Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau một hồi tắm rửa kĩ càng, Harry mặc lên mình chiếc áo len màu đỏ - trùng với màu của nhà mình, cùng chiếc quần thun màu be thoải mái mà vẫn lịch sự, không quên chùi nhẹ chiếc kính gọng tròn đã bị hơi nước làm mờ từ nãy giờ.

Vặn tay nắm cửa, Harry không nhanh không chậm bước ra khỏi phòng tắm.

Thật ngạc nhiên làm sao! Tên Draco vẫn còn đứng ở cửa lớn của phòng tắm chung.

Hắn... đứng đợi cậu sao?

Đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác, Harry nhất thời không biết phải làm sao.

Draco dường như đã phát hiện ra Harry đã tắm xong, liền ngước mặt lên nhìn cậu.

Kìa kìa, hãy xem đi! Tại sao chú mèo nhỏ của hắn chỉ mặc một bồ đồ cấm dục vậy thôi nhưng vẫn đủ mê lực để quyến rũ hắn vậy chứ?

Hắn không cam lòng khi mà người trong lòng hắn cứ vô tư đi rải thứ mị lực đó khắp trường trong vô thức, để rồi rốt cuộc hắn lên cơn ghen lồng lộn mà chẳng làm được gì.

Vì thật ra hắn đã là cái gì của cậu đâu!

Mấy đứa năm nhất đi đứng lạng quạng như thế nào mà lại ngã cái rầm vào đôi mắt xanh lục bảo của mèo nhỏ nhà hắn, xong rồi lạc lối trong đó không biết đường ra.

Mỗi khi có người tặng quà, tặng thư cho cậu, hắn đều dùng tất cả thủ đoạn mà hắn có thể nghĩ ra để đoạt lấy từ cậu, tàn nhẫn hơn là "phá hủy" chúng trước mặt cậu.

Cái sự ghen tuông đấy của hắn đã bị Pansy chửi thẳng rằng hắn ấu trĩ như thế nào, nhưng Draco không thể kiềm chế được mà làm như vậy. Thành ra, Harry vẫn cứ nghĩ là hắn ghen tị nên mới phá đám cậu, chứ không phải là vì hắn ghen tuông ngu ngốc.

Và cứ như thế, mỗi lần Harry định tiến tới mối quan hệ nào đó, thì Draco sẽ xuất hiện và triệt tiêu mối quan hệ ấy từ trong trứng nước.

Thế nên, bây giờ, cả hai đều đang đứng nhìn vẻ ngoài xuất chúng của đối phương mà thầm cảm thán trong lòng, không biết nói gì hơn.

Hôm nay Draco cũng mặc một chiếc áo len ngắn tay, tất nhiên, màu xanh lá. Hắn còn mặc thêm chiếc áo sơ mi trắng bên trong, nhìn kiểu gì cũng vừa quý tộc, vừa thoải mái. Còn ở phía dưới là chiếc quần tây màu đen cùng đôi giày da bóng lộn.

Ừ thì, đúng là con công làm màu loè loẹt phô trương. Harry thầm bĩu môi khinh bỉ trong lòng.

Nhưng dù khinh bỉ ra sao, Harry cũng không thể phủ nhận là bộ dạng này của hắn trông được quá đi mất.

Trái tim thì cứ đập bình bịch liên hồi trước sự đẹp trai ấy, nhưng lí trí đã khiến cho Harry đi ngang qua hắn, liếc nhìn một cái, rồi bỏ đi thẳng mà không nói một lời nào.

Draco đứng nhìn theo bóng dáng của chú mèo nhỏ thấp hơn hắn cả cái đầu trong chiếc áo len dài tay, không khỏi cười vui vẻ, sau đó cũng chậm rãi đi theo sau cậu, cùng tới Đại sảnh đường.

Harry vừa tới nơi thì đã thấy Ron cùng Hermione ngồi đợi cậu sẵn ở chỗ bàn quen thuộc của cả ba.

Hai người bạn kia vừa vẫy tay chào Harry xong thì ngay lập tức thấy Draco xuất hiện ngay sau khi Harry vừa bước vào. Cả hai trao nhau ánh mắt khó hiểu, đợi Harry ngồi xuống hẳn hoi thì liền hỏi: "Này, bồ lại đi gặp Malfoy đấy à?"

Ron không kiềm nén nổi sự tò mò của mình mà giành lời trước cả Hermione.

"Bồ nói "lại" là sao, Ron? Bồ đã đi gặp hắn trước đó rồi hả, Harry?" Hermione thì để ý kĩ câu hỏi của Ron trước rồi mới quay sang tìm kiếm câu trả lời từ Harry.

"Mình thì đi gặp hắn làm gì chứ, Ron? Mình đã ở trong phòng cùng bồ cả buổi chiều, sau đó mình đi tắm và giờ thì mình ngồi ở đây với hai bồ mà." Harry từ tốn giải thích.

"Vậy sao? Vậy bồ giải thích thế nào về việc Malfoy xuất hiện gần như là cùng một lúc với bồ ở cửa Đại sảnh ban nãy đây?" Hermione khoanh tay, gương mặt đắc ý với câu hỏi đầy tinh ý của mình.

"Gì cơ?" Harry thậm chí còn chẳng để ý đến chuyện đó nữa. Rõ ràng là cậu đã bỏ đi trước mặt hắn rồi kia mà.

"Đúng vậy. Bồ đừng có đánh trống lảng. Từ lúc bồ đi tắm thì đã xảy ra chuyện gì?" Ron tuy ngồi đối diện với Harry nhưng vẫn không ngại mà nhướn người lên để truy hỏi bạn thân, bên cạnh là Hermione cũng đang quan sát kĩ những biểu cảm của cậu.

"Hai bồ bị làm sao vậy? Không có gì xảy ra cả. Được chưa? Mình cũng nghĩ là sẽ có chuyện không lành khi mà mình và Malfoy đều là Huynh trưởng, rồi mình và hắn đụng mặt nhau khi mình đến phòng tắm chung. Nhưng mà mình đã nói rồi đấy: không có gì đã xảy ra cả." Harry đảo tròn mắt xong rồi nhún vai, kết thúc phần trình bày của mình trước hai ánh nhìn nghi ngờ của hai đứa bạn thân.

"Thật sự là vậy hả? Hắn mà chịu để yên cho bồ sao?" Hermione cố gắng gặng hỏi lần nữa.

"Mione, mình cũng bất ngờ lắm chứ không riêng gì bồ đâu. Và giờ thì hai bồ hãy để yên cho mình ăn tối, rồi còn nhanh chóng hoàn thành đống bài tập chết tiệt kia nữa." Harry hơi khẩn trương nhưng tiếp tục nói: "Còn nếu mấy bồ không tin mình thì có thể trực tiếp hỏi tên Malfoy đó, mình không cản đâu."

Nói rồi, Harry lấy cho mình một chiếc sườn cừu sốt táo khi cậu trực tiếp bỏ qua món khai vị mà đi thẳng đến món chính.

Nhưng chưa kịp động nĩa, động dao, thì giọng nói quen thuộc hay trêu chọc cậu vang lên ở phía trên đỉnh đầu cậu: "Có chuyện gì mà phải trực tiếp đến hỏi tao vậy, Đầu Thẹo?"

Harry không cần phải ngẩng đầu lên để nhìn xem chủ nhân của giọng nói ấy là ai, cậu chỉ nhàn nhạt đáp: "Trời đánh tránh miếng ăn. Mau cút đi Malfoy, đừng để tao mất hứng thưởng thức chiếc sườn cừu này."

Nói rồi, cậu không quan tâm Draco phản ứng ra sao, liền đưa sườn cừu lên miệng gặm rồi nhai hết sức từ tốn, thật sự thưởng thức bữa ăn tối này.

Tuy vậy, Draco sao có thể để cậu toại nguyện: "Ồ, nhưng tao thì không mất hứng nếu không cút đi đâu. Và tao cũng không muốn gặp hai đứa Gryffindor đáng ghét này." Draco khẽ liếc sang hai đứa bạn thân của cậu rồi nói tiếp: Nhưng mà nếu mày muốn gặp tao thì tao vẫn sẵn lòng."

Rồi hắn cúi xuống đối diện với khuôn mặt Harry, đưa tay lên quẹt ngang chút ít sốt táo dính trên khoé miệng cậu, thản nhiên đưa lên miệng mình nếm chỗ sốt đó, nói: "Nhớ lau sạch chỗ sốt trước khi đến gặp tao nhé. Tao thích mấy người vệ sinh sạch sẽ sau khi ăn xong hơn."

Thực hiện xong những hành động bá đạo đó, Draco ung dung quay người bước đi khỏi Đại sảnh đường, để lại cho bao nhiêu cặp mắt của bốn nhà trong Đại sảnh to tròn vì kinh ngạc.

Tất nhiên, không thể thiếu sự bối rối và sốc nặng đến từ Ron cùng Hermione.

Cả vị Cứu thế chủ của chúng ta cũng đã muốn rơi cái hàm xuống đất và có khả năng là không còn gặm được sườn cừu trong tối nay nữa rồi.

"Mình... mình vừa thấy cái gì vậy?" Ron lắp bắp, hết nhìn bạn thân rồi nhìn bạn gái mình, hòng tìm cho được câu trả lời giúp trấn tĩnh cõi lòng đang dậy sóng của mình.

"Harry, bồ có định đi gặp hắn ta như lời hắn nói nữa không đấy?" Hermione đầy ngờ vực nhìn cậu, ngó lơ luôn tên bạn trai đầu gỗ bây giờ mới phát giác ra "chuyện bất thường" mà cô nàng đã khám phá được từ trước.

"Aish, mình không biết gì hết. Đừng có hỏi mình!" Harry không quan tâm, tiếp tục vùi đầu vào ăn cho xong bữa tối nhưng trong lòng thì đã lôi cả gia tộc Malfoy ra mà phỉ nhổ vì hành động ngu ngốc bất chợt bộc phát của hắn khi nãy rồi.





(Còn tiếp)


20/10/2020 | 1:27 


(Quà 20/10 cho chị em phụ nữ nè 😊)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top