Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

ba mươi - đã được chưa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dạo này em thấy mình nên chăm chỉ học hơn một chút, để thi không bận bịu như trước nữa thế nên em đi học thêm ở trường luôn í đến bảy giờ tối em mới về đến nhà. Có hôm học một buổi thì sẽ hai giờ ba mươi mới về.

'Em như vậy sẽ mệt lắm đấy ' ông già ngồi xem ti vi đợi em về, vừa thấy em anh liền càu nhau ngay, học gì mà cả ngày thế không biết, chẳng chịu chú ý sức khỏe gì cả.

'Em không mệt ông yên tâm nha ' em bé bỏ balo xuống chạy đến ngồi lên đùi anh yêu hôn ổng một cái em ôm anh thật chặt, dụi đầu nhỏ vào cổ anh, a nạp năng lượng.

'Anh chưa ăn sao? ' em bé bỗng nhiên nhớ ra, rằng Taehyung chỉ thích ăn cơm của em bé nấu, chắc chắn sẽ không ăn ở ngoài rồi.

'Tôi chưa, bình thường em nấu cho tôi mà ' Taehyung nựng má em bé cười cười, anh chỉ thích ăn cơm của em bé nấu thôi...ở ngoài hả chẳng ngon.

'Anh ngốc sao, nếu em về trễ thì ra ngoài ăn đi chứ ' em bé nhíu máy nhìn anh yêu, đã bảy giờ rồi còn chưa ăn gì là sao, như vậy sức đâu mà làm việc.

'Anh không ngốc, chỉ là bận cả ngày rồi nên tối về muốn cùng em ăn tối thôi '  ông già Taehyung ôm em lại, anh cũng nhớ Jungkook quá đi.

'Em.. em xin lỗi em... bận mà ' em bé cũng ôm ôm an ủi... có phải hơi vô tâm rồi không, em bé bỏ bê anh yêu như thế ...

'Ừm nghe tôi, em học ở trường đủ rồi đừng học thêm được không? ' ông già khuyên nhủ em bé... không phải em bé học kém đến mức phải học thêm đến mệt mỏi như vậy.

'Em bận mà nên lần sau ông tự ăn nhé '  em bé lắc đầu từ chối, em đang cố học mà làm sao nghỉ học được...

'Em không nghe lời tôi? ' ông già nhẹ đẩy em bé ra, anh đứng dậy bỏ lên phòng làm việc...giận luôn đồ con nít cứng đầu.

Em sau khi tắm rửa sạch sẽ, em ngồi suy nghĩ một lúc, chắc có lẽ ổng nói đúng em cũng nên dành thời gian cho ổng một tí vì cả tuần qua ban ngày chẳng gặp nhau...tối về chỉ ôm ngủ thôi chắc ổng đang buồn lắm.

Cốc cốc cốc....

Đã là lần thứ ba em gõ cửa phòng làm việc của ổng mà không thấy trả lời thế là em đẩy cửa bước vào trong.

Cạch

'Anh xong chưa ' em bé nhỏ giọng mở miệng, chăm chú nhìn sắt mặt của người kia.

'Em ngủ trước đi '  ông già Taehyung tay vẫn gõ bàn phím không nhìn về phía em mà trả lời.

Em bé hết cách, đánh liều đi lại chen vào ngồi lên đùi ổng tay ôm chặt cổ ổng nũng nịu.

'Anh ơi~' em bé dùng chất giọng ngọt ngào mà thủ thỉ vào tay anh.

'Chuyện gì?' trả lời cục ngủn vậy thôi chứ tay ôm eo người ta rồi.

'Anh đừng giận bé nữa nha, bé sẽ nghe lời anh mà ' em bé dụi đầu vào cổ anh yêu tiếp tục làm nũng.

'Thật không? '

'Thật, thật mà nên ông đừng không quan tâm em ' em bé ngước mặt nhìn thẳng vào mắt anh yêu.

'Ừm vậy mới là em bé ngoan của anh ' Taehyung xấu xa đưa tay xuống xoa mông người ta khàn khàn nói...ui em bé lại dễ thương rồi.

'Mà sao ông không cho em đi học thêm vậy ạ? 'em bé mặc cho ổng đang dê mình em ngước mặt lên hỏi, em bé muốn biết lí do.

'Anh không muốn em mệt, em không cần phải làm vậy, em còn có anh đợi nên anh không muốn cô đơn trong chính ngôi nhà của chúng ta, anh nói vậy em hiểu không? ' ông già Taehyung dịu dàng nhìn em, anh thật tâm muốn cùng em bé dành tình yêu cho nhau.

'Dạ em hiểu, em sẽ ở bên cạnh anh mãi luôn, không cho anh cô đơn nhé ' em bé nghe thế lại càng yêu anh nhiều hơn.

'Ừm anh cũng yêu em mãi luôn nhé cục cưng ' ông già cuối xuống hôn nhẹ vào môi và sau đó làm nó sâu hơn... một tay anh dời lên len vào áo em bé vuốt ve.

Em bé chặn tay anh yêu lại nhanh dứt ra khỏi nụ hôn...thở hì hụt .

'Anh xong việc chưa?' Khi em bé đã ổn định hơi thở, em ngại ngại nhìn anh.. em bé hiện tại đang biết ổng muốn gì à nha...nhưng em bé chưa có sẵn sàng.

'Anh chưa xong ' ông già Taehyung tiếc nuối vì bị em bé từ chối, anh rút tay ra khỏi áo em.

'Vậy anh làm tiếp nhé em về phòng đợi anh ' em bé đứng dậy khỏi đùi anh yêu hôn nhẹ lên má anh và rời đi.

Taehyung kéo tay em lại đánh vào mông một cái mới cho về phòng.

Đợi thêm khoảng ba mươi phút thì ổng cũng xong trở về phòng ôm lấy em mà ngủ.

'Anh ngủ ngon bé yêu anh nhất ' em bé gối đầu lên cánh tay ổng, hôm nay em bé yêu anh nên em bé ngọt ngào, từ nảy giờ cứ anh anh em em thôi...ngọt ngào như vậy em bé cũng thích nữa.

'Anh cũng yêu bé ' ông già chụt vào trán bé anh cũng im lặng chìm vào giấc ngủ.

Tôi rất vui khi em bé nghe lời tôi. Học nhiều không phải không tốt nhưng nhìn vẻ mệt mỏi của em ấy tôi lại không chịu được, dẫu sau này ẻm muốn đi làm thì cứ vào làm thư kí cho tôi chẵn hạn tôi đã tính hết rùi hehehe. Nói vậy chứ tôi vẫn tôn trọng ẻm... nếu ẻm không thích thì tôi không ép làm gì.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top