Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Oneshot: Con Mì.

Hè nào, ngoại tôi cũng từ quê lên thành phố để chăm nom tôi.

Ngoại thương tôi lắm. Hơn cả ba và mẹ của tôi nữa. Mỗi lần tôi buồn, ngoại đều ngồi cạnh bên để an ủi, khuyên nhủ tôi. Mặc dù, có nhiều lúc, tôi cũng làm ngoại buồn.

Ba mẹ tôi, cứ đi làm miết, từ sáng đến tối, chẳng quan tâm gì đến tôi cả. Cho nên, có chuyện gì buồn vui, tôi đều tìm đến ngoại để tâm tình, trò chuyện. Nhiều khi, ngoại vá áo, vá cặp cho tôi. Nhiều khi tôi buồn, ngoại lại kể cho tôi nghe cuộc đời của ngoại. Tuy không êm đềm, uôn ả tựa dòng nước mà tôi từng tưởng tượng nhưng nó như một câu chuyện cổ tích hấp dẫn người nghe, người đọc.

Cứ thế, hè rồi đến hè, lần nào tôi cũng ngóng ngoại ra để chăm nom tôi.

Tôi yêu ngoại tôi lắm. Ngoại như một ngọn lửa ấm. Suốt đời này, ngoại luôn lo cho con, cho cháu.

Nhưng rồi, chuyện gì đến cũng sẽ đến. Ngoại tôi lâm bệnh nặng, không thể ra ngoài thành chăm sóc tôi được nữa. Ngoại buồn lắm. Hôm ấy, ngoại gọi tôi về quê, rồi ngoại hôn tôi mấy cái, xoa đầu tôi, nở một nụ cười hạnh phúc. Tôi thương bà quá, tôi yêu bà quá. Lần ấy, tôi ở lại quê cùng ngoại tận 2 tuần. Sở dĩ nói như vậy là vì tôi vốn không quen với cuộc sống ở dưới quê. Tôi vẫn thích cuộc sống ồn ào, năng động của thành phố hơn.

Ngày cuối cùng, tôi phải theo ba mẹ về thành phố, để học thêm học hè. Nhưng tôi vẫn còn lưu luyến cái vùng quê này lắm, và tôi vẫn còn quyến luyến bà.

Nhưng, trước khi tôi lên xe rời đi thành phố, bà còn có 1 món quà vô cùng đặc biệt ý nghĩa cho tôi: đó là một con mèo.

Con mèo này dễ thương thật á. Đôi mắt nó tròn xoe. Mũm mĩm, mập mạp. Mà quả thật, nó rất đáng yêu. Nó hiền kinh khủng, cộng thêm cái lông nó rất mềm, rất mượt. Màu đen mun làm cho nó càng thêm hấp dẫn.

Tôi đem nó về nhà. Nhưng không nỡ trói nó lại. Mà tôi cũng không hiểu sao tôi không nghi ngờ nó trốn nữa. 

Bước tiếp theo, tôi đặt tên cho nó. Vì thấy trong phim hoạt hình í, nó hay đặt tên mèo là Mi Mi. Nên tôi cũng bắt chước đặt theo. Nhà tôi, xóm tôi ai cũng khoái tên đó của nó cả. Thế đấy, nhưng cái tên mà được mọi người khoái lại là Mì. :3 Bởi vì mọi người hay đọc nhầm lẫn Mi với Mì. Mà tên đó cũng đẹp nên tôi lấy luôn là con Mì.

Con Mì nó lạ lắm. Nó không giống như những con mèo khác. Nó không ham thức ăn, nó cũng không ham tất cả những thứ khác tất. Nhưng nó cực kì điệu, điệu chảy nước luôn í. Tuy nó không biết nói nhưng nhìn ánh mắt nó là tôi biết: nó thích tôi tắm và vuốt ve nó mỗi ngày. Đúng thật, nhìn mặt nói trông " phê lòi " hẳn ra. =))) Nhất là dùng lược để chải lông cho nó í. Ngựa bà. =)))))

Đặc biệt, nó thích quần áo kinh khủng. Mặc dù nó không mặc được. Nhưng nhìn mắt nó cứ sáng rỡ lên mỗi khi chị tôi mua đồ mới hay diện đầm đi event. 

Nó yêu tôi lắm. Tôi biết chứ. Mỗi lần bị mẹ la mắng, nó nhìn bằng một ánh mắt biết thông cảm. Mỗi khi bị người ta ăn hiếp, nó luôn che chở và bảo vệ cho tôi, như một cô nàng vệ sĩ dũng cảm. Nó tốt bụng là thế, nó trung thành là thế, nhưng đến cuối đời, nó vẫn không được sung sướng.

Ở được một thời gian, nó có đẻ cho tôi 3 đứa mèo con dễ thương. Đứa nào cũng dễ thương, đang chập chững bú sữa mẹ. Muốn nựng cho nó một cái. 2 con đực, 1 con cái. Tụi nó quậy kinh khủng. Cái chỗ sau bàn học mà tôi cố tình sắp xếp cho nó, bây giờ nó chẳng khác gì một khu ổ chuột. =.=

Rảnh rảnh, tôi lo tụi nó ra chơi. Đỡ buồn, mà lại vui.

Nhưng rồi chỉ được 4,5 ngày, con Mì nó đi ra ngoài đường kiếm ăn, thì vô tình bị một chiếc xe hơi cán qua, xẹp lép. Bé Mai - hàng xóm của tôi, nó ra thông báo cho tôi biết. Tôi hoảng hốt kinh ngạc. " TRỜI ƠI. " Tôi vội vã chạy ra ngoài. Đúng là con Mì rồi. Nó bị xe hơi cán xẹp lép. Tôi khóc, mong kì tích sẽ xuất hiện. Nhưng không, thầm nguyền rủa ông tài xế đáng chết, nỡ lòng nào cán đi một sinh mạng bé bỏng.

Tôi chôn cất cho nó đàng hoàng. Nhưng còn 3 đứa con mới hơn 1 tuần tuổi, chưa đi được đứng được mà mẹ nó đã chết mất rồi. Phải làm sao đây?

Bao nhiêu phiền toái ập vào một gia đình mèo bé bỏng như thế. Con người còn tổn thương biết là bao, huống chi chỉ là một con mèo vô tri, vô giác.

Tôi bèn mua sữa đút cho 3 chú mèo con bé bỏng. Từng ngụm, từng ngụm. Thấy nó ăn được, tôi mừng lắm. Hi vọng tôi sẽ là người mẹ thứ hai của nó, sẽ chăm sóc và làm nên con Mì thứ 2.

Ba, rồi bốn ngày trôi qua. Tình hình của 3 con mèo con đỡ hơn nhiều.

Nhưng rồi, ngày thứ 5, khi tôi đi học về. Đã phải chứng kiến một cảnh tượng vô cùng xúc động.

Ba con mèo con bé bỏng ấy, ôm nhau qua đời. Trước khi qua đời, chúng ôm chặt lấy nhau, tình cảm yêu thương ruột thịt.

Lượng sữa mà tôi mua được không đủ để bù đắp lượng sữa mẹ và người mẹ của nó. Chúng còn quá bé nhỏ để ý thức được.

Tôi khóc, ám ảnh đến trong lúc ngủ. " TRỜI ƠI. "

Tôi chôn cất bốn mẹ con đàng hoàng, nằm cạnh nhau. Tôi khóc cạn nước mắt.

Dù nó đã qua nhưng dư âm của nó sẽ khắc mãi trong trái tim tôi.

Và ngoại đã khỏe lại. Hè sau, bà sẽ lên thành phố để chăm sóc tôi. Không gặp Mì, chắc bà sẽ buồn lắm./.




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top