Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

5.Không phải tôi / Tôi và người

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

(1) [ Philippines x Việt Nam ]  Không phải tôi 

Thể loại : Ngược tâm

Ai đó ra nhận hàng dùm >:l ( Sorry vì nó không có H :V tự nhiên nghĩ ra cái này xong viết luôn :V )

--------------------

Cách một đoạn biển, mà sao lại xa đến vậy ? 

Tôi đặt người trong mắt, người đặt tôi ở đâu ?

Mệt mỏi nhắm hờ đôi mắt ướt, tôi thở dốc mỗi lúc một nặng thêm. Cố lục lại từng mảnh kí ức ấy, người và tôi đã từng thân nhau như thế nào. Chiếc áo tôi mặc đã ước đẫm nước mắt, giờ đây chẳng còn gì ngoài thảm hại cùng đau thương. Người nói chờ tôi khi tôi lớn, nhưng sao giờ người lại bỏ tôi đi. 

Tôi còn nhớ những ngày năm tháng nọ, đôi ta chẳng hẹn mà quen nhau, người nắm tay tôi trèo đèo vượt suối, tôi giúp đỡ người băng bó những vết thương. Người chăm sóc tôi như con đẻ đầu lòng, tôi lại xem người như người đời tôi yêu.

                                                                                 ------- 

Tôi với người có biết bao kỉ niệm, cả hai đều có điểm tương đồng về đam mê. Tôi thích guita, người ham ca hát. Người hay hát cho tôi nghe mỗi khi tôi chơi đàn. 

Giọng người ấm êm như khúc nhạc tôi viết, vừa sâu lắng, vừa ảm đạm chỉ như những giai khúc giản đơn. Người hát xong, người cười, người nói. 

-"Cậu có chịu làm cây guita suốt đời của tớ không Philippy ? "

Tôi nghe xong lòng tôi như lửa đốt, mặt đỏ như gấc lật đật quay ra sau. Giả vờ không nghe những gì người đang nói, tôi thở dài dưới bóng mát cây đa.

Từng ngày trôi qua nhanh như con suối chảy, người hẹn tôi ra gốc cây đa ngày nào. Tôi cầm guita, người mang theo giọng hát, cả hai chẳng hẹn mà cùng nhau bắt nhịp. Người nghe nhịp nhạc, tôi nghe nhịp ca. Ca khúc người hát, bỗng thay đổi lời, tôi thắc mắc hỏi, người chẳng trả lời, chỉ nghe câu cuối, rằng người yêu tôi.

Bốn mùa trôi qua, lại thêm mùa nữa. Lần này tôi quyết phải nói với người. Tâm trí vững vàng, tay cầm một bó hoa hồng thơm phức. Mặc cho tôi nhỏ tuổi, tôi vẫn không quan tâm. 

Hẹn người năm giờ chiều, người xuất hiện đúng như lời hẹn. Người mang theo thiệp mời, một đỏ chói hiện rõ trên tay. Tôi đứng hình, người khóc, tôi chưa kịp tỏ tình, người đã vội vàng chạy đi.

Câu nói năm nào người đã nói, sao không cho tôi được đáp trả lại. Hôm ấy tôi uống say mèm, còn mơ cùng người làm đám cưới. Đến khi hoàn toàn được tỉnh mộng, tôi mới khóc tự an ủi lòng là mơ.

Nếu có một điều ước, tôi xin ước được rằng. Rằng cùng người tổ chức đám cưới, rằng cùng người chung sống với nhau. Hay chỉ là đơn giản một câu.

-"Em yêu anh, Nam Nam nhỏ bé"

                                                                                 ------- 

Dưới bóng mát gốc cây đa, tôi chờ người đúng như lời hẹn, người hứa đến đúng giờ, cuối cùng tôi chờ người hết hai tiếng. Tôi bực bội nhấc máy gọi tên người, người không nhấc máy, tôi rối răm. 

Và rồi tôi bỗng chợt nhớ ra, hôm nay là ngày người đám cưới.

Áo ấm lụa êm, màu trắng xóa, bước vào quãng trường đứng cùng người bạn đời bên cạnh.

Tay trong tay, trao nụ hôn nồng thấm.

Nhưng thật đáng tiếc, người ấy không phải tôi.

                                                                       --------------------

The end. (part 1)

                                                     ________________________


(2) [ Philippines x Việt Nam ] Tôi và người

Thể loại : Ngọt

Do phần (1) đau quá nên tui quyết định làm phần (2).

Bối cảnh : lấy từ phần (1) nhưng tại đoạn Philippines chuẩn bị tỏ tình Việt Nam :))))))

                                                                       --------------------

Bốn mùa trôi qua, lại thêm mùa nữa. Lần này tôi quyết phải nói với người. Tâm trí vững vàng, tay cầm một bó hoa hồng thơm phức. Mặc cho tôi nhỏ tuổi, tôi vẫn không quan tâm. 

Hẹn người năm giờ chiều, người xuất hiện đúng như lời hẹn. Người thích thú chạy đến, tôi ngại ngùng lòng lo. Lấy hết sức bình sinh, tôi hét to hết cỡ. Đồng thời giơ bó hoa, ngay trước mắt người nhìn. 

Người đỏ mặt đồng ý, mà nước mắt lại rơi. Tôi lật đật han hỏi, người ôm chầm lấy tôi. Mặc cho người lớn hơn, người vẫn không để ý. Câu trả lời năm ấy, tôi chẳng thể hề quên.

Gửi nụ hôn đầu đời, cho người đời bé nhỏ. Người xưng hô vai vế, nhưng lại rồi xưng em. Dù người có già hơn, nhưng tôi chẳng thấy lạ. Người nhỏ nhắn đáng yêu, xưng anh-em cũng đúng.*

Tôi cùng người bắt đầu đi chơi, rồi tham quan bao điều hay mới lạ. Người cười, tôi hạnh phúc, người khóc, tôi đau lòng. Liệu rằng người có biết ? Tôi yêu người hơn tất cả. Hơn trò tàu lượn siêu tốc, hơn chiếc bánh tôi ăn, hơn cả những khoảng thời gian bên nhau, và hơn cả mọi điều trên trái đất. Tôi sẵn sàng trở thành chàng hiệp sĩ, bảo vệ người khỏi những điều xấu xa.

Thời gian thấm thoát trôi qua, nhanh như lúc ta đưa tiền điện hàng tháng. Ngày lành tháng tốt, tôi cưới người về. 

Áo vest quần tây, một đen tuyền lịch lãm. Hồi hộp tôi đứng, trông ngóng chờ người. Từ phía cửa thiên, tôi không chớp mắt. Như là thiên sứ, như là châu sa. Người đẹp như hoa, hay tiên giáng trần ? Một thân trắng muốt, áo trắng quần tây, khăn đội trùm đầu, mong manh trong suốt.

Nụ hôn lần nữa, lại trao cho nhau. 

Bao nhiêu êm ấm, tôi xin gửi về. 

Nào tiếng hò reo, nào tiếng cười nói.

Làm sao xao nhãn, tình cảm đôi ta.

Này đây trong mắt, chỉ tôi và người.

                                                                       --------------------

The end.

                                                     ________________________

Chú thích : (*) Người nhỏ nhắn đáng yêu, xưng anh-em cũng đúng. : Ở đây có nghĩa là trong xưng hô vai vế, Phiplippines là anh và Việt Nam là em.

Ý là Trong văn bản này Philip nhỏ hơn Việt Nam nhưng Phiplip là công nên xưng hô vậy cho hợp lí :)))))))) 

Dành cho những ai bị nhầm lẫn :Thật ra thì trong hai phần truyện (1) và (2), chúng giống nhau về phần đầu, còn phần sau là khác nhau hoàn toàn nhé.

Nó giống như là hai thế giới song song vậy.
Từ đoạn "Hẹn người năm giờ chiều, người xuất hiện đúng như lời hẹn." là mọi sự việc trong hai phần bắt đầu thay đổi.
Phần (1) là Philip định tỏ tình Vietnam dưới gốc đa mà hai người hay hát hò này kia á, rồi bỗng Vietnam cầm tấm thiệp cưới của cậu với người khác đưa cho Philip rồi buồn bã chạy đi. Thanh niên Philip lúc đầu còn đứng hình sau khi nhận thiệp mời, thì một lúc sau ảnh mới biết là mình thất tình. Chỉ có thể tắm mik cùng với những kí ức hồi xưa, đau khổ mà nhìn Vietnam tay trong tay cùng người khác => Vietnam có chồng ( because ẻm là thụ :))) ), Philip FA cmmr, cái kết nó buồn dudime :((((
Phần (2) là Philip tỏ tình Vietnam và thành công, hai người chính thức trở thành người yêu, sau đó cưới nhau :))) ( hạnh phúc vl ) chú rể thụ là Vietnam, chú rể công là Philip => Philip và Vietnam trở thành vợ chồng, dell có ngươi thứ ba nào trong đay nx :)))) Cái kết hạnh cmn phúc :)))

                                                     ________________________

Được rồiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii !!!

Vậy là xong một chap nữa :333

Mọi người nhớ ủng hộ cho mình nha ><

Thân ái và bái bai :)))))

Hẹn gặp các bạn ở chap sau :3

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top