Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Part 2

Ngày cá tháng tư vui vẻ.

_______________________________________

Từ ngày biết được Nam Joo ở cùng một chung cư với mình sáng nào Ha Young cũng mang một phần bữa ăn sáng cho chị. Lúc đầu Nam Joo cũng không muốn cô ngày nào cũng vất vả như thế nhưng lâu ngày đó lại trở thành thói quen rồi. Ngày mà Ha Young không mang đồ ăn tới thì Nam Joo cảm thấy có chút mất mát.

Hiện tại Ha Young và Nam Joo đã quen nhau được gần nửa năm.

Nam Joo rất muốn Ha Young gặp Bo Mi một lần bởi Bo Mi như người nhà của cô. Có được sự đồng ý của Bo Mi thì coi như Ha Young đã được 50% cho lần ra mắt bố mẹ của Nam Joo.

Hôm nay Nam Joo cùng Ha Young có hẹn với Bo Mi ở quán cafe Pink Paradise.

"Chị trông em thấy nào?" Ha Young vừa đi vừa hỏi

"Ừm trông em rất ổn mà." Nam Joo mỉm cười trả lời

"Em thấy lo quá trời luôn ấy."

"Đừng lo lắng quá. Có phải em đi gặp bố mẹ chị đâu. Mới cả em đã từng gặp Bo Mi unnie rồi còn gì." Nam Joo trấn an cô

"Vâng. Em biết rồi."

Bàn tay Ha Young nắm tay Nam Joo chặt hơn. Họ cùng nhau bước về phía trước.

Khi Nam Joo và Ha Young tới quán thì Na Eun nói rằng Bo Mi đang đợi sẵn ở trong phòng. Bởi vì Bo Mi là người nổi tiếng nên Na Eun dành riêng cho Bo Mi một căn phòng đặc biệt để nói chuyện.

Nam Joo bước vào đầu tiên theo sau là Ha Young. Bỗng dưng cô nhìn thấy một người ngồi bên cạnh Bo Mi. Hai người bọn họ đang âu yếm với nhau.

"Cho Rong unnie sao chị lại ở đây?" Ha Young ngạc nhiên hỏi

"Sao chị lại không được ở đây?" Cho Rong mỉm cười nói

"Ơ Ha Youngie quen Cho Rong unnie à?" Lần này là Nam Joo ngạc nhiên.

"Ha Young với Na Eun là em họ của chị."

Cho Rong trả lời vấn đề của Nam Joo. Ha Young bên cạnh gật đầu. Cô cười hì hì.

"Hai đứa ngồi đi. Đừng có đứng mãi như thế." Bo Mi lên tiếng

"Chị gọi đồ uống cho hai đứa rồi đấy. Ngồi xuống đi." Cho Rong nói

Ha Young cùng Nam Joo ngồi xuống cạnh nhau đối diện với Cho Rong và Bo Mi.

"Cho Rong unnie đã biết Ha Young như vậy em thấy cũng thoải mái hơn." Nam Joo nói

Ha Young bên cạnh cảm thấy một chút quái dị từ Bo Mi.

Lúc đầu nghe Nam Joo nói là đi gặp mặt Bo Mi cô có chút lo lắng. Cô không biết Bo Mi nghĩ gì về mình. Nãy trên đường đi cô rất khẩn trương. Cô sợ sẽ không để lại ấn tượng tốt trước mặt Bo Mi. Còn giờ thì cô không biết mình sẽ ra sao khi biết Cho Rong unnie quen người này.

"Hai đứa quen nhau bao lâu rồi?" Chorong hỏi cho lệ bởi Chorong đã từng nghe Bomi nói qua.

"Chúng em quen nhau được gần 6 tháng rồi." Nam Joo hào hứng trả lời

"Chúc mừng hai đứa." Cho Rong khen

"Vậy em có biết trước đây Ha Young như thế nào không?" Bomi nghiêm túc hỏi

"Ừm em từng nghe Na Eun unnie nói em ấy là một tay chơi sát cả trai lẫn gái."

Giật mình khi nghe Nam Joo nói Ha Young ngạc nhiên nhìn. Cô không ngờ Nam Joo biết tới quá khứ của mình.

"Vậy em cảm thấy thế nào?" Bomi tiếp tục

"Chỉ cần giờ em ấy không thế là được."

Khoan đã. Sao Bo Mi unnie có vẻ biết rõ về mình thế nhỉ? Ha Young nghĩ. Cô bắt đầu đổ mồ hôi.

"Em đi về nhà vệ sinh một chút." Ha Young nói

Cô cần tạt nước lạnh lên mặt để làm mình tỉnh táo hơn.

Nói rồi Ha Young bước ra ngoài đi tới nhà vệ sinh. Cho Rong cũng đứng lên nói muốn đi vệ sinh. Cho Rong đi theo Ha Young vào đó.

Trong phòng vệ sinh Cho Rong đứng dựa lưng vào tường nhìn Ha Young.

"Em nói với Nam Joo em làm nghề gì?" Cho Rong bỗng dưng hỏi

"Thợ pha chế đồ uống."

"Em biết con bé ghét nhất cái gì đúng không?" Cho Rong tiếp tục hỏi

Ha Young gật đầu. Cô cũng rất khó chịu trong chuyện này. Cô cũng sợ một ngày chị ấy phát hiện ra. Cô không biết ngày đấy nó sẽ nhưng thế nào. Đau đớn? Đau khổ?

"Em làm gì thì làm nhưng đừng có liên lụy đến Nam Joo." Cho Rong nghiêm túc nhắc nhở

"Em biết rồi." Ha Young nói " Sao Bo Mi unnie biết nhiều về em thế?"

"Tất nhiên."

Sự thật hiển nhiên rằng Bo Mi biết rất nhiều về Ha Young. Tại sao Bo Mi lại không biết chứ?

"Chị Bo Mi là gì của chị?" Ha Young hỏi ngơ

Nghe cô hỏi thế Cho Rong chỉ muốn đạp một phát vào người cô. Và sự thật là Cho Rong đã đá một phát vào mông Ha Young.

"Chị làm gì thế? Đau em."

"Em không thèm nhớ đúng không?"

"..."

"Em ấy là người yêu chị. Em đã gặp Bo Mi rất nhiều lần rồi đấy. Không nhớ à?"

"..." Sao mình không có ấn tượng gì hết trơn? Ha Young thầm nghĩ.

"Nhìn em là biết không nhớ rồi." Cho Rong thở dài

"Đúng rồi. Bảo sao lần trước Bo Mi unnie nhìn thấy em đã cười."

Ha Young cảm thấy vui vẻ vì mới phát hiện ra một điều cực kì hiển nhiên. Cho Rong bên cạnh chỉ biết thở dài. Con bé này rất thông minh mà sao nhiều lúc cực kì ngây ngô như thế. Không biết những người tiếp xúc với nó mà nhìn thấy thì chắc là khó tin lắm đây.

"Gặp Bo Mi unnie như kiểu em ra mắt bố mẹ vậy ấy." Ha Young thành thật nói

"Em nghe Nam Joo nói rồi chứ? Bo Mi chiếm 50% để bố mẹ Nam Joo đồng ý. Vậy nên liệu mà lấy lòng Bo Mi đi."

Trong khi đó ở trong phòng Nam Joo đang hỏi chuyện Bo Mi. Nam Joo trưng ra vẻ mặt phụng phịu với Bo Mi.

"Có phải ngay từ đầu chị đã biết Ha Young là em của Cho Rong unnie đúng không?"

"Ừ. Ke ke..." Bo Mi trả lời

"Sao chị không nói cho em biết?"

"Sao chị phải nói với em? Không biết thì có phải dễ quen nhau hơn không?"

"Chị nói cũng đúng."

Nam Joo gật gù đồng ý. Nếu biết trước đối phương thì có lẽ Nam Joo đã không quen Ha Young.

Đúng lúc này Cho Rong cùng Ha Young đã quay trở lại.

"Hai người ở trong nhà vệ sinh lâu quá đấy."

Bo Mi trách móc hai người. Bo Mi biết họ ở trong nhà vệ sinh nói chuyện gì. Bởi vì Bo Mi quá hiểu Cho Rong.

"Hiện tại chị phải đi có việc rồi.  Còn chuyện của hai đứa thì chị cũng đã biết." Bo Mi thở dài nói "Chị tiếc là không thể nói chuyện với hai đứa lâu thêm tí nữa."

"Nhớ chăm sóc Nam Joo cẩn thận. Chị đi đây." Cho Rong cũng nói

+++++

Ha Young cùng Nam Joo đang dùng bữa trưa tại một quán ăn nhỏ. Hôm nay là ngày kỉ niệm 1 năm quen nhau của hai người.

Ánh mắt Ha Young nhìn chị thật sủng nịch. Nam Joo đang ăn thì cảm giác có người nhìn mình chăm chăm.

"Sao em không ăn đi Youngie."

"Em ăn đây."

Lúc này Nam Joo có điện thoại. Nhận điện thoại xong sắc mặt chị không tốt.

"Có chuyện gì thế?"

"Nhà chị xảy ra chuyện. Chị cần về nhà một chuyến."

"Vậy em đi cùng chị."

Ha Young đứng dậy đi thanh toán rồi cả hai nhau bước ra ngoài bắt một chiếc taxi ngồi lên. Ô tô chạy băng băng trên đường.

Vừa xuống taxi Nam Joo chạy bay vào nhà. Ha Young trả tiền rồi đuổi theo sau. Cô nhìn đồ đạc trong nhà bị ném lung tung.

Nam Joo chạy đến bên đỡ bố mình. Ha Young nhìn thấy không ổn.

Lần này tiêu thật rồi. Nhưng mà không sao giúp được Nam Joo unnie thì mình cũng thoải mái. Ha Young nghĩ.

"Cái người làm gì thế?" Nam Joo hét lên

"Bố cô vay tiền đến kì hạn vẫn chưa trả được tiền nên chúng tôi đến đòi tiền." Tên cầm đầu chỗ này nhếch mép nói

"Vậy tôi xin các anh hãy cho chúng tôi thêm ít thời gian. Chúng tôi sẽ trả đủ tiền cho các anh." Nam Joo nói

Bố Nam Joo đã nợ tiền quá hạn hơn 1 tháng nay rồi. Nếu trong hôm nay không mang được tiền về thì bọn này không sống nổi. Dù sao thì hôm nay cũng phải đòi được tiền. Bởi vì thế mà bọn này không thèm đếm xỉa đến lời Nam Joo nói mà định tiến lên để đánh người.

"Dừng tay."

Bọn chúng quay ra nhìn thấy Ha Young đang đứng ở cửa ra vào. Trông cô lúc này cực kì tức giận.

"Chị đại." Bọn chúng quay ra cung kính nói

"Chúng mày đang làm gì thế?" Ha Young hỏi

"Dạ. Chúng em..." Một tên ấp úng mãi không nói

"Thôi khỏi. Chúng mày cứ về trước còn tiền thì tao sẽ mang về sau."

"Dạ. Vâng."

Nói rồi những tên này nhanh chóng rời khỏi nơi này. Dù sao thì cô cũng là chị đại của nhóm nên việc mang tiền về sẽ dễ hơn bọn chúng. Trong khi đó Nam Joo nhìn cô với vẻ mặt cực kì sốc.

"Joo unnie..." Ha Young tiến một bước để tới chỗ Nam Joo.

"Đừng có lại gần tôi." Nam Joo hét lên.

Bố mẹ Nam Joo nhìn thấy thì vừa ngạc nhiên vừa hoảng sợ. Con gái họ quen biết xã hội đen?

"Em xin lỗi." Ha Young thành khẩn

"Tại sao lại nói dối tôi?"

"Em xin lỗi."

Ngoài lời xin lỗi Ha Young không còn gì để biện minh cho chuyện này. Cô thật đau.

"Đi đi. Đừng bao giờ xuất hiện trước mặt tôi."

Hiện tại Nam Joo không muốn gặp mặt Ha Young một chút nào. Tại sao mọi chuyện lại xảy ra như thế này?

"Được. Tiền nợ của bác trai coi như đã trả hết. Chị nhớ giữ sức khỏe. Bảo trọng."

Ha Young nói rồi bước khỏi ngôi nhà. Nam Joo nhìn theo bóng lưng Ha Young đang bước ra ngoài. Chị rất đau.

Quay lại với tình hình hiện tại Nam Joo ân cần hỏi bố mình

"Ba không sao chứ?"

"Ba không sao. Ba xin lỗi đã để con lo lắng." Bố Nam Joo nói

"Không có việc gì ạ. Ba không cần xin lỗi con." Nam Joo nhẹ nhàng nói

"Nam Joo à con quen cô gái vừa rồi?"

"Vâng. Một chút ạ. Ba biết cô ấy sao?"

"Cô gái vừa rồi là người cực kì có tiếng tăm trong thế giới ngầm đó. Hơn nữa cái cách mà cô gái đó đi đòi nợ cũng rất khác người. Những ai mà được cô gái ấy đi đòi nợ thì không sợ bị đánh đập hay đồ đạc bị đập phá."

"Vâng. Ba cũng mệt rồi. Con đỡ ba lên lầu nghỉ ngơi. Chỗ này để lát nữa con dọn dẹp."

"Ừm. May mà lúc này mẹ con không có nhà."

"Vâng."

Nam Joo đỡ bố mình lên lầu nghỉ ngơi rồi sau đó dọn dẹp hết đống hoang tàn này. Chị thật mệt mỏi.

+++++

Từ sau ngày đó Ha Young gần như biến mất khỏi cuộc sống của Nam Joo.

Chị rất đau bởi vì cô đã lừa dối chị. Những ngày đầu Nam Joo chỉ khóc đến mức dọa Bo Mi sợ. Một người vốn tràn đầy năng lượng nay lại trở nên thiếu sức sống.

Nam Joo nhiều lần muốn hỏi Cho Rong về chuyện của Ha Young nhưng lại thôi. Chị sợ nghe được những điều khủng khiếp hơn về cô.

Không có Ha Young thì Nam Joo cảm thấy mất mát lớn. Không có ai mang bữa sáng cho chị. Không có ai chờ chị tan làm. Không có ai thỉnh thoảng dẫn chị đi chơi. Những thứ đó đã thành thói quen. Giờ không có nó chị càng thêm đau.

"Nam Joo à... Nam Joo à..."

Bo Mi khua tay trước mặt Nam Joo nhưng Nam Joo không để ý đến. Chị đang chìm đắm trong suy nghĩ của mình.

"Nam Joo ơi..."

Bo Mi gọi lại lần nữa. Nam Joo giật mình nói

"Chị gọi em sao?"

"Hôm nay em về nhà nghỉ ngơi đi."

Bo Mi khuyên nhủ. Nhìn Nam Joo như thế này Bo Mi cực kì đau lòng.

"Em không sao đâu chị."

"Em như thế nào chẳng lẽ chị lại không biết? Em của mấy tháng nay không còn là em của ngày xưa nữa."

Đúng vậy hiện tại Nam Joo cứ đâm đầu vào công việc để quên đi nỗi đau của chính mình.

"Em xin lỗi."

Nam Joo bắt đầu nức nở. Bo Mi không biết làm thế nào nên đành ôm Nam Joo vào lòng.

"Đừng xin lỗi. Hãy mạnh mẽ lên."

"Em đau lắm chị ơi. Em không biết làm thế nào cả."

"Chị biết." Bo Mi an ủi

"Xin nghỉ phép đi em. Hãy đi du lịch cho nó khuây khỏa. Lần này em muốn đi đâu chị sẽ chi tiền cho em đi." Bo Mi tiếp nói

"Vâng. Em sẽ xin nghỉ phép."

Nam Joo quyết định nghe theo lời của Bo Mi. Đi du lịch cũng tốt. Chị cũng muốn đi nhiều nơi.

"Nhưng em có tiền nên chị không cần chi trả đâu."

"Không sao. Đối với em chị rất sẵn lòng. Coi như cho chị làm người tốt với em một lần đi."

"Vậy được. Em không khách sáo nữa." Nam Joo gắng gượng vui vẻ.

Chị xin lỗi Nam Joo à. Bo Mi tự nói trong lòng.

Nam Joo đã xin nghỉ phép hai tháng để đi du lịch. Chị bận rộn sắp xếp đồ đạc chuẩn bị đi du lịch.

Lần này Nam Joo chọn một tour đi vòng quanh châu Âu. Chị đã có nhiều lần đặt chân tới một vài nước châu Âu cùng với lịch trình của Bo Mi. Bởi vì là đi làm việc nên Nam Joo không có nhiều thời gian để đi tham quan.

Hai ngày trước khi đi Bo Mi cố gắng sắp xếp lịch trình để đến nhà Nam Joo chơi. Cô em sắp sửa đi chơi 2 tháng nên Bo Mi sẽ rất nhớ.

Hai con người cũng mở tiệc tùng đến mãi muộn mới kết thúc. Bo Mi có ý muốn dọn dẹp nhưng Nam Joo không đồng ý. Vậy nên Bo Mi rời đi còn Nam Joo dọn dẹp nhà.

Đúng lúc này chuông cửa vang lên. Không xem màn hình là ai Nam Joo đã chạy ra mở cửa.

Đập vào mũi chị là nồng nặc mùi rượu. Tiếp đến là cả thân hình đổ ập vào người chị. Đó là Ha Young. Cô đang say bí tỉ.

"Joo unnie..." Ha Young gọi

Nam Joo không trả lời. Chị không biết lúc này mình nên làm thế nào. Đưa người này vào trong hay đẩy ra ngoài mặc kệ?

Trong lúc Nam Joo mải suy nghĩ thì Ha Young đã bước vào phía trong kéo theo chị. Cô đột ngột áp sát chị lên cánh cửa. Chị chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra. Bỗng dưng chị cảm nhận được nóng ấm ở đôi môi. Cô đang hôn chị một cách nhẹ nhàng nhất. Nam Joo cố gắng thoát khỏi nụ hôn này. Nhưng Ha Young khỏe hơn chị. Cô chế trụ đầu chị không cho quay đi nơi khác. Cứ thế mà Ha Young ngấu nghiến hôn đến mức chà đạp cánh môi sưng đỏ lên. Lúc này Nam Joo hoàn toàn không phản kháng nữa mặc kệ Ha Young tùy ý trên người chị. Tay Ha Young luồn vào trong áo chị vuốt ve dọc người chị.

Em ấy muốn làm gì? Chẳng lẽ em ấy muốn mình? Nam Joo nghĩ

Cơ thể Nam Joo lúc này đang run lên bởi sự vuốt ve của Ha Young. Mà cô vẫn đang hôn chị một cách tàn bạo. Nam Joo đang cố gắng giữ lại lý trí cho mình nhưng dưới sự tác động của Ha Young thì chị đã hoàn toàn mất lý trí. Cơ thể chị bắt đầu có phản ứng với hoạt động của Ha Young. Quần áo từng cái từng cái được lột bỏ...

Và lần đầu tiên của chị đã hoàn toàn thuộc về cô.

To be continue ...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top