Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Anh Không Ghen !

Vương Tuấn Khải gần đây rất lạ, mọi người có thể không nhìn ra nhưng Vương Nguyên làm sao có thể không nhận ra được. Khuôn mặt luôn rơi vào trạng thái ngẩn ngơ, đến khi hỏi thì lại bảo không có chuyện gì.

Hơn nữa còn vô cùng tích cực giúp cậu mọi việc. Xách đồ giùm, kêu đồ ăn giùm, che ô giùm…Bình thường hay chê cậu lười biếng bừa bãi, thế nhưng lần này đi chơi lại không kêu ca gì, yên lặng gấp đồ giùm cậu. Còn nhặt vớ và quần nhỏ cậu vứt lung tung trong phòng xếp vào một góc.

Vương Tuấn Khải gần đây còn có vẻ đặc biệt bất an, luôn đi sát cậu không rời nửa bước. Đi bộ trên đường khuỷu tay sẽ phải chạm vào cậu một chút. Ngồi cạnh cũng sẽ phải lấy chân đụng đụng một chút.

Bình thường anh ấy cũng có thói quen đụng chạm, nhưng không liên tục thế này. Cứ như đang sợ nếu không đụng thì cậu sẽ bay mất ấy, lúc nào cũng phải đụng một chút, chạm một chút để chắc rằng cậu vẫn ở bên cạnh.

Vương Nguyên lấy làm lạ nhưng gặng hỏi mãi không được, đành phải nhẫn nại để ý xem rốt cuộc gần đây đại ca làm sao vậy.

Một hôm N
Vương Nguyên đi tắm, Thiên Tỉ thì ra ngoài chơi cùng bọn Chí Hoành, chỉ có một mình Vương Tuấn Khải trong phòng. Anh ấy ôm điện thoại nằm trên giường, vô cùng tập trung xem cái gì đó, nhập tâm đến mức cậu tắm xong đi ra lúc nào cũng không biết.

Vương Nguyên vừa ra khỏi nhà tắm đã nhìn thấy đôi mắt thẫn thờ mấy ngày qua của Vương Tuấn Khải đang dán vào màn hình điện thoại. Cậu khẽ nhíu mày, liệu có phải cái anh ấy đang xem là nguyên do bất thường mấy ngày nay không.

Không nghĩ ngợi gì nhiều, Vương Nguyên rón rén bước lại gần Vương Tuấn Khải, tính nhìn xem rốt cuộc anh ấy đang xem cái gì. Trên màn hình điện thoại là đoạn video mà đài Hồ Nam đưa tin về nhóm sau 3 năm debut, vừa hay chiếu đúng đoạn Vương Nguyên cầm ô kéo tay bạn học. Vương Nguyên nhìn thấy liền thở hắt ra một hơi, cái người này gần đây lạ lùng không phải vì ghen đấy chứ, làm mình lo lắng mãi.( =ω= )

Vương Tuấn Khải nghe thấy tiếng thở bên tai thì giật mình vội vàng giấu điện thoại đi, sau đó cố gắng làm bộ không có chuyện gì cả, nhưng mặt đều đã đỏ lên rồi. Vương Nguyên ngồi xuống giường, nhìn khuôn mặt đỏ ửng của Vương Tuấn Khải mà bật cười, anh ấy hay giả bộ cool ngầu thực ra nhìn dễ thương muốn chết (nếu không muốn nói là mặt thộn muốn chết ╮(╯_╰)╭).

Vương Tuấn Khải nhìn thấy bảo bối nhà mình lại nhìn mình rồi cười ngọt ngào với mình như vậy, đầu tiên ngẩn ra nhìn một chút, sau đó lấy lại bình tĩnh, “khụ” một tiếng rồi nói:

- "Rình mò người khác như vậy là không tốt!"

- " Em không rình mò, rõ ràng là đường đường chính chính đi vào, vì anh mải mê quá nên không để ý thôi!"

- " Ít ra em cũng phải lên tiếng chứ …"

- "Em lên tiếng thì anh sẽ giấu điện thoại ngay chứ gì. Nếu không bắt quả tang anh xem video này làm sao em biết vì cớ gì gần đây anh lại lạ như vậy!"

- "Anh đâu có gì lạ??"

- " Vương Tuấn Khải đừng có chối, anh đang ghen chứ gì. Nhìn anh thẫn thờ xem clip là em biết rồi. Đó là bạn thân của em mà, anh cũng có bạn thân còn gì…"

- " Anh không ghen!!"

- "…đừng có ghen vớ vẩn như vậy, em chỉ cùng cậu ấy về nhà thôi…"  – Vương Nguyên vẫn đang thao thao bất tuyệt.

- "Phải, chỉ cùng cậu ấy về nhà, cùng cậu ấy đi xem phim, cùng cậu ấy dạo phố, cùng cậu ấy đi mua đồ. Chỉ làm từng đấy việc thôi đúng không??" – Vương Tuấn Khải bỗng nhiên nói lớn một chút cắt ngang Vương Nguyên

- " … " Đệch, lại còn nói không ghen (¬_¬)
___
Nói qua nói lại được mấy câu, cả hai đột nhiên lâm vào trầm mặc. Vương Nguyên có cảm giác như  đang bị bạn trai của mình bắt gian, mặt đều đỏ hồng, hay tay khẽ vặn gấu áo, xấu hổ không biết nói gì.

Vương Tuấn Khải mặt cũng đỏ, một phần chắc do giấm chua bốc lên, một phần bởi vì xấu hổ thừa nhận mình ăn giấm, một phần nữa do nhìn thấy khuôn mặt đỏ ửng của Vương Nguyên.

Cuối cùng vẫn là Vương Tuấn Khải da mặt dày hơn( =ω= ), bình tĩnh lên tiếng trước :

- "Anh không ghen, chỉ bất mãn hộ em thôi. Em níu tay cậu ta muốn đi về cùng mà cậu ta còn làm bộ từ chối. Trời mưa còn để em cầm ô. Đi mua đồ còn để em xách nặng như vậy!"

- "Cậu ấy tốt mà, hôm đó là ngại phóng viên…"

- "Em đừng biện hộ thay người ta. Nếu là anh nhất định sẽ cầm ô cho em, xách đồ cho em, cùng em về nhà mỗi ngày. Nhất định không để em thiệt thòi như vậy!"

- "…" - rõ ràng là ghen mà không chịu nhận...

- "…thế nên anh là người yêu, còn cậu ấy chỉ là bạn thân thôi…– Vương Nguyên mặt đỏ hơn mặt trời, lí nhí nói.

Vương Tuấn Khải nhìn rặng mây hồng trên mặt bảo bối nhà mình, trong lòng vô cùng thỏa mãn. Nếu biết em ấy phản ứng đáng yêu thế này, sẽ nói mấy lời buồn nôn kia sớm hơn một chút. Không cần tự dằn vặt mình vì tên bạn thân chết tiệt lâu như vậy.

Vương Tuấn Khải thỏa mãn rồi, khuôn mặt thẫn thờ (mặt thộn) bỗng chuyển sang chế độ ngả ngớn (mặt hâm), cười cười hướng Vương Nguyên nhào tới. Vương Nguyên không kịp đề phòng liền bị Vương Tuấn Khải đẩy ngã, môi xinh cứ thế rơi vào tay giặc.

Vương Tuấn Khải dùng răng khểnh cắn cắn môi nhỏ. Vương Nguyên bị cắn có chút ngứa, vô thức vươn đầu lưỡi liếm môi, liền ngay lập tức bị Vương Tuấn Khải bắt lấy. Đầu lưỡi Vương Tuấn Khải bắt lấy đầu lưỡi Vương Nguyên, cuộn lấy hôn duyệt, quấn quít. Khoang miệng Vương Nguyên bị Vương Tuấn Khải khuấy đảo, hôn đến tê dại, chân răng cũng bị liếm đến run rẩy.

Đầu lưỡi Vương Nguyên mềm mại không xương, hôn một miếng giống như vuốt mèo dụi nhẹ qua tim, vô cùng ngứa ngáy, càng hôn càng ngứa ngáy, muốn ngừng mà không được.

Vương Tuấn Khải cứ thế mải miết hôn, thẳng đến khi cả hai đều hít thở không thông mới chịu buông ra. Buông rồi vẫn còn muốn hôn nữa. Kết quả là, nhịp thở vừa mới ổn định một chút lại cúi xuống hôn. Vương Nguyên vẫn còn đang điều hòa nhịp thở, thấy vậy liền nhanh miệng hô " dừng " sau đó hổn hển nói :

- "…vậy anh đừng...lạ lùng…như vậy nữa….ý là đừng…ghen nữa…a.. "

- "Anh không ghen ! Anh chỉ bất mãn giùm em thôi, anh đối với em nhất định tốt hơn cậu ta" (Bớt xạo (¬_¬) )

Vương Tuấn Khải nói xong, chẳng để Vương Nguyên nói thêm lời nào nữa. Cúi xuống bắt lấy đôi môi vẫn còn đang hé mở vì thở dốc. Đầu lưỡi quấn lấy đầu lưỡi Vương Nguyên cứ thế triền miên trong mật ngọt.
______
#Nhyy
- Hôn quài luôn á (¬_¬)!

Cầu cmt, cầu vote( =ω= )⭐

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

Tags: