời từ biệt, mắc mớ gì tới cô?”

“Anh lại nói dối! Xem tôi đánh chết cái dâm thú không biết xấu hổ như anh” tuy rằng hai tay Lê Hưng Hưng bị hắn kiềm chế, nhưng hai chân cũng sống chết đạp hắn.

“Nguyên tiên sinh, em nghĩ em nên về trước” cô gái một bên gặp Lê Hưng Hưng cãi lộn, sợ sẽ chọc cho người bên ngoài đến vây xem, vì danh dự của mình suy nghĩ, cô phải giữ bí mật chuyện mình cùng Nguyên Tác Hạo quan hệ, dù sao trên người cô còn có hôn ước.

Nguyên Tác Hạo gặp bạn gái xinh đẹp chạy như bay, biểu tình trên mặt khó coi đến cực điểm. Chết tiệt! Hắn tán tỉnh cả buổi tối, mục đích muốn cùng cô lên gường, kết quả tâm huyết cả một buổi tối liền mất trắng. (tiểu MT: Đá chết anh, tên dâm thú này, grừ)

“Vì cái gì mỗi lần cô vừa xuất hiện, đều quấy rầy chuyện tốt của tôi?” Hắn hôm nay thật vất vả đem các công việc làm hết, muốn hoàn toàn giải phóng một chút, lại bị Lê Hưng Hưng quấy rầy kế hoạch của mình.

“Cái gì gọi là quấy rầy chuyện tốt của anh? Anh rõ ràng đã cường bạo cô gái kia!” Lê Hưng Hưng dám đem trắng nói thành đen.

“Tiểu thơ, cô có thấy hay không quá buồn cười? Chúng ta gọi cái này là yêu nhau!” Nguyên Tác Hạo đem Lê Hưng Hưng giam cầm trong lòng chính mình, làm cho cô bối rối chống đỡ tựa vào trên vách tường.

About these ads

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

Tags: