Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 62: TRÌNH ĐỘ PHÚC HẮC HẲN CÓ THỂ SO SÁNH VỚI BA NÓ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thèm ❤️❤️❤️❤️❤️❤️❤️❤️

Hoắc Quốc Chương chỉ cho cô một vị trí có hai chỗ ngồi, hiển nhiên một chỗ của Mộ Sơ Tình, chỗ còn lại là của Hoắc Bắc Cảng.
Mộ Sơ Tình nghĩ đến việc phải ngồi cùng với người đàn ông kia, thấy có chút không yên, nhưng nghĩ đến lúc chạy trốn liền không dám nói với Hoắc Quốc Chương nữa, đành cam chịu ngồi xuống vị trí đó.
Mộ Sơ Tình vừa ngồi xuống, Hoắc Quốc Chương không kiềm được mà hỏi: " Mộ Tình, Bắc Cảng đâu? Hai đứa không phải ở cùng một phòng sao? Sao không cùng nhau xuống vậy, ngại ngùng gì chứ?"
" Thúc, người làm sao biết tụi cháu ở chung một phòng?" Mộ Sơ Tình cảm thấy việc này có chút không thỏa đáng, nhìn Tiểu Bao một chút, lại phát hiện Tiểu Bao ở đó đang cười rất ranh mãnh.
Nhìn kiểu cười đáng ăn đòn này chắc chắn là do Tiểu Bao mách rồi.
Không hổ là con của Hoắc Bắc Cảng, trình độ phúc hắc dường như có thể so sánh với ba nó.
Mộ Sơ Tình trừng mắt nhìn Tiểu Bao một cái, sau đó quay sang giải thích với Hoắc Quốc Chương: " Anh ấy chân ngắn đi hơi chậm."
Hoắc Bắc Cảng đã đi đến trước bàn cơm: "......."
Hoắc Bắc Cảng có chút khó hiểu ngắm nghía đôi chân dài rắn chắc của mình, hắn cao 1m89 mà còn bị chê ngắn? Mẹ nó Mộ Sơ Tình nữ nhân chân ngắn này có mặt mũi gì mà nói hắn như vậy chứ?!
Mộ Sơ Tình cứ cúi đầu nhìn cái bát trước mặt mình mà không để ý Hoắc Bắc Cảng đã đến.
Cô cũng chẳng quan tâm.
Hoắc Bắc Cảng thấy tầm mắt Mộ Sơ Tình không có đặt trên người hắn, nhất thời cảm thấy vô cùng không thoải mái.
Hắn hắng giọng, cố ý nhắc nhở Mộ Sơ Tình: " Hèm...."
Nào ngờ Mộ Sơ Tình nghe thấy âm thanh này cũng chẳng ngẩng đầu, cứ cúi gằm xuống giống như đang suy nghĩ cái gì đó?
Mộ Sơ Tình dĩ nhiên là biết hắn đã đến, bởi vì chỉ có hắn xuất hiện không khí mới như thể ngưng kết thành băng, nhiệt độ hạ thấp, đến cô cũng cảm nhận được.
Cô chính là cố tình cúi thấp đầu không nhìn Hoắc Bắc Cảng, cứ thấy hắn một lần liền muốn đánh hắn một lần.
Hoắc Bắc Cảng ngồi ở vị trí bên cạnh cô, cố ý làm ra vài âm thanh khiến Mộ Sơ Tình để ý đến hắn.
Toàn bộ quá trình Mộ Sơ Tình đều bày ra bộ mặt lạnh nhạt căn bản không có để tâm.
Hoắc Bắc Cảng tức đến nỗi muốn trực tiếp bóp chết nữ nhân này, cố ý chơi một trận phải không?
Hoắc Quốc Chương cũng cảm nhận được bầu không khí lúc này khá nghiêm trọng, ho một tiếng, cố ý hỏi mấy đề tài nhằm sơ tán Mộ Sơ Tình, muốn phá vỡ cục diện bề tắc này.
" Đúng rồi, Sơ Tình à, lâu rồi con không đến, vì vậy ba không biết khẩu vị mấy năm nay của con có thay đổi không, bèn sai người làm nấu cho con mấy món đều là món trước đây con thích. Con nếm xem có ngon hay không."
"Ba?" Mộ Sơ Tình nghe thấy cách xưng hô này có chút hốt hoảng.
Phản ứng xong, Mộ Sơ Tình ngược lại cảm thấy cũng chẳng có vấn đề gì, cô hiện tại đã cùng với Hoắc Bắc Cảng là vợ chồng hợp pháp rồi, gọi ba cũng là chuyện hợp tình hợp lý.
Trước đây lúc Hoắc Quốc Chương nhận nuôi Mộ Sơ Tình, cũng bảo cô gọi ông là ba, nhưng Mộ Sơ Tình lúc đó không thể hoàn toàn tiếp nhận chuyện Hoắc Quốc Chương đã là ba trên danh nghĩa của cô, liền cứ thế chẳng gọi, sau quen rồi lại càng không gọi, thay vào đó liền gọi thúc thúc.
Lúc mới bước vào cửa gọi Hoắc Quốc Chương là ba cũng chỉ bởi vì yêu cầu của ông ta, không nghĩ đột nhiên phải gọi như thế, hiện tại muốn cô cứ thế gọi ba, thật có chút không quen.
Hoắc Quốc Chương thấy Mộ Sơ Tình ngập ngừng không đáp ứng liền có chút không vui, "Sơ Tình, lẽ nào gọi ba không đúng sao, con giờ đã gả cho Bắc Cảng, nên giống như Bắc Cảng, đổi cách gọi thúc thúc sang một tiếng ba được rồi."
"Ba..." Mộ Sơ Tình để tránh cho bản thân khỏi phải nghe mấy lời đạo lý tốt đẹp kia nữa đành miễn cưỡng nói ra một từ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#chim123