Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 447+448

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 447: Chúng ta thành công rồi!"Vậy tôi cũng nói thật với ông, chúng tôi không có niềm tin rằng ít nhất
trong vòng hai năm sẽ giải mã được mật mã gen virus D, có lẽ là không thể giải mã nổi." Lục Trần nói.

Anh ấy vừa nói, sắc mặt Tạ Vĩ Hào và Lưu Trường Phong đều tối sầm lại.

Nhưng rõ ràng Lục Trần đã cố gắng hết sức rồi.

"Tuy nhiên, chúng tôi đã tìm được hướng đi đúng đắn, chính là nghiên
cứu kháng thể. Tôi chắc chắn 80% rằng mình có thể nghiên cứu ra kháng thể huyết thanh đối
với virus D. Kháng thể này không phải là độc tố, mà là một loại thuốc có thể kích thích gen tiến
hóa. Đương nhiên, các ông không phải lo kích thích gen tiến hóa sẽ có tác dụng phụ gì, tôi nói rõ
ràng với các ông, một chút tác dụng phụ cũng không có. Tôi và mấy trợ thủ đắc lực, còn có con
gái tôi đã dùng loại thuốc này hơn một năm rồi. Vì vậy hai ông có thể thông báo với toàn thế giới
rằng 3 ngày sau, nhiều nhất là 3 ngày, chúng tôi có thể nghiên cứu ra kháng thể huyết thanh."

"Đúng vậy, nó gọi là huyết thanh kháng thể virus D, đừng đề cập đến
các thuật ngữ gen tiến hóa gì đó, nó cũng không có tác dụng nhiều."

Lục Trần nhấn mạnh nói.

Bởi vì bọn họ đã đi sâu phân tích viên thuốc tiến hóa gen, trong viên
thuốc này có một thành phần có thể khống chế sự lan rộng của virus D, đồng thời có thể phân giải dị hóa virus D.

Nhưng thành phần này không có quá nhiều tác dụng kích thích gen, cho nên Lục Trần mới nhấn mạnh như vậy.

Tạ Vĩ Hào và Lưu Trường Phong nghe vậy trong mắt đều lộ ra một tia
kinh ngạc, bọn họ biết Lục Trần đáng tin cậy, nhất định đáng tin cậy.

"Được, vậy quá tốt rồi, các cậu có bao nhiêu loại thuốc này quốc gia
sẽ mua toàn bộ của các cậu." Lưu Trường Phong vội vàng nói.

"Trước mắt có thể phân giải được hàng trăm nghìn, sau đó đợi kỹ
thuật phân giải thành thục rồi chúng tôi sẽ bán cả kỹ thuật này ra ngoài." Lục Trần nói.

Lưu Trường Phong gật đầu, có vài kỹ thuật mà quốc gia không để
Công nghệ Di Kỳ bán ra nước ngoài, nhưng đây là vấn đề liên quan đến sống chết của con
người, vì vậy nó chắc chắn phải được phổ biến toàn cầu.

Nhà nước không những không ngăn cản những việc này, mà ngược lại còn phải thúc đẩy mạnh mẽ.

"Vậy cậu thông báo tình hình trên trang web chính thức của công ty
cậu đi. Hiện tại, những phát ngôn trong trang web chính thức của công ty cậu còn thuyết phục
hơn nhiều phát ngôn của đại diện quốc gia. Sau đó chúng tôi cũng sẽ kết hợp với các cậu, cố
gắng thực hiện hoạt động giải mã mầm bệnh ngầm lần này." Lưu Trường Phong nói.

Lục Trần gật đầu, liền kêu Thành Hổ mang cho anh một cái máy tính bảng.

Lưu Trường Phong cũng quay đi gọi điện thoại về cho thành phố.

Thành Hổ rất nhanh đã mang máy tính bảng đến, Lục Trần mở trang
web chính, đăng nhập vào tài khoản của anh, rồi bắt đầu viết.

Nội dung anh viết không nhiều, chỉ có vài câu:

Một bước đột phá đáng kể, niềm hi vọng của nhân loại!

Chúng tôi đã tìm ra cách tiêu diệt virus D, trong vòng ba ngày, chúng
tôi có thể nghiên cứu ra kháng thể virus D. Mong mọi người cho chúng tôi thời gian ba ngày. Ba
ngày sau, chính là thời điểm con người chúng ta thực sự đánh bại virus D.

Đến lúc đó, chúng tôi định đem kỹ thuật kháng thể virus D bán ra toàn cầu.

Chỉ đăng lên vài câu ngắn ngủi, không cần nói quá nhiều, phía dưới ngay lập tức có rất nhiều người reo hò cổ vũ.

Có thể thấy được, những người này căn bản đều đang trong trang
web chính chờ đợi, mong đợi trạng thái của Công nghệ Di Kỳ.

Có một người tự xưng là nhà báo đế quốc M, viết bình luận bằng tiếng
anh 'Công nghệ Di Kỳ muôn năm, giám đốc Lục muôn năm', sau đó lại viết lại bằng tiếng Trung một lần nữa.

Rất nhiều người nhìn thấy bình luận này đều bày tỏ sự phấn khích.

Những bình luận 'Anh hùng nhân loại', 'Người cứu thế giới' xuất hiện hàng loạt.

Ngay cả Vương Duy khi xem được trạng thái này của Lục Trần cũng
kích động mà nhấn like, gửi bình luận 'nhân loại muôn năm'.

Những nhân viên của Công nghệ Di Kì không có gò bó như Vương
Duy, họ đều là những kiểu thích nịnh bợ Lục Trần.

Trong vài phút ngắn ngủi, đã có hơn một triệu bình luận, có thể thấy
toàn thế giới có biết bao người luôn chú ý tới hướng đi của Công nghệ Di Kỳ.

Điều này cũng không lạ, dù sao thì Công nghệ Di Kỳ cũng có nhiều kỹ
thuật khoa học đạt trình độ cao nhất trên thế giới, nếu như đến cả Công nghệ Di Kỳ cũng từ bỏ
thì nhân loại căn bản cũng tiêu đời.

Vì thế Công nghệ Di Kỳ sớm đã trở thành niềm hi vọng của toàn nhân loại.

Thấy Lục Trần viết thông báo sẽ đem toàn bộ kỹ thuật kháng thể bán
ra toàn cầu, thì tất cả mọi người bao gồm các quan chức cấp cao của đế quốc M đều kích động
nhảy lên reo hò.

Bọn họ chỉ sợ Lục Trần giống như lần trước, không bán ra ngoài bất kì
kỹ thuật nào. Đợi khi bọn họ có thể mua được kháng thể, thì cũng không biết phải đợi đến bao giờ.

"Công nghệ Di Kỳ, niềm hi vọng của nhân loại! Lục Trần, người cứu thế giới!"

Rất nhiều quan chức cấp cao liên tục tán thưởng từ tận đáy lòng,
không hề có một chút giả tạo nào.

Nghĩ đến trước kia, đế quốc M đã từng muốn phái sát thủ đi giết Lục
Trần, bởi vì Lục Trần không bán kỹ thuật đạt trình độ cao nhất cho bọn họ. Thậm chí không chỉ
một hai lần bọn họ phỉ báng Lục Trần, sắp đặt hành vi phạm tội phản nhân loại lên người Lục Trần.

Nhưng lúc này, họ tán thưởng Lục Trần từ đáy lòng.

Đứng trước những việc đại sự, Lục Trần không hề có tư tưởng vụ lợi.

Công nghệ Di Kỳ rất vĩ đại.

Cùng lúc đó, rất nhiều quốc gia đều tìm được số điện thoại của Lục
Trần rồi lần lượt liên lạc với Lục Trần. Lục Trần đành phải để Thành Hổ nghe điện thoại của họ.

Sau khi được Lục Trần chính miệng thừa nhận, các quốc gia trước
tiên phát thông báo, hứa hẹn với người dân của đất nước mình, ba ngày sau cho dù phải trả giá
bao nhiêu, họ cũng sẽ mua được toàn bộ kỹ thuật của Công nghệ Di Kỳ, giải cứu những người
dân bị nhiễm virus.

Lúc này đây, khủng hoảng của các quốc gia xem như là đã được giải
quyết tạm thời. Chỉ cần 3 ngày sau Công nghệ Di Kỳ nghiên cứu ra kháng thể, thì khủng hoảng
lớn nhất lịch sử nhân loại lần này sẽ được giải quyết.

Ngày thứ 2, các quan chức cấp cao của các quốc gia trên toàn thế
giới và vô số nhà báo lần lượt kéo đến Du Châu. Các quan chức cấp cao của những quốc gia
này cũng là những người bất khả chiến bại. Khách sạn 5 sao không ở được, thì phải ở khách
sạn 4 sao, khách sạn 4 cũng không được liền ở khách sạn 3 sao, thậm chí có vài quốc gia đặt
phòng muộn đến khách sạn 3 sao cũng đều đã bị đặt trước rồi. Nghe nói có rất nhiều quốc gia
châu Phi phản ứng muộn hơn, chỉ có thể ở trong khách sạn bình thường.

Toàn bộ ngành công nghiệp khách sạn ở Du Châu hoàn toàn bùng nổ.

Tất cả mọi người đều sôi nổi chờ đợi động thái của Công nghệ Di Kỳ.

Lục Trần và những người khác đương nhiên không biết tình hình cụ thể, anh không để ý tới chuyện này.

Buổi tối ngày thứ hai, bọn họ hoàn toàn vượt qua tất cả thí nghiệm,
thành công nghiên cứu chế tạo ra kháng thể virus D.

"Chúng ta thành công rồi!"

Lục Trần và toàn bộ chuyên gia y khoa chuyên nghiên cứu về hạng
mục này run run hạ nắm đấm, cuối cùng thở phào nhẹ nhõm.

"Mọi người trước tiên nghỉ ngơi đi, tí nữa chúng ta đi ăn cơm, rồi đi
suối nước nóng, sau đó ngủ một giấc thật ngon, ngày mai thống kê lại kỹ thuật này một chút."
Lục Trần nói với mọi người, sau đó lấy điện thoại kêu Thành Hổ sắp xếp.

Mọi người thi nhau gật đầu, mấy ngày nay bọn họ tăng ca, quả thực là ít ngủ, ai nấy đều có vẻ cực kỳ mệt mỏi.

Lục Trần mở lại trang web chính, viết một đoạn:

"Không làm mọi người thất vọng, chúng tôi thành công rồi!"

Buồn ngủ quá, trước tiên ngủ một giấc, ngày mai sẽ gặp mặt mọi người.


Chương 448: Thời gian hai năm


Dòng trạng thái vỏn vẹn có mười mấy chữ, mà cứ như là tiên âm vậy.

Tất cả mọi người đều nhìn vào năm chữ 'chúng tôi thành công rồi',
trong chớp mắt, bao nhiêu con mắt đã ướt lệ.

Bao nhiêu người bật khóc, biết bao người sắp sửa tuyệt vọng, giây
phút này đều ôm đầu khóc.

Thật tuyệt vời!

Các lãnh đạo cấp cao của tất cả các quốc gia đều thở phào nhẹ
nhõm, tối hôm nay, bọn họ cuối cùng cũng có thể ngủ ngon rồi.

Thời gian này, bọn họ cũng rất lo lắng, cứ vừa tỉnh dậy là bên cạnh lại
phát sinh ra bạo loạn.

Ngày thứ hai, Lục Trần ngủ đến 10 rưỡi sáng mới dậy, mặc dù bên
ngoài có rất nhiều ông lớn đang chờ, nhưng bọn họ hoàn toàn không có ý định gọi Lục Trần dậy,
tất cả đều ngồi im lặng ở Thành gia chờ đợi.

Có không ít ông lớn biết Lục Trần đang ở Đại Lý, tối hôm qua đã âm
thầm đến Đại Lý.

Bọn họ muốn gặp Lục Trần ngay để tìm hiểu rõ tình hình.

Sau khi Lục Trần tỉnh dậy biết được có mấy ông lớn đang chờ mình,
cũng không kịp ăn sáng, rửa mặt xong cái liền đi ra ngoài phòng khách.

Nhưng Thành Hổ vẫn bảo người chuẩn bị cho Lục Trần chút điểm
tâm, Lục Trần và các ông lớn chào hỏi xong, anh vừa ăn vừa trả lời các câu hỏi.

Mọi người cũng không thấy có gì không thoải mái.

Ý của Lục Trần rất rõ rồi, bọn họ có thể trong thời gian ngắn sản xuất
ra gần năm trăm nghìn liều vacxin, mỗi liều vacxin có thể cứu một người nhiễm bệnh.

Nhưng nguyên liệu chủ yếu để chế vacxin là hạt bồ đề, cây mà Công
nghệ Di Kỳ tự nuôi trồng phải đợi đến sang năm, hơn nữa nhiều nhất cũng chỉ có thể điều chế
được khoảng 500 nghìn liều vacxin.

Cho nên Lục Trần tình nguyện bán toàn bộ công thức.

Còn về giá cả, Lục Trần không lấy tiền, mà muốn đổi bằng các nguyên
liệu hiếm có trị giá tương đương một tỷ.

Đối với những quốc gia này mà nói, các nguyên liệu hiếm đáng giá
một tỷ hoàn toàn không thành vấn đề, đặc biệt là với các nước Âu Mỹ.

Cho dù là quốc gia nhỏ, cũng cắn răng, cố gom đủ chỗ nguyên liệu đó.

Đối với đề nghị của Lục Trần, mọi người đều rất bất ngờ, điều đầu tiên
bọn họ nghĩ đến là Công nghệ Di Kỳ có thể lại sắp có động thái lớn nào đó.

Loại dược liệu hạt bồ đề này tuy rằng hiếm, nhưng nước nào cũng có
một lượng tích trữ, kể cả nước không có, cũng có thể mua lại từ các nước lớn.

Nếu vẫn không được nữa, thì bọn họ có thể mua luôn vacxin từ các quốc gia đó.

Chả mấy chốc, sau khi Công nghệ Di Kỳ giao lại gần 500 nghìn liều
vacxin cho quốc gia, các ca nhiễm bệnh ở Hoa Hạ lần lượt có chuyển biết tốt, thậm chí có
những ca đã phát triển đến toàn thân mưng mủ, chuẩn bị từ bỏ trị liệu, sau khi tiêm vacxin cũng
dần dần có những dấu hiệu chuyển biến tốt.

500 nghìn liều vacxin này, không thể nào đủ dùng cho tất cả những
người nhiễm bệnh, do đó, các cơ quan ban ngành quốc gia liên tục kêu gọi thu mua hạt bồ đề để chế vacxin.

Bởi vì virus D vẫn chưa được giải mã, cho nên con người vẫn chưa
loại bỏ triệt để được nguy cơ mắc virus D, mỗi người đều phải tiêm một liều vacxin mới có thể đảm bảo an toàn.

Trong chốc lát, hạt bồ đề đã trở thành tiên dược của thế giới, nhưng
chả mấy mà các nước đều tuyên bố hạt bồ đề thiếu nghiêm trọng.

Đúng vào lúc đó, Lục Trần lại đăng một trạng thái, nói đồng ý bán công nghệ gây trồng hạt bồ đề.

Thế là trang web chính thức của Công nghệ Di Kỳ lại một lần nữa bùng nổ.

Lần này, Công nghệ Di Kỳ lại trở thành đấng cứu thế của nhân loại,
cho dù là các thế lực trước đây từng có thâm thù đại hận với Công nghệ Di Kỳ, cũng đã buông bỏ mối hận thù.

Ví dụ như Trương gia, Lưu gia và Tả gia ở Du Châu, bọn họ đều chủ
động cảm ơn Lục Trần, cảm ơn Công nghệ Di Kỳ trong thời kỳ khó khăn đã cứu vớt nhân loại.

Lần này, Lục Trần cũng yêu cầu các quốc gia dùng nguyên liệu hiếm
để đổi, phương pháp gây trồng hạt bồ đề, cũng ra giá một tỷ, nhưng cũng phải dùng nguyên liệu hiếm có trị giá một tỷ để đổi.

Về điều này, các quốc gia khác đều vui vẻ đồng ý, những nước nhỏ
giữ nhiều nguyên liệu quý hiếm quá cũng chẳng để làm gì, còn những nước lớn, trữ lượng
nguyên liệu hiếm ít nhất cũng phải cỡ trăm tỷ, bọn họ lăn tăn gì một hai tỷ này chứ.

Có điều các nước đều biết virus D còn tồn tại một ngày, thì nó chính là
mối nguy hại tiềm tàng lớn nhất của nhân loại.

Dân chúng cho rằng Công nghệ Di Kỳ nghiên cứu ra vacxin thì nhân
loại sẽ được cứu, nhưng lãnh đạo cấp cao của các quốc gia đều biết, đây chỉ là tạm hoãn hai năm thôi.

Theo dự đoán của Tổ chức Y tế Thế giới về môi trường, virus D còn
có tác hại mang tính hủy diệt đối với các loài thực vật, nhiều nhất trong thời gian hai năm, có thể
khiến cho một nửa các loài thực vật trên thế giới lụi tàn, quá trình quang hợp cũng bị giảm đi,
hàm lượng oxy trong không khí cũng càng ngày càng ít.

Theo những tính toán đáng tin cậy, sau hai năm, nồng độ oxy trong
không khí sẽ giảm từ 90% xuống dưới 19%, đây là một con số vô cùng nguy hiểm.

Bình thường, hàm lượng oxy trong không khí là 20,9%, nồng độ vượt
quá 23,5% sẽ được coi là môi trường giàu oxy, đối với cơ thể con người cũng không tốt, nhỏ
hơn 19%, đã là vượt qua mức nồng độ nhỏ nhất mà cơ thể con người có thể chịu đựng được,
có thể dẫn đến các loại vấn đề trên cơ thể con người, đặc biệt là hệ thống tuần hoàn như não bộ và phổi.

Vả lại các thực vật có chức năng tiến hành quang hợp càng ngày
càng ít, thì oxy trong không khí cũng sẽ càng ngày càng ít, đến khi hàm lượng nồng độ oxy xuống
dưới 15%, thì nhân loại sẽ không có cách nào xoay chuyển được nữa.

Cho nên toàn thế giới lại một lần nữa tổ chức một đội nghiên cứu
khoa học chuyên nghiên cứu virus D.

Trong vòng 2 năm, bắt buộc phải giải được mã gen của virus D.

Không giải được mã gen, con người sẽ không có cách nào diệt được
số virus D đã lan truyền trong không khí.

Đối với vấn đề này, Công nghệ Di kỳ cũng cho ra một đội chuyên gia,
nhưng cứ điểm nghiên cứu lần này được xây dựng ở Du Châu.

Mọi người vẫn chủ động lấy những chuyên gia của Công nghệ Di Kỳ
làm chủ đạo, bởi vì bọn họ đều tràn đầy lòng tin với Công nghệ Di Kỳ.

Những truyện này không công bố ra ngoài, cho nên rất nhanh cả thế
giới lại khôi phục trở về trật tự bình thường, những nước nhỏ lúc trước bạo loạn dẫn đến quốc
gia diệt vong, trong lòng vô cùng hối hận.

Nhưng lúc này cơ bản chẳng có quốc gia nào để ý đến bọn họ, các
nước mặc dù đã khôi phục trật tự bình thường, nhưng khủng hoảng lần này đã khiến cho toàn
thế giới tổn thất hàng nghìn tỉ đồng, các quốc gia đều vội vàng khôi phục lại hệ thống kinh tế của nước mình.

Trong cuộc khủng hoảng lần này, Hoa Hạ là quốc gia khống chế tình
hình tốt nhất, tổn hại kinh tế cũng nhẹ nhất.

Điều này khiến Hoa Hạ trong chớp mắt đã trở thành quốc gia đứng
đầu thế giới về kinh tế, bỏ xa lại các nước Âu Mỹ ở phía sau.

Còn Công nghệ Di Kỳ mặc dù kiếm được nguyên liệu hiếm trị giá
hàng trăm tỉ, nhưng bạo loạn ở Madagascar và Kokang cũng khiến bọn họ tổn thất nghiêm trọng.

Hai nơi này anh đều đầu tư mấy chục tỉ để xây dựng lại, vừa mới có
chút khởi sắc, thì lại bị cuộc bạo loạn lần này hóa thành một đống phế tích.

Thông qua cuộc hội nghị mật cấp cao, cuối cùng Lục Trần vẫn quyết
định từ bỏ hai nơi này, nhưng vẫn yêu cầu Đỗ Phi với Tiêu Chiến nhất định phải khôi phục lại
hoạt động của các xưởng nguyên liệu lớn, số vốn đã đầu tư vào, anh đều dùng hết vào việc khôi
phục sản xuất cho các xưởng nguyên liệu.

"Khởi động kế hoạch cuối cùng cấp SSS đi."

Trong cuộc hội nghị mật cấp cao, Lục Trần hạ lệnh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top