Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Begin

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khi kết thúc một mối tình sâu sắc, dù ít dù nhiều, con người ta bắt đầu có xu hướng thay đổi bản thân mình kể cả ngoại hình lẫn trong cách nghĩ. Đặc biệt khi chuyện xảy đến vs một cô gái lại bị đá bởi mối tình đầu.
Tôi chọn cách trút bỏ vẻ khờ khạo và việc dành tình yêu mãnh liệt cho ai đó. Tình yêu vĩnh cữu ư? Sống chết vì nhau ư? Làm gì có thứ thương yêu màu hồng ấy tồn tại trên đời thự, chỉ là mảng đen xám xịt khia chứ! Và thế tôi bắt đầu có ý nghĩ: tôi đâu có ngu mà dành hết tâm can tấm lòng cho một mối mối quan hệ mà có thể ngày mai vs tôi nó trở thành ác mộng. Tôi thấy xót bản thân mình lắm.
Đâu đó có nói rằng: Mỗi người có một cuộc đời, cuộc đời ai phải tự lo cho cuộc đời người đó.
Thế là tôi bắt đầu chuỗi ngày đặt việc phải sống ổn cuộc sống của mình lên hàng đầu. Bằng mọi cách tôi phải làm mình vui. Và rồi tôi trở nên ma mãnh hơn sau mối tình đâu. Tôi sống vs một ý nghĩ, giờ đây tôi ko còn là một kẻ ngu ngốc nữa
*************************************
Chập chững bước vào chuỗi ngày yêu đương, tôi dành trọn cả mối tình đầu cho Kim Seok Jin. Ấy vậy mà cuộc tình của tôi chấm dứt ngắn gọn qua 3 chữ trong SMS: "Dừng lại thôi"
Sau khi chia tay, là những chuỗi ngày yêu chẳng dám yêu, mà một mình lại thấy cô đơn Thói quen là thứ có thể thay đổi nếu ta thật sự mong muốn, nhưng để thay thế nó bằng một thói quen khác thì ko phải chuyện ngày một ngày hai. Jin là một thành viên trong nhóm nhạc nổi tiếng. Hằng ngày anh rất bận rộn vs công việc....chỉ khi đến tối chúng tôi mới có thời gian bên nhau. Chúng tôi thức cùng nhau để nói chuyện hàng giờ đồng hồ mỗi đêm. Jin đã rạo cho tôi thói quen thức tới 3-4 h sáng suốt một năm nay. Đêm xuống khi có anh bên cạnh, mọi thứ diễn ra thật nhanh chóng. Giờ đây không còn anh nữa,cùng vs màng đêm, tôi lại gồng mình lên chống chọi. Lặng người nhìn qua cửa sổ, tôi cảm nhận được rõ ràng sự thay đổi của mọi vật khi màng đêm buông xuống. Mây gió cứ từng nhịp từng nhịp chậm rãi biến chuyển cho đến sáng. Tôi cảm nhận thấy sự chuyển động của mây, những đợt gió len nhẹ chậm rãi qua từng kẻ lá. Đêm dài và đủ rộng để tôi cảm nhận rõ sự luân chuyển lặng lẽ của đất trời.
Bất chợt một làn gió mùa chạy qua cửa sổ phà vào mặt tôi. Cái lạnh bất chợt làm tôi rùng mình. Chợt nhận ra tôi thực sự cô đơn giữa màng đêm.
Facebook  là thứ mà người ta chẳng chủ định làm gì nhưng lại có thể gián mắt vào nó hàng giờ đồng hồ, đôi khi chỉ dùng nó ddeer tán gẫu bạn bè, lướt vu vơ,..... Còn tôi, phần lớn thời gian tôi dành cho Facebook là để vào trang cá nhân của Jin. Chẳng biết mục đích của ciệc này là gì nhưng nó là việc crazy nhất mà tôi từng làm.
Mỗi như thế tôi lại khóc rất nhiều. Dán mắt vào những tấn ảnh mà Jin mới đăng tôi lại cảm thấy nhớ anh nhiều, nỗi nhớ làm tôi ngạt thở chẳng thể làm gì ngoại việc khóc rồi nấc quãng sau những lần như thế. Đôi lúc lại nhìn thấy tấm ảnh anh cùng các cô người mẫu, diễn viên nổi tiếng đang tay trong tay rất hạng phúc, cả những lời đồn hẹn hò được tung tin gần đây. Tất cả như xé náy trái tim tôi......và dần dần tôi chẳng còn tin thứ được gọi là tình yêu trên đời này......thật đáng sợ.

Một buổi chiều cuối thu, thời tiết bắt đầu trở lạnh. Màng trời tối mịt dần phủ lấy Seoul vào buổi chập chiều. Ngoài đường phố xá bắt đầu lên đèn, dòng người tấp nập qua lại huyên nào, riêng tôi thì vẫn nằm trong căn phòng vs chiếc điện thoại trên tay dùng để giết chết khoảng thời gia  gần gũi
*daeng....daeng...* (tin nhắn đến)
Tôi nhìn lên màng hình để xem ai lại rãnh rỗi nhắn tin vs tôi đây. Thậy ngạc nhiên ki đó là một người tôi chưa quen biết. Màng hình hiện lên dòng tinh nhắn của cái tên "Kumamon" ........và ảnh đại diện là một con gấu màu đen vô cùng cute
Kumamon: chào cậu
Ami: hi! Ai vậy?
-Kumamon: tôi là bạn của Jin
Ami: bạn Jin sao? Nếu muốn tìm anh ấy thì xin lỗi chúng tôi đã chia tay rồi
-Kumamon: ko, tôi tìm em
-Ami: tìm tôi? Có việc j sao?
-Kumamon: tôi thích em
(Dòng tin nhắn trên khiến tim tôi đập mạnh)
-Ami: anh quen biết tôi sao?
-Kumamon: Biết, những lần Jin đến giới thiệu vs bạn bè về em.
-Ami: sao anh lại thích tôi
-Kumamon: chuyện khó nói lắm, hay chúng ta gặp nhau đi
-Ami: bây h á?
-Kumamon: ừm
-Ami: ở đâu
-Kumamon: mở cửa đi! Tôi ở trước cửa nhà em này.....







Kumamon? Cái tên có gợi cho mấy thím điều gì ko? Cùng đón xem tập tiếp theo nha

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top