Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

"XIN LỖI VÀ CẢM ƠN"

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Anh ơi, hôm nay em thấy anh không được vui....anh buồn chuyện gì sao?"

Định sẽ nhắn tin hỏi anh như thế nhưng rồi nhận ra...mình đâu có tư cách gì chứ. Em là người nói chia tay, em là người từ chối hết sự quan tâm của anh, dập tắt hết hi vọng của anh thì lấy đâu ra tư cách chứ...Tự cười trừ rồi xóa hết những dòng tin nhắn đó, tắt máy và rồi lại nằm ườn lên chiếc giường nhỏ êm ái đó mà nước mắt lại rơi...

Cho em khóc thêm hôm nay nữa thôi rồi em sẽ lại xuất hiện trước mắt anh là một cô gái mạnh mẽ, vui tính

...dù biết bản thân thực sự yếu đuối lắm...

Chỉ hôm nay nữa thôi...anh nhé....

Nhẹ nhàng hỏi đám bạn của anh xem tại sao anh buồn như thế. ..anh biết bọn nó trả lời thế nào không?..

" Tại mày đấy còn hỏi"..

Tại em sao? Em lại làm sai sao? Ừm,em biết mà...em luôn là người sai, em sai trong mọi hoàn cảnh, mọi chuyện chứ không phải chỉ có chuyện này em mới sai đâu. Ai nhìn vào em và anh cũng nghĩ chúng mình là một đôi đẹp nhất khi chưa một lần cãi nhau, chưa một lần giận dỗi nhau....nhưng mà chúng ta lại chưa hiểu nhau một cách chính chắn....nên mới dẫn đến kết quả buồn bã này

Mạnh miệng nói là muốn dừng lại, nói anh đừng lo cho em nữa nhưng chúng ta lại cùng chơi chung một đám bạn, cùng học, cùng tiếp xúc chung một lớp... Vậy thì anh nghĩ em từ bỏ anh thế nào đây? Anh và em đều biết là không thể...nhưng đều cố chấp làm đấy thôi.  Nói là chia tay nhưng trái tim này vẫn nhốn nha nhốn nháo mỗi lần anh làm một việc gì đó cho em dù là nhỏ nhất...Anh nói em phải làm sao? Nói chia tay để anh đi...nhưng ai ngờ là anh cũng mang trái tim em đi mất tiêu luôn rồi...anh có biết điều đó không? Nhiều khi anh nghe, thấy như vậy đấy nhưng không phải vậy đâu...em nói thật đấy..không nói dối anh nữa đâu

"Không, chờ đã, thế nghĩa là 

Từ nay ta chẳng thể thấy nhau nữa sao 

Sự tồn tại gần gũi nhất trên thế giới này 

Anh và em sao 

Khoan đã anh, tức là 

Ta sẽ chẳng thể gặp nhau trong thời gian tới 

Em chẳng thể mỉm cười nếu thiếu vắng anh

 Anh biết mà"                   
    {So, It Ends? - Heize}

*Ting...Ting*
 
Lại tiếng báo tin nhắn quen thuộc ấy, chẳng cần nhìn cũng biết được rằng ai vừa mới nhắn gửi tâm tư nhưng mà...em đang giả vờ bận mất rồi nên anh sẽ lại chẳng có câu trả lời. Bận hả? Ừm, em bận lắm đấy.  Bận tránh anh để trái tim này không nhảy nhót, bận để không phải làm phiền anh, bận để tâm trí này không nhớ anh nữa... Em bận lắm đấy...nên đừng nhắn tin hay gọi điện nữa..anh sẽ chẳng có hồi âm như anh mong muốn đâu. Mình có thể trò chuyện như một người bạn có được không? Như lúc trước vậy...như cách đây 1 năm trước mà anh vẫn làm ấy...

Em còn nhớ...ngày hôm em nói lời chia tay em đau đến nhường nào. Anh à, anh có biết dù có tắt máy..mạnh mẽ nói anh đi ngủ đi nhưng em vẫn khóc thật nhiều không? Khóc đến khi mệt quá mới tự thiếp đi.... Em chỉ vừa khóc có vài tiếng...mà mắt lại sưng rồi, thế thì anh nhìn vào lại nghĩ em yếu đuối mất. Vừa khóc vừa nhắn tin, cố nhắn tin tỏ ra mình rất ổn nhưng...vỏ bọc của em bị anh phát hiện mất rồi, ai biểu anh hiểu em quá cơ...ai biểu em lúc nào cũng lộ hết bản chất của mình ra cho anh thấy rằng em là một con người khó chiều, tính thì dễ khóc nhưng lại cố tỏ ra mạnh mẽ, hay suy nghĩ bậy bạ, còn cộc cằn nữa chứ. Vậy mà anh lại chịu được...anh nhịn được tất, anh chưa bao giờ nổi giận với em, rõ ràng là em sai rành rành ra đó nhưng anh lại xin lỗi, tại sao vậy chứ? Nhiều lúc em muốn hỏi...anh có mệt không? Anh có thấy em làm phiền anh không?..Nhưng mà đến lúc này thì em biết câu trả lời rồi...Anh sẽ trả lời là..."Không"...

Mặc dù vậy, sáng mai em vẫn đến gặp mọi người, gặp anh với gương mặt vui vẻ nhất..suýt nữa thì em khóc khi gặp anh, suýt nữa thì khóc vì cái dáng vẻ vô tâm lạ lẫm đó của anh,suýt nữa thì khóc vì biết nụ cười của anh là cả một bầu trời cố gắng để tỏ ra anh rất ổn khi không có em nhưng rồi em đã làm được khi nặn ra nụ cười méo mó đó...Anh thấy em..có giỏi không???...

Anh dành thời gian để chuẩn bị mọi thứ cho em...nhưng anh đã thất vọng đến nhường nào khi em từ chối món quà đó và nói anh đừng tặng quà nữa...vì em cảm thấy anh đã làm quá nhiều thứ cho em rồi...đừng cố nữa...anh từ bỏ đi. Hãy sử dụng thời gian đó cho việc khác, cho người khác..được không? Anh à, mọi thứ đối với em rắc rối lắm..đừng để bản thân bị dính vào việc của em nữa mà..Anh sẽ mệt lắm. Em biết anh muốn cho em mọi điều tốt nhất nhưng mà em lại không phải người tốt nhất nên là...đừng gắng nữa...anh mệt rồi

Em cảm thấy anh ở với em chưa bao giờ vui như cô gái trước, anh chưa bao giờ được nói hết lòng của mình ra vì anh sợ em lo lắng..nhưng tại sao người trước anh lại làm như vậy? Mang tiếng là người yêu của anh nhưng em lại chẳng biết gì về anh cả, anh buồn em không biết, anh ghen cũng chỉ đứng từ xa nhìn, anh khóc em cũng chưa từng được thấy và hỏi câu "Tại sao?"...nếu đám tụi nó không nói thì bao giờ em mới biết đây? Anh chỉ nói với đám bạn của tụi anh nhưng anh đâu nhớ rằng em từng là một người để anh tâm sự đâu..Anh chỉ giữ cho bản thân mình mà thôi, có một người yêu như em cũng chẳng được gì đâu...nên hãy cứ để em nói những câu vô tình đó đi, cứ để anh suy nghĩ em là một người thật vô tình đi, để mọi người trách em mà tìm một người khác tốt hơn đi, một người làm anh vui...một người đủ khiến anh tin tưởng mà chia sẽ...Tin em đi...Anh cần một người tốt hơn em. Em hứa là em sẽ chúc phúc mà, sẽ không khóc đâu..

"Em không tốt, em xấu xa 

Em tệ hại, tồi tệ hơn anh trăm ngàn lần 

Anh đã khổ sở, đã đau đớn hơn em rất nhiều phải không ?

Cho tới giờ phút này em mới hiểu được 

Dù anh đã biết trước được rằng 

Lí do đẩy anh ra khỏi cuộc đời em 

 Sẽ khiến anh đau đớn nhường nào..."              {Didn't know me -Heize}

Anh à, em biết bản thân mình là một người con gái khó hiểu khi nói một đằng lại làm một nẻo. Nói chia tay nhưng tim lại đau, nước mắt lại chảy. Nói anh hay nhắn tin như một người BẠN nhưng lại buồn bã khi anh bắt đầu nói những câu vô tình đấy. Nói anh đừng quan tâm nữa vì sẽ làm phiền anh và em nhưng anh chỉ vô tâm một chút thì trái tim này đã rơi xuống vực thẳm rồi. Nói anh hãy đi tìm người khác tốt hơn nhưng anh chỉ vừa nói chuyện em đã ghen mà liếc nhìn, chỉ có điều em chọn cách im lặng. Bản chất yếu đuối như thủy tinh thế mà lại chọn một chiếc áo giáp mạnh mẽ bọc ngoài cơ thể để thể hiện rằng bản thân rất ổn. Em đúng là một  cô công chúa quá khó hiểu và khó chiều đúng không anh???

Người em yêu à, từ nay người đồng hành trên những con đường tiếp theo với tư cách là "người yêu" chắc sẽ không phải là em nữa đâu...nhưng với tư cách là bạn em nghĩ em làm được...em sẽ cố gắng hết sức có thể..

Cảm ơn anh vì những hi sinh, những lần nhường nhịn em, cảm ơn vì anh đã đến để thêm một phần trong tuổi xanh xuân của em và em cũng xin lỗi vì tất cả..xin lỗi vì chưa làm gì được cho anh đã rời anh đi rồi...chưa nói cho anh lý do thực sự tại sao em chia tay anh đã phũ phàng quay mặt nhưng mà nếu anh đọc được những suy nghĩ ngắn ngủi này thì...cho em nói rằng: "Em yêu anh nhiều lắm!! Cảm ơn và xin lỗi - người em yêu"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top