Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 418+419

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 418: Tai nạn

Yukidai Kawa biết Lục Trần rất mạnh, hắn đánh giá cao sức chiến đấu của Lục Trần, cho nên đã gọi hơn ba mươi tên đàn em qua đây, trong tay còn đem theo vũ khí.
Vốn dĩ hắn nghĩ rằng Lục Trần có mạnh đến đâu thì chắc chắn anh cũng sẽ bị đánh cho tơi tả trước mặt nhiều người như vậy.
Nhưng không ngờ lại có kết quả thế này.
Hơn ba mươi đàn em của hắn đều bị người ta đánh cho tơi bời trong phút chốc.
Điều làm hắn run sợ hơn là bất luận Trần Sơ Nhiên hay Tiêu Tử Hinh, hai mỹ nhân Hoa Hạ mà hắn luôn để ý cũng có sức chiến đấu ngang tàng, một gậy thép vung xuống, tên đàn em của hắn liền nằm xuống không thể gượng dậy.
Tuy không đánh tàn nhẫn như Lục Trần, nhưng đây là hai người phụ nữ đầu tiên mà hắn gặp lại hung hãn đến mức này.
"Anh, anh muốn thế nào?" Thấy Lục Trần bước đến, Yukidai Kawa nhất thời hoảng loạn.
"Tôi cảnh cáo anh, ở đây là Đông Doanh của chúng tôi, không phải Hoa Hạ, nếu như anh dám động vào tôi, anh có tin tôi sẽ khiến anh không thể quay về Hoa Hạ không!" Yukidai Kawa miễn cưỡng tăng thêm lòng can đảm, nói lời uy hiếp.
"Thật sao? Vậy tôi xem phải làm sao để tôi không thể về Hoa Hạ." Khóe miệng Lục Trần nhếch lên giễu cợt, nâng đầu gối lên, lập tức đá vào ngực của Yukidai Kawa.
Đương nhiên, đầu gối của Lục Trần không thật sự đá trúng vào ngực của Yukidai Kawa, nếu không cú đánh này đã có thể lấy mạng của hắn.
Lục Trần chỉ muốn đá vào bụng dưới của hắn.
Ngay lập tức, Yukidai Kawa rên rỉ một tiếng, cơ thể cuộn tròn, ôm bụng một lúc lâu, không phát ra câu nói nào.
Hai thanh niên kia thấy vậy liền dùng tiếng Đông Doanh chửi rủa rồi chạy đi.
Lục Trần không quan tâm bọn chúng, mà ngồi xuống nhìn Yukidai Kawa, lạnh lùng nói: "Đây là lần cuối cùng, lần sau còn dám chọc tức tôi, tôi sẽ cho anh xuống địa ngục!"
Nói xong cũng không quan tâm Yukidai Kawa phản ứng ra sao, anh bước ngang qua hắn đi thẳng về phía trước.
Trần Sơ Nhiên và Tiêu Tử Hinh cũng theo sau.
Chẳng bao lâu bọn họ tìm thấy một khách sạn năm sao, họ ở lại trong khách sạn trước.
Tiêu Tử Hinh vẫn chưa thể hiện ý định giết người của mình, Lục Trần cũng không quan tâm đến cô ta.
Tiếp theo, anh để Trần Sơ Nhiên đi điều tra tình hình của tập đoàn OTC.
Tập đoàn OTC chính là nhà máy sản xuất người máy thông minh lớn nhất ở Đông Doanh.
Trước khi hàng loạt người máy thông minh YQ ra mắt, người máy thông minh của OTC đã đứng đầu trong số các nhà sản xuất người máy thông minh trên thế giới, người máy thông minh mà họ phát triển giống y như thật.
Đứng trước loạt người máy thông minh YQ, giống như phù thủy nhỏ gặp phù thủy lớn mà thôi.
Công nghệ của người máy thông minh YQ rất tân tiến và hoàn thiện, giá thành chỉ khoảng một nghìn tệ, sau khi sản xuất đồng bộ thì giá thành sẽ thấp hơn, chỉ cần khoảng bảy trăm tệ là đủ, chi phí này chưa bằng một phần mười của OTC.
Cho nên khi loạt người máy thông minh ra mắt, đơn giản chính là cơn ác mộng của các công ty trí tuệ toàn thế giới.
Đến lúc đó họ phải đối mặt với vận mệnh thay đổi nghề nghiệp, hoặc bị người khác thu mua.
Bởi vì hệ thống công nghệ thông minh YQ dẫn đầu bọn họ đến hai hoặc ba thế hệ, họ chắc chắn không có cơ hội đạt đến trình độ đó trong khoảng thời gian ngắn.
Đây là nguyên nhân Lục Trần có lòng tin thu mua được OTC.
Trong bữa tối, Trần Sơ Nhiên cuối cùng đã điều tra được tình hình của OTC, cũng liên lạc được với bọn họ, nói rằng ngày mai cô và Lục Trần đến thăm OTC.
Tuy nhiên điều khiến Lục Trần không ngờ, OTC là một trong những sản nghiệp của gia tộc Yukidai.
Chuyện này thú vị đây.
"Cô điều tra xem Yukidai Kawa có địa vị gì ở gia tộc Yukidai." Lục Trần nói.
Yukidai Kawa và anh cũng coi như kết thù kết oán với nhau, nếu như địa vị của hắn ở gia tộc Yukidai cao, vậy thì gia tộc Yukidai có thể sẽ không hợp tác với anh, không cần nói đến việc để anh thu mua OTC.
Tuy gia tộc Yukidai không ra gì, nhưng họ có thể từ bỏ người máy thông minh.
Gia tộc Yukidai là tài phiệt số một ở Cintra, liên quan đến không ít sản nghiệp, người máy thông minh chỉ là một trong số những hạng mục của họ, cho nên lo lắng của Lục Trần cũng không ngoại lệ.
Công nghệ Di Kỳ hiện giờ muốn tránh bị xử phạt ở Đông Doanh, cách tốt nhất là thu mua công ty, lợi dụng con đường của nước họ ra mắt sản phẩm.
Đợi sản phẩm kỹ thuật tân tiến của Công nghệ Di Kỳ thâm nhập vào lòng dân nước họ, chính phủ muốn xử phạt cũng khó khăn.
Chính phủ có thể không sử dụng, nhưng họ không thể ngăn cản dân chúng sử dụng.
"Được." Trần Sơ Nhiên gật đầu.
"Đúng rồi, Tiêu Tử Hinh đâu?" Không nhìn thấy Tiêu Tử Hinh, Lục Trần hỏi một cách hiếu kỳ.
"Cô ấy nói hôm nay đi ra ngoài dạo chơi, vốn dĩ gọi tôi đi cùng, nhưng tôi không có thời gian nên không đi cùng cô ấy." Trần Sơ Nhiên nói không chút do dự.
Đến bây giờ cô vẫn chưa phát hiện Tiêu Tử Hinh có gì khác thường, ngược lại còn xây dựng tình bạn với cô ta.
Lục Trần gật đầu, không nói gì cả, dù sao mục đích của Tiêu Tử Hinh là anh, anh tin trực giác của mình, nhưng trước khi Tiểu Tử Hinh lộ ra bộ mặt thật, Lục Trần cũng lười không ép cô ta lộ nguyên hình.
Anh lấy điện thoại gọi điện cho Từ Kinh, bảo cậu ta đưa vài người đến Cintra.
Anh nghĩ chuyến này đến Cintra không hề dễ.
Nhất là nảy sinh mâu thuẫn với Yukidai Kawa, sau này gia tộc Yukidai chắc chắn sẽ không hợp tác với anh một cách dễ dàng.
"Nếu như gia tộc Yukidai không hợp tác với chúng ta, anh dự tính thế nào?" Trần Sơ Nhiên hỏi.
Lục Trần cân nhắc nói: "Nếu như bọn họ không muốn hợp tác với chúng ta, vậy thì đi đảo Kyushu."
Xí nghiệp sản xuất người máy thông minh lớn thứ hai của Đông Doanh ở đảo Kyushu, thu mua công ty ở đó cũng được.
"Ừ, bố của tôi trước đây cũng dự tính thu mua một công ty ở đó, nhưng cuối cùng không đàm phán nữa, chính phủ bên này không có thiện ý với người Hoa Hạ chúng ta." Trần Sơ Nhiên gật đầu nói.
"Bình thường, người Hoa Hạ chúng ta cũng không có thiện cảm lắm với người Đông Doanh, rất nhiều người cũng phản đối tẩy chay sản phẩm của Đông Doanh, nhưng chất lượng sản phẩm tốt, cho nên rất nhiều người vừa chửi người Đông Doanh, vừa dùng sản phẩm của họ, tuy nhiên tình hình như vậy sau này sẽ không xảy ra nữa." Lục Trần cười nói.
Bất luận là xe của Đông Doanh, hay là các sản phẩm điện tử khác, trước đây thị trường ở Hoa Hạ cũng rất lớn.
Nhưng anh tin cục diện này trong tương lai một hai năm sau sẽ hoàn toàn thay đổi.
Sau này, bất luận là thị trường Hoa Hạ hay là thị trường Đông Doanh, thậm chí toàn thế giới, tất cả đều sẽ được Công nghệ Di Kỳ nắm trong lòng bàn tay.
Về vấn đề này, Lục Trần có niềm tin tuyệt đối.
Vì anh có công nghệ dẫn đầu tiên tiến.
"Anh xem tin tức đi." Trần Sơ Nhiên đột nhiên chỉ tay vào màn hình tivi trên tường của nhà hàng.
Lục Trần ngẩng đầu nhìn, một nữ biên tập viên đang báo cáo điều gì đó với vẻ mặt nghiêm túc, anh không nghe hiểu một câu nào.
Nhưng ngay sau đó màn hình thay đổi sang hình ảnh vụ cháy nổ thảm khốc, rất nhiều thi thể của người Đông Doanh máu thịt bê bết, rất đáng sợ.
"Chuyện gì thế này?" Lục Trần hỏi.
"Một tiếng trước, một công ty sinh vật bí ẩn ở đảo Kyushu đột nhiên phát nổ, cướp đi sinh mạng của hàng trăm người, nguyên nhân cụ thể của vụ nổ trước mắt vẫn chưa rõ." Trần Sơ Nhiên phiên dịch.
Lục Trần gật đầu, đột nhiên phát hiện vài hình ảnh lướt qua trên màn hình hơi bất thường.
Những thi thể đó không phải do nổ bị thương, tuy thời gian thay đổi hình ảnh rất nhanh, nhưng Lục Trần vẫn nhìn ra, da của những thi thể đó có vấn đề rất lớn.
Giống như bị thứ đồ gì đó trực tiếp đổ lên làm cho da dẻ biến dạng, trông rất đáng sợ.


Chương 419: Bị ám sát

 Với các loại khoa học kĩ thuật tiên tiến trong viên trân châu thần bí ấy, Lục Trần đã nắm được phần lớn thông tin, ít nhất là phần mà ê-kíp nghiên cứu khoa học như Đinh Đại Thành giải mã được về cơ bản anh đã nắm được rồi.
Vì thế ngay ánh mắt đầu tiên anh đã phát hiện sự bất thường trên làn da của mấy thi thể vừa xuất hiện chớp nhoáng trên màn hình.
Tình trạng đó không phải bị thương do nổ, mà là bị chất phóng xạ làm thối rữa.
Công ty sinh học, chất phóng xạ.
Lục Trần cau mày, cảm giác công ty sinh học thần bí này không chỉ là một công ty sinh học bình thường.
"Cố hết sức lấy được Tập đoàn OTC của nhà Yukidai đi, không cần đi đảo Kyushu nữa." Lục Trần nói.
Chất phóng xạ rất có thể là công ty sinh học này làm rò rỉ khi nghiên cứu nguyên liệu hạt nhân, vậy thì nhiều năm sau này thậm chí là mấy chục năm, cả đảo Kyushu đều có thể bị ô nhiễm hạt nhân, nên Lục Trần chắc chắn không thể đi đảo Kyushu nữa.
"Công ty sinh học, nghiên cứu nguyên liệu hạt nhân..."
Lục Trần hơi cau mày, thế thì hơi không bình thường.
"Lúc nào rảnh thì tra giúp tôi thông tin của công ty sinh học này." Lục Trần nói với Trần Sơ Nhiên, anh cứ cảm thấy có chỗ nào đó không đúng.
"Được." Trần Sơ Nhiên gật đầu, không hỏi mục đích của Lục Trần.
Lục Trần lại nhìn màn hình tivi một cái, sau đó cúi đầu ăn cơm.
Đúng lúc này, cảm giác nguy hiểm mãnh liệt đột nhiên dâng lên trong lòng Lục Trần, đó là hồi chuông cảnh báo sự nguy hiểm khi đối diện với cái chết.
Anh thót tim, ôm lấy Trần Sơ Nhiên ngay lập tức lăn ra ngoài.
"Phù!"
Đúng lúc hai người họ lăn ra ngoài, một viên đạn bắn tỉa gần như bay sượt qua vành tai anh, thoáng cái xuyên vào bức tường quán cà phê.
Lục Trần không nhìn thấy viên đạn, nhưng anh cảm nhận được.
Đây là trực giác anh có được sau nhiều năm rèn luyện thuật dưỡng sinh.
Cũng là cảnh báo thời khắc cực kì nguy hiểm.
Vì Lục Trần đột nhiên ôm Trần Sơ Nhiên lăn ra ngoài, nên cô căn bản không biết đã xảy ra chuyện gì, vô thức sợ hãi hét lên.
"???" Sau khi thấy Lục Trần ôm mình lăn ra sau sofa, mặt Trần Sơ Nhiên lộ vẻ khó hiểu nhìn Lục Trần.
Cô không nghĩ Lục Trần có ý định sàm sỡ cô.
Cảnh này đến quá bất ngờ, khiến cô rất khó hiểu.
"Có người muốn giết chúng ta, không, phải là muốn giết tôi, cô đợi ở đây đừng đứng dậy vội, tôi đi một lát rồi về." Lục Trần buông Trần Sơ Nhiên ra rồi nói.
Chắc là Tiêu Tử Hinh ra tay rồi, chỉ có điều cô ta chọn ra tay theo cách này cũng quá xem thường Lục Trần anh rồi.
Trần Sơ Nhiên không nghi ngờ, cô luôn rất tín nhiệm Lục Trần.
Không lâu sau cô cũng thấy được lỗ nhỏ mà viên đạn kia xuyên qua tường để lại, thế có nghĩa là có tay súng bắn tỉa mai phục họ.
Người cô nghi ngờ đầu tiên là nhà Yukidai, suy nghĩ khác với Lục Trần.
Lục Trần đứng dậy định đi, thì nhìn chiếc áo gió trên người Trần Sơ Nhiên một cái, anh cởi áo khoác trên người mình ra ném lên người Trần Sơ Nhiên, giải thích cũng không kịp rồi, nên cởi luôn áo gió của cô.
"Ơ?" Trần Sơ Nhiên kinh ngạc, không dám tin nhìn vào Lục Trần, cô không ngăn động tác của Lục Trần, nhưng cả gương mặt đã đỏ ửng.
"Tôi phải đuổi theo sát thủ, mượn áo gió của cô dùng chút, đợi tôi ở đây, tôi sẽ về nhanh thôi." Lục Trần nói rồi cưỡng ép cởi áo gió của Trần Sơ Nhiên ra.
Thân hình Trần Sơ Nhiên mặc dù rất thon thả, nhưng dáng đủ cao, tuy áo vẫn hơi nhỏ, nhưng mặc lên người Lục Trần cũng không quá kì quặc.
Lục Trần nhanh chóng khoác áo gió của Trần Sơ Nhiên, trong lúc Trần Sơ Nhiên kinh ngạc không thốt nên lời thì nhanh chóng chạy ra ngoài.
"Đúng là biến thái!" Nhìn dáng vẻ chẳng ra làm sao của Lục Trần khi khoác áo gió của mình, Trần Sơ Nhiên không nhịn được muốn cười.
Nói thì nói thế, nhưng cô vẫn vội vàng khoác áo khoác của Lục Trần lên người.
Lúc này phục vụ đi đến, thấy Trần Sơ Nhiên mặc áo khoác của đàn ông ngồi sau sofa mỉm cười, không kìm được mà trợn tròn mắt.
"Người đẹp, cô đang?" Phục vụ kinh ngạc hỏi.
"Việc không nên hỏi thì đừng hỏi. Cô đi chỗ khác đi, đừng có để ý tôi." Trần Sơ Nhiên cau mày nói.
"Ừm, cô vui là được." Phục vụ lắc đầu, nói thầm trong bụng hai người này đúng là biến thái.
Nhưng mà người đàn ông kia đi đâu rồi? Không phải cầm quần áo của cô gái nào vào nhà vệ sinh làm chuyện ấy rồi chứ?
Mặc dù phục vụ cũng là nữ, nhưng thời đại ngày nay internet phát triển, cô cũng đọc được kiểu tin tức thế này không ít.
Có một số gã biến thái thích lấy nội y của người con gái mình thích để quay tay.
Chỉ có điều nghĩ đến việc hai người này hẳn là người yêu, muốn làm việc đó mà lại không đi nhà nghỉ, đúng là biến thái thật.
Trong nhà hàng lúc này cũng không có mấy người, mọi người đều ngồi ở ghế dài có vách ngăn, cộng thêm sự chú ý của mọi người đều đặt ở tin tức truyền hình, nên không ai phát hiện việc đạn bắn lên tường lúc nãy.
Việc này cũng khiến Trần Sơ Nhiên hơi yên tâm chút.
Nếu không cô mặc áo khoác của Lục Trần ngồi một mình trên sàn đằng sau sofa, không bị người ta cười chết mới lạ.
Nhưng mà nghĩ đến Lục Trần đang đuổi theo sát thủ, lòng cô lại lo lắng thay cho Lục Trần, đối phương có súng đó.
Thực ra Lục Trần chuồn ra ngoài thế nào, đến cả các phục vụ cũng không nhìn thấy.
Lúc anh xoay người chuồn ra ngoài trước mặt Trần Sơ Nhiên, đã tiện tay vớ lấy cái mũ của một khách hàng.
Anh đội mũ lên đầu, cộng thêm áo gió của phụ nữ và thân hình hơi mảnh dẻ của anh, nếu không nhìn kĩ thì còn tưởng anh là phụ nữ cơ.
Lục Trần nhanh chóng lao ra khỏi nhà hàng, ngẩng đầu nhìn cao ốc đối diện một cái thì thấy chỗ cửa sổ tầng ba có một bóng người xẹt qua.
Anh không do dự xông sang, vì anh lao qua đường đột ngột, nên thoáng cái đã khiến rất nhiều chiếc xe phải phanh gấp, suýt nữa thì tạo thành tai nạn giao thông.
Anh bỏ ngoài tai những lời mắng nhiếc của các tài xế ấy, dù sao anh cũng không hiểu tiếng Đông Doanh, cứ thế lao vào cao ốc.
Tòa cao ốc này mới sửa xong, vẫn chưa trang trí, Lục Trần xông lên tầng ba, thì thấy một thanh niên mặc áo phông đen khoảng ba mươi tuổi đeo một cái túi hình chiếc ghi-ta đi ra.
Anh mắt chàng thanh niên quét qua người Lục Trần, thấy Lục Trần mặc áo gió phụ nữ, đội mũ phụ nữ thường đội, lúc mới đầu không để ý.
Nhưng không lâu sau hắn đột nhiên cảm thấy chiếc áo gió này hơi quen mắt, hình như lúc trước có nhìn thấy người phụ nữ ở bên cạnh mục tiêu của hắn cũng mặc kiểu này qua ống ngắm.
Lục Trần cũng đánh giá thanh niên, mặc dù chàng thanh niên này không lộ sát khí, nhưng anh vẫn cảm nhận được sát khí lờ mờ trong mắt chàng thanh niên này.
Sát khí này đương nhiên không phải nhắm vào anh, mà là một loại khí thế được sát thủ từng giết người trường kì nuôi dưỡng tạo thành.
Đương nhiên, cũng chỉ có người từng chứng kiến cái chết mới cảm nhận được.
Nhưng anh đột nhiên ngẩng đầu đánh giá chàng thanh niên, thanh niên ngay lập tức nhìn rõ mặt anh, sắc mặt thoáng cái thay đổi.
Thấy Lục Trần đi thẳng đến, mắt thanh niên dần nheo lại.
Lúc hai người đi lướt qua nhau, thanh niên đột nhiên hành động.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top