Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

bốn hai - chuyện ăn vụng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Jungkook mang tạp dề nấu ăn chăm chỉ trong bếp đã hơn hai giờ đồng hồ, thật ra cận tết cũng là ngày giỗ ông bà nội của cái ông chồng già đó, em được ổng đưa về quê chơi sẵn đó em nấu một ít để giỗ cúng ông bà.

Còn ổng hả, thư thả lắm, học đòi nấu ăn cho cố vào, rốt cuộc thì cũng chỉ có thể làm mỗi bánh kem???

Jungkook dọn đồ ăn ra bàn, cả một bàn đầy ụ, em bé đột nhiên lại nhớ ra là thiếu trái cây, Jungkook tự vỗ trán vài cái, mà ở quê chỉ có thể chạy ra chợ mua thôi, thêm phần Jungkook muốn tự tay chọn lựa, vậy nên không thể sai cái ông chồng lười biến kia.

'Chồng, ông nhớ canh thức ăn ở bàn ngoài sân nhé...em sợ mấy con mèo hư hỏng kia ăn mất' Jungkook từ từ dắt trong nhà ra ngoài một chiếc xe đạp để ra chợ mua trái cây.

'Tôi biết rồi, đi cẩn thận' Taehyung đứng dậy từ cái võng nhà trên, anh tắt ti vi bước ra ngoài lang cang ngồi canh mâm, phải nghe lời vợ, vợ mới thương.

Ánh mắt anh lia đến cả bàn thức ăn rất nhiều món kia, tay lại không tự chủ bóc một miếng thịt bỏ vào miệng nhai nhai.

Trời ơi vợ ai mà nấu ngon ghê.

Thêm miếng nữa...

A ngon quá...thêm miếng nữa chắc không sao, cả bàn lận mà.

Một miếng nữa....

Một miếng cuối cùng...

...

Jungkook tay xách nách mang hai túi trái cây vào nhà, em bé bước thẳng vào bếp rửa sạch, mặc kệ chồng yêu đang nhìn mình bằng một ánh mắt...ừm quái dị kinh khủng.

Em bé Jungkook đặt hai đĩa trái cây lên bàn, phủi phủi tay tán thưởng bản thân, quá giỏi, quá được, quá đẹp, quá ngon. Jungkook quá tài ba.

'Em?' Taehyung nhìn em bé bình tĩnh như vậy, anh hơi hơi sợ, giọng run run cất lên.

'Dạ?' Cái gì đây, em bé nhìn ông chồng già của mình rất đáng nghi, cứ như vừa làm gì gây tội lỗi vậy, còn cái giọng điệu và cái ánh mắt đó...

'À...ha ha tôi đi vào trong nhé' Taehyung rén quá, anh cười ngượng ngùng bỏ vào nhà trong lo sợ.

Jungkook cũng không quan tâm nữa tiếp tục sắp xếp lại bàn ăn.

KHOAN...

HÌNH NHƯ...

THIẾU MỘT MÓN???

Em bé Jungkook nhanh chân chạy xuống bếp kiểm tra lại một lần nữa, và...không có quên món nào...nhưng đĩa thịt gà đâu mất rồi??????

Jungkook ngợ ngợ rằng ông chồng già của mình biết thủ phạm là ai, vì trước khi đi chợ em đã dặn dò ổng ở nhà canh chừng mâm cỗ của em.

'ÔNG GIÀ' Jungkook tức muốn chết, công sức mấy giờ của em, dọn lên cúng giỗ ông bà, vậy mà ai đã dám hớt tay trên, đã thế còn chưa kịp cúng???

'A...hả?' Taehyung run cầm cập nhìn em bé vợ, chết rồi anh lỡ ngon miệng mà ăn hết đĩa thịt gà của ẻm, anh có nên tự đấm mình trước mặt ẻm hay là để ẻm đấm mình bầm dập đây ta.

'Nói cho em biết, con mèo hư nào đã ăn gà của em' Jungkook gằng giọng nhìn thẳng vào mắt chồng yêu.

'Tôi...à không phải...con...con Lu...Lu ừm đúng rồi Lu Lu' Taehyung tay run run chỉ về hướng con Lu Lu lông vàng đang nằm ngủ ngon lành ở thảm để bàn, con mèo này do mấy người làm nuôi dưỡng vì ở quê hay có chuột, nuôi để bọn nó giữ nhà.

'Được rồi' Jungkook dậm chân bực bội, vẻ mặt tức giận hừng hực tiến vào trong bếp.

'A...A...A' Taehyung hét lên, anh nhìn thấy em bé vợ từ bếp bước ra trên tay còn cầm con dao phây dùng để chặt thịt, anh sắp bị phanh thây rồi sao, anh còn định tối nay...ừm mà thôi.

'Ông la hét cái gì, chính nó đã ăn thịt gà của em, bây giờ nó PHẢI.THAY.THẾ' Jungkook cầm con mèo beo béo lông mềm lên tay, ánh mắt lại nhìn chồng yêu...nghi đâu trúng đó mà, coi cái vẻ mặt của ổng kìa, nói dối hiện rõ trên mặt đẹp trai luôn mà.

'KHÔNG...tôi thật ra là...tôi ăn' Taehyung hoảng hồn khi thấy em bé vợ ôm con mèo lên tay, anh sợ Jungkook làm bậy...anh sẽ hối hận, cắn rứt lương tâm mất...mèo à...Lu Lu à... tao sai rồi...mày sống tốt nhé! Tao nhận lỗi rồi đây...

Lu Lu 'meow meow' ????????

'À ha, biết ngay mà...vậy...tính sao đây ông già thúi?' Jungkook biết ngay mà, từ lúc đi chợ em bé đã thấy Lu Lu nằm ngủ ngoan ở đó, đến khi về nhà nó vẫn còn ngủ như chết, ngoài ông chồng già thúi ham ăn này ra thì chẳng còn ai vào đây, em bé làm vậy để ổng nhận lỗi, nhìn ổng vậy thôi chứ yêu động vật lắm...y như em bé vậy.

'Tôi, xin lỗi' Taehyung anh chỉ là lỡ thôi, tại vì Jungkook nấu ngon quá chứ bộ, anh làm gì cố ý, nếu mà cố ý ha là ăn hết cả bàn rồi...

'Lỗi phải gì, dám ăn đồ chưa cúng, trời đánh chết ông...hừ!!!' Jungkook đánh cái bép vào vai anh, em bé bỏ vào bếp cất đi con dao và cười hả hê...

'Thật...thật sao?'

Đến chiều đã cúng giỗ xong, Jungkook cùng Taehyung ăn một ít, còn lại em bé đem đi hăm rồi cất vào tủ lạnh vì ở đây còn có người làm... em và ông chồng già phải trở lại thành phố rồi.

Taehyung lái xe đưa Jungkook về thành phố vào buổi chiều tối đen, bên ngoài trời bắt đầu chuyển mưa.

Jungkook nhìn ông chồng mình đột nhiên mặt mày ổng xanh léc vậy, em bé cuống lên chồm người qua dùng tay nhỏ sờ trán xem có bị sốt hay không?

'Sao thế, chồng làm sao?' Không có sốt mà, vậy sao cái bản mặt đẹp trai tái méc thế kia.

'Tôi...tôi có chết em...em cũng đừng lấy ai khác...' Taehyung dừng hẳn xe lại, tay buông buồng lái, ánh mắt anh thâm trầm nhìn em bé, giọng điệu lúc này cực kì nghiêm túc.

'Gì...gì vậy?' Jungkook chẳng thể hiểu, đang yên đang lành tự nhiên chết chóc cái kiểu gì?????

'Tôi...hình như sắp thăng thiên rồi' Taehyung nắm lấy tay em bé vợ đan vào tay anh, mắt anh lại chuyển hướng nhìn ra ngoài bầu trời tối om, đã thế trên bầu trời đen đó lâu lâu còn xuất hiện vài tia sáng, còn có những âm thanh gầm gầm gừ gừ nữa... trong đầu anh bỗng nhiên lại hiện ra câu nói lúc sáng của vợ.

Dám ăn đồ chưa cúng, trời đánh chết ông

Dám ăn đồ chưa cúng, trời đánh chết ông

Dám ăn đồ chưa cúng, trời đánh chết ông

'Rốt cuộc ông bị cái gì?' Jungkook bực bội hất luôn tay chồng yêu ra, bị khùng à toàn nói những lời nhảm nhí.

'Em...em nói tôi...sẽ bị trời đánh,...em nhìn đi có...phải sắp rồi hay không?' Taehyung tháo hẳn cả dây an toàn ra, ngã người sang ôm vợ thật chặt.

'Dạ?.....' ??????

'À...'

'Ha ha ha' Jungkook cười đến không tiết tháo, ai tin được không, một vị chủ tịch tài giỏi lại tin vào cái điều vô lý đó, Jungkook lúc sáng chỉ là nói đại hù dọa chồng yêu mà thôi.

'Sao...sao cười' Taehyung vẫn ôm lấy bé vợ, biết người ta đang sợ lắm không, tự nhiên lại cười...cười gì vậy, chia sẽ với anh nữa, để anh cười...một nụ cười cuối cùng của cuộc đời.

'Lúc sáng em đùa thôi, chồng thế mà cũng tin á...ha ha' Jungkook lại cười lớn hơn, đau bụng luôn rồi đây này, chồng ngốc, chồng đáng yêu, chồng dễ tin người...

Taehyung trong lòng tự nhiên mà hát bài 'con sông quê', anh vội vàng lái xe trở về nhà.

Còn gì nhục hơn khi bị em bé vợ lừa một cú hài hước như vậy.

Taehyung tôi chỉ là 'lỡ' xin nhắc lại là 'chỉ lỡ' ăn đồ chưa cúng, thế nào em bé đáng yêu đó lại dọa tôi sẽ bị 'trời đánh'...tuy tôi tài giỏi nhưng mấy chuyện tâm linh này...ai mà biết được. Lúc trước tôi cũng đã từng nói, tôi ngoài làm việc và yêu em bé...à quên biết làm bánh kem nữa còn lại tôi điều ngu ngơ cả... Tôi xin thề lần cuối cùng, sẽ không ăn gì khi chưa hỏi han rõ ràng huhu...lúc đó sợ xa em bé thật sự luôn á.







Chin chào mí tình eo.
Cảm mơn mọi người nhiều lắm,
10k 👁 là con số mình không tưởng tượng được, hí hí....🥰🥰🥰🥰🥰

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top