Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 7.

"Anh Seongwoo giỏi quá đi, lớn hơn em một tuổi mà đã mua được xe rồi!".

"Thế cái xe của cậu trong gara là?"

"Của bố già nhà em đó". =)))

Seongwoo quay qua phía Daniel, chỉ chỉ cái dây thắt an toàn. Đợi người kia thắt dây xong rồi mới bắt đầu cho xe lăn bánh.

Daniel trên đường đi nói rất nhiều, hỏi rất nhiều câu hỏi.

"Anh có bạn gái chưa?"

"Anh thích mấy cô gái như thế nào?"

"Anh thích màu gì?"

"Anh vì sao lại nấu ăn ngon như vậy a~"

Seongwoo đối với mấy câu hỏi đó mà từ tốn trả lời từng câu một.

"Tôi chưa có bạn gái".

"Thích là thích, không có lí do".

"Tôi thích màu đen".

"Ngày xưa hay phụ mẹ nấu ăn, nên tay nghề có chút ổn!".

"Oa, vậy là tay nghề của cô chắc chắn là đỉnh lắm, em cũng muốn thử ghê".

"Mẹ hay tới thăm tôi lắm, khi nào có dịp sẽ gọi cậu sang".

Daniel bỗng không luyên thuyên nữa, cậu lôi điện thoại ra bấm bấm gì đó.

"Anh Seongwoo thích nghe bài gì lúc lái xe?"

"Celebration đi!".

Không lâu sau, lời nhạc của ca khúc này vang ra khắp xe, cả hai đều rất hào hứng.

"Celebration - we're gonna celebrate And have a good time
Celebration - we're gonna celebrate And have a good time

It's time to come together
It's up to you what's your pleasure
Everyone around the world come on".

Daniel lại không yên phận mà chồm người ra phía sau xe lục lọi gì đó.

"Anh Seongwoo ăn sáng chưa, em có mang theo bánh quy đen nè, nãy em chỉ mới uống có ly sữa".

"Tôi ăn rồi, cậu mau ăn đi, gần đến nơi rồi đó".

"À mà, lần sau đừng ăn sáng bằng bánh quy, không tốt".

Daniel cảm thấy lạ lạ.

"Daniel nghe rõ, vâng lời".

Seongwoo bỗng cười rộ lên, cả hai im lặng mà tận hưởng bài hát.

Nhưng nghĩ xem, Daniel mà ngồi im được lâu à...

"Anh Seongwoo, aaaa~".

Tay Daniel mang theo bánh quy, đưa đến trước miệng Seongwoo, đòi đút anh ăn.

Ánh mắt long lanh của Daniel nhìn thẳng vào Seongwoo.

Tim có chút đập nhanh.

Seongwoo theo phản xa mở miệng ra, môi tiếp xúc vào tay của người kia.

Dường như Daniel không để ý, ngay sau đó lại quay liền ra cửa sổ ngắm cảnh hai bên đường, miệng còn lẩm nhẩm theo bài nhạc.

Seongwoo mặt đỏ dần, miệng vẫn nhai đều nhưng không hề cảm nhận được vị của bánh.

Seongwoo dần dần cảm nhận ra được thứ gì đó kì lạ.

Thích người ta mất rồi...

Daniel trong lúc này: Mình hình như vừa chạm môi anh ấy phải không ta?

Au: Đặt nhẹ bức ảnh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top