Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 85: Thấy mình đẹp lắm hả? Mông sắp vểnh lên trời rồi kìa.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Giang Thừa không nhiều tiền lắm, nhờ dính chút hào quang của Hoắc Bắc Cảng, cũng thay một bộ vest nam Dior phổ thông.
Hắn cũng ăn vận nghiêm chỉnh nữa.
Giang Thừa sau khi chỉnh trang xong rất hài lòng với dáng vẻ của mình.
Nhìn gương, không ngừng soi tới soi lui.
"Thấy mình đẹp lắm hả? Mông sắp vểnh lên trời rồi kìa."
Giọng nói mất hứng của Hoắc Bắc Cảng vang lên từ đằng sau.
Giang Thừa kinh hãi một giây rồi lập tức nhường chỗ trước gương cho Hoắc Bắc Cảng.
"Không không không, tôi không đẹp, Tổng giám đốc anh đẹp nhất." Giang Thừa ngoan ngoãn hùa theo. Đột nhiên bị Hoắc Bắc Cảng liếc một cái, hắn lập tức sửa lời, "Đẹp trai! Tổng giám đốc anh đẹp trai nhất! Tổng giám đốc đẹp trai nhất thế giới!"
Hoắc Bắc Cảng: "Mộ Sơ Tình chừng nào mới đến bữa tiệc tối kia?"
"Theo như tôi biết thì cô Sơ Tình rất đúng giờ, nên cô ấy sẽ không đến trễ. Vậy chúng ta phải đến phòng tiệc sớm hơn Sơ Tình chứ ạ?"
Hoắc Bắc Cảng kiêu ngạo cười giễu, ngang ngược sửa sang lại bộ vest, nhìn gương, phủ nhận: "Không, chúng ta sẽ đến muộn hơn, đỡ cho cô ta tưởng tôi gấp gáp muốn được gặp cô ta!"
Giang Thừa: "..." Đệt! Chẳng lẽ không phải anh gấp hả!!!
Ánh mắt lạnh lùng của Hoắc Bắc Cảng quét qua bộ mặt bất mãn của Giang Thừa, "Giang Thừa, cậu gan to ra rồi phải không? Không biết lớn nhỏ. Cậu dám trực tiếp gọi tên Mộ Sơ Tình người phụ nữ đáng chết đó? Cậu vứt tôi đi đâu rồi?"
Oa oa oa, mùi dấm nồng nặc này, được rồi, anh là đại gia, Giang Thừa chỉ còn thiếu đường đặt anh lên bàn thờ trong từ đường ở quê để cung phụng thôi, hắn lập tức sửa miệng, không dám đắc tội vị đại gia này: "Dạ, Tổng giám đốc, tôi sai rồi, là phu nhân, là phu nhân."
...
Giang Thừa hấp ta hấp tấp đi theo Hoắc Bắc Cảng bước ra ngoài, hai người dáng vẻ cực kỳ phong độ, anh tuấn khỏi nói đẹp trai đến nhường nào, hấp dẫn đến nhường nào, vừa đi ra ngoài lập tức biến thành phong cảnh tươi đẹp ở nơi đây, thậm chí suốt dọc đường đi hấp dẫn biết bao ánh nhìn trầm trồ tán dương của phụ nữ.
Nhưng tất cả, Hoắc Bắc Cảng đều coi không nghe thấy , trực tiếp lạnh lùng bước lên xe, ngồi ở ghế sau. Giang Thừa đi theo sau run lẩy bẩy lên xe lái đi.
Giang Thừa vẫn luôn lấy lòng Hoắc Bắc Cảng cũng là có mục đích.
Sau khi lên xe, Giang Thừa lái xe, mắt hắn vẫn không ngừng nhìn Hoắc Bắc Cảng qua gương chiếu hậu, rất hưng phấn nói ra yêu cầu với Hoắc Bắc Cảng: "Tổng giám đốc, anh đợi lát nữa trong buổi tiệc nhất định phải nói tốt cho tôi vài câu trước mặt phu nhân nhé."
"Bụp", Hoắc Bắc Cảng đột nhiên đạp một phát vào ghế của Giang Thừa.
Giang Thừa đau lòng chiếc ghế thay Hoắc Bắc Cảng, đây là Rolls-Royce kiểu mới màu bạc phiên bản giới hạn đấy, giá trị trên mười triệu, cứ vậy mà đạp một cú, đây là tiền ăn sáng của bao nhiêu vạn dân đấy.
Giọng nói tà ác của Hoắc Bắc Cảng từ sau vang lên, nhìn chằm chằm Giang Thừa, ánh mắt hoang dã như báo săn nhìn chằm chằm con mồi, mang theo sự tức giận kìm nén. Lời nói của anh như giấu châm, từng câu từng chữ mang theo gió lạnh, "Sao? Cậu coi trọng vợ tôi rồi, còn muốn tôi nói tốt cho cậu?"
Anh nhìn giống thằng ngu lắm hay sao? Để người khác theo đuổi vợ mình?
Giang Thừa bị câu nói của Hoắc Bắc Cảng dọa sợ, mặt thẹn thùng phủ nhận. "Tổng giám đốc, anh... đừng nói lung tung, tôi không có coi trọng phu nhân, mà là người bên cạnh... bên cạnh phu nhân... cô trợ lý đó."
Câu nói của Giang Thừa làm Hoắc Bắc Cảng nhướn mày, sau khi nghe nói người Giang Thừa thích không phải Mộ Sơ Tình, cơn tức của anh tiêu biến.
Có điều nhìn bộ dạng thẹn thùng của Giang Thừa, anh không còn gì để nói, nhếch miệng: "Cậu xấu hổ à?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#chim123