Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

11

Chương 11:Đằng sau những cánh cửa

Rulili rớt xuống tuy chạm đất nhưng lại không hề thấy đau, trái lại có cảm giác mềm mại ở dưới thân mình.Xung quanh tối đen một mảnh nên không nhìn thấy gì, Rulili đành dùng tay để sờ và cảm nhận, nàng sờ soạn phía dưới thân mình để xác định mình rớt xuống trúng thứ gì, nàng cảm thấy mình sờ trúng phải thứ gì đó rắn chắc mà mềm mềm, ngay lập tức tay nàng bị cầm lấy và giọng nói lạnh lùng từ phía dưới vang lên

"Sờ đủ thì bước xuống"Đó chính xác là giọng nói của Trafalgar Law.Hắn đang rất tức giận, khi không lại bị cái đứa con gái này tha túm rớt xuống dưới, đã thế còn bị cái nữ nhân này cho làm đệm ngã, không những thế, nữ nhân này việc đầu tiên không đứng dậy mà lại đi sờ soạng ngực của hắn, may mà có lớp áo không thì hắn đã cho nữ nhân này một kiếm rồi

"Ahaha...xin lỗi thuyền trưởng"Lấy tay xoa xoa tóc cười cười nhanh chóng nhảy ra khỏi người của Law, hèn gì không thấy đau, hóa ra là nàng đè lên Law lúc rớt xuống dưới.Bây giờ đôi mắt đã quen với bóng tối, nàng nhanh chóng quét nhìn xung quanh nơi này.Có vẻ như đây là một căn phòng trống, có đầy đủ vật dụng và hoàn toàn không có một hạt bụi nào, chỉ có duy nhất một cánh cửa ra, có tí ánh sáng le lói từ phía trên nơi mà cả hai rớt xuống

"Ru chan, thuyền trưởng, hai người không sao chứ"Chỉ nghe tiếng của Zain từ trên vọng xuống, mà theo một tia lo lắng

"Không sao cả?Dưới này có một căn phòng, mọi người có thể xuống dưới được không?"Rulili ngưỡng cổ hét vọng lên phía trên

"Ngươi không sao, nhưng ta thì có sao"Law đứng dậy sửa sang lại quần áo, rồi đính kèm theo một câu cười nhạo "Ngươi thực nặng"

Câu nói làm Rulili tức giận đến nổi đỏ mặt, tay nắm chặt cố gắng nhịn, nàng mà nặng, chỉ qua là do lực hút mà rơi xuống đè nặng lên chứ nàng làm quái gì mà nặng, Dragon hay Sabo hay tay là có thể bế nàng lên cao còn nói nàng quá nhẹ, vậy mà bây giờ.Bình tĩnh, phải bình tĩnh....nắm chặt nắm tay run run lên, bình tĩnh cái gì đi chết hết đi.Ngay lập tức, nàng nắm tay phải lại đánh về phía Law với tốc độ rất nhanh, nhưng Law có vẻ như đã chuẩn bị trước, thoải mái nghiêng đầu tránh né

"Không những nặng, mà còn bạo lực, đặc biệt là háo sắc"Ỷ vào ưu thế thân cao hơn Rulili, Law từ trên nhìn xuống dưới nàng, chậm rãi nói từng lời một cộng thêm cái nhếch môi đầy châm chọc

"Ta không có háo sắc"Sắc mặt càng ngày càng khó coi, Rulili lớn tiếng phản bác

"Là ai đè lên ta, là ai sờ soạng ta"Cúi thân mình xuống gần người Rulili, Law ái muội ghé vào tai của Rulili nói và hắn rất hài lòng khi thấy đôi tai bắt dần dần có xu hướng đỏ lên.Câu nói của Law làm Rulili á khẩu không nói gì được, đặc biệt là Law ghé vào lỗ tai nàng nói nhỏ, làm tai nàng ngứa, lần đầu tiên tiếp xúc gần với khác phái ngoại trừ người của quân cách mạng ra, làm cho Rulili hơi hơi cứng người và dịch người ra đằng sau cố gắng rời xa Law, Rulili tính phản bác nhưng mà ngay lập tức tiếng nói ở phía trên vọng xuống

"Không được, chúng tôi kiểm tra rồi, không có đường xuống"Giọng của Penguin la lên, đánh vỡ sự xấu hổ và thất thố của Rulili, nàng hai ba bước nhảy ra tránh xa Law.Law nhìn phản ứng của Rulili khá là thú vị ,mỉm cười nhẹ, cũng biết xấu hổ đó chứ

"Không sao các ngươi cứ tìm đường xuống sau, nơi đây có một căn phòng khác, chúng ta đi trước xem xét thử"Dứt mắt khỏi Rulili, Law nói vọng lên phía trên, xong rồi thì bước vào cánh cửa duy nhất có trong căn phòng.Hơi hơi nghiêng người, thì thấy Rulili đã hoàn toàn hồi phục khuôn mặt tươi cười bình thường và đang đi về phía sau hắn.Rulili tuy cười nhưng nội tâm đang hò hét, ngươi cho ta đợi, một ngày nào đó ta ngược tử ngươi, không ngược được ngươi ta ngược thuyền viên nhà ngươi

Đi qua cánh cửa là một căn phòng khác, căn phòng này không hề có bất cứ đồ dùng nào cả, chỉ có những vành lụa màu trắng trong suốt che khuất những cánh cửa đằng sau đó, có gần cả chục cánh cửa màu đen thông ra các căn phòng khác.Law thoải mái đi tới một cánh cửa gần đó mở ra, nhưng mà hình ảnh phía sau đó làm hắn hoàn toàn bất động.Rulili cảm thấy tò mò nên vòng qua tay hắn,đứng trước người Law để nhìn hình ảnh bên trong

Bên trong phòng là một căn phòng màu xanh lam, nhưng cái bất ngờ chính là khắp xung quanh phòng được bao bọc bởi những cột băng lam pha lê trong suốt, bên trong cột băng pha lê lại là hình bóng của một con người nhắm mắt và im lặng ngay ở chính giữa, họ không có hô hấp, không có hơi thở.Rulili đi chậm chậm lại gần cột băng, lấy tay sờ lên đó, không thấy lạnh và cũng không có bất kì cảm giác lạ thường nào.

Law thì lướt qua rồi bước ra ngoài, hắn mở cánh cửa kế bên ra, tiếng mở của làm Rulili giật mình hòa hồn lại, vội vàng chạy qua xem.Căn phòng mới này cũng y như căn phòng hồi nãy, tức thì Rulili chạy mở một loạt những cánh cửa khác ra, những thứ bên trong vẫn giống như vậy, băng lam pha lê và những cái xác nằm trong đó, không có hô hấp không có sự sống.Cái mà làm Rulili chú ý chính là cánh cửa cuối cùng mà nàng mới mở ra, đập vào mắt của cả hai người chính là hình ảnh của cô phục vụ quán bar lúc nãy cung cấp tin tức cho họ, cô ta nằm trong băng lam pha lê ngay chính giữa của căn phòng, cũng giống y như những cái xác khác, nhắm mắt im lặng và không một tiếng động

Law ngạc nhiên nhìn hình ảnh của cô phục vụ quán bar, không nhanh không chậm nói "Tất cả đều là người dân trong làng" rồi liếc nhìn Rulili, vẻ mặt của nàng mới từ ngạc nhiên chuyển sang thành biểu tình "thì ra là vậy" "Ngươi có vẻ không ngạc nhiên lắm"Khoanh tay ôm kiếm ngã người tựa vào pha lê quan sát Rulili

"Lúc ta nắm tay cô ta, ta đã có cảm giác là lạ"Không keo kiệt đáp lại Law "Cho nên ta mới mượn cớ ôm cô ta một lần nữa để xác định.Hóa ra phán đoán của ta là thật"Ngay lúc nắm tay của cô phục vụ, Rulili đã có cảm giác người này không có hơi thở, tuy biết nói có cảm xúc nhưng cảm thấy hơi thở của cô ta đâu hết, để hiểu rõ thêm nàng đã khéo léo dùng năng lực của mình làm cô phục vụ ngã mà không ai biết được, vào ngay cái lúc ôm cô gái đó, Rulili đã phát động năng lực tơ nhện xâm nhập vào bên trong cô ta, và nàng bàng hoàng khi nhận thấy rằng cô ta không hề có nội tạng, đó giống như một cái xác trống rỗng

"Chẳng phải ngài cũng đoán được sao không, thuyền trưởng đại nhân" Vừa nói vừa làm động tác uống nước

Chỉ thấy Law nhếch miệng cười lạnh, thì ra đứa con gái này cũng không phải là thứ ngu ngốc hám gái đâu, cứ tưởng nàng không chú ý tới nước uống chứ.Đúng vậy, Law phát hiện nước uống có vấn đề ngay khi uống một hớp vào, tuy có hương vị của rượu, vị đáng vị chát vị cay nhưng khi vào bụng tuy vẫn còn cảm giác vị rượu nhưng lại có một tia trống rỗng, người bình thường sẽ không quan tâm chú ý lắm, nhưng đối với những người có cảnh giác cao thì dù chỉ một hiện tượng khác thường cũng cảm nhận được.

Thấy Law không nói gì,Rulili cũng lười đi suy đoán tâm tư của hắn, cái nàng chú ý nhất là làm cách nào thoát ra khỏi nơi đây, tất cả cánh cửa đã mở ra không hề có lối ra ngoài, thêm một điều nữa là làm cách nào mà dân trong làng đã mất mà còn có thể hoạt động tự do cùng với đầy đủ cảm xúc.Đứng mệt nàng bèn ngồi xuống tựa đầu vào khối pha lê của cô phục vụ, nhắm mắt dưỡng thần

Law cũng ngồi tựa lưng vào pha lê băng nhắm mắt, hắn mệt mỏi mấy ngày nay tất cả đều do cái nữ nhân trước mặt mà ra, tối đêm không ngủ làm hắn cảnh giác cả một đêm, thân là một thuyền trưởng hắn còn phải dậy sớm ai như cái nữ nhân kia, tối không ngủ, bắt đầu sáng mới ngủ tới gần trưa mới tỉnh

Không khí chìm vào im lặng chỉ còn lại tiếng hít thở đều đặn của hai người, một nữ ngồi tựa đầu vào pha lê như một con búp bê nhu nhược, một nam ngồi ôm kiếm ngã người tựa vào pha lê nghĩ ngơi, không khí giữ cả hai hết sức bình thản, trông giống như một bức tranh vẽ.Bất chợt một tiếng nổ vang lên làm đánh thức cả hai, hai người giật mình tỉnh dậy bước nhanh ra khỏi căn phòng

Bước vào ngay căn phòng mà hai người rớt xuống, phía đối diện xuất hiện một cái động cùng với đống gạch đá đổ nát, một trận tro bụi đổ ập xuống cùng với tiếng ho khan

"Khụ...khụ....ngươi...ngươi nếu cho nổ...khụ khụ...cũng phải nỏi một tiếng chứ...khụ..khụ Zain"Penguin gian nan ho khan cắn răng đè nặng tên của kẻ phá tường

"Thôi thôi.Bất ngờ mới thú vị"Phất phất tay xem như việc không liên quan tới mình

"Thuyền trưởng, Rulili tiểu thư" Shachi kinh hỉ khi nhìn thấy thân ảnh của hai người bọn họ.Ngay lập tức Bepo lon ton chạy lại gần Law, thấy thế Law quăng thanh kiếm của mình cho Bepo ôm, còn Rulili thì vẫy vẫy tay coi như chào hỏi

"Có phát hiện gì không?"Law nhìn Zain hỏi

"Có a thuyền trưởng"Gật đầu Zain lấy ra một điếu thuốc châm lửa lên hút một hơi nói tiếp "Chúng ta đi qua rất nhiều căn phòng, hoàn toàn là phòng trống, cho đến khi chúng ta kiếm được đường xuống dưới này, ta cảm thấy ngài đang gần đây nên quyết định tạc tường mà vào.Trục giác của ta luôn luôn chinh xác"Vừa hút thuốc vừa gật gật đầu nói rồi tự khen thưởng chính bản thân mình

"Còn có một chuyện"Penguin nghe thế xen mồm vào "Chúng tôi có đi qua một căn phòng, trong đó có một cánh cửa bị khóa không cách nào vào được, cho dù dùng thuốc nổ của Zain cửa vẫn không bị gì cả"

Law nghe vậy nhướn mày trầm tư, phải biết rằng thuốc nổ của Zain là một thứ có lực sát thương rất cao, kể cả hắn cũng không dám bảo đảm an toàn khi chạm phải chúng

"Chúng tôi cũng có một phát hiện"Rulili nói tay lôi kéo Bepo đi về phía trước, vào căn phòng căn phòng với hàng chục cánh cửa, tiếp tục lôi kéo Bepo vào căn phòng cuối cùng.Bepo thì đi theo Rulili để mặc cho nàng lôi kéo mình, khi vào căn phòng cuối cùng Bepo nhìn vào trong và hét toáng lên

"Có ma....AAAA....Thật xin lỗi"Giơ hai tay lên trời hét lơn, xong cuối người gập xuống xin lỗi khi nhìn thấy hình ảnh của cô phục vụ trong băng lam pha lê.Quá đột ngột với tiếng hét của Bepo, Rulili đứng kế bên choáng váng đầu óc, nàng trực tiếp đặt mông ngã ngồi trên nền đất, mặt ngơ ngác nhìn Bepo không có làm ra phản ứng gì cả

"Bepo, ngươi thực ồn"Law từ xa đã nghe tiếng hét của Bepo, hắn biết là tâm linh yếu ớt của Bepo chịu không nổi hình ảnh quỷ dị trược mặt nên cách Bepo rất xa, làm hắn buồn cười là cái đứa con gái đó trực tiếp bị tiếng hét của Bepo ảnh hưởng đến nổi không kịp phản ứng gì mà té ngã trên nền đất

"Xin lỗi thuyền trưởng"Bepo xấu hổ cúi đầu xin lỗi, thấy Rulili bị tiếng hét của mình làm choáng váng, nó trực tiếp kéo Rulili đứng dậy còn không quên liên tục nói xin lỗi

"Đây là...."Zain nghiền ngẫm ngó nhìn xung quanh những băng lam pha lê, Shachi và Penguin trố mắt nhìn cảnh trước mặt, họ không thể tin vào đôi mắt của mình.Zain trực tiếp mở hết cánh cửa ra xem xét một vòng, quả nhiên không ngoài dự tính của hắn, tất cả đều là người ở trong làng

"Penguin, hồi nãy ngươi nói là căn phòng nào"Rulili sai khi được Bepo đỡ dậy đã quay sang hỏi Penguin, nàng tò mò về căn phòng không mở được đó

"Là căn phòng phía trên"Chỉ chỉ tay lên trên, Penguin vẫn chưa hết kinh ngạc về việc hắn đang nhìn thấy

"Dẫn đường"Law quay người bước đi hạ mệnh lệnh, hắn cũng đang rất là muốn biết bên trong căn phòng khóa kín cất chứa cái gì trong đó, không nổ được vậy thì trực tiếp dùng năng lực của hắn mà vào

Cả bọn bước qua đống gạch đá, phía sau đó thì ra là một cầu thang xoắn ốc dẫn lên trên.Men theo cầu thang, Penguin dẫn đường đi vào một căn phòng trống không, phía cuối căn phòng đó là một cánh cửa đen cao lớn, có trạm khắc một số hoa văn kì lạ.Rulili lại gần lấy tay chạm lên cánh cửa, nàng có cảm giác như là đã thấy số hoa văn này ở đâu, nhưng mà nhất thời vẫn không nhớ ra được

Để chứng minh cho việc cánh cửa này không bị tạc nổ, Zain không thèm quan tâm Rulili còn đứng ngay gần cánh cửa, hắn nhanh tay lấy bom tự chế tác của mình ra nhắm ngay cánh cửa mà quăng đi

"Ầm"Một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, khói bụi bốc lên mù mịt kèm một tiếng chửi rủa

"Zain.....khụ khụ....ngươi là tên khốn khiếp"Ngay cái lúc mà Zain ném bom Rulili đã thấy không ổn đã nhanh chóng bỏ chạy nên thành ra không sao.Không chỉ mình Rulili chật vật mà ngay cả Law cũng bị dính đạn, tro bụi bám vào quần áo của hắn, sắc mặt của hắn cũng không tốt bao nhiêu

"Còn sống sao Ru chan?"Không hề thấy xấu hổ, Zain mỉm cười híp mắt, hắn cố tình ném bom vào Rulili để xem năng lực của nàng ra sao, quả nhiên không tầm thường đâu, bom của hắn có lực công phá rất mạnh, còn cái nữ nhân này thì tốc độ rất nhanh, ngay khi hắn nèm bom đã bỏ chạy ra sau lưng của thuyền trưởng Law

"Ta còn sống thật làm ngươi thất vọng a~~~"Vỗ vỗ tro bụi bám vào người mình, mà thật chất cũng không có bao nhiêu, phần lớn đều bị Law đứng trước cản lại.Rulili híp mắt cười với Zain

Quả đúng như những gì Penguin nói, cảnh cửa vẫn không bị một vết nứt nào cả, vẫn còn y nguyên như mới

"ROOM"Không muốn mất thời gian đôi co với hai con hồ ly, Law trực tiếp dùng năng lực của mình xuyên qua cánh cửa

Phía bên trong cánh cửa là một căn phòng cổ kính, xung quanh vách là trạm khắc những kí hiệu hình thù kì lạ giống hệt với những gì trạm khắc xung quanh cánh cửa, ngay chính giữa của căn phòng đặt một cổ quan tài phía trước quan tài là một phiến đá nhỏ lơ lững trên cao khoảng 1m.Căn phòng hoàn toàn tối đen, ánh sáng le lói nhờ những viên pha lê lơ lững xung quanh phần đầu cổ quan tài, những dòng khí lạnh từng đợt từng đợt toát ra làm căn phòng trở nên âm u và huyền bí một cách kì lạ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top