Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Yêu xa có khó không?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khó. Rất khó. 

Đấy là câu trả lời của Ten khi Hendery nhắn tin hỏi rằng yêu xa có khó không. Cậu đã không còn đếm được số ngày xa anh nữa, cảm giác cô đơn khiến cậu héo mòn từng ngày. 

Khoảng thời gian duy nhất cậu quên mất sự tồn tại của anh là khi lịch trình bận rộn khiến cậu chẳng còn thời gian để nghĩ, để nhớ. Công ty đối xử bất công với cậu, không có gia đình ở bên, những người bạn người em cũng ở một khoảng trời khác, thứ còn níu giữ cậu tiếp tục làm một nghệ sĩ ít danh tiếng chỉ có anh, chỉ cần anh còn tồn tại, chỉ cần anh vẫn ở đó, cậu cũng sẽ ở lại đến cùng. 

Mình chia tay đi.

Hỏng rồi, cậu nhận được tin nhắn lúc đang vẽ dở bức tranh bằng màu nước, bức tranh hỏng mất rồi Johnny ơi, em phải làm sao với nó đây. 

Ten là người như vậy, cứ nhẹ nhàng, cứ mãi dịu dàng, đến mức mà sự đau khổ cậu ấy thể hiện ra cũng lặng lẽ. Ten khóc nhưng không ra tiếng, chiếc bút vẽ vẫn di chuyển trên nền giấy đã loang lổ. Cậu không trả lời anh, cậu biết anh cũng mệt rồi, lần cuối cùng anh và cậu gặp nhau là ở buổi photoshoot cuối cùng cho album Universe, nhìn anh cậu đau lòng xiết bao, anh nhìn cậu nhưng đó không phải ánh mắt của người đang yêu thương cậu. Nhưng cậu ích kỉ chưa muốn buông anh, vậy mà anh lại chẳng muốn giữ cậu nữa. 

Anh thấy mình khó mà tiếp tục được nữa.

Anh vẫn đang nhắn tiếp. 

Ten nhớ hồi còn là thực tập sinh, anh và cậu tiết kiệm từng xu chỉ mong rằng cuộc sống sau này của cả hai có thể dễ thở hơn, thoải mái hơn. Ấy vậy mà, anh mua cho cậu một cậu một cốc cà phê mà chỉ dám uống thử một chút, anh mặc áo cộc còn cậu khoác áo lông của anh giữa cái thời tiết âm 3 độ mà anh vẫn hỏi cậu là còn lạnh không. 

Xa em mỗi ngày khiến anh nhận ra mình không thể tiếp tục sống như thế này được nữa. 

Ten đặt bút vẽ xuống, chạy vào phòng ngủ điên cuồng xếp quần áo vào vali, chỉ lần này thôi cậu muốn được lao vào vòng tay anh. Cậu lại nhìn thấy chiếc áo lông của anh cậu mang theo sang Trung vì cậu muốn có cảm giác như anh vẫn ở đây. Vẫn còn nhớ lần cậu quay video làm bánh với Mark và anh, cái bánh nó cứng như khúc đá, nhưng khi offcam anh đã ăn hết. Mark từng bảo cậu là: "Không phải người con trai nào cũng ăn được cái bánh đó đâu." 

Em không thấy mệt mỏi sao.

Em nhớ anh. Cậu rất muốn nói ra câu đấy khi Kun facetime để cho cậu xem Johnny chơi với Louis và Leon, anh nói anh không được chăm chủ của chúng thì anh đành phải chăm chúng thôi. Lần trước có fancall các bạn hỏi anh bao giờ có vlog riêng với cậu, tối đó anh nhắn khoe ngay: "Nè bao giờ em về thế để anh book lịch quay luôn?". Ten luôn muốn cùng anh thu âm một bài tình ca lãng mạn để họ có thể phát trong đám cưới của mình. Và Johnny cũng có chung ý nghĩ. 

Có những tháng ngày anh không biết có phải mình đang yêu nhau thật không nữa. 

Yêu nhau ắt có giận dỗi, người ta bảo đó là gia vị trong một mối quan hệ. Nhưng Johnny luôn nhường nhịn Ten, thế nên Xiaojun bực lắm vì Hendery có bao giờ nhường đâu, nhưng Xiaojun chống chế đó là do Johnny không thèm chấp. Không có giận dỗi, không có cãi vã nhưng sao hai trái tim vẫn luôn hừng hực thứ tình cảm mang tên tình yêu. Cậu buồn ngủ ở sân bay thì đã có vai của anh, cậu kể câu chuyện không ai cười thì đã có anh cười, cậu nói nhớ anh anh cũng sẽ nói nhớ cậu, mỗi đêm trước khi đi ngủ người cuối cùng cậu nhắn là anh, mỗi sáng thức dậy tin nhắn đầu tiên cậu nhận được đầu tiên là của anh. 

Anh đã đắn đo rất nhiều lần rồi. 

Ten run rẩy đặt vé máy bay, sớm nhất sáng mai đã hết chuyến mất rồi. Ten khóc thành tiếng rồi, cảm giác nhói trong lòng này là gì đây, cảm giác như vũ trụ đang chuyển động theo một hướng khác như thế này là gì đây. Lần trước anh và nhóm được giải Daesang, anh gọi cậu vừa nói vừa khóc: "Anh làm được rồi Ten ơi, anh và nhóm làm được rồi." Cậu vui cho anh, đúng vậy, dù đi trên đường sau này không ai nhận ra cậu, dù cậu có mờ nhạt trong cuộc sống này, chỉ cần anh người đang toả sáng có thể thấy cậu là được. 

Anh không biết liệu em có cùng chung suy nghĩ với anh không.

Quần áo đã xếp xong nhưng không có vé máy bay để về. Cậu muốn mua vé một chiều, vì cậu sẽ không quay lại đây nữa. 

Anh từng bảo cậu là yêu xa không khó lắm đâu. Đấy là khi cậu nhận được thông báo từ phía SM rằng WayV sẽ hoạt động chủ yếu ở Trung. Cậu cũng ngây thơ tin vào lời anh nói, vì cậu nào đã có trải nghiệm như thế này bao giờ. 

Khoảnh khắc cậu chạy về phía Johnny trong concert của SM phủ sóng trên twitter và tiktok năm ấy bỗng nhiên viral trở lại dạo gần đây. Ten không ngờ là cảm xúc của mình lại bộc lộ hết trên mặt như vậy.

Vậy nên là, Ten à, anh xin lỗi.

Ten bấm gọi anh, nhưng anh không nghe máy, tiếng tút tút báo hiệu anh vẫn đang mở máy cớ sao anh lại không chấp nhận cuộc gọi của cậu. Ten nhớ anh, nhớ cách anh xoa đầu cậu, nhớ bức ảnh anh chụp cậu khi mới ra mắt được ít lâu, nhớ ảnh cậu chụp anh, nhớ anh khen bức ảnh cậu cosplay Alice, nhớ lúc anh với cậu vật tay cậu lắc đầu nguầy nguậy không muốn thua, hai đứa cứ cười với nhau thật đơn giản. Ước gì những khoảnh khắc như vậy cứ kéo dài mãi. Ước gì cuộc tình của chúng ta cứ kéo dài mãi nhẹ nhàng, uyển chuyển như vậy. 

Cốc, cốc. 

Ten lau nước mắt và ném điện thoại lên giường, đi ra mở cửa.

"Anh xin lỗi vì không tiếp tục làm người yêu em được nữa. Nhưng em có muốn bắt đầu cuộc sống gia đình với anh không?" 

Johnny đứng đó với một bó hoa, anh không quỳ được vì chân đang chấn thương sau buổi biểu diễn tuần trước. 

"Vậy yêu xa có khó không anh Ten?"

"Khó. Rất khó. Nhưng sẽ ổn thôi." 

But we were something, don't you think so?
Roaring 20s, tossing pennies in the pool
And if my wishes came true
It would've been you
In my defense, I have none
For never leaving well enough alone
But it would've been fun
If you would've been the one

We were something, don't you think so?
Rosé flowing with your chosen family
And it would've been sweet
If it could've been me
In my defense, I have none
For digging up the grave another time
But it would've been fun
If you would've been the one

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top