Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

43

Chương 43: Công viên trò chơi

Công viên trò chơi tại Sabaody nằm ở lùm 32,33,34. Rulili đã nhịn không nổi mà kéo Law chạy như bay về phía đó. Mọi buồn phiền trăn trở khi còn ở quán bar đã bị Rulili quăng lên tới chín tầng mây. Trong tâm trí nàng bây giờ chỉ còn lại đúng việc chơi đùa. Khó khăn lắm mới có người nguyện dẫn nàng đi. Rulili không tận dụng sao được. Bản thân Rulili cũng có thể tự đi chơi được, nhưng nàng thích cảm giác có đồng bọn cùng chơi. Đi công viên trò chơi mà chỉ có một mình rất là cô đơn

"Cái đó, chơi cái đó" Lúc này là đang trời tối nhưng công viên trò chơi vẫn vô cùng rực rỡ muôn màu dưới ánh đèn, Rulili chỉ ngay tàu lượn siêu tốc. Trước kia nàng
muốn chơi thử trò này rồi. Nàng muốn thử cảm giác kích thích và thoải mái la hét mà không bận tâm gì cả

"Lạch cạch, lạch cạch...." Tiếng tàu chậm rãi chuyển động lên cao. Rulili ngồi kế bên Law mặt háo hức mà nhìn xung quanh. Còn bản thân Law thì nguyên một khuôn mặt đen ngồi kế bên. Tay hắn không nhàn rỗi mà ấn đầu Rulili để nàng ngồi ổn định tại chổ, bởi cái con người này lúc ngồi trên xe cứ ngó dáo dác xung quanh thậm chí còn mém tí là nhào người ra ngoài để xem xét. Hắn có cảm giác đang giữ trẻ thì đúng hơn là cùng Rulili đi chơi công viên

"Vèo" Đoàn tàu tăng tốc độ nhào xuống

"AAAAAAAA" Tiếng Rulili hòa với những hành khách khác hét lên

--------------------------

"Hộc...hộc" Rulili ngã người ngồi trên ghế thở hồng hộc. Má ơi, quá khủng bố đi, tim nàng mém tí nữa là muốn rớt ra ngoài luôn rồi. Lần đầu tiên Rulili chơi trò vận tốc cao đến như vậy. Bất chợt có một vật lãnh lẽo chạm vào má nàng làm nàng giật mình. Rulili ngước nhìn thì thấy Law đang cầm một ly nước. Ánh mắt vàng dường như đang cười

"Cầm" Rulili nhận lấy ly nước, uống mấy hớp cho bình tĩnh lại. Law an tọa kế bên Rulili, khóe miệng hơi cười mà nhìn nàng. Mới đầu hắn tưởng Rulili bạo gan lắm mới chơi trò tàu lượn siêu tốc đầu tiên, nhưng mà không ngờ người hét to nhất lại chính là nàng. Rulili hơi cúi đầu uống nước, những sợi tóc xanh rũ rượi che khuất đi khuôn mặt của nàng. Điều đó khiến Law bất giác dùng tay vén những sợi tóc đó ra phía sau lỗ tai Rulili. Hắn cảm giác tóc nàng rất mềm mại, thành ra Law cứ nghịch tóc của Rulili mà không buông tay

"Bỏ...bỏ...tay ra"Rulili lắp bắp lên tiếng, lỗ tai nàng bắt đầu nóng lên. Rulili hoảng loạn giơ tay che lỗ tai, đứng bật dậy mà chỉ vào trò chơi thuyền bay mà hét "Tiếp theo cái đó" rồi bỏ chạy mất tiêu. Nhưng mà giữa đường Rulili khựng lại, ngẫm nghĩ một hồi. Rulili quay lại túm lấy tay của Law mà kéo đi

------------------------

"Thấy gì không?" Một giọng nói vang lên

"Thấy rõ luôn" Một thứ hai đáp trả

"Sắp xong rồi, sắp vẽ xong rồi" Giọng thứ ba hân hoan vang lên, người này cặm cụi dùng bút vẽ như bay trên giấy trắng

"Ta nói ba đứa bây" Một giọng nói thứ tư đầy vô lực vang lên "Tụi bây nghĩ tụi bây có tới chín cái mạng hay sao mà đi rình coi thuyền trưởng"

Bốn giọng nói theo thứ tự là Akira, Isora, Shushanu và Kisaki. Ban đầu cả ba đứa nó túm Kisaki chạy tới công viên trò chơi. Tụi nó đang chơi một nửa thì phát hiện ra Rulili đang kéo thuyền trưởng nhà họ đi giữa đường. Cái khiến cho ba đứa nó trố mắt là tay của hai người đan xen nhau. Hai người đó y hệt như những cặp tình nhân đang yêu khác trong công viên. Thế là ba đứa nó giữa chừng nảy lòng hiếu kì đi theo dõi hai người kia. Kết quả là cả ba đứa nó kéo theo Kisaki trốn vào bụi cỏ mà nhìn toàn bộ quá trình cua gái của thuyền trưởng Law. Ba đứa này may mắn còn một chút thông minh, đã chui vào một bụi cỏ khá xa để quan sát. Ba đứa đều nằm rạp xuống cỏ, dùng tới kính viễn vọng để mà quan sát toàn quá trình. Thậm chí Shushanu còn không biết chữ chết viết như thế nào mà hăng say vẽ lại hình ảnh Law vừa mới vén tóc cho Rulili. Kisaki đứng dựa vào một cái cây, thầm nghĩ không biết em trai hắn có an toàn vượt qua mấy ngày tiếp theo không nếu để cho Law phát hiện ra những bức vẻ này. Kisaki liếc mắt nhìn bản vẻ của Shashanu. Hắn phải công nhận là thằng em hắn vẽ quá chân thật luôn. Vẻ luôn cả ánh mắt ấm áp, ôn nhu của thuyền trưởng Law, thứ mà chỉ xuất hiện khi Law nhìn Rulili.

"Ân nhân với thuyền trưởng đi rồi. Lẹ lên" Akira thấp giọng hô, hắn đứng phắt dậy kéo theo thằng em Isora đằng sau chạy ra khỏi bụi cỏ

"Đợi ta một tí" Shushanu cũng bất chấp bộ váy bị dơ, hắn cố gắng nhét bộ tranh vẻ trở lại túi xách ba chân bốn cẳng mà chạy theo hai thằng một đỏ một xanh trước mặt. Đồng thời Shushanu còn không quên hét với người ở đằng sau mình "Lẹ lên anh hai"

Kisaki thở dài, hắn đang tính xem mình có bao nhiêu cái mệnh để chịu đựng ba đứa dồi dào sức sống trước mặt. Bữa nay là ngày hắn thở dài rất là nhiều. Hắn có cảm giác hắn quá già rồi. Kisaki cắn răng thề lần sau quyết không đi chung với ba đứa này nữa

-----------------------

Law có cảm giác Rulili chơi muốn điên rồi. Nàng lúc nào cũng chọn trò chơi cảm giác mạnh, sau đó lại ngồi chết mệt thở một đống. Ngay lập tức lại dồi dào sức sống mà chơi tiếp, cứ thế lặp đi lặp lại chơi muốn hết mấy trò trong công viên. Bản thân Law thì chả thấy hứng thú gì với mấy cái trò chơi cảm giác mạnh cả. Nhưng để Rulili vui thì hắn nguyện ý cùng nàng chơi. Lúc trước ở trên boong tàu, hắn nghe ra được nỗi niềm cô đơn lạc lõng trong giọng nói của nàng khi nàng nhắc đến việc chưa bao giờ đi chơi trong công viên. Nếu đã như thế thì để hắn thực hiện nguyện vọng của Rulili, khiến cho lúc nào nàng nghĩ tới công viên trò chơi cũng sẽ nghĩ tới hắn.

Rulili cảm thấy hôm nay quá hạnh phúc và cực kì may mắn. Đem theo Law đi công viên trò chơi quả là ý kiến sáng suốt. Khi xếp hàng ai nhìn thấy Law cũng lập tức tránh ra khiến cho Rulili bớt được một khoảng thời gian chờ đợi vô vị. Với lại chơi bất kì trò chơi cảm giác mạnh nào hắn cũng theo nàng chơi mà không có một oán hận nào cả. Rulili nhảy dựng lên chỉ về phía vòng đu quay mà hô

"Cuối cùng là cái đó" Rulili tươi cười hớn hở. Law đứng dậy, hắn rất tự nhiên mà nắm lấy tay Rulili bước đi. Rulili ban đầu khi phát hiện ra đã hơi đỏ mặt, nhưng bây giờ thì trở thành một thói quen rồi. Nàng thậm chí còn cảm thấy đôi bàn tay to này đem lại hơi ấm cho nàng, khiến nàng lưu luyến không muốn buông ra. Rulili dứt mắt khỏi bàn tay của Law, nàng ngước nhìn bóng người đi trước mình. Tấm lưng rộng lớn thẳng chắc ấy bất giác khiến nàng cảm thấy an tâm. Rulili nghĩ nếu là người này.... chắc chắn sẽ không phản bội lại nàng. Nàng có thể thử...

------------------------

"Hộc...hộc..." Mấy tiếng thở dốc vang lên. Akira cùng Isora tay chống lên đầu gối thở phì phò

"Bọn họ...." Shushanu thở hồng hộc mà chỉ tay về hai hình bóng đi xa "đâu ra mà nhiều sức sống đến như vậy" Cả ba người bọn họ vì thỏa mãn lòng hiếu kì cho nên đã đi theo Law cùng Rulili chơi hết trò này tới trò khác. Bây giờ bọn họ chỉ còn có đúng nửa cái mạng. Ba đứa không hình tượng ngồi bệt xuống đất, lưng tựa vào nhau mà thở

"Sức sống nhiều nhất là tụi bây thì có" Kisaki vô lực đáp lời. Kisaki vì phải trông chừng ba đứa này cho nên bị bắt chơi cùng hết trò này tới trò khác, không để cho hắn có cơ hội thở. Nếu nói Rulili cùng Law có sức sống chơi mấy trò cảm giác mạnh thì ba đứa này là trâu bò. Bởi vì ngoài chơi mấy trò chơi ra, cả ba đứa còn thường xuyên phải tìm nơi ẩn nấp, trốn ở một nơi bí mật an toàn mà quan sát đồng thời còn vẽ tranh. Chỉ khổ cho bản thân hắn, đã lớn tuổi rồi mà phải điên chung cùng ba đứa con nít

"Như vậy là đủ rồi.Đi về"Kisaki thúc giục cả ba đứa không hình tượng ngồi dưới đất.

"Không"Cả ba ngồi dưới đất đồng loạt hô "Chưa đủ" giống như là hồi quang phản chiếu. Cả ba nhảy dựng lên, phía sau là có nguyên một ngọn lửa đang thiêu đốt hừng hực. Cả ba người đồng loạt chỉ tay về phía vòng đu quay mà hô "Tiến lên" Vừa dứt lời cả ba túm lấy Kisaki chạy như bay về phía vòng đu quay

Vòng đu quay làm bằng bong bóng trong suốt, bên trong đặt một dãy ghế thành vòng tròn. Vòng đu quay từ từ dâng lên cao, khiến cho những thứ ở dưới trở nên nhỏ bé. Ánh sáng hiu hắt từ những chiếc đèn dường như trở thành những vì sao nhỏ bé sáng lấp lánh, và đẹp một cách thơ mộng. Nhưng mà không khí trong vòng đu quay lúc này dường như khá là bất thường bởi vì không khí đang thiêu đốt ngọn lửa nhiều chuyện, ba con người trong đó đang cầm kính viễn vọng dáo dác nhìn bốn phương tám hướng

"Thấy gì chưa?"

"Có ai thấy gì không?"

"Bên này. Bên này"Giọng Shushanu thúc giục "Ở bên này nè". Ngay lập tức Akira cùng Isora nhào qua. Ba người nằm bẹp lên thành ghế, đưa kính viễn vọng ngắm nhìn hai con người cách đó không xa

Kisaki nhìn hành động của cả ba một cách vô lực. Bây giờ hắn cản không nổi nữa rồi, hắn đành để cho ba đứa đó muốn điên sao thì điên. Hắn giương mắt nhìn về phía Shushanu chỉ, Kisaki hơi nheo mắt lại nhìn trong đêm

"Hôn rồi" Không biết ai hét lên đầy kinh ngạc. Điều này làm Kisaki giật mình, không nói không rằng hắn chạy lại chổ của ba người một đỏ, một xanh, một trắng. Hắn nhanh chóng móc kính viễn vọng ra mà quan sát. Đáp lại hắn là ba cái nhìn khinh bỉ của ba con người đang nằm bẹp trên sàn. Nói trước hình tượng cao lãnh đâu, sao lúc này lại chủ động đi nhiều chuyện thế kia. Trong vô thức Kisaki đã bị ba con người ngu ngốc đồng hóa trở thành đồng phạm

Thông qua kính viễn vọng Kisaki thấy được cảnh sắc quá hay. Hắn thầm hô "Làm tốt lắm Law"

--------------------------

Trong vòng đu quay bong bóng, Rulili ngồi đối diện với Law. Nàng dáo dác nhìn xung quanh vẻ đẹp về đêm của công viên Sabaody

"Quá đep.Law ngươi xem nè" Rulili tươi cười hớn hở hết chỉ đông tới chỉ tây về phía dưới

"Đẹp" Law nhìn chăm chú vào Rulili mà đáp trả lại. Nghe vậy Rulili quay qua nhìn Law, nàng hơi phồng má, hai chân đung đưa mà nói

"Ngươi đừng có mà có lệ vậy chứ. Ngươi còn chả thèm nhìn" Rulili còn không hề hay biết trong giọng nói của mình mang một tia làm nũng

Law nghe vậy, vẫn tiếp tục nhìn Rulili, hai tay hắn bắt chéo về phía trước mà đáp lời "Không, ta có nhìn" ánh mắt của Law vẫn không rời khỏi Rulili. Cái nhìn chăm chú ấy khiến nàng dường như đang ngồi trên đống lửa. Nàng nhích ra xa Law một chút, Rulili làm bộ như không có chuyện gì xảy ra mà tiếp tục nhìn về phía dưới. Law cũng đã dứt mắt không nhìn Rulili nữa bởi vì hắn không muốn nàng trốn tránh hắn. Law duỗi người nhắm mắt yên tĩnh ngồi một góc. Không khí trong vòng đu quay im ắng hẳn ra, chẳng ai nói với ai câu gì. Rulili lúc này đã thôi nhìn xung quanh, nàng gục đầu xuống chơi với đôi tay của mình

"Law" Bất chợt Rulili lên tiếng. Law nghe vậy lười biếng mở một con mắt ra nhìn Rulili

Rulili có thể cảm nhận được cái nhìn của Law, nàng lấy hết can điểm mà tiếp hết câu "Ta có nên đi gặp ông ấy" Rulili bất an xoa nắn góc áo của bản thân. Tuy được đi chơi công viên rất vui, nhưng nàng không có cách nào có thể bỏ mặc được những suy nghĩ về người cha của mình. Nàng hận ông ta, người từ khi sinh ra cho đến lớn lên nàng chưa bao giờ gặp. Lúc nàng khao khát ông ta nhất, lúc nàng cần ông ấy hơn ai khác ông ta lại không xuất hiện. Nàng không biết ông ấy có còn nhớ tới sự tồn tại của anh em nàng không? Nếu nhớ tại sao tới bây giờ không đi tìm anh em bọn họ.

Law mở hết hai con mắt của mình ra nhìn Rulili, hắn thấy nàng hiện tại đang bất an hay nói chính xác hơn là nàng đang đấu tranh tư tưởng. Nàng lạc lối giữa đường, mờ mịt và không tìm ra phương hướng. Hắn tặc lưỡi, nàng lại tìm hắn tư vấn nữa rồi. Hắn không phải bác sĩ tâm lý. Nhưng điều đó không có nghĩa là hắn không giúp được nàng.

"Không ai có thể giúp ngươi cả Rulili" Law lên tiếng, nghe vậy Rulili thất vọng gục đầu xuống thấp hơn. Law tiếp tục lên tiếng "Nhắm mắt lại"

Rulili ngước đầu lên nhìn Law, bất giác nàng làm theo lời hắn. Nhắm đôi mắt của mình lại để bóng tối bao trùm tất cả. Giọng nói trầm thấp của Law vang lên và lọt vào tại của Rulili

"Ngươi có muốn gặp ông ta?Chỉ có bản thân ngươi mới tìm được câu trả lời"

"Thình thịch" Tiếng tim Rulili đập mạnh khi nghe câu hỏi của Law. Nàng nhắm mắt, nghe từng tiếng tim đập một, nàng đang tìm kiếm câu trả lời cho bản thân. Khi lý trí đã không thể giúp nàng, thì lúc đó tình cảm sẽ lên ngôi. Bây giờ nàng vất bỏ sự tỉnh táo đầy lý trí với thân phận là đội trưởng đội tình báo quân cách mạng. Nàng chỉ là một con người bình thường như bao người khác. Một con người khát khao cái gọi tình yêu thương của cha. Tuy baba Dragon có cho nàng tình yêu thương nhưng suy cho cùng ông ấy không phải cha ruột của nàng. Rulili chưa bao giờ dám nói cho bất kì ai rằng nàng đã từng lặp đi lặp lại một giấc mơ về cái ôm đầy yêu thương của cha. Chính giấc mơ này đã giúp nàng kéo dài hơi tàn khi trở thành một nô lệ. Hơi ấm nhỏ yếu bừng lên ngọn lửa sống sót trong tâm nàng lúc đó

Bất giác nàng mở mắt ra, một ánh mắt kiên định nhìn Law. Rulili nở một nụ cười tươi và chân thành từ sâu trong tâm trí và linh hồn của nàng

Law gần như bị cuốn hút trong nụ cười tươi sáng ấy. Law cảm thấy lúc này Rulili quá chói mắt, nàng giống như một con nhộng phá kén trở thành một bướm xinh đẹp dưới ánh nắng mặt trời chói chang. Law thấp giọng nở một nụ cười mà nói

"Có ta ở đây" ánh mắt của hắn đầy kiên định nhìn về phía Rulili. Cho dù nàng chọn đáp án nào đi chăng nữa, hắn vẫn ủng hộ nàng, ở sau lưng chống đỡ cho nàng đi tiếp con đường nàng chọn

"Cám ơn ngươi Law" Rulili lên tiếng. Rulili thầm may mắn khi bản thân mình đi nhờ tàu của băng Heart và quen biết được Law. Người này giống như một cứu tinh cho bản thân nàng, mỗi lần nàng lạc lối đều là hắn giúp nàng tìm ra con đường thật sự của bản thân. Những lúc nàng yếu đuối nhất cũng là lúc người này âm thầm giúp đỡ nàng. Nàng vô tình biết được lúc nàng khóc khi biết được sự thật, chính là Law đã im lặng thủ hộ nàng cả một buổi trưa cho đến khi ngủ quên đi mất hắn mới rời khỏi

Khi vòng đu quay lên tới trời cao. Rulili lúc này mới lên tiếng nói "Nè Law. Chị Koala lúc trước từng đề cập với ta một chuyện về vòng đu quay" Rulili giơ một ngón tay lên vân vê tóc của mình. Law nghiêng đầu chống tay nghe Rulili nói

"Nếu hai người yêu nhau mà hôn môi ở trên vòng đu quay thì sẽ hạnh phúc suốt đời" Vừa dứt lời, đáp lại nàng là cái nhìn đầy khinh bỉ của Law

"Nhàm chán. Ngươi tin mấy cái vớ vẩn này" Mệt hắn còn nghĩ nàng thông minh, ai dè lại nói mấy chuyện tầm xàm. Law cảm thấy không thú vị, hắn không thèm nhìn nàng nữa. Hắn đưa mắt nhìn xung quanh

"Hahaha..."Tiếng cười vui của Rulili vang lên "Lúc nghe chị Koala nói ta cũng thấy vớ vẩn. Ai đời lại đi tin mấy thứ này" Rulili đứng dậy, nàng bước về phía Law. Rulili lấy hai tay đặt hai bên mặt của Law, nhìn thẳng vào ánh mắt vàng của hắn. Nàng bất chợt lên tiếng

"Nhưng nếu đó là ngươi Law, ta nguyện ý thử" Vừa dứt lời chưa để Law có phản ứng gì. Rulili cúi người xuống, nàng in một nụ hôn lên môi của Law. Ánh mắt của Law co rút vì ngạc nhiên. Đây là lần đầu tiên Rulili chủ động hôn hắn. Nụ hôn của nàng rất vụng về, chỉ lướt qua môi của Law. Điều đó làm lòng Law cảm thấy ngứa ngáy. Hắn thấp giọng mắng

"Ngu ngốc. Hôn không phải như vậy" Giọng của Law khàn khàn. Ngay lập tức hắn chuyển bị động thành chủ động. Law ôm eo của Rulili, đặt nàng ngồi lên chân của mình. Tay kia nâng đỡ đầu của Rulili. Hắn dễ dàng cạy mở miệng của Rulili mà gia tốc càn quét bên trong. Lưỡi của cả hai dây dưa với nhau

Rulili lúc này cực kì phối hợp với Law. Hắn hướng dẫn nàng từng li từng tí một trong cách hôn. Nàng giơ tay ôm lấy cổ của Law, đón ý nói hùa với hắn về nụ hôn. Nụ hôn này kéo dài cho tới khi Law cảm giác người trong lòng hắn bắt đầu thiếu dưỡng mới tha cho. Law từ từ rời khỏi đôi môi của Rulilli kèm theo đó là một tia tơ bạc từ đầu lưỡi của cả hai. Law nhìn đôi môi hơi đỏ của Rulili khiến cho cổ họng của hắn bắt đầu thấy khô khốc. Hắn liếm đôi môi, chưa đủ, hắn còn muốn nữa. Nghĩ là làm, Law chỉ vừa mới để cho Rulili thở dốc một chút đã ngay lập tức tiền hành đợt thứ hài. Nụ hôn thứ hai nhẹ nhàng hơn đợt trước, Law hơi liếm đôi môi của Rulili, sự mềm mại ấy làm hắn yêu thích không rời. Hắn nổi lên ý xấu trêu trọc đôi môi của Rulili, khiến nàng oán trách đánh nhẹ lên lồng ngực của Law. Cái đánh còn khiến hắn ngứa ngáy thêm nữa, thế là hắn gia tốc nụ hôn thứ hai cướp đoạt dưỡng khí của Rulili

Sau khi dứt nụ hôn, Rulili gục đầu vào cổ của Law không dám nhìn thẳng vào mắt Law. Bên tai của nàng đỏ lên. Rulili ôm cổ của Law nói nhỏ nhưng vừa đủ để Law nghe

"Em thích anh Law" Đợi một hồi Rulili không thấy Law đáp trả gì mình cả, nàng nơm nớp lo sợ ngóc đầu nhìn Law. Ánh vào mắt nàng là đôi mắt vàng, đồng tử mở to ngạc nhiên nhìn nàng, nếu chú ý kỹ thì bên tai của Law hơi ửng đỏ nhưng bị hắn nhanh chóng che dấu xuống. Đây là lần đầu tiên Rulili thấy Law mất bình tĩnh và ngạc nhiên đến như vậy. Rulili đấm nhẹ vào người Law mà lên tiếng

"Law. Ta đã thông báo rồi, ngươi phải cho ta câu trả lời chứ" Rulili oán trách. Hắn có biết hay không là nàng đã dồn hết bao nhiêu can đảm mới dám mở miệng nói thích hắn. Vậy mà bây giờ hắn im lặng, không đáp trả nàng một lời nào cả

Hạnh phúc đến quá bất ngờ khiến Law không nói được lời nào. Hắn không ngờ Rulili lại tỏ tình với bản thân hắn lúc này. Hắn còn chưa nghĩ tới việc Rulili thích hắn, ấy vậy mà nàng đốt cháy giai đoạn tới việc tỏ tình luôn rồi. Law hơi nâng cằm Rulili để nàng nhìn vào mắt hắn, hắn nói

"Nghe Rulili. Ta là một cái hải tặc, ta sẽ không dễ dàng gì cho bất kì ai một cái hứa hẹn" Law thật sự chưa bao giờ là một người nam nhân dịu dàng, hắn là một cái hải tặc tàn nhẫn. Máu hải tặc là tự do tự tại, muốn thì đoạt lấy. Cuộc đời hải tặc là sự phiêu bạc với tự do, rong đuổi ngoài khơi. Không có bất kì thứ gì có trói buộc được một hải tặc. Những điều này Rulili hiểu. Hắn là hải tặc, nàng là quân cách mạng. Mỗi người đều có một sứ mệnh và ước mơ riêng. Con đường của hai người là không giao thoa với nhau. Nàng chỉ thử bước ra một bước, xóa bỏ gông xiềng, nếu hắn không chấp nhận nàng thì nàng sẽ tiếp tục sứ mệnh của một quân cách mạng

Law lấy tay của Rulili, chạm vào trái tim của bản thân. Rulili có thể cảm nhận qua lớp áo rằng nhịp tim của Law nhanh hơn bình thường rất nhiều

"Nhưng anh có thể chắc chắn với em một điều rằng trái tim của Trafalgar Law lúc này đập nhanh vì câu nói của em Rusia Rulili" Law nói ra cái họ thật sự của nàng. Điều đó có nghĩa hắn chấp nhận con người thật sự của Rulili. Bộ tộc của ác ma, sự truy đuổi của hải quân, sự tàn phá của chính quyền thế giới. Tất cả mọi ác ý đối với người mang họ Rusia hắn đều biết hết. Hắn chấp nhận hết tất cả những điều này, hắn sẵn sàng đương đầu với cả thế giới này vì nàng. Người con gái hắn yêu

Rulili đỏ bừng mặt ôm lấy cổ của Law mà lí nhí đáp lời "Phạm quy, ngươi phạm quy"Rulili cảm thấy Law soái ngây người, từng câu từng chữ làm nàng cảm thấy mình là người hạnh phúc nhất bây giờ. Mấy chữ như thế là quá đủ rồi, nàng không dám đòi hỏi gì thêm

Law thấp giọng nở nụ cười, hắn rất có hứng thú đánh giá lỗ tai đỏ bừng của nàng. Hắn vuốt ve tóc của Rulili mà nói "Nếu em để tóc dài sẽ đẹp hơn" đáp trả lại hắn là cái gật đầu của Rulili. Nàng bây giờ còn không dám nhìn Law lấy một cái, nàng sợ bản thân hạnh phúc tới nổi ngất xỉu luôn

Law ôm Rulili một lúc rồi lên tiếng "Về sau, không được phép gọi ta là mẹ nữa" hắn vẫn còn cay cú vụ này. Nếu về sau nàng nổi điên mà gọi hắn là mẹ thì lúc đó...ha...không biết hắn còn giữ nổi bình tĩnh không mà chém rớt bạn gái mình lúc nào không hay

Rulili quay qua nhìn Law, khuôn mặt nàng khá là rối rắm suy nghĩ. Law nhìn thấy Rulili rối rắm mặt càng đen hơn nữa. Rulili nhìn thẳng vào Law mà tuyên bố

"Nếu như baba muốn ngươi, ta sẽ...ta sẽ nhường cho baba" Rulili không sợ chết mà hô lên. Law đen mặt nhìn nàng, hắn siết chặt eo nàng làm Rulili ăn đau ngay lập tức bổ sung "Nhưng nếu baba không muốn, thì ngươi là của ta" nghe đến thế Law mới hòa hoãn lại. Law có thể chắc chắn rằng baba của nàng còn lâu mới muốn hắn. Chỉ có vấn đề về giới tính mới chịu đồng ý một thằng con trai làm vợ mình, chứ một thằng đàn ông thực sự sẽ không làm như vậy

"Như vậy ta phải tìm một mẹ mới rồi" Rulili tiếc nuối lên tiếng, nàng hiện tại ngồi trên chân của Law, tay ôm cổ Law. Bây giờ Rulili đã không còn đỏ mặt nữa, nàng bắt đầu nổi tính trẻ con mà săm soi mấy cái hình xăm trên tay của Law

Law nghĩ nghĩ rồi không phúc hậu nở nụ cười, hắn đề ra một ý kiến "Ngoại trừ ta ra, 10 siêu tân tinh còn lại ngươi có thể chọn một người làm mẹ" nàng muốn tìm mẹ sao, vậy cứ tìm đi. Khiến cho siêu tân tinh khác bị phiền toái đi. Rulili nghe vậy mắt sáng rực nhìn Law, nàng tươi cười vui vẻ mà khen hắn

"Ngươi quả là thiên tài Law" Law sung sướng mà nở nụ cười. Hắn liếc mắt nhìn về một phía. Law âm trầm nở nụ cười tính kế, một đỏ một xanh một trắng và một đen sao. Tiện nghi bọn theo đuôi, xem diễn cả đoạn. Lát nữa hắn không ngược chết bọn họ hắn không gọi là Trafalgar Law

----------------------------

Rulili hiện tại đang ngồi trên giường trong khách sạn ở lùm số 70. Trước đó nàng vì không muốn ở cùng phòng với Law nên đã mướn một căn phòng riêng kế bên. Trước mặt nàng đang bày ra 11 bảng truy nã của 11 siên tân tinh. Nàng cầm tiền truy nã của Law bỏ qua một bên. Rulili bắt đầu suy nghĩ ai trong bọn họ đủ tố chất làm mẹ của nàng

Đầu tiên loại bỏ Monkey D. Luffy ra, đây là em trai nàng con trai của Dragon. Người này mà thành mẹ, có khi baba bóp chết nàng cũng nên. Loại

Tiếp đó Roronoa Zoro. Rulili lắc đầu, không được người này tuy mạnh nhưng là mục tiêu của Kuina. Nàng sẽ không giành với hoàng tử. Loại

Scratchmen Apoo. Nhìn như con khỉ, không hợp thẩm mỹ của Rulili. Loại

Basil Hawkins. Năng lực khá là đặc thù, tính cách âm trầm kì quái. Loại

Gang Bege. Nhìn như thế nào thì cũng già hơn baba của nàng. Không được, không được. Mẹ là phải trẻ trung. Loại

Urouge. Có đôi cánh, nhìn vui vui, nhưng mà tiền thưởng truy nã quá thấp. Loại

Jewelry Bonney. Nữ. Loại

Killer. Không thấy mặt. Loại

X-Drake. Người này đã từng là hải quân, có cảm giác không an toàn. Loại

"Quyết định, chính là ngươi" Rulili cầm bảng truy nã la lên "Eustass Kid" năng lực khá mạnh, tiền truy nã lại cao. Vẻ bề ngoài khá hợp gu của Rulili

Rulili gom mấy tờ truy nã lại, nàng cảm thấy mỹ mãn đi về phía giường đặt lưng ngủ ngon lành

Rulili không hề hay biết là trong cái túi nàng thường hay đeo bên mình có một thứ đang bốc cháy. Một mảnh thẻ trắng được biết dưới tên thẻ Vivre đang bị thiêu đốt. Điều đó đồng nghĩa với việc sinh mệnh người sỡ hữu mảnh thẻ này đang mất dần đi. Chủ nhân của thẻ Vivre này mang tên Portgas D.Ace

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top