Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 61: VÂNG! TỪ NGÀY YÊU CÔ ẤY, CON PHÁT ĐIÊN RỒI

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Buổi chiều vui vẻ nha mấy tình yêu

Hà Thục bị lời nói của Mộ Sơ Tình làm cho rùng mình kích động, lúc giơ bàn tay định đánh cô, liền bị Mộ Sơ Tình một tay bắt được, ánh mắt ẩn nhẫn của Mộ Sơ Tình nhìn chằm chằm Hà Thục nhắc nhở: " Đúng vậy, bác gái à, tôi không phải là Mộ Sơ Tình kia - kẻ đáng thương mặc người ta bắt nạt, bây giờ nếu bác đánh tôi, tôi có thể kiện bác tội cố ý đả thương người khác, đến lúc truyền đi trong giới xã giao của bác, nói bác ngược đãi con dâu , bác cảm thấy mình còn đáng tin cậy không?"
Mộ Sơ Tình nói xong, buông tay Hà Thục, Hà Thục nghe thấy lời uy hiếp của cô, thật sự không có cách nào phát tiết, lại không thể làm gì cô!
Tuy nhiên trong lúc hai người đang cãi nhau họ đã không hề hay biết rằng, kỳ thực Hoắc Bắc Cảng đã ở trong góc nghe thấy hai người họ tranh cãi.
Ngay khi Mộ Sơ Tình quay đầu, phát hiện Hoắc Bắc Cảng. Cả khuôn mặt nhỏ nhắn tức khắc đỏ như tôm luộc, có vẻ bối rối e sợ.
Mẹ ơi! Không cần phải nói, những lời khi nãy, Hoắc Bắc Cảng khẳng định đều nghe thấy rồi, thật đáng ghét!。。。
Mộ Sơ Tình cảm thấy thật sự mất thể diện, không còn cách nào ở lại đây nữa, trong lòng Hoắc Bắc Cảng nhất định đang cười nhạo cô không biết xấu hổ!
Mộ Sơ Tình xấu hổ chết được, sợ bị Hoắc Bắc Cảng sỉ nhục, cho nên khẩn trương rời khỏi chỗ này, không cho Hoắc Bắc Cảng phát hiện ra tâm trạng bối rối của cô.
Mộ Sơ Tình vội vàng chạy xuống lầu, còn Hà Thục khi đi qua lộ vẻ kinh ngạc , nhìn Hoắc Bắc Cảng : "Bắc Cảng, tại sao con có thể đi ra từ trong phòng cô ta ?"
Hoắc Bắc Cảng liếc nhìn Hà Thục, có chút không cam lòng: "Con từ phòng của vợ mình đi ra có gì không được?"
"Con...!" Hà Thục nổi giận, "Con gọi cô ta là vợ ư? Lẽ nào...".
Hà Thục suy xét kỹ lưỡng những lời lúc nãy của Mộ Sơ Tình, cảm thấy thật đáng sợ, lẽ nào Hoắc Bắc Cảng thật sự thích Mộ Sơ Tình rồi?
Không được, việc này tuyệt đối không được, Hà Thục không cho phép Thiên Sát Cô Tinh đó ở bên cạnh con trai mình, cho nên liền đến trước mặt Hoắc Bắc Cảng, cố ý chia rẽ: "Con à, lúc nãy con không nghe thấy cô ta nói cái gì sao. Cô ta nói mà không biết thẹn, nói là con đang cản trở cuộc đời của cô ta, là con không biết xấu hổ quấn lấy cô ta, con không biết loại con gái như vậy luôn tự cho mình là thanh cao hay sao? Cô ta thực sự nghĩ mình là bảo bối ư? Sao con có thể hạ thấp bản thân, đi dây dưa với cô ta? Thật là không biết xuất hổ!" Hà Thục chửi rủa luôn một hồi.
Hoắc Bắc Càng mím môi cười, giữa lông mày lộ vẻ nuông chiều. Điều làm cho Hà Thục không ngờ tới chính là Hoắc Bắc Cảng gật đầu "Đúng, Mộ Sơ Tình nói không sai, thật là con tha thiết dây dưa với cô ấy, là con không biết xấu hổ quấn lấy cô ấy, cô ấy không làm vợ con thì không được."
"Bắc Cảng! Con đúng là điên thật rồi!"
Hoắc Bắc Cảng bình tĩnh nói: "Vâng, từ ngày yêu cô ấy, con phát điên rồi.
"Ụa.." Mộ Sơ Tình xuống cầu thang nghe thấy một câu giả dối như vậy của Hoắc Bắc Cảng, trực tiếp làm ra bộ dạng buồn nôn, thiếu chút nữa ghê tởm bản thân.
Hoắc Bắc Cảng không ngại ghê tởm chính mình sao?
Vì thanh danh của bản thân, có cần thiết phải bôi nhọ hình tượng của mình vậy không? Cần thiết giả vờ vô cùng thích cô.
....
Vẻ mặt Mộ Sơ Tình cảm thấy xấu hổ, đi xuống lầu, sau khi chỉnh trang lại dáng vẻ, khẳng định không có vấn đề gì mới dám đi đến phòng ăn.
Khi Mộ Sơ Tình đến phòng ăn liền nhìn thấy Hoắc Quốc Chương cùng Hoắc Tiểu Bao ngồi nghiêm chỉnh trên ghế chuẩn bị ăn cơm. Lúc cô đang định đến ngồi thì Hoắc Quốc Chương đột nhiên gọi lại, "Sơ Tình , chỗ của con ở bên này."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#chim123