Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" A Tương, ta muốn uống rượu..."

" Chu ca, huynh mang thai, không được đâu..."

Chu Tử Thư thở dài, y đã thở dài nhiều lần trong ngày nhưng xưa giờ chỉ có rượu mới giúp y bớt cô đơn, buồn bã.

" A Tương, đỡ ta!" Bụng y đã lớn hơn một chút nên di chuyển khá khó khăn, đặc biệt là khi đứng lên. 

Màn đêm buông xuống, Chu Tử Thư thèm ngủ cực kì nhưng chỉ lát sau thì Ôn Khách Hành đến mặc cho A Tương bảo y muốn ngủ.

" Ngươi đến làm gì?" Y lạnh lùng, hỏi. Nhìn nam nhân trước mặt đứng nhìn chằm chằm mình, Chu Tử Thư có một chút đề phòng. Ôn Khách Hành đột ngột tiến lại, Chu Tử Thư rút bạch y kiếm chỉa về phía hắn.

" Tiến thêm nữa đừng trách ngươi không bảo toàn mạng sống!"

Ôn Khách Hành nhếch miệng rồi bỗng hắn buông lỏng khuôn mặt, nghiêm nghị dùng chiếc quạt trắng trên tay phất tung Bạch Y Kiếm, kiếm y bay va đập vào tường, tiếng keng một phát nhức đầu.

" Ta không đến vì huynh, ta đến vì con của chúng ta!" Nói dối...Ôn Khách Hành tiếp tục lừa dối bản thân hắn và y.

" Xằng bậy, hài tử không phải là con ngươi!"

" Đêm đó, huynh đã thú hết với ta rồi, còn nói láo nữa ư, Chu Tử Thư?"

Đoạn hắn đẩy mạnh y ngã lên giường, vội vàng xé bộ y phục câu dẫn mới thay, không biết A Tương nghĩ gì lại cho y ăn mặc phong phanh thế này, lỡ trúng gió thì sao?

" Đừng...đừng mà...lão Ôn...còn hài tử trong bụng đó..." Chu Tử Thư khóc van nài cầu xin hắn nhưng Ôn Khách Hành chẳng những không nghe mà còn điên cuồng liếm láp, hít hết mùi hương trên cơ thể trắng ngần của y. Hắn áp tai lên phần bụng của y, thì thầm nói nhỏ.

" Ngoan nhé bảo bối, mama của con cần ta chăm sóc!"

Chu Tử Thư đỏ mặt, chống cự đẩy đầu của hắn ra nhưng hắn quá mạnh.

" Hức hức..." Chu Tử Thư khóc.

" Khóc, khóc, huynh chỉ biết khóc! Tại sao huynh lại không chịu thấu hiểu tâm tư của ta chứ!"

" Thấu hiểu? Ha, thế hành động của đệ là gì, đem nữ nhân về, chẳng phải ngày thành hôn, đệ hứa với ta là đệ chỉ yêu mình ta thôi ư?" Chu Tử Thư đau đớn vò nát y phục đang che lấy thân thể.

" Đó là lí do bao lâu nay huynh ngó lơ ta?"

" Đệ tự hiểu đi!" Y quay mặt đi. Ôn Khách Hành nhận ra hết mọi chuyện rồi cười mỉm, hắn ôm lấy y vào lòng. Đúng là hắn điên thật rồi, yêu người này đến phát điên nên mới làm hết tất cả những việc vừa xảy ra. Chu Tử Thư vẫn rất yêu hắn, hắn lại nghi ngờ y dan díu với Tấn Vương về cái thai?!

" A Tự...là ta sai...ta xin lỗi huynh..."

" Ta không tin đệ nữa đâu, đệ là dối gạt ta..." Y đấm nhẹ vào lòng ngực hắn.

" Huynh là...đang dỗi? Ha ha..." Ôn Khách Hành cười.

________________________________________

Mọi chuyện hiểu lầm đều được gỡ bỏ sau đêm hôm ấy, Chu Tử Thư chính thức được tướng công của y - Ôn Khách Hành cưng chiều hết mực. Lũ quỷ truyền tai nhau hắn là một người cuồng lão bà, chỉ cần Chu Tử Thư đi đâu là có mặt hắn ở đó.

" Lão Ôn, hài tử đang đạp ta nè!" Y cười khúc khích, bên cạnh là A Tương đang đút y trái cây cũng vui lây.

Còn hắn thì dùng quạt quạt mát cho y thoải mái rồi cúi xuống mắng yêu hài tử: " Hài tử không ngoan, không được làm đau mama!"

" Nói này lão Ôn, đem nữ nhân về đây là đệ muốn chọc tức ta ư?"

" Phải, vì ta nghĩ huynh dám dan díu với Tấn Vương!"

" Hứ, ngay cả đệ cũng không tin ta!" Y hờn dỗi. Tên họ Ôn mất cả ngày dỗ ngọt người kia, cho đến khi hắn hứa cho y hai túi hạch đào thật to thì y mới hết dỗi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top