Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Thanh Xuân Là Để Đợi Người ??

Tôi đã từng nghĩ 1 cách đơn thuần anh trọn kiếp . Nhưng tôi đã sai khi tin vào cái gọi là định mệnh . Anh đã bỏ mặc tôi mà đi mặc cho tôi khóc lóc đau đớn trong vô vọng . Tôi thật sự yêu anh !! Nhưng đáp lại là gì ? Tôi thật ngu ngốc khi đã phí cả tuổi xuân để đuổi theo 1 người không bao giờ ngoảnh đầu nhìn lại , chỉ để đợi chờ 1 thứ tình cảm cảm bố thí rẻ bạc của anh thôi sao ?? Tôi thực sự rất đau , đau lắm . Tôi muốn hét thật to cho cả thế gian này biết tôi muốn quên anh . '' Tôi không còn yêu anh nữa , tôi đã quên anh thật rồi !! ''

Đã 4 tháng trôi qua kể từ cái ngày chúng tôi chia tay nhau . 1 ngày trôi qua là 1 ngày ảm đạm và mệt mỏi khi trống vắng sự xuất hiện của anh , con đường mà tôi và anh cùng đi qua , với biết bao kỉ niệm vui buồn , con đường tình yêu của chúng tôi là 1 câu chuyện dài đầy khó khăn . Tôi thật sự sợ ban đêm lại ghé tới vì đây chính là khi tôi bộc lộ rõ bản thân mình , tôi nhớ anh nhiều lắm . Những dòng tin nhắn dài đằng đẵng anh cũng chỉ trả lại bằng 2 chứ '' Đã Xem '' . Khóc cho một cuộc tình dang dở , vậy có đáng không ??

Bạn bè nói tôi là 1 đứa dở hơi , luôn sống cho người khác , hãy quan tâm tới bản thân minh . Nhưng tôi không thể , tôi muốn thoát ly khỏi cái vỏ bọc giả tạo này của bản thân , tôi thật sự yếu đuối , không đủ cam đảm để đối diện với tất cả , tôi chưa bao giờ nói yêu anh , nhưng tôi muốn anh cảm nhận bằng hành động . Hay lỗi là do tôi quá vô tình ?? Hay do anh quá vô tâm ?? Những lời hứa phù phiếm phát ra từ miệng lưỡi của 1 kẻ đa tình , anh đã từng hứa sẽ bên tôi mãi mãi , sao giờ lại chẳng thể chung 1 đường ?? Tôi cũng đã từng nghĩ , những thứ vỗn là của mình , thì mãi mãi vẫn thuộc về mình , còn những thứ vô chả bao giờ thuộc trọn tầm tay....thì dù có níu kéo , cũng chả bao giờ có được !!

Tôi muốn khóc thật nhiều , khóc cho cạn lệ . Kể cả khi chính mắt tôi nhìn thấy anh tay trong tay với người khác mà tôi chẳng thể làm được gì , hay do tôi dần dần đã đẩy anh ra xa khỏi mình ??

Thứ tình yêu thật lạ , nó cho mình những cảm giác khó hiểu , nhưng cũng cho mình bao nhiêu cảm giác đắng cay không tả xiết . Nếu ''Buông Bỏ '' có thể khiến anh hạnh phúc, thì tôi chấp nhận . Em không cần anh phải thương hại , em không cần anh phải đến bên và an ủi , em sẽ tập sống 1 cách lặng lẽ , thật cô đơn , em sẽ không níu kéo , anh cứ đi đi !!

'' Chấp niệm tình sâu '' là thứ khó buông bỏ nhất trên thế gian , những tại sao người ta có thể buông cả tình cảm 1 cách dễ dàng như vậy còn em thì lại không ?? Hay đối với họ '' Tình Yêu '' chỉ đơn thuần là 1 khái niệm tạm bợ như luật luân hồi ?? Chỉ là 1 thứ tình cảm viển vông ?? Hay nói đúng hơn chỉ là 1 thứ tình cảm mua vui cho chính bản thân họ ??

Em chỉ muốn hét thật to cho cả thế giới này biết rằng : '' ANH ƠI !! EM MỆT RỒI !! ''

Tôi thực sự hận anh nhiều lắm , anh là ai mà bước vào đời tôi 1 cách lặng lẽ nhưng lại ra đi 1 cách đầy sóng gió như vậy ?? Em muốn đứng trước mặt và nói với anh rằng '' em muốn quên anh đi ,em không muốn yêu anh thêm 1 lần nào nữa !! '' . Để trái tim em trở nên chài lì , sẽ không phải vướng bận với những thứ tình cảm đau đớn đó . Kiếp này ta không còn vấn vương , không thấy hổ thẹn với lòng . Nơi cầu Nại Hà , trước Đá Tam Sinh Thạch , ta sẽ nhìn lại nhau lần cuối , chứ đừng như đóa hoa Bỉ Ngạn , có LÀ mà không có HOA , có HOA mà không có LÁ !!

'' Tạm biệt anh , người em yêu !! ''

=================================================
" Ủa , anh.....sao dạo này em thấy anh lạ vậy ?? ''

'' Sao ?? ''

'' Anh không quan tâm em như trước !! ''

'' Chả nhẽ lúc nào anh cũng phải quan tâm em ?? ''

Tôi kéo lấy tay và tựa đầu vào vai anh : '' Anh có chuyện gì sao ?? Nói em biết đi !! ''

Anh đẩy nhẹ tôi ra và đứng lên : '' Anh đi ra ngoài 1 chút !! ''

'' Em đi với !! '' - Tôi nhõng nhẽo đòi đi theo

'' Em đừng có lúc nào cũng chưng bộ mặt đó ra được không ?? Em không thấy em phiền lắm sao ?? ''

Tôi quay mặt lại , đi vào phòng và tự an ủi mình.....

'' Anh xin lỗi....Em khóc sao ?? ''

Tôi sụt sùi lau nước mắt đi và cố gắng nén những giọt nước mắt trong cổ họng.... : '' Anh đi đi....Kh.....Khóc đâu mà khóc....a....a bậy quá......Anh đi đi , em đi nấu cơm . Anh nhớ về sớm nha.... ''

'' Em mở cửa ra cho anh đi.... ''

'' Anh đi đi..... '' - Tôi quát lên

Không phải là tôi khóc vì bị anh nặng lời mà là bản thân tôi đã nhận ra rằng anh từ lâu đã không thuộc về tôi nữa....
<================
Ting... Ting
Thông báo mess vang lên, kèm theo đó là một dòng tin nhắn từ 1 người lạ : " Taehyung à..... Em nhớ anh nhiều lắm !! "

'' Của ai vậy ?? '' - Tôi ngạc nhiên cầm điện thoại mà tay run run

'' Em làm gì vậy ?? '' - Anh giật ngay lấy chiếc điện thoại từ tay tôi

'' Tin.....tin nhắn đó.....của AI VẬY ?? '' - Tôi đa nghi hỏi

'' A.....Ch....Chắc gửi.....gửi nhầm tin nhắn thôi !! '' - Anh ấp úng trả lời

'' Em thấy có chữ Taehyung ở đó mà...... ''

'' Là.....làm gì có chứ......''

Tôi ngoảnh mặt làm ngơ cho qua mọi chuyện nhưng đến cái ngày hôm đó , chính anh ,cũng không thể chối cãi gì được.....

'' Taehyung ......sao anh tới muộn vậy ?? ''

'' Anh xin lỗi......''

'' Giận anh.......''

'' Thôi mà.....anh có món quà tặng em nè.... . Em nhắm mắt lại ''

Tôi đã nhìn thấy tất cả mọi chuyện nhưng dường như chẳng thể tin vào những gì đang diễn ra trước mắt mình , chiếc dây chuyền đó anh tặng cô ta , giống y hệt như cái của tôi . Chẳng nhẽ bên ai anh cũng như vậy ??

<=========================

'' ANH HỨA SẼ BÊN CẠNH EM SUỐT KIẾP , SẼ KHÔNG XA EM ĐÂU !! '' - Anh nói với tôi

==========================>

Tôi chẳng biết mình có thể sống như thế này bao lâu nữa đây , RỜI BỎ thì không nỡ , nhưng cứ tiếp tục sống mà không có tình cảm như thế này đây , cảm thấy thật sự rất đau , cố tình níu kéo càng thêm đau khổ .

~~ Reng Reng ~~

''Alo.....''

'' JungKook.....''

'' Sao vậy ?? Mày khóc sao ?? ''

'' Mày điên à.....cắt hành cay mắt thôi !! ''

'' Đi chơi không ?? Tao bao , hôm nay rảnh quá ''

'' Thôi.....tao không đi đâu !! Tao bận 1 số chuyện..... ''

'' Vậy sao ?? Hẹn hôm khác cũng được !! ''

'' Bye bye..... ''

Cuộc hội thoại nhanh chóng kết thúc , tôi đứng dậy , đầu óc chếnh choáng , cơn đau đầu lại tới 1 cách dồn dập . Dạo gần đây cô hay bị đau đầu 1 cách đột ngột , mắt thỉnh thoảng lại mờ nhòe , tâm trang thay đổi một cách bất thường . Thấy bất bình thường , cô quyết định đi tới bệnh viện khám......

___________________________________________________

Cô cầm tờ giấy xét nghiệm trên tay , nét chữ nguệch ngoạc của ông bác sĩ : '' Có dâu hiệu của những tế bào dị thường , phát hiện khối u ác tính ''

'' Cô cần nhập viện để tiến hành làm hóa trị và phẫu thuật gấp , thời gian không còn nhiều nữa đâu !! Khối u khá to rồi !! ''

Thật sự tôi không thể kiềm chết nổi cảm xúc của mình , nước mắt bất giác mà tuôn . Tim nhói đau và cảm thấy nghẹn ứ trong cổ họng .

'' Mình sắp chết sao ?? '' - Câu hỏi ấy cứ lảng vảng trong đầu tôi

Cô chưa muốn chết ở cái tuổi quá trẻ này . 25 tuổi , cố chưa muốn rũ bỏ mọi thứ , cô còn nhiều điều chưa thể thự hiện ,còn công việc , còn những hoài bão , chưa thể cùng anh đi 1 vòng thế giới như anh đã từng nói . Tuổi xuân của cô vẫn chưa kiếm tìm được 1 nửa còn lại xứng đáng . Chẳng nhẽ cứ phải khựng lại mà đợi chờ anh trong vô vọng ??

Cô bắt taxi về nhà . Chẳng muốn nghĩ thêm gì nữa . Mọi thứ đều mờ nhạt , cô không còn thấy rõ bất kì thứ gì , cô mở cửa , leo lên giường . Ánh sáng len lói vào những khe cửa như những niềm tin , hy vọng sống cuối cùng của cô . Cứ thế nằm khóc mà ngủ thiếp đi lúc nào không hay....

Tỉnh dậy đã là hơn 12 giờ đêm nhưng vẫn chưa thấy anh về . Cô như thấy mình vừa trải qua 1 cơn ác mộng dài và mong tất cả những gì xảy ra đều chỉ là giấc mơ . Cô đã từng đối mặt với nhiều chuyện , nhưng việc này quả thực là điều quá khó khăn .

Cô nhìn chăm chăm vào chiếc đồng hồ kế bên đã quá nửa đêm . Cô lại lại khóc , cô đã khóc quá nhiều đến mức cả 2 mí sưng húp cả lên . Đầu óc cô choáng váng , cơn đau đầu lại kéo đến 1 cách dồn dập . Cô bật dậy , mệt nhọc kéo chiếc kệ tủ đầu giường và bốc lấy 1 nắm thuốc giảm đau , tay cô run run với lấy cốc nước trên đầu tủ.....

'' Choang.....''

Chiếc cốc đã vỡ tan thành những mảnh nhỏ , cô cúi xuống nhặt lấy nó nhưng lại bị cắt vào tay vì trời quá tối......Cô lại khóc , khóc vì tất cả mọi thứ đang xảy ra , thế giới như đổ sụp xuống , cô cũng dần bị ngã gục, cô thiếp đi trong 1 cơn mê dài , mặc cho máu cứ chảy , thời gian cứ trôi trong sự vắng bóng hình ảnh của anh.....

Sáng , cô tỉnh dậy , đầu đau như búa bổ . Hậu quả của 1 đêm chập chờn không ngủ với những mơ hồ , với những sự sợ hãi , cô đứng lên , nhặt từng mảnh vỡ của chiếc cốc như nhặt lấy những mảnh vỡ của 1 cuộc tình bi thương .

Cô ngồi thần người ra 1 lúc lâu rồi mới đứng lên vệ sinh cá nhân và thay quần áo tới công ty cho kịp giờ

'' Chị à , em có 1 số chuyện muốn trình bày với chị ''

'' Có chuyện gì vậy ?? Em cứ nói đi ''

'' Em muốn nghỉ phép 1 đến 2 tháng để về quê và đi 1 số nơi cho khuây khỏa đầu óc !! ''

'' Em muốn đi du lịch sao ?? Cũng được thôi , thời gian qua em cũng vát vả nhiều rồi , cứ nghỉ ngơi cho thoải mái đầu óc , tạm thời thì cũng chưa cần chuẩn bị dự án gấp , em cứ đi đi !! ''

'' Còn về vấn đề sắp tổ chức cuộc họp Marketing ở Mỹ ?? ''

'' Có chị lo được rồi , mọi lần em làm rất tốt nên đã nâng cao giá trị thị trường và doanh thu đáng kể cho công ty mình rồi !! Công ty nên cảm ơn em rất nhiều , đâu thể lúc nào cũng bắt ép em làm quần quật như vậy được chứ ''

'' Vậy thì cảm ơn chị nhiều lắm !! ''

'' Có gì đâu chứ , được rồi !! Về đi ''

'' Vậy nhờ chị , em chào chị !! ''

Tôi bắt taxi về nhà , thấy nằm trên giường là 1 cơ thể đang say khướt và lẩm bẩm nói những điều thật kì lạ nhưng cuối cùng tôi cũng đã nhận ra........

'' Kyung à......em đâu rồi.....Lee Kyung.......''

'' Lee Kyung ?? ''

Tôi để mặc cho mọi chuyện cứ diễn ra như vậy , vẫn cứ tiếp tục nhìn anh qua lại với người khác , yêu người khác không phải tôi . Đôi lúc tôi cũng thấy mình thật ngu ngốc , tại sao lại cứ theo chân anh mà đợi chờ tình cảm . Em không gồng đủ sức em ấm ức và sẽ chịu đựng mọi thứ bây giờ được bao lâu? Câu hỏi trong lòng em, câu trả lời mà em biết vẫn sẽ không nhận được. Mình ngược lối nhau rồi !! Thì dù thương đến mấy cũng biến thành người dưng...

Tôi không thể chịu nổi cái suy nghĩ rằng chúng ta đang trở thành người dưng. Bởi người đã hiểu ta, hiểu quá rõ, đến từng ngóc ngách thẳm sâu nhất. Ta cũng đã từng tin người bằng cả trái tim khi người bảo rằng người sẽ chẳng bao giờ rời ra ta. Không phải vì ta quá ngây thơ và dễ tin người, chỉ là ta biết rằng ta sẽ chẳng bao giờ rời xa người.....

Ngày ngày cứ trôi qua , tôi vẫn đắn đo về việc có nên nhập viện lúc này hay không , còn về phần anh , anh lúc nào cũng bỏ mặc , chẳng bao giờ hỏi han tôi dù chỉ một câu khi thấy rõ sự mệt mỏi , tuyệt vọng của tôi .

==========================================

'' Có chuyện gì mà gọi tao ra đây vậy ?? ''

'' JungKook......từ trước tới giờ không phải mày là đứa hiểu tao nhất hay sao ?? ''

Cậu nhéo mà cô : '' Sao đây ?? ''

Tôi ôm cậu thật chặt và nức nở khóc .

'' Nếu 1 ngày không xa tao ra đi thì sao ?? ''

'' Mày thì đi đâu được chứ ?? '' - Anh cười khẩy

'' Tao buồn quá !! ''

'' Sao buồn ?? ''

'' Taehyung , a...anh ấy không còn là của tao nữa.....''

'' Tao chưa hiểu lắm !! ''

'' A.....anh ấy đã có người khác rồi !! Tao đau lắm , tao không biết phải làm gì nữa đây , th....thậm chí cả khi tao mệt mỏi , những lúc tao cảm thấy cần lắm 1 bờ vai để tựa vào , anh cũng bỏ đi.....Thời gian của tao cũng không còn nhiều nữa ''

'' M.....mà.....mày nói.....mày nói gì ?? Không còn nhiều là sao ?? '' - Anh ấp úng hỏi

Cơn đau lại đổ dồn đến ,dường như cô không thể nào chịu đựng nổi cơn đau này được nữa , nó khác hẳn với mọi lần, cô ngất lịm đi , lúc đó JungKook vô cùng hoảng sợ và đưa cô tới bệnh viện 1 cách gấp rút .

Cậu đứng ngồi không yên ngoài phòng cấp cứu và thấy rất sốc khi biết đứa bạn thân duy nhất của mình đang kháng cự lại lưỡi hái sắc nhọn của thần chết . Bấy giờ anh mới hiểu ra được những điều cô vừa nói.....Anh lấy ngày chiếc điện thoại của cô và gọi ngay cho Taehyung

'' Tới bệnh viện mau.....'' - Cậu nói bằng giọng tức giận

'' Tới làm gì ?? ''

'' Tới mau đi '' - Cậu quát lên

-----------------------------------------------------------------------------------

'' Anh đi đâu vậy ?? '' - Ả õng ẹo níu lấy tay áo anh

'' Anh đi có việc 1 lát '' - Anh hất nhẹ tay ả

____________________________________________________

'' Có chuyện gì sao ?? ''

Anh chạy lại túm lấy cổ áo của Tae hyung và đấm liên tiếp vào mặt anh....

'' Mày......tất cả là tại mày.....Mày có bao giờ nghĩ đến nó 1 lần nào chưa ?? Hảảảả '' - Cậu hét lên bằng giọng tức giận

'' Ai ?? ''

'' Người mày yêu , nó trong phòng phẫu thuật kìa , nó đâng cận kề với cái chết kia kìa, mày vẫn còn nhởn nhơ như vậy sao ?? ''

'' Ai là người nhà của bệnh nhân ?? ''

'' Dạ là tôi.....'' - Cả 2 đồng thanh

'' Vậy là ai ?? ''

'' Là tôi '' - Taehyung lên tiếng

'' Anh vui lòng đi đóng viện phí cho bệnh nhân !! '' 

'' Bác sĩ , tôi có thể vào phòng phẫu thuật được không ?? Làm ơn...... '' - Cậu quỳ xuống cầu xin bác sĩ

Nhìn thấy khuôn mặt ngay lúc đó của cậu , vì lương tâm và đặt mình vào vị tríc của cậu , nên quyết định cho cậu vào phong phẫu thuật cùng với cô.....

Vị bác sĩ già nhìn cậu ái ngại : '' C...cũng được !! ''

'' Cảm ơn bác sĩ ''

Nói xong , cậu đi thay ngay quần áo và rảo bước vào căn phòng mổ lạnh toát kia 

'' Tôi đến với cậu rồi đây ''

Sự thực , nói là bạn thân , nhưng JungKook thương cô thật lòng . Cậu thật sự đau lòng khi đã chứng kiến những gì đã và đang xảy ra với tấm thân tiều tụy đang chống cự với mọi thứ đau khổ ngay trước mắt......Cậu yêu cô rất nhiều , cậu hận tất cả những gì đã khiến cô trở thành như vậy !! Người hiểu cô nhất chỉ có cậu , người thương cô nhất cũng chỉ có cậu . Yêu thầm khổ lắm người ơi , điều đau khổ nhất không phải là không được đáp lại thứ tình cả đó . Mà là nhìn người mình thương quằn quại trong sự đau đớn tột cùng mà chẳng thể làm được gì .

Chiếc xe đẩy cô vào bàn mổ ,đôi tay cô như buông thõng mọi thứ . Trong 1 giấc mộng thật dài đó , cô đã thấy như có 1 ai đó đang đợi cô , một ai đó rất quen chính là Taehyung .....

Mạch đập của cô như yếu dần , hơi thở nặng nề.......

Những tiếng bíp đến 1 cách bất ngờ , mọi thứ nhốn nháo.....

'' Tăng trợ tim đi...''

'' Tiêm thêm 1 ống Ethamsylat nhanh đi.......''

Mồ hôi ướt đẫm trên trám cậu , đôi mắt căng ra như muốn giành giật từng giây từng phút mạng sống của cô với tử thần....

'' Bípppppppppppp'' Những tiếng bíp dài vô hồn , máu trong ống truyền không ngừng chảy xuống bầu dịch nhỏ bé kia . Ánh đèn phẫu thuật laong loáng , rồi bỗng chốc mọi thứ mờ nhòe đi trước mắt cậu .

Ký ức trắng xóa , tất cả đều trở thành hư không.....Cô gái nằm đó với 1 giấc ngủ thật dài......

___________________________________________________

'' Nếu một ngày tao phải chết......tao sẽ cầu mong cái chết của tao đến 1 cái thật nhẹ nhàng , tao sẽ đứng giữa 1 khoảng trời mênh mông , với nắng vàng , hoa và rồi vút bay thật cao.....''

JungKook ôm lấy ngực , tim thổn thức : '' Anh sẽ sống những ngày tiếp theo như thế nào đây ?? Em....nỗi nhớ của đời anh !! '' 

============================================================

Taehyung , cảm ơn anh đã xuất hiện trong cuộc đời em dù chỉ 1 lần . Định mệnh đã cho chúng ta gặp nhau , và có lúc hạnh phúc , có lúc đắng cay...... Nhưng cho dù có chết , em vẫn không có được trái tim anh . Cảm ơn anh về tất cả , Chúc anh hạnh phúc !! Là do em không tốt để có thể giữ được anh.....Không phải là em không biết , mà là em không muốn nói ra . Đau này......mình em thấu là đủ rồi 

Em chỉ muốn nói : '' Nếu kiếp sau có gặp lại , em.....vẫn sẽ yêu anh !! ''

Còn JungKook......Tôi thật sự rất mến cậu , xin lỗi và cũng cảm ơn cậu vì tất cả !! Hãy thay tôi cảm nhận về cuộc sống này , hãy thay tôi làm những việc mà tôi chưa thể làm , hãy sống và hạnh phúc , trân trọng từng phút giây trôi qua......

'' Cái chết , thực tế nó không hề đáng sợ 1 chút nào , đổi khi , nó cũng có thể đem lại sự giải thoát trong lòng một số người , về với 1 nơi yên bình , không suy tư , không đau khổ . Sẽ lại được sống lại 1 cuộc sống mới như những đóa hoa không nở mà cũng chẳng tàn vì ai !! ''

_________________________________________________________

'' Ít nhất trong chúng ta, ai cũng 1 lần trải qua cảm giác đi qua những con đường quen thuộc nhưng lại cảm thấy đau lòng !! '' 

                                                    End                                                 

                       Kết thúc 1 cuộc tình : '' Em Yêu Anh ''


Viết không hay , xin đừng ném đá !!

#Xàm








Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top