Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Phần 27: Bố con Asano

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cùng với những dòng ký ức xưa cũ đang dần trở nên rõ ràng trong tâm trí Nakamura Rio, Isogai Yuuma, Maehara Hiroto và Okuda Manami, những kiến ​​thức và kỹ năng vượt trội cũng theo đó mà dần trở nên quen thuộc. Nhờ đó mà nhóm giải cứu Koro-sensei không còn phải trải qua những ngày buồn chán vì không đạt được kết quả khả thi nào.

Bằng tất cả tri thức và tài năng thiên bẩm về lĩnh vực khoa học nghiên cứu của mình, Okuda Manami là nhân tố chính trong mỗi bước đột phá của nhóm. Họ không có những thành công chế tạo được loại dung dịch làm chậm lại quá trình trao đổi tế bào của thầy bạch tuộc, mà còn đang tiến dần tới việc bảo đảm an toàn 100% cho sự tồn tại của Koro-sensei sau này. Đương nhiên, có được kết quả như vậy, một phần lớn cũng là sự giúp đỡ của những người còn lại, hầu như đêm nào cũng thức trắng để tìm về những tài liệu mật hữu ích.

Cho dù mọi chuyện đều được tiến hành trong âm thầm và bí mật, nhưng cũng đã có đôi ba lần họ vẫn bị Koro-sensei bắt gặp khi đang lang thang trên nóc nhà giữa đêm. Tuy mọi chuyện đều kết thúc tốt đẹp sau vài câu giáo dục của thầy bạch tuộc, nhưng không hiểu sao, mỗi người trong họ đều có cảm giác rằng thầy ấy đã biết tất cả, về những gì họ đang làm và sẽ làm.

Thời gian lại tiếp tục trôi đi, kỳ thi cuối cùng cũng đã đến. Có thể với các học sinh khác, đây cũng chỉ là một kỳ thi như bao kỳ thi khác, nhưng riêng với lớp A và lớp E, đây lại là một trận chiến khốc liệt mà họ sắp phải trải qua. Đặc biệt là với lớp A, các học sinh đã kiệt sức đến những giọt mồ hôi cuối cùng sau khi nhận được sự giáo dục của thầy Hiệu trưởng Asano Gakuhou, trông họ khác những gì con thây ma chỉ biết nhồi nhét thêm kiến ​​thức vào đầu để sống qua ngày.

Sức ép nặng nề đến nỗi bản thân Asano Gakushuu phải đến gặp mặt và yêu cầu lớp E đánh bại người bố đang có những hành động quá mức của mình.

-Làm ơn... hãy đánh bại bố và bạn bè của tôi. Chỉ có thế mới giúp họ trở lại bình thường.

Một Asano Gakushuu luôn tự tin và cởi mở, giờ đây lại phải hạ mình yêu cầu sự giúp đỡ từ tập thể từng được coi là rác thải của ngôi trường Kunigaoka. Có lẽ những thất bại và bài học trước đó đã khiến cậu thiếu niên dương chiến thắng trưởng thành hơn rất nhiều, những mối quan hệ luôn đi kèm với lợi ích và toan tính đã bắt đầu có tặng mặt của cảm xúc chân thành.

Nhưng bầu không khí còn chưa trầm lắng được bao lâu thì đã bị phá vỡ bởi tiện ích của Akabane Karma.

-Không cần cậu nói thì lớp E sẽ vẫn nghiền nát các cậu thôi.

-Cỡ Asano-kun thì chắc chờ đứng hạng 10 là vừa.

Mà nhờ vậy mà cậu thiếu niên tóc cam kia mới lấy lại được sự cao ngạo của mình.

-Cứ chờ mà xem, chuyện sẽ không dễ dàng như hồi cuối kì 1 đâu.

Trước khi quay lưng rời đi, Asano Gakushuu còn không quên để lại lời khiêu khích, chọc thẳng vào nỗi đau 85 điểm vì sự chủ quan hồi cuối kỳ 1 của Akabane Karma làm mặt cậu thiếu niên tóc đỏ hiện lên thêm vài cái ngã tư vì giận dữ.

Và đúng như dự đoán từ trước của Koro-sensei, lần kiểm tra này thực sự rất khó, không chỉ là Toán hay Tiếng Anh, mà bất cứ môn học nào từ tự nhiên đến xã hội đều khó. Kiểm tra liên tục kéo dài vài ngày thực sự đã đè nặng lên tâm học sinh viên rất nhiều. Nhưng kết quả đã mỉm cười với lớp E, mọi nỗ lực đều được đền đáp.

Người có thành tích thường xuyên xuyên suốt cửa sổ của lớp E là Terasaka Ryoma cũng thành công cánh cánh ở vị trí thứ 46 toàn trường. Điều này cũng có nghĩa là tất cả các học sinh lớp E đều lọt vào top 50 ở kỳ kiểm tra lần này. Và vui mừng hơn cả là chiến thắng của Akabane Karma ở vị trí hạng nhất với cách biệt chỉ 1 điểm với Asano Gakushuu.

Khác với bầu không khí nhiệt cùng với những dòng hoan hô trên sườn đồi, không khí ở cơ sở chính có phần ngạt thở.

-Chát!

Tiếng ồn ào xé tan bầu không khí tĩnh lặng, theo sau là những tiếng chói tai vì bàn ghế bị xê dịch sau cú ngã của Asano Gakushuu. Nhưng trên mặt cậu thiếu niên vẫn có vẻ gì đó là giận dữ dù cho bên má vẫn đang sưng phồng lên vì đau nhức, còn khoé miệng thì đã chảy xuống vài tơ máu.

-Tôi nói sai chỗ nào? Đừng có áp đặt cái lý tưởng nực cười đó của ông vào bọn tôi!

Ngược lại với sự tự tin và bình tĩnh của Asano Gakushuu, Asano Gakuhou lại chỉ cứng đờ một chỗ, đôi mắt vô hồn nhìn chằm chằm vào lòng bàn tay đang không ngừng run rẩy. Giờ đây, trông ông chẳng khác gì một con robot đang hoạt động chập chờn vì chương trình cài đặt tự trước bị lỗi. Thấy vậy, Asano Gakushuu mỉm cười nhẹ nhàng bảo:

-Trông bố bây giờ mới giống một người bố đấy.

Sau đó, Asano Gakushuu được các bạn cùng đưa lên phòng y tế để kiểm tra vết thương, để Asano Gakuhou đứng yên trong căn phòng lạnh băng, không một tiếng động.

Còn chưa vui mừng được bao lâu thì tập thể lớp E đã nhận ra rằng căn phòng học bằng gỗ thân yêu của họ sẽ bị san bằng vào cuối tuần tới.

-...Đây là quyết định cuối cùng của Hội đồng trường. Mong các trò hợp tác.

Người trực tiếp đưa ra thông báo này chính là Hiệu trưởng Asano Gakuhou. Thậm chí Hiệu trưởng còn thẳng tay sa thải Koro-sensei khi thấy thầy bạch tuộc có vẻ bất hợp tác, và điều này thực sự đã làm Koro-sensei bị sang chấn tâm lý không hề nhẹ.

Để rồi, thầy bạch tuộc vàng lại bị kéo vào một cuộc chơi không cân sức nhằm giữ lại vị trí giảng dạy của mình tại ngôi trường Kunigaoka này, mà nói đúng hơn là tại căn nhà gỗ nhỏ, hẹp, lại tồi tàn nhưng tràn đầy sự ấm áp này.

Luật chơi rất đơn giản, có tổng cộng năm chiếc lựu đạn gồm một cái hàng thật, bốn cái còn lại thì chứa khí hơi có khả năng làm tan chảy các tế bào của Koro-sensei, chúng sẽ lần lượt được kẹp vào năm cuốn bài tập Toán khác nhau trong tình trạng đã rút chốt. Koro-sensei sẽ là người thực hiện bốn lượt chơi đầu, chỉ cần thầy giải được bài toán nằm ở đầu trang bên phải quả lựu đạn thì sẽ được phép đóng cuốn tập lại, tránh được một lần nổ. Ngược lại, Asano Gakuhou sẽ là người thực hiện lượt đi cuối cùng, nhưng vấn đề là Koro-sensei có chịu đựng được tới lúc đó không.

Có thể đối với thầy, một quả lựu đạn hàng thật giá thật cũng chỉ là một con muỗi, nhưng với căn nhà gỗ sập sệ này thì khác, đối với các học sinh bên ngoài và bản thân Asano Gakuhou cũng vậy. Cho nên, Koro-sensei nhất định phải chọn trúng được cả bốn cái hàng giả kia, nhưng như thế thì còn nguy hơn. Bởi nếu không giải được bài toán kịp thời, người sẽ phải lên bàn thờ ngắm gà khỏa thân chính là thầy.

-Này! Công bằng chỗ nào hả?

Terasaka Ryoma bức xúc hét toáng lên, kéo theo đó là sự đồng tình từ các học sinh lớp E.

-Đúng vậy, thầy thì có thể bỏ cuộc nếu gặp rủi ro, còn Koro-sensei lại...

-Các em đừng lo, cứ tin tưởng ở thầy.

Koro-sensei nhanh chóng lên tiếng trấn an học trò của mình, nhưng không mấy tác dụng.

-Thầy ấy mà không qua được ải này thì tụi mình mất cả triệu đô thật.

-Mà nếu thế thật thì em xí cây gelato và cái bóp trong phòng giáo viên coi như quà bồi thường thiệt hại tinh thần nha, Koro-sensei.

Akabane Karma lên giọng đùa cợt, với ý định xóa tan cái bầu không khí nghẹt thở khiến cậu chàng vô cùng khó chịu.

-Đừng mà! Thầy mất cả nửa ngày trời mới mang được phiên bản giới hạn đó còn nguyên vẹn trở về đó!

Nhanh chóng, một tràn cười lớn liền vang lên, xoa dịu đi phần nào sự căng thẳng từ nãy đến giờ. Đạt được mục đích, Akabane Karma chỉ le lưỡi đầy láu cá một cái. Nagisa Shiota bên cười chỉ biết cười trừ vì độ tinh nghịch của cậu bạn trai. Nhưng trong lòng cậu cũng nhẹ nhõm đi được phần nào.

Akabane Karma lặng lẽ nắm chặt lấy bàn tay Nagisa Shiota. Hắn biết, cái chết của Koro-sensei đã luôn là nỗi đau day dứt trong lòng các học sinh lớp E, nhưng còn mãnh liệt hơn nữa với cậu thiếu niên tóc xanh này, vì cậu là người chính tay lấy đi mạng sống của thầy. Nỗi dằn vặt ấy còn nhân lên gấp bội sau sự việc đẫm máu ngày hôm ấy...

Học chung với thầy bạch tuộc một thời gian khá dài thì mọi người đều rõ, tâm lý của Koro-sensei khá yếu, dễ bị hồi hộp vì những rủi ro, có lẽ vì vậy mà lượt đầu, thầy đã ăn trọn một cú nổ lớn. Một loại khí gas màu trắng nhanh chóng bao bọc cả căn phòng học nhỏ, Koro-sensei lại hiện ra trong tình huống đầu bị méo hẳn một bên, các xúc tu thì bị tan chảy nặng.

-Chỉ mới một cái mà đã...

Maehara Hiroto nhăn mặt lẩm bẩm. Những người còn lại cũng căng thẳng thấy rõ, nét mặt mới nhẹ nhàng chưa được bao lâu lại căng chặt vì thấp thỏm, lo lắng.

-Chà, chà, có vẻ thầy cũng không tài giỏi như tôi nghĩ, Koro-sensei.

Hiệu trưởng Asano Gakuhou bắt đầu tung đòn tâm lí. Nhưng không hiểu sao lại tuyệt nhiên không có hiệu quả với thầy bạch tuộc, có lẽ vì thầy đã trở nên dè chừng hơn sau cú nổ vừa nãy.

Khởi đầu không thuận lợi không có nghĩa là Koro-sensei sẽ thua cuộc. Đã có kinh nghiệm ở lần đầu tiên, Koro-sensei giải quyết những quả lựu đạn còn lại khá suôn sẻ, nhanh chóng kéo Hiệu trưởng Asano Gakuhou đứng trước bờ vực của hai sự lựa chọn, một là sống nhưng chấp nhận thất bại, hai là liều mình với rủi ro có thể hi sinh cả tính mạng.

-Bỏ cuộc đi! Ông thua r-

-Bùm!

Terasaka Ryoma còn chưa kịp dứt câu, Hiệu trưởng Asano Gakuhou đã mở cuốn bài tập Toán, nhưng vì không sở hữu tốc độ bất thường của Koro-sensei, một vụ nổ nhỏ ngay lập tức bao trùm căn phòng học đơn sơ. Bên ngoài, Irina Jelavic và Karasuma Tadaomi liền kéo đám học sinh ra xa vụ nổ. Quy mô của nó lại không lớn như dự đoán, nên may mắn là không có ai bị thương.

Trở lại với Hiệu trưởng và thầy bạch tuộc, Koro-sensei đã không ngần ngại sử dụng tuyệt chiêu mỗi tháng một lần của mình, bảo vệ Asano Gakuhou an toàn trong tấm da mỏng nhưng an toàn tuyệt đối của thầy. Điều này làm ngài Hiệu trưởng nọ vô cùng kinh ngạc, trong cái thế giới chỉ có quy tắc và tràn ngập sự khắc nghiệt từ hiện thực đời sống của ông, việc bảo vệ đối thủ là vô cùng ngu xuẩn và chưa từng xảy ra.

-Sao thầy không giữ thứ này lại cho mình?

Asano Gakuhou hỏi với vẻ ngạc nhiên, không chỉ là vì Koro-sensei liệu trước được ý định của mình, mà còn vì việc thầy bạch tuộc đã cứu mình.

-Nếu tôi thắng thì thầy sẽ tự sát, đây là chuyện chúng ta đều biết. Còn về lý do...

-Chà... có lẽ vì chúng ta đều là những kẻ có thể hi sinh cả mạng sống chỉ vì phương châm giáo dục của bản thân.

-Mà cũng nhờ thầy nên tôi mới gặp được bọn trẻ, và có được nhiều bài học và kỉ niệm đáng quý như vậy.

-Chúng ta không dạy bọn trẻ cách giết người, chỉ dạy bọn chúng cách bảo vệ mình, không phải sao?

Vừa nói, Koro-sensei vừa trả lại con dao nhựa màu xanh quen thuộc cho Asano Gakuhou. Thở dài một tiếng, ngài Hiệu trưởng rốt cuộc cũng đáp lời:

-Coi như vì lòng tốt, tôi sẽ giữ lại lớp E.

-Thầy không thật thà chút nào, thật đấy!

-Sẵn sàng đi, vì tôi cũng sẽ tham gia giết thầy đấy.

Ngài Hiệu trưởng nhìn ngắm con dao trên tay với vẻ tự tin, trong đôi mặt tĩnh lặng kia rốt cuộc cũng gợi lên những cơn sóng nhỏ đầu tiên sau bao ngày mất tăm biệt tích.

-Tôi đây rất mong chờ.

Koro-sensei vẫn như vậy, cười hì hì với thái độ tự tin vô cùng, nếu không muốn nói là tự cao, làm người ta ngứa răng vô cùng.

Nhìn bóng lưng Asano Gakuhou đi xa, đám học trò nhỏ lớp E không thể nói rõ được tâm trạng thần kỳ của mình lúc này. Đáng lẽ ra là nên ghét, nhưng ngẫm lại thật ra cũng có chút biết ơn.

-Tự nhiên thấy thầy Hiệu trưởng dễ gần hơn rồi.

Kayano Kaede nghiêng đầu, cau mày bảo.

-Đúng vậy nhỉ, lúc trước thầy ấy cứ đáng sợ làm sao ấy.

Okano bên cạnh cũng đáp lời.

-Không lẽ là... Koro-sensei, thầy thao túng tâm lý Hiệu trưởng rồi hả?

Akabane Karma lại bắt đầu trò giỡn nhây của mình.

-Gì!? Nghe sợ thế!?

-Không ngờ... Koro-sensei...

Nhìn đám nhóc vừa lùi xa khỏi mình vừa đưa ánh mắt tràn đầy nghi ngờ nhìn mình, Koro-sensei cảm thấy khủng hoảng hơn bao giờ hết. Dù biết chỉ là trò đùa dai nhưng thầy bạch tuộc vẫn như cũ mà kịch liệt bao chữa bằng cả tính mạng, để rồi đổi lấy được một tràn cười no của tụi học trò tinh nghịch.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top