Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

[Thiết Quang] Chấn động! Thiếu chủ Nguyên thị nơi Kinh Đô vậy mà cũng mất trinh!

Tác giả: 饭团炒猫咪

Link: https://kuaibianruxing.lofter.com/post/1d287c21_1cace7c54

___________________

1.

Đó vốn là một buổi sáng bình thường như bao buổi sáng khác.

2.

Mọi người ai cũng biết, mùa xuân đến, thời tiết thường xuyên thay đổi thất thường khiến cho cơ thể dễ dàng bị cảm lạnh.

Thiếu chủ Nguyên thị từ trước tới giờ nổi tiếng là người luôn luôn chăm chỉ, cố gắng hết lòng hết dạ thâu đêm suốt sáng. Có lẽ là do phải xử lí đống văn kiện chất cao như núi liên tục trong vài ngày khiến cơ thể mệt mỏi, hoặc có lẽ là do thời tiết thay đổi thất thường lúc nóng lúc lạnh khiến cơ thể không kịp thích ứng, hoặc có lẽ là do việc lui trị ở ngoại thành phía đông mấy ngày trước nay gặp khó khăn không thể giải quyết dẫn tới sốt ruột đến mức phát sốt, hoặc cũng có thể là do giới quan lại trong triều đình bây giờ phức tạp, chìm chìm nổi nổi khiến người ta phiền lòng, hại não.... Nhưng tóm lại, khi tỉnh dậy vào buổi sáng hôm nay, Nguyên Lại Quang mơ mơ màng màng muốn mở mắt thì cảm thấy cổ họng vừa đau vừa ngứa, muốn mở miệng nói chuyện nhưng lại không nói được thành tiếng, thay vào đó lại là từng luồng hơi thở thoát ra từ môi và răng.

"Khụ khụ khụ..."

3.

"Quỷ... khụ khụ, khụ khụ khụ." Mái tóc dài màu bạc tản ra, cọng tóc ngốc ngốc ỉu xìu, Nguyên Lại Quang khó khăn vươn tay túm lấy Quỷ Thiết đang được đặt bên cạnh giường.

"Chủ nhân? Ngài sao vậy?" Vị Phó Tang Thần trung thành và tận tâm lập tức biến từ một thanh đao trở thành cậu thanh niên tóc đen nghe lời kia, hắn dịu dàng vỗ lưng Nguyên Lại Quang, trấn an y.

"Q... Khụ khụ...." Nguyên Lại Quang thử nói nhưng vẫn như cũ không phát ra tiếng, thành ra chỉ biết vươn tay khoác lên vai Quỷ Thiết, còn tay kia thì che miệng ho khù khụ.

"Chủ nhân, chủ nhân nói chậm một chút..." Quỷ Thiết vừa vỗ lưng vừa dỗ dành nói: "Ngài có muốn uống nước không?... Nhưng ngài đây là đang... mất tiếng?"

4.

"Cái gì? Mất trinh (tiết)?" Một tiếng kêu đầy kinh hoàng từ ngoài cửa vang lên, Nguyên Lại Quang đang cúi đầu che miệng ho khan nghe thấy giật bắn mình y như một chú mèo con bị làm cho hoảng sợ, y ngẩng đầu lên nhìn, chỉ thấy một cô tỳ nữ mới được tuyển vào trong phủ đang chạy ra ngoài --- đáng lẽ nàng nên đứng trước cửa phòng ngủ của thiếu chủ vào sáng sớm như bao người khác, cầm khăn mặt và bưng nước ấm để hầu hạ y rửa mặt.

Nhưng lúc này nàng lại chạy nhanh như một mũi tên được đà bay khỏi nỏ, sau chốc lát thì đã không thấy bóng dáng đâu.

5.

Mọi việc cứ như vậy mà vượt khỏi tầm kiểm soát.

6.

Lúc ấy, tại Kinh Đô đã xuất hiện không ít những cuốn truyện mới mẻ và độc đáo, nghe nói là do một thiếu nữ qua đường không muốn để lộ danh tính cùng với một nhà văn nổi tiếng trong giới văn chương --- phu nhân Đăng Hành Thanh dốc lòng sáng tác, chủ yếu nói về những mẩu chuyện khó nói liên quan đến vị thiếu chủ Nguyên thị với dung mạo đẹp đẽ đã thế còn rất có bản lĩnh cùng với thanh đao sắc bén một lòng bảo vệ y.

[Kinh ngạc! Lại Quang điện hạ ngủ chung giường với thanh đao bảo vệ mình không ngờ có ngày lại mất trinh!]

[Thiết Quang の Lần đầu nếm thử tình ái の]

[Mị lực của vị cấp dưới trung thành ♂: Hàng đêm càn rỡ tìm thú vui.]

[Chủ nhân thật ngon miệng, ngày nào cũng không thể không yêu y, làm sao bây giờ!]

[Là chú chó con ngoan hiền hay là chú chó săn to lớn hung dữ? Quyển sách này sẽ đem bí mật vạch trần!]

[Đơn phương ngọt ngào: Thanh lãnh thị vệ và vị cơ quân xinh đẹp.]

Bởi có tranh minh họa vô cùng đẹp và tinh xảo, câu từ trôi chảy, nội dung phong phú vô cùng chất lượng, tình tiết động lòng người, nên những cuốn truyện này đều được mọi người hết lời khen ngợi!

7.

"Nghe nói chưa? Vị thiếu chủ Nguyên thị kia..." Tại quán trà, một người qua đường chọc chọc người bạn đồng hành, âm thầm khoa tay múa chân.

"A, có chuyện gì vậy?" Người bạn không hiểu.

Một người bạn khác tiếp lời: "Không phải đang nói tới vị Phó Tang Thần bên cạnh ngài ấy sao, một lòng bảo vệ, nhắm mắt theo đuôi, thân mật khăng khít, ngay cả buổi tối đi ngủ cũng phải ngủ chung một chỗ, thậm chí mấy ngày trước cũng đã cọ nhau ra lửa rồi..."

"Đúng đúng, các ngươi không thấy mấy cuốn truyện vô cùng thịnh hành mấy ngày gần đây sao, viết vô cùng kĩ càng tỉ mỉ, các chi tiết đều cực kì sinh động, còn có cả tranh minh họa, ta nghĩ việc này tám chín phần là thật rồi..."

"Ta cũng thấy thế, ta kể cho các ngươi nghe nha, hàng xóm của ta là cậu Ba với dì Hai có kể nơi mà mấy vị quý nhân Nguyên thị dừng lại nghỉ chân trong đợt lui trị trước chính là nhà của người bà con họ hàng của bạn nàng, chính mắt họ đã thấy, vị võ sĩ Phó Tang Thần kia cực kì trung thành với chủ nhân hắn, liều chết để bảo vệ, đi theo không chịu rời luôn!"

"Ta thấy mọi chuyện có thể sẽ như thế này, vào một buổi tối trời cao trăng sáng..."

Nhóm người qua đường ngầm hiểu, không hẹn mà cùng nhau gật đầu.

8.

Mặc dù đã mất trinh (tiết)... À không, là mất tiếng nhưng với sự nhiệt tình hiếu học của mình, vị thiếu chủ Nguyên thị vẫn không chịu bỏ bê việc học tập, rèn luyện hằng ngày, vẫn vô cùng tự giác đi tới Ngự Tâm Đạo Trường để chăm chỉ luyện tập.

Nhưng trong lúc tới đó, y lại có cảm giác ánh mắt của nhóm tỳ nữ nhìn mình hôm nay có hơi kì quái, thậm chí còn thì thầm to nhỏ với nhau chuyện gì đó. Y vừa quay đầu lại thì nhóm tỳ nữ này đã nhanh chóng cúi đầu tiếp tục làm việc, giống như chẳng có chuyện gì.

Là do y tưởng tượng sao.

Nói không phát ra tiếng, muốn hỏi cũng không hỏi được, thật bực nha.

9.

Nhóm tỳ nữ thực sự không dám quấy rầy Lại Quang đại nhân, nhưng đối với vị Phó Tang Thần luôn ở bên cạnh y thì vẫn có người to gan lớn mật tiến đến hỏi han để khám phá ra chân tướng của bí mật này.

"Quỷ Thiết đại nhân!" Nhóm tỳ nữ đùn đẩy nhau, cuối cùng cũng có một cô tỳ nữ chịu đi ra, cực kì mạnh dạn mà chạy đến bên cạnh vị võ sĩ cầm đao, chào hắn.

Quỷ Thiết định thần nhìn kĩ, đây không phải cô tỳ nữ đã vô phép chạy khỏi vị trí làm việc của mình vào sáng nay sau khi phát hiện chủ nhân của hắn bị mất tiếng đây sao. Lúc này, cô tỳ nữ tỏ vẻ lễ phép mà mỉm cười, dịu dàng hỏi: "Quỷ Thiết đại nhân, bọn ta cực kì lo lắng cho thân thể của Lại Quang đại nhân, nên muốn biết mọi chuyện một cách kĩ càng và tỉ mỉ --- xin hỏi tại sao Lại Quang điện hạ lại mất trinh (tiết) vậy ạ!"

Vị Phó Tang Thần trung thành và trong sáng nghe vậy chỉ nghĩ cô gái này đang hỏi tại sao chủ nhân lại mất tiếng nên đã tự trách mình một cách sâu sắc ngay tại chỗ, hắn nói:

"Đều tại ta không tốt. Rõ ràng biết mấy ngày nay chủ nhân đều rất mệt mỏi, vậy mà cứ làm phiền chủ nhân nghỉ ngơi." Phó Tang Thần cụp xuống đôi tai cún con chẳng hề tồn tại của mình. "Mấy ngày nay chủ nhân đều ngủ không ngon, bọn ta lại ở trong phòng (vì nghiên cứu đao pháp) mà làm ra tiếng động lớn tới như vậy, làm tới tận tối muộn, khiến chủ nhân phải vất vả, cực nhọc. Là do ta quá đáng cứ quấn quít lấy chủ nhân (để nghiên cứu đao pháp) khiến chủ nhân trở nên (mất tiếng) như này, là do ta sai."

"Oa oa oa..." Có thể là do cảm động trước lời tự thú của hắn, Quỷ Thiết nhìn cô gái trước mặt đang rơi từng dòng nước mắt nóng hổi đã vậy còn đỏ mặt một cách khó hiểu.

10.

Đáng sợ hơn chính là, chuyện này đã lọt vào lỗ tai của gia chủ Nguyên thị, gia chủ nghe xong hoảng sợ, vội vàng phái người tới chỗ của Nguyên Lại Quang để ân cần thăm hỏi.

Nguyên Lại Quang đang nằm trên giường nghỉ ngơi, không thèm quan tâm tới thế sự nghe được câu hỏi của người mà gia chủ phát tới thì bị dọa tới mức kinh hồn bạt vía, cũng vì thế y mới hiểu được tại sao ánh mắt của nhóm tỳ nữ nhìn mình hôm nay có chút kì quái, y ngay lập tức cầm lấy giấy bút viết: "Tộc trưởng đại nhân, đây là chuyện vô căn cứ. Mong ngài không quá tin vào nó vì tất cả chỉ là lời đồn! Chỉ tại ta dạo gần đây không có nghỉ ngơi điều độ cộng thêm việc mệt mỏi quá sức dẫn tới mất tiếng chứ không phải mất trinh (tiết)!!!"

11.

Không chỉ có gia chủ mà ngay cả những người bạn thường xuyên qua lại với Nguyên Lại Quang sau khi nghe xong mấy câu chuyện được đồn thổi rộng rãi, phổ biến khắp Kinh Đô đều tin răm rắp, viết thư hỏi han, điều này khiến cho Nguyên Lại Quang cực kì đau đầu, nhưng cũng chỉ biết ngồi vào bàn viết thư đáp lại, giải thích cho từng người hết lần này qua lần khác rằng mình bị mất tiếng chứ không phải mất trinh (tiết)!

Đặc biệt là tên An Bội Tình Minh! Đã giải thích rõ ràng rồi mà vẫn dám hỏi y có muốn hắn tặng cho một ít thuốc bổ để bồi bổ cơ thể không, y chỉ bị mất tiếng thôi mà!

12.

Mệt mỏi vì không thể giải thích được, Nguyên Lại Quang đành cam chịu mà chui vào trong ổ chăn đồng thời không cho phép Quỷ Thiết được bước vào phòng mình nửa bước.

13.

Quỷ Thiết tủi thân ngồi xổm ở ngoài cửa.

14.

Mấy ngày sau, giọng nói của Nguyên Lại Quang đã bình thường trở lại, y ngay lập tức điều tra và xử lí nguồn gốc của tin đồn đồng thời ra sức chỉnh đốn một phen.

Câu trả lời cực kì rõ ràng.

Vì vậy cô tỳ nữ kia đã bị phạt ba tháng không được phát tiền lương.

15.

Còn về vị thiếu chủ Nguyên thị kia thật sự đã bị dọa cho đứng người sau vài tháng, vì bị thanh đao sắc bén nhà mình làm cho mất trinh phải nằm giường, thì đó lại là chuyện của sau này....

fin.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top