Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

LỠ DUYÊN

Nàng là công chúa duy nhất của nước Âu Lạc,Mị Châu, người có mỹ mạo và tài năng xuất chúng, được nhân dân hết mực yêu quý.

Hắn là con của giặc ngoài, Trọng Thủy, người đem lòng muốn chiếm đóng nước nàng.

Vận mệnh trớ trêu, cha chàng thất bại khi muốn chiếm lĩnh nước nàng. Vì lý do cầu hòa, cuộc hôn nhân của nàng và chàng là điều không thể tránh khỏi. Vốn dĩ trong cuộc hôn nhân này không nên có tình yêu bởi đây chỉ là một cuộc hôn nhân chính trị. Nhưng ông trời trêu ngươi,  nàng đem lòng yêu chàng ta, một tình yêu không đáng có.
Nàng vì mụ mị  đã trót đem báo vật quốc gia – nỏ thần đem cho hắn xem, liền bị đánh tráo

Trọng Thủy vì lợi ích đất nước, đem nàng lừa gạt để lấy nỏ thần. Chàng ta vốn dĩ không yêu nàng, hòng chỉ muốn chiếm đất nước đang phồn thịnh kia ..Miếng mồi ngon không thể bỏ lỡ

Nàng vì yêu mà đánh đổi hết tất cả, thậm chí vận mệnh quốc gia, đánh đổi danh dự của bản thân. Nàng luôn hỏi hắn: “Chàng có yêu ta không??”. Hắn trả lời " Có ", gương mặt vẫn không tí cảm xúc ..luôn tìm cách trốn tránh

Cô công chúa cao quý biết rõ sự thật, rằng chàng ta không yêu mình , nhưng nàng ngày đêm vẫn trông mong rẳng hắn sẽ có chút động tâm nào với mình  . Trái tim của người sắt đá đến như thế , vì cớ gì mà nàng vẫn chưa từ bỏ ?

Nhưng ai có thể biết trước được tương lai?? Chuyện gì đến rồi cũng phải đến.

“ Thê tử”, lần đầu tiên hắn gọi nàng một tiếng thê tử, nàng vạn phần vui mừng  “  Thê tử , ta nay vì vận nước mà phải trở về . Nàng ở lại nhớ bảo trọng sức khỏe . Sau đó,ta lại trở về tìm nàng."  Mị Châu cứ ngỡ là mơ , rốt cuộc , người cũng đã động lòng rồi sao ? Nhưng nó lại là câu từ biệt . Phận vợ chồng , nghe lời nói của chàng , lòng nàng như nhói đi ..Nhưng đó biết đâu lại là cơ hội để chúng ta bắt đầu lại

" Tướng công , việc lớn của chàng . Thiếp vốn dĩ không hề quản được. Nay chàng đi xa , lòng thiếp đau đau đớn vô cùng . Chỉ mong chàng ở nơi xa luôn nhớ đến thiếp . Nhớ rằng luôn có một người luôn chờ đợi  chàng trở về " Mị Châu khẽ lau nước mắt

Nghe đến đây , lòng Trọng Thủy liền chùn lại , chàng cũng thấy nhói ở tim .  Bấy lâu nay , tuy ở cùng một nhà nhưng vẫn thật xa lạ . Nay nói lời từ biệt lại đau lòng đến khó tả

" Thiếp có một chiếc áo lông ngỗng , luôn mang theo bên người . Mai này nếu chúng ta không may lạc nhau trên trần gian rộng lớn .Thiếp sẽ rắc lông ngỗng để làm tín hiệu cho chàng .Chỉ mong ..chàng vẫn  bình yên"

Trọng Thủy ngậm ngùi đem những lời của nàng khắt sâu vào tim . Thời gian qua , là nàng đã trao thân cho nhầm người
.
Thời gian thấm thoát trôi qua . Trọng Thủy đã lấy được nỏ thần, cha hắn nhanh chóng đem quân sang nước nàng, vì trong phút mất cảnh giác. Lại còn thêm ỷ lại vì có nỏ thần trong tay , An Dương Vương đã mắc phải một sai lầm lớn . Thế giặc mạnh lại đông khiến Thành cổ Loa phút chốc đã không trụ được . Binh lính đa phần đều bị giặc giết . An Dương Vương liền thúc ngựa đưa mình và con gái là nàng thoát thân

Đến bờ biển, An Dương Vương hét lớn gọi Rùa Vàng .Biết được sự thật rằng nàng là kẻ phản quốc, là người đã đẩy chính nước  Âu Lạc vào viễn cảnh vạn kiếp bất phục.

Ông nhìn đứa con gái mà mình rất mực yêu thương . Đứng trước rùa thần , những lời của thần càng khiến ông đau xót bội phần . Nhưng vì an nguy của đất nước , cũng không thể vì chuyện gia đình mà phải trì hoãn , thần rùa bên cạnh , dán ánh mắt nguyền rủa lên người con gái của ông . Lòng ông đau như cắt , thế giặc mạnh ..lại sắp đuổi đến nơi , nó không cho phép ông có thời gian lưu luyến nơi này .

" Phía sau là địch " Câu nói đó ám ảnh ông , An Dương Vương  không nghĩ ngợi gì thêm . Nén cơn đau mà mà tuốt gương chém đầu con gái ..Khi máu đã thấm đã cát trắng , Ông mớ dứt tình mà theo Rùa Vàng trở về biển .

Vì để làm tròn chữ “trung” , chữ “trách ”, vì gánh nặng trên vai đối với thần dân nước  Âu Lạc, vì lòng trung hiếu, tận tâm với nước nhà, vì người dân, vì cơ đồ  đất nước sau này, kẻ PHẢN QUỐC phải bị trừng phạt.Tự tay giết chính con gái của mình, cảm giác đau đớn ra sao??

Phần Mị Châu, nàng thực sự đã rất khổ tâm , trở thành kẻ phản quốc, bị người đời sau khinh khi, vì tình yêu mà đánh đổi tất cả, thần dân từng rất yêu quý nàng nay đã quay sang sang làn trách , nguyền rủa.

Hậu nhân đời sau của người  Âu Việt coi nàng như một vết nhơ. Bị chính cha ruột giết chết, người đã từng rất yêu thương, hy sinh mọi thứ cho nàng.

Còn tình yêu của nàng thì sao? Trọng Thủy đã lừa nàng, hắn vốn dĩ chỉ muốn lấy nàng làm bàn đạp để chiếm nước của, để diệt trừ hậu hoạn hắn không ngại triệt để lợi dụng nàng. Cuối cùng, công chúa như nàng có được những gì?? Tình yêu?? Giang sơn??

Mị Châu nàng một đời làm công chúa cao cao tại thượng, chỉ vì đặt tình yêu lên đầu mà khiến nhân dân coi thường, người đời khinh khi…

Mị Châu nàng đã thua cược, thua trong ván cược tình yêu, nàng cược rằng hắn sẽ yêu nàng, hắn sẽ đời đời kiếp kiếp yêu nàng. Nàng cược cả sự tin tưởng của nàng, nàng tin rằng hắn sẽ vì tình yêu mà nàng dành cho hắn mà thay đổi…Nhưng nàng thua rồi, thua hoàn toàn.

Trọng Thủy khi tìm đến tín hiệu mà nàng đã để lại  . Xác nàng nằm đó, hắn như chết lặng. Thân ảnh người con gái mỏng manh, bé nhỏ nằm quanh hiu nơi đó. Nàng rất đẹp, hắn không thể không thừa nhận nàng là nữ nhân đẹp nhất mà hắn từng gặp qua . Nàng vẫn kiêu sa, kiều diễm như lần đầu hắn thấy nàng trong giá y đỏ thẫm. Hắn bước nhanh lại nàng, ôm chặt lấy thân

Công chúa Mị Châu đã chết, chết đi với một trái tim vụn vỡ, nàng khép chặt đôi mi. Tim hắn như ngừng đập, mọi kí ức về nàng chợt ùa về, từng lời nói, từng cử chỉ của nàng hiện lên. Như con dao khứa từng nhát vào tim hắn. Đau. Thật đau. Thật nhói. Nàng vẫn hay cười đùa với hắn, nàng vẫn hay tâm tình với hắn lúc hắn mệt mỏi.

“Tướng công, ta rất muốn cùng chàng ngao du thiên hạ, chàng sẽ đi với ta chứ?”

“Tướng công à, ta muốn hái vạn vì sao trên trời!!!”

“ Tướng công à, chàng đừng làm việc nhiều quá, hảo hảo nghỉ ngơi đi”

“ Tướng công à, ta đã pha trà cho chàng đấy, chàng hãy uống đi”

Tướng công à…. Tướng công à..

Từng lời nói trước đây của nàng hiện rõ trong đầu Trọng Thủy . Không lẽ hắn đã yêu nàng rồi sao?? Thật khó để tưởng tượng ra cuộc sống của chàng  sẽ thế nào nếu không có nàng bên cạnh.

Từng có một người nói với chàng ta một câu

“ Những người sống lâu trong bóng tối, rất sợ hãi với việc tiếp xúc ánh sáng, nhưng một khi đã chạm được tới ánh sáng rồi thì lại càng tham lam muốn níu giữ ánh sáng ấy, sự ấm áp ấy mãi mãi”.

Nàng đã từng là ánh sáng của đời hắn, nhưng ánh sáng ấy đã sớm vụt tắt , mãi mãi không thể thể chói lóa thêm làn nữa

“Nếu nàng muốn ngao du thiên hạ, được, ta đi cùng nàng" 

Trọng Thủy đem nàng về, chôn cất nàng thật cẩn thận. Ngày ngày,hắn đều ra ngồi cạnh mộ nàng, vkể cho nàng nghe về những chuyện hôm nay xảy ra, chuyện hắn đã uống được một loại trà mà nàng từng rất thích, hay gặp một con mèo ba tư rất xinh đẹp, hầm nghĩ nếu nàng thấy nó nhất định sẽ rất thích

Trọng Thủyvcứ nói mãi , bóng lưng hắn thê lương chờ đợi cố nhân, chờ đợi một người trong vô vọng .

Tâm trí chàng ta vẫn mãi nghĩ về nàng, nghĩ về những ngày mà nàng còn ở bên cạnh , Trọng Thủy  vẫn luôn bị bủa vây bởi những hình ảnh về nàng. Vẫn ngỡ như nàng vẫn còn sống, vẫn còn ở đó .

Rồi đến một ngày , Trọng Thủy  đã thấy nàng , nàng đang gọi tên của chàng .. dang đôi tay mềm mại giữ lấy tay chàng , nhẹ nhàng dạo chơi .. đến giếng, hắn như thấy được nàng trong giếng.

Là Mị Châu , nàng  đang gọi hắn, hắn chìa tay ra, hắn muốn chạm vào nàng, hắn nhớ nàng đến phát điên. Trọng Thủy choàng tay xuống giếng , cất giọng nói xúc động

“ Nàng đừng lo, nàng ko cô đơn đâu, nàng còn có ta, ta sẽ đi với nàng, hãy đợi ta…ta sẽ đến bên nàng…”

Nói rồi , Trọng Thủy vì hình ảnh nhớ nhung bấy lâu nay mà không suy nghĩ . ..lao mình xuống giếng sâu .

Ngày đó , nàng ấy đã vì người mà đánh đổi thanh xuân . Kết hôn với một người chưa từng quen biết , lẽ cuộc hôn nhân này là do sắp đặt . Nàng vốn thiệt thòi , đời người con gái của nàng may sao vẫn không tẻ nhạt vì đã có chàng bên cạnh . Nàng đã yêu , là yêu đến say đắm . Mọi người đều có quyền được yêu , nhưng tại sao Mị Châu nàng lại không thể . Cũng vì chữ yêu , mà nàng lại bị người khác nguyền rủa đến thế ? Rốt cuộc ..là sao vậy ? Là vì chữ "trung .".thật lớn

Chiến tranh , đổ nát , chém giết ..hàng loạt những thứ kinh khủng bủa vây cuộc đời nàng . Tướng công lừa dối , gian xảo không chút xót thương . Nàng đi rồi , mang theo trái tim vỡ ra từng mảnh . Nàng khép chặt đôi mi , khép chặt luôn tấm lòng chung thủy của mình ... Sẽ không mở cửa cho bất cứ người nào khác ..ngoài chàng

Trọng Thủy cũng vì nhớ nhung mà đã gieo mình xuống giếng sâu . Sẽ lại đi tìm nàng , nhưng liệu nàng còn để lại tín hiệu cho chàng không ..như cái cách mà nàng rứt lông ngỗng để chờ chàng ? Sẽ không , không bao giờ . Vì nàng hận chàng đến tận xương tủy , dù vô tình cũng không muốn gặp lại ..Thử hỏi , nàng có chờ chàng không ?

" Thê tử , ta hối hận rồi ..Nếu có kiếp sau , thì xin nàng ..Tướng công của nàng , lại là ta có được hay không ?"

__

End

Follow Bạn Hói để đọc thêm nhiều truyện từ chất xám của mẻ

User : I'm Hói

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top