Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Nắng cực

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Warning: OOC, có cặp Finn x Luo-Yang làm cameo.
AI SỢ THÌ ĐI VỀ!! (Phong cáck, phong cáck, phong cáck ✌️)




Từ khi Rayne vô tình phát hiện ra đứa em ngoan ngoãn của mình hẹn hò với thằng đầu đỏ nhà Orca, tâm trạng của hắn không được tốt cho lắm. Hắn đã định nhân lúc qua lại trường Easton làm việc thì sẽ tranh thủ hò hẹn chớp nhoáng với Mash, nhưng vì sự kiện đột ngột của thằng em, hai người lại nảy sinh chút mâu thuẫn.

Nói là mâu thuẫn thì không đúng lắm, là hắn đã nổi đoá và trút giận lên cậu đầu nấm thì đúng hơn.

Bây giờ cũng đã vài tiếng sau sự kiện hồi chiều. Những lời hắn đã nói với Mash lại chẳng nói lại với Finn, bữa tối ba người bình yên đến nỗi khả nghi vô cùng. Chuyện hẹn hò động trời chẳng ai nhắc đến cho đến tận lúc Finn tự giác lủi vào phòng riêng, còn Rayne dựa vào cánh tay Mash với cuốn sách mang về từ Bộ Pháp Thuật, cùng tấm chăn mỏng vắt qua hai người để giữ ấm cả hai trước cái se lạnh của trời thu.

"Anh đã nói là tối sẽ nói chuyện."

Rốt cuộc vẫn là Mash cất tiếng phá tan cái yên bình giả dối này. Nếu không phải cậu đã hứng trọn cơn thịnh nộ của hắn, thì sự yên ấm này sẽ không gượng gạo đến khó chịu như vậy. Hồi chiều là cả hai vô tình nhìn thấy Finn và Luo-Yang đi cùng nhau trong khuôn viên trường, cậu chưa kịp bất ngờ thì hắn đã tiến tới, còn suýt xông ra xiên tên đầu đỏ một trận nữa. Không được hò hẹn còn bị ăn mắng thay thằng bạn, kể cả là lầm lì như Mash Burnedead cũng nào đâu chịu ấm ức mãi được.

Rayne nhướn mày, rời mắt khỏi quyển sách để liếc cậu nhóc đầu nấm. Có thể bản thân hắn chẳng ưa thằng nhóc đầu chôm chôm kia tí nào khi bao nhiêu cái giới hạn từ Max, Finn và cả Mash đều bị thằng ranh con đấy động vào bằng sạch trong cuộc thi tuyển chọn Thánh Nhân năm ngoái. Nhưng nếu đã biết hối cải và có thể đem lại hạnh phúc cho Finn thì ít nhất hắn sẽ cân nhắc cho nó một cơ hội.

"Em muốn nói chuyện gì?"

Chuyện này thật ra chỉ cần hắn dành ra chút để ý là có thể biết được, chẳng khó khăn gì mà đáp lại câu nói của Mash khá bình thản. Rayne cho rằng bản thân có ra sao cũng đâu phải là gì quan trọng, bởi lẽ, bao lâu nay hắn đã luôn vì đứa em mà chịu khó, đến nỗi dù sức khoẻ tinh thần của hắn có trở nên kiệt quệ đi nữa cũng chẳng là gì to tát. Hơn nữa khi ngẫm lại sự việc lúc chiều, Thánh Nhân Kiếm đã thấy được vẻ mặt mãn nguyện vui tươi của Finn- một trong những điều khiến hắn sẵn sàng làm mọi thứ để có thể được trông thấy. Vậy thì đứa em của hắn hẳn sẽ ổn thôi.

Cơ mà Rayne đôi khi quên mất rằng cho dù hắn chẳng màng bản thân ra sao, nhưng Mash, người yêu của hắn, lại không xem nhẹ điều đó như vậy. Cậu đầu nấm tỏ ý không vừa lòng với câu hỏi thản nhiên kia của anh người yêu, sau đó là quay mặt đi không thèm nhìn Rayne nữa để bày tỏ thái độ.

"Em đâu phải người đã nổi khùng hồi chiều. Anh hỏi lại em như vậy..."

Mash chưa từng dù chỉ một lần thể hiện thái độ của mình như thế này. Dù đối với người khác đó chỉ là cách một đứa nhóc mới lớn ra vẻ không vui, nhưng với một người tiêu cực như Rayne, cảm giác lạ lẫm này nhanh chóng bao trùm tâm trí, kèm theo đó là cơn nhói lòng lẫn đôi phần xót xa quặn lên. Đúng là hồi chiều hắn đã nổi giận vô lý, doạ sợ đứa nhỏ này bằng vẻ mặt mà chính mình cũng không rõ trông kinh khủng thế nào, và hẳn là cậu rất tổn thương đến nỗi chẳng muốn nhìn mặt nhau nữa chăng. Rayne khẽ thở dài với mớ suy nghĩ bòng bong của mình, thôi không nghĩ quá nhiều về điều ấy nữa rồi nắm lấy tay Mash.

"Anh xin lỗi vì đã trút giận lên em."

"Đó không phải điều duy nhất." Mash chầm chậm quay đầu lại nhìn hắn rồi tiếp tục. "Em bận tâm việc anh có khúc mắc trong lòng mà không nói ra. Rayne tính ỉm đi cho đến khi bản thân chấp nhận chuyện này, phải không ạ."

Đôi chân mày của Rayne cau lại khi quay mặt tránh khỏi ánh nhìn chằm chằm từ màu vàng chanh rực rỡ  của Mash, từ khi nào mà thằng nhỏ này có thể đọc được suy nghĩ của hắn một cách dễ dàng như vậy cơ chứ. Hắn lựa chọn không nói chỉ vì điều này, ít nhất là với hắn, không cần thiết phải giãi bày làm gì. Rayne đã phải trải qua đủ điều tồi tệ rồi, do vậy, nhẫn nhịn thêm chút thời gian nữa cho đến khi bản thân có thể tiếp nhận chuyện này cũng đâu có sao.

"Rayne. Anh vẫn có thể nói chuyện với em mà."
Đôi mắt Mash dịu xuống nhiều phần, bây giờ lại đến lượt hắn quay mặt trốn khỏi cậu như thế này đây. Hai tay cậu nắm lấy tay hắn, giọng điệu cũng nhẹ đi vài phần để dỗ ngọt anh người yêu cáu kỉnh vừa bị bắt bài. Rayne dễ bị tiêu cực, cũng đã suýt chết một lần bởi căn bệnh trầm cảm vốn đã luôn cắm rễ trong tâm hồn hắn. Còn cậu thì lại chọn đâm đầu vào yêu hắn mặc kệ tất thảy, thế nên tình yêu này của hai người vẫn còn nhiều thiếu sót lắm. Nhưng những khiếm khuyết ấy không khiến cậu ngừng yêu người này, ngược lại, cho dù có phải dành cả đời để thuyết phục Rayne mở lòng với cậu, Mash cũng sẽ cam lòng chấp nhận.

"Xin lỗi Rayne vì chuyện hồi chiều, là em đã không tinh ý ạ."

Rayne bây giờ mới chịu quay lại nhìn em bồ của hắn. Thằng nhóc này xin lỗi vì chuyện gì cơ chứ, cho dù ý tưởng hẹn hò trong khuôn viên nhà trường là của cậu đi chăng nữa, thì việc bắt gặp Finn và thằng nhóc đầu đỏ kia hoàn toàn là chuyện ngẫu nhiên mà. Có lẽ tâm trạng hắn đã bớt nặng nề đi được một chút rồi, tay đặt lên đứa nhỏ mà vỗ về vài cái.

"...Không phải lỗi của em. Em chỉ là đứa trẻ mới ra khỏi rừng được hai năm, làm sao biết xử lý những chuyện này."

Hắn nói đúng, Mash mới rời khỏi ngôi nhà trong rừng của cha nuôi và vào thành được hai năm, nhưng cậu đâu còn là thằng cu ngô nghê của trước đây nữa. Trong khi bản thân Mash càng ngày càng lớn, mới 17 tuổi thôi mà đã cao hơn nhiều so với trước đây rồi, thế nhưng Rayne của cậu vẫn y nguyên như vậy từ lần đầu tiên gặp gỡ. Một tay Mash đã sớm xoè rộng để những ngón tay chai sạn đan vào tay hắn thật chặt chẽ và thân mật, cậu thở dài một cái rồi lắc đầu. Cậu nghiêng đầu nhìn người con trai mình luôn yêu mến, gieo trên môi hắn một chiếc hôn dịu nhẹ.

"Anh vẫn luôn dung túng cho tụi em như vậy. Không được đâu."

"Biết thì em cũng đâu làm được gì." Thằng cu con lớn dần nên biết cả thở dài rồi. Rayne đáp lại cái hôn mà cảm thấy như vậy chưa đủ, hắn rướn người thơm đứa nhỏ thêm một lần nữa. Để cho đầu lưỡi chờn vờn trên đôi môi mỏng mềm rồi tràn vào khoang miệng cậu, hắn quấn lấy phiến lưỡi còn chưa kịp hiểu chuyện gì đang diễn ra.

Mash cứ nghĩ Rayne chỉ muốn chạm môi, ai dè hắn ta ranh ma, nhân lúc cậu đang thả lỏng mà ve vãn. Cậu tất nhiên là có đôi chút bất ngờ, đôi đồng tử trong một chốc mở to để bắt kịp vị Thần Giác này. Mash có lớn đến mấy thì não cu cậu vẫn sẽ có những lúc đặc sệt như su kem thôi.

Chẳng mấy chốc mà cả người Rayne đã dựa dẫm cả vào lồng ngực nở nang đang phập phồng từng hơi thở gấp gáp của đối phương, tay vẫn quấn riết lấy nhau chặt chẽ, ngón cái còn cố ý ve vuốt mu bàn tay cậu nhóc như mời gọi. Mash bắt đầu đáp lại những cái chao đảo trong khoang miệng mình, cái lưỡi này của cậu đến thắt nút con kí sinh còn được thì này có là gì, chẳng mấy chốc đã áp đảo phiến lưỡi kia của hắn và ngấu nghiến bờ môi mềm kia đến sưng đỏ. Cái hôn nồng nhiệt chỉ tạm thời dứt ra khi cả hai cần chút dưỡng khí để thở, bởi lẽ, trong lúc sống chung với Rayne, cậu đã sớm được uốn nắn phải nhẹ nhàng hơn với hắn nên không thể lộng hành kiểu mất não như trước đây được nữa.

"Rayne... anh lại trêu em."

"Em không thích thì thôi vậy." Hắn trở mình để đổi tư thế bằng cách trèo lên cả đùi cậu nhóc mà ngồi. Chỉ mới một khoảng thời gian thôi mà mấy đứa nhóc đã cao gần bằng hắn, có khi là cao hơn luôn rồi, gương mặt cũng trở nên góc cạnh nam tính hơn nhiều. Rayne lại rất thích vuốt ve ngón tay men theo nơi quai hàm vuông vức ấy của Mash, cặp đùi mềm kẹp bên hông đứa nhỏ mà đẩy bờ mông mình lên đôi tay đang chạm lên mà nắn bóp kia. Móng khều tuột cả hàng cúc áo vốn chỉnh tề trên bộ đồ ở nhà của đối phương để hắn có thể luồn tay vào mà áp lên lồng ngực nở nang đầy đặn toàn là cơ bắp. Hai người nhìn nhau bằng ánh mắt nhuốm màu dục vọng, cọ xát với nhau một hồi cho đến khi Rayne chủ động đề xuất với Mash chỉ bằng ba chữ.

"Lên phòng đi."

.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.

Vừa mới đóng cửa phòng thôi, Mash đã không đủ kiên nhẫn nữa mà áp sát hắn lên tường. Bản thân cu cậu tiếp tục hôn mút đôi môi còn chưa hết sưng vì cái hôn mãnh liệt vừa rồi, tay đang đỡ lấy cơ thể hắn bắt đầu chuyển sang nắn bóp, đụng chạm từ đùi mềm đến cặp mông cong vút. Hai chân Rayne cứ thế quấn lấy hông cậu nhóc khi hắn chìm đắm trong vị ngọt nơi đầu lưỡi cậu nhóc trong khoang miệng, vị trí này cũng thật khiêu gợi quá đi, hắn hoàn toàn có thể cảm nhận rõ mồn một nơi tư mật của Mash cũng đã sớm cộm lên và cạ ngay giữa đũng quần mình.

Người áp lên người khiến bầu không khí xung quanh căn phòng nóng dần lên, trái ngược hoàn toàn với thời tiết đã sớm trở lạnh ở bên ngoài. Sống mũi cao của Mash cọ lên đầu mũi hắn, đôi mắt vàng rực hé mở sau sau nụ hôn sâu thứ hai. Giữa bờ môi hai người vẫn còn vương một sợi chỉ mảnh màu trắng, cùng những hơi thở chẳng còn chậm rãi.

"Rayne, em nhớ hồi mới vào học anh còn cao hơn em. Bây giờ anh chỉ còn ngang tầm mắt thôi, là Rayne đang nhỏ đi ạ?"

"Ừ, anh nhỏ đi rồi."

Rayne khẽ cười đáp lại câu nói ngô nghê của cậu nhóc, tấm áo trên người hắn đã sớm rơi rớt trên sàn từng mảnh một để phô bày tấm thân tuy chẳng gọi là quá nổi trội nhưng cũng múi nào ra múi nấy, rất vừa vặn dưới bàn tay vừa nâng niu lại vừa độc chiếm của Mash. Vị Thánh Nhân Kiếm bên ngoài lạnh lùng, khắc nghiệt bao nhiêu, bây giờ lại quấn riết lấy đứa nhỏ đầu nấm này mà trao những cái hôn nồng nhiệt cho đến tận khi cả hai ngã xuống giường mới luyến tiếc rời môi nhau ra. Gương mặt Rayne đã sớm bị khoái lạc chi phối mà hồng hào hết cả.

"Em giờ cao bằng anh rồi. Mai kia sẽ cao hơn anh, đủ tiêu chuẩn làm Thần Giác rồi đấy." Ánh mắt vàng tựa nắng của Rayne không rời khỏi khuôn mặt ngây ngô pha nét ranh mãnh của tuổi chớm trưởng thành của đối phương. Hắn tự nhủ có lẽ là do tuổi thơ của hắn không được ăn uống đầy đủ cho lắm, đồ ngon đều nhường cả cho Finn nên giờ có điều kiện hơn đôi chút thì cũng chẳng còn lớn thêm được nữa rồi. Ngược lại mấy đứa nhóc này được hắn chăm chút cho, lại có chế độ luyện tập hợp lý nên lớn nhanh như thổi ấy, đặc biệt là Mash. Vai rộng, hông chắc thịt, và cả nơi nóng hổi cứng ngắc như được chạm khắc từ thạch cao này nữa, Rayne không khỏi ngạc nhiên vì hoá ra thứ này có thể phát triển tỉ lệ thuận với độ trưởng thành của cậu. Những ngón tay mơn man trên đường gân gồ ghề lại bao lấy gọn gàng mà ấp ủ khối gân guốc này trong hơi ấm của chính mình, Rayne nhẹ nhàng vuốt nó từ gốc lên đến tận đỉnh và chiêm ngưỡng mọi biểu cảm ngại ngùng lẫn nhăn nhó bởi khoái cảm trên gương mặt người ở trên mình. Tất cả đều được thu cả vào mắt hắn, thật thoả mãn làm sao.

"Em không làm Thần Giác đâu. Anh biết rõ điều đó mà, Rayne."

Mash say đắm đôi mắt màu nắng của Rayne vô cùng, đến mức chẳng rời mắt khỏi đó dù chỉ một chút, để bản thân có thể tiếp tục chìm trong màu ấm áp ấy. Đúng là Rayne trong quá trình lớn lên đã nhọc nhằn đủ điều, và điều đó khiến tâm hồn hắn dễ dàng vụn vỡ bất cứ lúc nào. Hắn cũng rất khó bày tỏ cảm xúc với gương mặt gần như lúc nào cũng cau có già trước tuổi này, nhưng sau một thời gian ở bên cậu, Rayne đã có thể cười rồi. Nụ cười ấy tựa mây trôi, nhẹ nhàng nhưng cũng thật mong manh, quý giá đến mức Mash có thể thật sự đánh đổi tất cả chỉ để gìn giữ nó.

Cậu để bản thân bày ra những biểu cảm khác lạ do cơn sóng tình ập tới, lòng bàn tay cậu áp lên cơ thể gọn gàng của hắn mà ve vuốt. Khuôn ngực Rayne mềm mại, rất vừa vặn lòng bàn tay cậu, và cũng là một trong những nơi duy nhất nảy nở trên cơ thể này. Đôi tay xoa nắn cặp ngực căng tràn, mái tóc đen nhánh của Mash cũng rúc vào hõm cổ trắng kia mà hôn mút, tham lam bấu víu lấy hơi ấm và mùi hương trên người hắn. Cậu tranh thủ ghé sát bên tai mà nói nhỏ trước khi liếm lên vành tai ửng hồng, khiến đối phương một lần nữa nhíu mày bởi kích thích râm ran và vô thức phát ra những tiếng ậm ự nho nhỏ.

"Mash Burnedead này kể cả không làm Thần Giác vẫn có thể bảo vệ thế giới này, cả anh nữa, theo cách riêng của em."

Nói dứt lời, một tay cậu đã sớm lân la vuống vuốt ve ổ bụng cùng những múi cơ gọn gàng, trượt dần xuống chiếc boxer còn sót lại trên người Rayne và luồn tay vào trong. Mu bàn tay rắn rỏi nhô lên mà kéo tuột quần hắn xuống, những ngón tay của Mash vuốt ve nơi nhạy cảm cũng cứng lên không khác gì thằng cu em của cậu trong tay Rayne. Thằng nhóc này chẳng biết học ở đâu cái tính độc đoán, gần như hắn không có mấy khi chiếm được vị trí trên cơ cậu mà chỉ toàn những đợt run rẩy dưới động tác ve vuốt, buông rồi lại nắm nơi lòng bàn tay nóng ran kia. Thứ ở trong tay hắn sớm đã cương cứng lắm rồi, ngón trỏ cố ý trêu đùa nơi đầu khấc bằng cái miết nhẹ qua đỉnh lỗ, lại còn gẩy nó một cái. Tiếng gầm gừ khe khẽ từ người phía trên tựa mật ngọt rót vào tai, Rayne khoái chí ngước lên nhìn Mash với ánh mắt thấm đẫm tình ý lẫn dục vọng cháy bỏng.

"Sao thế, Mash?"

"..."

Sự trêu đùa của của hắn khiến cu cậu càng thêm chìm đắm, hưng phấn chẳng mấy chốc đã tăng vọt đến mức Mash vô thức chau mày, nhìn xuống gương mặt trông vô cùng tự mãn của Rayne. Cậu chưa muốn dày vò hắn ngay đâu, nhưng điều đó hơi khó khi Rayne hết lần này đến lần khác ve vãn, khiêu khích thứ nóng rẫy nơi thân dưới. Cậu cúi thấp đầu xuống một chút để hôn lên vùng xương quai xanh và lan dần xuống ngực hắn, vừa liếm mút lại dùng răng cạ lên đầu nhũ hồng hào sưng đỏ, kéo theo một tiếng thảng thốt tuột khỏi cổ họng từ Rayne. Ngón tay men theo đường gân guốc lên đến tận đỉnh hết lần này đến lần khác, như một sự đáp trả nho nhỏ, Mash vân vê đầu ngón tay xung quanh lỗ xuất mà mời gọi nó nhả ra thêm dịch trắng.

"Ahh... Ngh... Mash..." Mỗi lần cậu nhóc săn sóc từng nơi nhạy cảm kĩ lưỡng như vậy, Rayne sẽ lại run lên cùng vài tiếng ngọt ngào cố thoát khỏi sự kìm hãm. Từng ấy thời gian yêu nhau đủ để đứa nhỏ này hiểu mọi điểm yếu trên cơ thể tưởng chừng khô khốc, cứng cỏi của hắn, để rồi bàn tay điêu luyện ôm lấy cả khúc thịt giữa hai chân mà ve vuốt nhanh dần. Chẳng mấy chốc mà tinh dịch đã vương lên tay Mash giữa tiếng rên ngọt hơn cả đường mật, Rayne buộc phải rời tay khỏi cây trụ chống trời kia để nắm lấy chiếc gối, ánh mắt mơ hồ nhuốm màu sắc dục hướng về phía thằng cu con trông chẳng còn miếng vô tri nào kia với gò má đỏ bừng. Hắn thở dốc sau khi phát tiết rồi thều thào.

"...Em hiểu rõ cơ thể anh quá nhỉ."

"Vâng. Nhờ Rayne chỉ bảo cả ạ."

Cậu đáp lại trong khi những ngón tay ươn ướt bởi dịch trắng men theo khe mông và trượt xuống, vân vê xung quanh cửa hậu thẹn thùng. Tấm thân của người nằm dưới cậu nhóc cong lên một cái khi Mash bắt đầu thâm nhập vào trong, Rayne liền thốt lên một tiếng nức nở, cặp đùi hắn banh rộng mà đón nhận khoái cảm như sóng chiều dồn dập. Cùng một lúc hai ngón thô ráp chen chúc lỗ thịt chật chội, cậu cảm nhận rõ nơi nếp thịt quen thuộc đang co bóp như mời gọi tiến vào sâu hơn, và điều đó làm gương mặt của cậu trai sắp chạm đến ngưỡng tuổi trưởng thành thoáng ửng đỏ. Hai ngón tay linh hoạt mà bắt đầu đâm rút nhóp nhép bên dưới, Mash im lặng để lắng nghe tiếng thở đang trở nên gấp gáp vô cùng của đối phương khi thân nhiệt hắn nóng dần, thậm chí có thể nghe được lồng ngực cả hai đang rộn ràng bởi sự kích thích.

Mash vuốt ve mái tóc hai màu đang rũ rượi trên nền gối, ngón cái vuốt theo đường chân mày đang nhíu lại, lân la xuống bên má hồng hào và rồi miết lên đôi môi Rayne. Cậu đã quá thuần thục với cơ thể bên dưới mình đến nỗi biết cả cách trêu chọc vách thịt mềm mại chật ních đang không ngừng tiết ra dâm dịch trong hắn. Bản năng hoang dại bị đánh thức bởi tiếng rên ngọt ngào của anh người yêu, hàm răng cậu bắt đầu cảm thấy ngứa ngáy. Cẩn trọng, nâng niu nhưng cũng rất chiếm hữu, cậu nhóc cất tiếng xin phép hắn.

"Em có thể cắn anh không, Rayne."

"Mhn..." Rayne đã sớm buông tay khỏi chiếc gối tội nghiệp để vòng qua cổ đứa nhỏ. Hắn kéo Mash xuống để nhìn cho rõ khuôn mặt đã sớm đi vào tâm trí, khiến hắn muốn dành cả đời để yêu thương và bảo vệ. Hai ngón tay bên trong khẽ cong lên mà miết lên điểm gồ nhạy cảm, cậu thành công khều ra âm thanh vỡ vụn trong hoang lạc từ hắn cùng một cái giật nảy. Thánh Nhân Kiếm vội chúi đầu vào bờ vai chắc nịch cơ bắp và đáp lại cậu bằng một cái gật yếu đuối, ngay cả mấy việc tưởng như đương nhiên này mà cậu cũng phải xin phép. Vừa ngoan vừa ngốc thế này, bảo sao Rayne Ames không mê đắm cậu cho được.

"Em không cần phải hỏi... mấy câu như thế."

Mash biết chứ. Cậu đã luôn muốn hằn vết răng mình lên nước da trắng sứ này, nhưng mỗi khi nghĩ về nó, lí trí sẽ inh ỏi nhắc cậu nhớ những vết sẹo dài vắt ngang đôi cổ tay hắn, và cậu sẽ tự liên hệ hành động của mình giống như đang tổn thương đến cơ thể Rayne vậy. Giờ đây cậu đã được hắn đồng thuận, Mash không còn do dự nữa mà để bản năng làm tình chiếm lấy tâm trí. Hàm răng trắng ghim lên cần cổ chẳng khác gì nanh thú, cậu lúc này lại đang đắm chìm trong hoang lạc khi hậu huyệt của Rayne càng thít lại chặt chẽ hơn khi cậu cắn lên hắn, cùng mùi hương dịu nhẹ trên cơ thể người yêu, vết cắn sâu đến nỗi khi phiến lưỡi cậu đảo vờn còn nếm được ra vị tanh nồng. Mash ngấu nghiến liếm mút vùng cổ ấy, từ lúc nào đã có thêm một ngón chen chúc lỗ thịt dâm đãng của hắn, không ngừng đụng chạm điểm ẩn trong huyệt đạo. Ba ngón cùng đay nghiến điểm yếu một lúc là quá sức với Thần Giác Kiếm rồi, Mash khiến Rayne càng thêm chao đảo trong bể tình và đánh sập tâm thức của hắn, lời định nói qua đầu lưỡi giờ chỉ là những tiếng sặc mùi nhục dục. Cậu bắt đầu lấp liếm vết cắn thô bạo bằng những cái hôn gieo đầy lên cổ, đầu mũi liên tục hít vào cái mùi gây nghiện trên cơ thể mà bản thân Mash cho là đẹp đẽ cân đối tuyệt vời.

Thân thể Rayne lại run rẩy sau đợt cao trào. Cơn đau từ lúc nào đã hoá tê dại, hoà tan cùng khoái cảm phủ lên tâm trí hắn một màu trắng xoá như mây mù, chỉ còn mỗi thắc mắc rằng thằng nhóc con này thế quái nào mà làm hắn lên đỉnh những hai lần liền chỉ bằng một tay như vậy. Nơi tư mật đã bị chơi đến sưng đỏ và ướt đẫm dịch thuỷ, những ngón tay mới làm hắn sướng điên lên kia từ từ rút ra và banh rộng lỗ nhỏ đang thèm khát được lấp đầy. Rayne hướng đôi mắt ướt nước lên nhìn cậu trai trẻ, vừa mới tợp nhau mấy miếng đến chảy cả máu là thế, nhưng trong đôi mắt vàng chanh của cậu hắn lại không thấy gì khác ngoài sự nâng niu cùng dục vọng, khao khát được chinh phục mọi ngóc ngách trong cơ thể hắn.
Rayne rướn người lên chiếm lấy một nụ hôn, đẩy cặp mông mềm cố ý cạ lên miệng lỗ nhỏ lên cây hàng to đến nỗi có thể gọi đây là cây "đũa phép thần" trong truyền thuyết được luôn. Hắn chưa từng thấy ai ở tuổi này mà lại có dương vật to dài như thế, rõ ràng, bản thân Rayne cũng thèm khát lắm rồi.

"Mash, anh muốn em..."

"Vâng. Em sẽ tiến vào ạ."

Mash nâng đùi Rayne lên khiến hắn phải nghiêng người, cái chày giã gạo nổi đầy gân liền nhấn vào cửa huyệt khiến nó căng ra hết mức. Hắn phải vùi mặt vào gối và gồng mình hứng chịu cơn căng tức mang theo khoái cảm cuồn cuộn, tưởng như nếu không phải đã được chuẩn bị kĩ càng thì lỗ hậu hắn sẽ rách ra mất thôi. Rayne bấu chặt lấy chiếc gối trắng tinh tươm và vùi chặt tiếng rên rỉ ướt át vào trong đó khi cả thân thể hắn như được lấp đầy bởi cậu. Mọi nếp thịt đều nhộn nhạo ôm rịt lấy con hàng của Mash chẳng chừa một kẽ hở, hân hoan đón nhận cú thúc mạnh đến lút cán chỉ bằng một lần đẩy. Thân thể của vị Thánh Kiếm vốn luôn oai phong lẫm liệt nay lại vì một đứa vô năng mà phục tùng, chỉ chừa lại cho cậu ta tấm lưng run rẩy và chiếc gáy trắng muốt phơi ra dưới lọn tóc hai màu. "Ahh...! M-Mash... chậm lại..."

Vài tháng yêu nhau nên Mash đã phần nào học được cách nhẹ nhàng hơn với Rayne để khi tỉnh dậy, vị Thần Giác còn có thể hồi phục mà đi làm. Ấy thế mà chẳng hiểu sao lần mây mưa này của hai người, đôi tay rắn rỏi ấm áp kia đâu còn vẻ dịu dàng nữa, lộ ra sự thô bạo trong cách nắm lấy vòng hông mà kéo ngược cả thân hắn lại. Cú dập mạnh thổi bay bằng sạch những mảnh ý thức còn sót lại của Rayne Ames, khuôn miệng vốn buông lời nghiêm khắc nay á khẩu, mở ra toàn những tiếng nức nở ướt át khi cậu cắn mạnh vào vùng gáy hắn. Rayne như chết chìm trong cơn khoái cảm đổ ập đến như thác lũ, vành tai hắn đỏ lựng như trái cà cùng đôi mắt màu nắng đê mê đã sớm ngấn lệ. Hắn sắp bị cậu chơi đến choáng váng đầu óc luôn rồi, đến nỗi hàng chân mày chẳng còn xô lại vào nhau nữa, cả thân thể mềm nhũn trước sự thống trị của dương vật to như chày giã gạo.

Thằng nhóc đầu nấm này chẳng bao giờ giữ được mình khi anh người yêu không ngừng gọi tên Mash giữa những tiếng vỡ vụn gấp gáp nhưng ngọt lịm. Cậu rút cây hàng nóng của mình ra lưng chừng rồi lại đâm vào mạnh mẽ, mỗi một cú thúc là người ở dưới lại phát ra tiếng ấm ức nơi cổ họng. Mash nghiêng đầu để phiến lưỡi độc đoán tranh thủ tràn vào khoang miệng đang há hốc rên rỉ đang vô cùng khao khát được lấp đầy bởi cậu, sự ngọt ngào khi hai lưỡi trườn bò quấn quít lấy nhau cùng biểu cảm dâm đãng muốn tan chảy của Rayne chẳng khác gì mồi lửa gia tăng cái dục vọng vốn đã cháy bỏng vô cùng.

"Rayne... Rayne của em. Em yêu Rayne của em."

Cậu gọi tên hắn giữa những cái hôn nồng nhiệt, bàn tay đang đặt lên vòng hông run bần bật kia liền lật người hắn lại, để đôi tay đối phương một lần nữa rời khỏi chiếc gối mềm và bấu víu lên tấm lưng rộng. Dương vật gân guốc rẽ đôi toàn bộ nếp thịt chật chội háu đói như miệng ăn, điểm ẩn nhạy cảm dù có trốn kĩ thế nào đi nữa cũng bị Mash tìm ra vô cùng dễ dàng để đay nghiến, lỗ thịt đã sưng đỏ càng trở nên ướt át hơn. Đôi tay rắn rỏi của cậu bắt đầu nhào nặn bầu ngực đang phập phồng bởi những hơi thở dốc của Rayne, Mash biết cơ thể hắn rất thích được đối đãi như vậy, những ngón tay hết vân vê rồi lại ngắt nhéo hai đầu nhũ hoa cương cứng của hắn. Giữa trận mây mưa nóng bỏng và những cú thúc, Mash lại mang trong đầu những suy nghĩ vẩn vơ về đối phương và những chuyện đã xảy ra.

Từ lúc nào mà cậu đã yêu hắn da diết đến thế cơ chứ. Có phải là vì hắn chăm sóc cậu kĩ càng chẳng khác nào ông già hay không, hay vì cảm giác gần gũi ngay từ những ngày đầu hai người tiếp xúc. Có lẽ là vì tất cả mọi thứ của hắn nên tình yêu này mới âm ỉ và lớn dần hơn nhiều đến vậy. Đôi ngươi màu chanh khẽ dao động khi cậu vô thức nhớ đến lần Rayne suýt chết vì quá trớn với những vết cắt tuy mảnh mà sâu nơi cổ tay, chỉ vài tháng sau khi hắn tốt nghiệp. Thật may vì khi đó cậu và Finn đã kịp thời đến cứu hắn, nhưng đến lúc Rayne thật sự mất đi, cậu sẽ thật sự bối rối mà không biết nên làm gì nữa.

Khi những động tác đâm rút nhanh dần và tiếng rên rỉ của hắn trở nên thảm thiết hơn rất nhiều, đôi mắt của Mash lại chất chứa thật nhiều điều khi hướng về màu nắng dịu dàng kia. Khuôn miệng còn muốn bày tỏ nhiều tâm tư hiện tại chỉ còn tiếng thở dốc vì khoái cảm mà cậu và hắn đang giao hưởng với nhau, những ngón tay đã sớm chẳng còn vẻ non nớt của Mash mân mê lên cánh tay chằng chịt sẹo mảnh của Rayne, trượt dần lên vùng cổ tay và để rồi lồng vào bàn tay hắn mà đan lại thật chặt chẽ. Trước khi cậu ghé xuống hôn hắn, Mash mãi mới mấp máy suy tư đang vẩn vít trong đầu mình.

"Rayne... em sợ bản thân sẽ lạc lõng khi anh không còn. Nếu có kiếp sau, xin hãy cho phép em được tìm đến anh một lần nữa. Em chỉ muốn yêu một mình anh thôi."

Dù rằng đôi môi đã bị khoá cứng bởi phiến lưỡi chao đảo điên cuồng trong khoang miệng chặn nghẹn lại mọi tiếng kêu rên thảm thiết và đầu óc đã sớm mịt mù bởi dục vọng, những mảnh kí ức về giấc mơ hắn đã thấy khi bản thân còn trong bệnh viện bỗng len lỏi dội về. Những lời đứa nhỏ này nói không hề chỉ là những suy nghĩ vô căn cứ đến đau lòng, mà biết đâu chừng sẽ trở thành sự thật khi một ngày nào đó Rayne Ames của cậu rời khỏi cõi đời này vì bất cứ lí do nào khác. Hắn vốn là một người vụng về, và đã biết bao lần Rayne từng có ý nghĩ sẽ tự mình rời đi, để đứa nhỏ này có thể hết lòng vì ai đó biết cách yêu thương và chiều chuộng cậu đúng cách thay vì một người tiêu cực như Rayne. Nhưng từ khi lão thần bắt hắn phải chứng kiến cậu của sau này chơi vơi suốt hơn hai trăm năm, hắn biết mình không thể làm vậy nữa rồi, có muốn cũng không thể. Mash đã để mình lún quá sâu vào Rayne đến nỗi mạng của hắn cũng là mạng của cậu, và nếu hắn lại lỡ tay như thế, tâm hồn đứa nhỏ ngây ngô này sẽ tan vỡ mất.

Một thoáng rời nhau ra khỏi cái hôn, Rayne ngước mắt lên khuôn mặt trông như sắp khóc đến nơi của cu cậu. Nụ cười nhẹ tựa mây trắng nở trên môi, hắn nhẹ giọng bảo ban đứa nhỏ ngốc nghếch đang hết lòng vì mình kia.

"Mash... em sẽ không thể tìm thấy anh."

Mash dịu xuống mà nhìn lại Rayne. Cậu không rõ ý của hắn là gì, nhưng cậu biết hắn sẽ không cố ý làm tổn thương cậu đâu. Mash không đáp lại lời kia ngay mà giao tiếp với hắn bằng đôi mắt đang dần trở nên kiên định, tay bất giác đưa lên vuốt nhẹ khoé mi ướt của hắn khi cậu tiếp tục xuyên xỏ hậu huyệt tham lam kia, cho đến khi cả hai sắp đạt đến cực hạn trong ân ái.

"Em sẽ tìm thấy anh, Rayne. Lúc đó em sẽ bảo vệ anh, không để anh phải chịu đựng mọi thứ một mình nữa."

"Mash, em phải sống cho riêng mình. Nếu em cứ cố chấp, anh sẽ dùng cả kiếp sau để trốn khỏi em đấy."
Đôi tay đang vòng qua cổ đứa nhỏ liền ôm lấy Mash chặt hơn, Rayne vùi mặt vào bờ vai rộng, cố gắng ghìm lại tiếng rên ấm ức khi điểm gồ nho nhỏ liên tục bị cây hàng to đến đáng kinh ngạc sượt qua, kéo cả tấm thân run rẩy đến vụn vỡ trong vòng tay Mash. Sau mỗi cú nhấp mạnh bạo, vách thịt ướt lại càng co bóp thêm nhịp nhàng thít lấy đứa nhỏ chẳng nỡ rời xa, để rồi hứng trọn cả luồng tinh tuý nóng hổi phóng ra lấp đầy từ sâu thẳm bên trong đến nỗi trào cả ra ngoài. Mọi sức lực như bị rút hết ra khỏi cơ thể của Thần Giác Kiếm khi cặp đùi hắn vô thức kẹp chặt lấy hông Mash, đôi bàn tay đang bấu lên lưng đứa nhỏ thôi cào lên đó những vệt đỏ ửng mà buông xuống để níu lấy cánh tay cậu. Đôi mắt màu nắng dần lấy lại tỉnh táo sau hơi thở dốc, Rayne ngước lên nhìn khuôn mặt đỏ bừng lấm tấm mồ hôi trước mắt mình. Trong lòng hắn không khỏi cảm thấy tự hào khi đã nuôi dạy được đứa nhỏ ngốc nghếch lớn đến chừng này, đến cả suy nghĩ của cậu cũng đã chớm trưởng thành rồi.

Mash nghiêng đầu dụi vào mái tóc hai màu sau khi đã hoàn toàn lấp đầy Rayne từ bên trong, từ từ rút dương vật ngoại cỡ ra trong lúc vẫn còn nghĩ ngợi đôi chút về hai chữ "kiếp sau". Không rõ một kẻ được tạo ra trái với tự nhiên như cậu có được bước chân vào vòng luân hồi hay không, hay sẽ sống thật là lâu như lão cha ruột thừa Innocent Zero nhỉ. Nếu như cậu thật sự cũng sẽ sống lâu như vậy, Mash thiết nghĩ, cậu sẽ tận dụng những năm tháng ấy để săn sóc những người mà cậu yêu quý. Và rồi cậu nhớ đến câu doạ nạt vừa rồi của Rayne rằng hắn sẽ dùng cả kiếp sau để trốn khỏi cậu, Mash Burnedead trong vô thức bật ra một tiếng cười nho nhỏ.

"Em không nghĩ lúc ấy Rayne còn nhớ em là ai để trốn đâu."

Rayne áp hai tay lên khuôn mặt nghiêm túc lạ kì của cậu, cứ nhắc đến chuyện của hắn là Mash lại bày ra dáng vẻ siêu kiên định, hắn hiểu ra rằng cu cậu thật sự sẽ dành mọi thứ của mình cho hắn, kể cả sinh mạng hay kiếp sau. Ngón cái khẽ vuốt ve trên gò má, Rayne kéo gương mặt ấy xuống mà thơm một cái, tiện thể vén gọn lọn mái của cậu lên. Hắn cũng chẳng giận gì cậu nhóc đâu, kể cả những vết cắn trên người hắn hay những suy tư vu vơ này nữa. Thi thoảng thêm chút gì đó trong lúc làm tình cũng thú vị mà.

"Ấy là nếu chúng ta có kiếp sau, nhỉ. Em đừng nghĩ nhiều nữa."

.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.

Cậu và hắn nằm yên vị trên chiếc giường cùng tấm chăn ấm áp phủ lên cả hai. Mash nghiêng đầu nhìn Rayne, đôi mắt quét lên một lượt những vết cắn và dấu hôn rải rác từ cổ xuống thân hắn do chính cậu tạo ra trong lúc bị dục vọng xâm chiếm. Cậu nhóc đưa tay lên ôm hắn, mặt dụi vào lồng ngực mềm để cảm nhận trái tim nơi lồng ngực hắn. Tuy ngày hôm nay khá kì lạ nhưng tâm tình của Rayne xem chừng đã tốt hơn rất nhiều rồi, ắt cũng là một điều tốt.

"Em cắn anh vậy, có đau lắm không ạ."

"Em đoán xem. Mai anh sẽ nhờ Finn chữa sau, ngủ đi."

Chỉ dùng tay thôi mà Rayne cũng sờ được những vết hằn trải dài trên cổ xuống vai, thậm chí là cả ngực nữa. Cứ để vậy đi làm kiểu gì cũng có người hỏi hắn phải chăng bị ma cà bồng tấn công hay sao quá, Rayne khẽ thở dài mà vỗ nhẹ chiếc đầu nấm đang dựa lên mình, hàng mi hắn chậm rãi nhắm lại để đến với giấc ngủ sâu sau một ngày mệt mỏi.

Mash ngước lên nhìn gương mặt thanh thản của hắn. Không chỉ tâm tình của Rayne đã tốt hơn, mà hắn cũng đã bắt đầu cười với cậu thật nhiều. Mỗi khi anh người yêu vốn nổi tiếng khô khan nghiêm túc của cậu cong môi lên như vậy, đôi mắt màu nắng ấy sẽ nhìn cậu vô cùng trìu mến và hiền hoà. Và những lần như vậy, cậu sẽ có cảm giác như mình vẫn còn là đứa bé con được vỗ về bởi người thân yêu, hệt như cha nuôi vậy. Mash bắt đầu mê man và chìm vào giấc mộng đẹp theo hắn. Có lẽ là do Mash đang lớn dần nên bộ não của cậu bắt đầu có những suy nghĩ xa xăm, chỉ là một khi cậu chìm vào giấc ngủ, Mash sẽ tự khắc không còn nhớ bản thân đã từng suy tư điều gì vào ngày hôm nay nữa.

END.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top