Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Part 3

Xin lỗi vì để các bạn chờ lâu. Còn giờ thì đọc vui vẻ nhé.

Chúc mừng ngày quốc tế thiếu nhi 1/6.

________________________________________

Tỉnh giấc khi mà trời vẫn còn tối Ha Young nhìn người bên cạnh đang rúc vào lòng mình. Cảm giác này thật tuyệt. Cô cũng không nỡ dậy cô cứ muốn mọi chuyện như thế này mãi. Nhưng hiện tại làm người ta thật đau.

Ha Young nhẹ nhàng thoát khỏi người đang ôm mình thật chặt. Đặt chị nằm ngay ngắn trên giường đắp chăn xong cô bước vào nhà tắm. Chị vẫn còn để đồ dùng cá nhân của cô ở đây. Không thiếu một thứ nào cả. Nhưng có lẽ đây là lần cuối cùng cô ở đây. Không biết có ngày cô trở lại đây nữa không?

Sau khi tắm xong Ha Young dọn dẹp đống bừa bộn ở bên ngoài phòng khách. Tàn tích của bữa tiệc tối qua. Hơn hết là quần áo của cô và chị vương vãi trên sàn nhà. Làm xong tất cả mọi việc thì trời cũng sắp sáng hẳn. Hiện tại Ha Young muốn làm bữa ăn thật ngon cho chị lần cuối. Nghĩ là làm cô lấy nguyên liệu trong tủ lạnh ra để nấu.

Sắp xếp xong mọi thứ Ha Young quay trở lại phòng ngủ nhìn Nam Joo một lúc thật lâu. Cô khẽ hôn lên trán chị rồi quay bước ra. Để lại tờ giấy với câu xin lỗi Ha Young rời khỏi đó.

Cánh cửa đóng lại cũng là lúc nước mắt Ha Young rơi xuống. Đã lâu rồi cô không khóc. Từng bước từng bước đi đến nhà cậu bạn thân.

Tới nơi Ha Young tự ấn mật khẩu để mở cửa bước vào nhà. Anh chàng vừa ngái ngủ bước ra khỏi phòng để uống nước bỗng dưng nhìn thấy Ha Young mà giật cả mình.

"Oh Ha Young cậu làm gì trong nhà tôi lúc sáng sớm thế này?" Il Hoon không hài lòng lên tiếng

Ha Young không trả lời. Il Hoon nhận định tình hình không ổn chút nào.

"Ha Young à cậu không sao chứ?"

"Hoon à mình đau lắm ấy. Chỗ này mình đau lắm."

Ha Young chỉ vào vị trí tim mình. Nơi này cô rất đau. Nhìn Ha Young như vậy Il Hoon không biết làm thế nào. Cậu đành tiến đến bên Ha Young ôm cô ấy vào lòng.

"Mình biết. Mình biết chứ." Il Hoon an ủi

Ha Young cứ như vậy khóc đến khi hết nước mắt. Il Hoon cũng ngồi đấy với cô trong khi cậu vẫn chưa vệ sinh cá nhân.

"Giờ cậu ổn chưa?" Il Hoon hỏi

"Mình cảm thấy tốt hơn rồi. Có lẽ khóc xong cảm thấy thoải mái hơn."

"Vậy vào phòng ngủ một lát đi. Mình cần vệ sinh cá nhân rồi sẽ nấu bữa sáng cho cậu."

Ha Young nghe lời Il Hoon đi tới phòng ngủ dành cho khách nhưng thực chất đó là phòng cậu dành riêng cho cô bạn thân. Cô mệt mỏi ngã xuống giường nhắm mắt.

Một lúc sau có tiếng Il Hoon gọi lớn từ phòng bếp

"Ha Young à dậy đi chuẩn bị ra ăn sáng."

"Ừ mình biết rồi. Đợi mình tí xíu."

Bước ra khỏi phòng Ha Young đã ngửi thấy mùi thơm của thức ăn. Cô nhanh chóng tới bếp và ngồi xuống chỗ bàn ăn. Bây giờ trông cô đã khá hơn rất nhiều. Trước mắt còn một đống công việc trong tổ chức cần cô làm nên hiện tại cô cần tỉnh táo.

"Mau ăn đi. Lát chúng ta còn có việc đấy."

"Ừ. Biết rồi."

Cả hai im lặng ăn bữa sáng của mình.

----------

Nam Joo tỉnh giấc cũng đã buổi trưa. Bên cạnh chị thật trống trải.

Rốt cuộc là em ấy cũng đi rồi. Nam Joo thầm nghĩ.

Cả người Nam Joo lúc này đều đau nhức. Nhất là từ phần eo trở xuống.

Vẫn biết là lần đầu tiên rất đau nhưng sao lại đau quá thể thế này? Mà cái đống lộn xộn ngoài kia mình còn chưa dọn dẹp. Ôi má ơi. Nhiều việc quá. Nam Joo thầm oán trách.

Sau một hồi Nam Joo cũng đã có thể rời giường để vào phòng tắm. Nhìn trong gương, Nam Joo không khỏi đỏ mặt, trên ngực, eo, cổ toàn dấu hôn tím đỏ.

Tắm xong Nam Joo ra ngoài phòng khách thì thấy rất gọn gàng. Là Ha Young đã dọn dẹp hết mọi thứ. Bước đến bếp thì thấy trên bàn có một vài món ăn cùng với cơm. Đây cũng là Ha Young làm cho chị. Nam Joo nhìn thấy một mẩu giấy được dán trên tủ lạnh. Nhìn thấy chị lại đau lòng.

Oh Ha Young tốt nhất là đừng xuất hiện trước mặt tôi. Nếu em còn xuất hiện trước mặt tôi thì lúc đó em sẽ chạy không thoát khỏi tôi đâu. Nam Joo nghĩ trong lòng.

Dù có làm sao thì Nam Joo vẫn hâm nóng đống thức ăn mà Ha Young đã làm rồi ngồi ăn.

+++++

Nam Joo đi tới thủ đô của Pháp, Paris. Thành phố Paris này được mệnh danh là thành phố của tình yêu và là nơi lãng mạn nhất trên thế giới. Có thật sai lầm khi người đang đau khổ vì tình yêu lại chọn nơi này để giải tỏa nỗi đau?

Nam Joo đi dạo trên những con phố. Hiện tại trời đã tối các con phố đã lên đèn. Nam Joo cảm thấy thật yên bình.

"Joo unnie chị nhìn xem. Chị thích chúng chứ?"

Ha Young chỉ vào đôi nhẫn được bày bán ở vỉa hè.

"Ừm. Vậy em sẽ mua đôi nhẫn này." Ha Young cười tươi

Cô mua nhẫn rồi đeo vào ngón tay chị. Sau đó cô lấy chị mà non nỉ bên tai chị

"Giờ chúng ta có nhẫn rồi nè. Tuy nó không phải là hàng xịn nhưng nó vẫn là món quà đầu tiên em tặng chị. Chị hãy giữ nó cẩn thận. Sau này em sẽ mua hẳn nhẫn kim cương cho chị."

Nam Joo đi tới khu thời trang của Paris. Nam Joo muốn mua cho Bomi unnie và người yêu chị ấy một món quà.

"Youngie em vào đây thử bộ quần áo này cho chị."

Ha Young đang ngồi đọc tạp chí nhanh chóng đứng dậy cầm lấy quần áo Nam Joo chọn mà vào phòng thay đồ.

Cô bước ra với bộ đồ mà chị đã chọn.

"Bộ đồ này rất hợp với quý khách." Nhân viên bán hàng nói

"Chị thấy sao?" Ha Young hỏi

"Trông em rất tuyệt đó Youngie." Chị khen cô

"Em đẹp sẵn rồi mà." Ha Young tự sướng với chị

Sau đó Ha Young đi một vòng quanh cửa hàng, cô chọn được một bộ đồ dành cho người yêu của cô.

"Joo unnie chị vào thử bộ đồ này đi."

"Ừm. Chị biết rồi." Nam Joo mỉm cười cầm quần áo đi vào phòng thử đồ.

Bước ra từ phòng thử đồ ai cũng phải trầm trồ trước vẻ đẹp của Nam Joo. Và Ha Young cũng không phải ngoại lệ.

"Oa chị thật đẹp." Ha Young nói trong khi mắt không rời người chị một chút nào.

"Cảm ơn em." Nam Joo có chút ngại ngùng

"Vậy chúng ta lấy bộ này nhé."

Những kí ức về Ha Young luôn hiện hữu trong Nam Joo. Chị không thể xóa nhòa cô ra khỏi cuộc sống của chính mình.

Thế rồi Nam Joo mang theo quá khứ về Ha Young trong suốt hành trình du lịch.

+++++

Trở về nhà Nam Joo cảm thấy xung quanh có chút thay đổi. Không biết là do mình đi du lịch lâu quá hay bản thân suy nghĩ quá nhiều.

Vừa mới sắp xếp xong đồ đạc thì có người bấm chuông, Nam Joo nhanh chóng ra mở cửa. Chị nhìn thấy một chàng trai đang đứng ngoài cửa. Nam Joo nhớ là mình không có quen chàng trai này.

"Xin lỗi cậu là?" Nam Joo hỏi

"Tôi là Jung Il Hoon, bạn thân của Ha Young." Chàng trai lên tiếng

Ha Young?

Nam Joo muốn đóng cửa ngay lập tức và chị đã làm thế. Nhưng Il Hoon nhanh hơn một bước nhanh chóng chặn lại

"Tôi chỉ muốn nói một chút chuyện thôi. Nói xong tôi sẽ đi ngay." Il Hoon khẩn cầu

Nghe thấy vậy Nam Joo cũng không đành lòng nên mời cậu ta vào nhà.

"Có chuyện gì thì anh hãy nói đi."

Nam Joo mang một cốc nước lọc ra mời Il Hoon. Anh chàng mở đầu câu chuyện bằng một thông báo

"Ha Young đang nằm viện."

"Cái gì?" Nam Joo giật mình khi ngay thấy

"Trong một vụ giao dịch Ha Young bị thương và giờ vẫn đang bất tỉnh."

"..."

"Đó là vụ giao dịch cuối cùng của Ha Young. Nếu thành công thì cậu ấy sẽ rời khỏi thế giới đó."

"..."

"Cậu ấy làm điều đó là vì chị đó, Nam Joo-ssi."

"Tại sao?" Nam Joo không tin vào lời nói đó.

"Bởi vì Ha Young yêu chị."

Il Hoon lôi từ trong túi ra một chiếc hộp nhỏ đặt lên bàn.

"Đây là món quà Ha Young muốn tặng cho chị. Cậu ấy nói nếu mình có chuyện gì thì hãy đưa nói cho chị giúp cậu ấy. Giờ tôi đã nói xong. Tôi xin phép đi."

Il Hoon đứng dậy rời khỏi đó. Nam Joo cứ ngồi như vậy mà nhìn chiếc hộp. Mất một lúc lâu chị mới có can đảm mở chiếc hộp đó.

Bên trong là một chiếc nhẫn kim cương. Ha Young đã thực hiện lời hứa của mình. Chị bắt đầu khóc.

Tại sao em lại làm thế hả Ha Young? Tại sao? Tại sao?

Đúng lúc này cửa được mở ra và Bomi bước vào trong. Nhìn thấy Nam Joo thế này, Bomi thật đau lòng.

"Nam Joo à em không sao chứ?" Bomi hỏi

"Bomi unnie rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra với Ha Young?"

"Chuyện này..." Bomi ngập ngừng

"Chị hãy nói cho em nghe tất cả đi. Đừng giấu em chuyện gì cả."

"Chị biết rồi. Em đừng khóc nữa."

Bomi đến bên cạnh ôm lấy Nam Joo vào lòng. Bomi bắt đầu kể nốt câu chuyện mà Il Hoon đang bỏ dở.

"Ha Young muốn thoát ly khỏi thế giới ngầm nên con bé đã chuẩn bị vụ giao dịch cuối cùng. Tổ chức đồng ý rằng nếu vụ giao dịch ấy thành công thì Ha Young có thể rời đi trong khi vụ giao dịch đó rất khó để thành công. Cuối cùng thì Ha Young đã bị thương và hôn mê từ đó đến bây giờ. Trong lúc đó con bé muốn em được an toàn nhất nên đã nhờ chị thu xếp để em đi du lịch nước ngoài."

"..." Nam Joo im lặng

"Chị xin lỗi vì đã giấu em." Bomi nói

"Không phải lỗi của chị."

Giờ Nam Joo không còn khóc nữa. Chị biết mình khóc thì mọi chuyện cũng không thể quay về quá khứ được nữa.

"Bomi unnie, em muốn đến thăm Ha Young."

"Được. Giờ tụi mình đi."

----------

Nam Joo lặng lẽ ngồi bên cạnh nhìn Ha Young. Trông cô lúc này như một thiếu nữ ngủ trong rừng. Đôi mắt như đang khép hờ.

Chị khẽ nắm lấy bàn tay của cô đặt lên má mình.

Tỉnh lại đi Ha Young. Chị tha thứ cho em rồi đó Youngie à. Hãy quay về bên chị nhé em.

End.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top