Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 24: NGƯƠI CŨNG NHƯ TA, ĐỀU THUA

Chap 24: NGƯƠI CŨNG NHƯ TA, ĐỀU THUA

Author: Yên Ninh

Beta: Như Ngọc

Gió đêm thổi qua tàn trúc, tiếng gió xao động, lòng người không yên. Chu Tử Thư ngồi bên lô sưởi, tay y mân mê chung rượu nóng. Y cùng Ôn Khách Hành dây dưa, đã yêu, đã hận, không cam tâm rồi cũng thỏa hiệp. Từng vì đối phương mà đào rỗng tâm can. Cũng từng vì người mà kiếp nạn lâm đầu. Đến lúc trần ai lạc định thì chẳng còn gì quan trọng, vì ngay từ khi động tâm y đã thua rồi. Đời này của y không thua ở hoàng quyền, chẳng đầu hàng thiên tính. Chỉ thua bởi một người.

“A Nhứ, A Nhứ, A Nhứ...”

Ôn Khách Hành từ Lê viện trở về thì nhìn thấy bóng thanh y tựa bên cửa, cô độc tĩnh lặng như một chiếc bóng. Mỏng manh, mờ nhạt như có thể tan biến bất cứ lúc nào. Ý nghĩ đáng sợ kia khiến Ôn Khách Hành run rẩy đẩy nhanh cước bộ. Cũng chẳng thể chú ý tiểu tiết gì đó, hắn lao tới ôm siết Chu Tử Thư. Muốn từ hơi ấm thân thể xua đi sự sợ hãi. A Nhứ của hắn vẫn ở đây, bên cạnh hắn.

“Ngươi cũng như ta, đều thua.” Chu Tử Thư vươn tay đáp lại cái ôm của Ôn Khách Hành. Bàn tay y áp lên lưng hắn vỗ về trấn an, “Lão Ôn, lão Ôn, lão Ôn ta ở đây.”

“Đêm khuya rồi sao huynh còn ngồi ở đây?” Ôn Khách Hành kéo áo choàng lông bao kín lấy Chu Tử Thư rồi bế bổng y lên. A Nhứ của hắn quá gầy rồi. Thân thể y nhẹ bẫng bơi trong tấm áo choàng to sụ. “Lỡ như nhiễm phong hàn thì phải làm sao?”

Từ khi Chu Tử Thư mang thai chăn màn của y đã đổi từ chăn gấm sang chăn lụa cực kỳ trân quý. Nha hoàn cũng không dùng hương liệu để xông chăn màn nữa, nên trên chăn chỉ có mùi của nắng và mùi hương rượu nhàn nhạt. Đặt người lên giường, Ôn Khách Hành ngồi xổm xuống bên chân giúp y tháo hài, dùng khăn ấm lau qua rồi mới nhét y vào chăn ghém chặt lại.

“A Nhứ, ta đang nói chuyện với huynh đó.”

“Nghe thấy rồi, gào cái gì mà gào.” Chu Tử Thư tùy tiện phủi phủi mấy cái trên y phục Ôn Khách Hành sau đó tìm một tư thế thoải mái tựa vào, “Ôm lão tử một chút đi, lạnh chết đi được!”

Ôn Khách Hành nhìn thân thể đang tựa vào ngực mình ngốc lăng. A Nhứ tự nguyện sà vào lòng hắn, đây là mơ ư? Hay hắn quá mệt mỏi nên sinh ra ảo giác rồi?

“Ngươi đang ngốc gì đó?” Chu Tử Thư giật mạnh lọn tóc mái của Ôn Khách Hành, “Không ôm thì lăn xuống giường cho ta.”

“Ôm, ta ôm. A Nhứ, ngươi đừng nóng giận, sẽ hại thân thể.”

Vòng tay vững chãi mang theo mùi đàn hương ấm áp. Trải qua bãi bể nương dâu, thứ duy nhất không thay đổi có lẽ chính là cái ôm này. Chu Tử Thư buông xuống tất cả, thân thể cũng trở nên rã rời. Y ở trong lòng Ôn Khách Hành ngáp dài.

“Ta thức chờ ngươi về. Buồn ngủ chết đi mất...”

“Huynh ngốc à?”

“Mắng ai đó?”

“Huynh đó!” Ôn cốc chủ bỗng lớn gan bật lại phu nhân, “Giờ huynh đang mang thai phải chú ý nghỉ ngơi. Huynh thức khuya còn ngồi ngoài gió lỡ sinh bệnh thì sao? Làm sai đáng bị mắng.”

“Không có mùi của ngươi ta không ngủ được.” Giọng của Chu Tử Thư nhè nhẹ như mèo kêu. Càng lúc càng nhỏ.

“A Nhứ, ta sai rồi.” Cái sự dựa dẫm trong vô thức của Chu Tử Thư như nước ấm khiến lòng Ôn Khách Hành mềm nhũn, “Sau này sẽ không về trễ nữa. Sẽ không để huynh phải đợi ta nữa.”

“Thế mới ngoan.”

“Ta lúc nào cũng ngoan. Ngủ ngon, hai bảo bối.” Ôn Khách Hành xoa xoa tấm lưng gầy yếu của Chu Tử Thư, ôm lấy cả vũ trụ của hắn đi vào giấc ngủ.
___

Sáng sớm cuối xuân trong trẻo mát lành.
Ôn Khách Hành ngây ngẩn ngắm người đang an tường gối đầu trên tay mình say giấc. Thì ra A Nhứ của hắn khi thoát đi tất cả phòng bị lại là dáng vẻ mềm mại chọc người yêu thương này. Hắn cúi đầu hôn lên vầng trán ưu mỹ, hôn tới sống mũi cao thẳng, cuối cùng hạ xuống cánh môi đang hé mở của y.

“Ưm... buông, buông.”

Đang say ngủ mà bị quấy nhiễu Chu Tử Thư gắt lên trực tiếp xuất chưởng. May rằng bây giờ hắn không còn nội lực, nếu không một chưởng thẳng tay còn ở khoảng cách gần trong gang tấc như vầy nhất định sẽ đánh bay nửa cái mạng Ôn Khách Hành!

“A Nhứ, hôm nay cần thi châm đả thông kinh mạch, không thể ngủ nướng.” Ôn Khách Hành xoa xoa ngực của mình. Đau tới suyễn khí nói năng không thông, xem ra bầm tím rồi. Có vợ bạo lực thế này phải làm sao? Quỷ chủ online cầu giúp đỡ, gấp lắm ing~

“Không muốn đi.” Chu Tử Thư lăn vào góc giường cuộn mình thành con tằm lớn. Giọng nói vẫn còn ngái ngủ lộ ra sự trẻ con lạ lẫm. “Rất nhiều châm, đâm vào rất đau.”

Lời vừa nói ra khiến Ôn Khách Hành vừa đau lòng vừa tự trách. Tại vì hắn làm sai mà giờ vợ con hắn phải chịu khổ. Những chiếc ngân châm kia châm lên thân thể y, cũng đâm nát tâm can hắn.

“Ngoan, chỉ còn hai lần nữa. Chúng ta cùng nhau kiên cường vì bảo bảo nhé?”

“Muốn châm cũng được.” Chu Tử Thư ló đầu ra khỏi chăn đôi mắt như đá mắt mèo sáng quắc giảo hoạt, “Nhưng ta có một điều kiện.”

“Gì ta cũng đáp ứng huynh.” Ôn Khách Hành vươn tay chỉnh lại mái tóc rối tung của Chu Tử Thư, “Giờ huynh ngồi dậy để ta giúp huynh chải đầu rửa mặt trước nhé.”

“Ta muốn gặp Cố Tương.”

“Được.” Ôn Khách Hành giặt khăn ấm đưa cho Chu Tử Thư rửa mặt, “Muội ấy đang ở Lê viện, huynh châm cứu xong ta dẫn huynh đi thăm muội ấy.”

Chu Tử Thư lau mặt xong liền được ôm đến trước gương đồng. Ôn Khách Hành dùng lược ngà tỉ mỉ giúp y chải tóc vấn đầu.

“Ngươi không hỏi ta vì sao muốn gặp muội ấy ư?”

“Huynh trưởng muốn gặp muội muội còn cần lý do sao?” Ôn Khách Hành ngồi xuống bên chân Chu Tử Thư. Tay hắn nắm lấy tay y mười ngón đan xen. “Chuyện cũ đã qua rồi, đừng để trong lòng nữa.”

“Lão Ôn, ngươi là ngươi, muội ấy là muội ấy. Ngươi không thể quyết định thay muội ấy được. A Tương trong lòng ngươi rất quan trọng, vì ngươi hay vì chúng ta, ta đều muốn cầu xin sự tha thứ của muội ấy.”

“A Nhứ, không cần đâu. Thật sự không cần.”

“Cần. A Diễn ngốc của ta, chuyện ta cần gánh vác ta sẽ không bao giờ trốn tránh.”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top