Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Tân Nương Điển Trai Của Ta

Kim Tại Hưởng đang nằm ngủ trên giường, trong cõi mộng đẹp đẽ đang ngồi đánh cờ với tay Chu Công, vậy là lại thắng thêm một ván nữa, đến giấc sau nhất định sẽ được lão đầu này đãi rượu ngon.
Chu Công đang đánh bỗng dưng đưa tay vỗ vai Kim Tại Hưởng, giọng nhẹ bảo ban: ' Mẹ ngài đang cầm roi chuẩn bị đánh ngài kìa. '
Hàm Vương Gia Kim Tại Hưởng của chúng ta vội vã xua tay, làm sao mà có chuyện mẹ ngài lao vào trong mộng mà đòi đánh ngài được, hoang đường thật quá hoang đường đi~
Nhưng phải chia buồn với Hàm Vương của chúng ta, quả nhiên Lão Vương Phi Phu Nhân này có cầm roi đến,nhìn thấy nam tử nhà mình không những giờ này chưa dậy còn nói mớ, liền không thương tiếc mà quật vào đống chăn gối hỗn độn kia vài cái thật mạnh.
Hàm Vương họ Kim nhà chúng ta không phải không nghe lời đâu, chỉ là mấy ngày trước vừa từ Miền Nam trở về, chẳng mấy khi được ngủ nghê đủ giấc nên khi mặt trời leo đến đỉnh mái nhà còn chưa muốn dậy. Mà nói qua cũng phải nói lại, giờ đó ai mà muốn mở mắt chứ?
- Yahhh mẫu thân, người không xót nhi tử của người sao...? Con vừa mới từ Miền Nam về...
- Con năm lần bảy lượt lấy cái cớ vừa đi Miền Nam về, ta nói cho con hay, con đi Miền Nam về từ đầu tháng, bây giờ đến ngày trăng tròn rồi, là nửa tháng đấy, con mau dậy cho taaa!!!

Nói rồi Lão Vương Phi Phu Nhân nhân lại quật thêm vài cái vào độn chăn kia. Hàm Vương Kim Vương Gia nhà chúng ta phải ngồi dậy ngay lập tức, quả nhiên đến lúc về nhà vẫn bị đối xử như ở chiến trường... Mẫu thân của hắn đây vốn cũng chỉ là tiểu thư khuê các hay thêu thùa may vá, cũng chỉ biết mấy kĩ nghệ tầm thường như cầm kì thi hoạ... Để nữ nhân cầm vào mấy đồ khổ sai dùng để thực hiện cực hình thì ôi thôi rồi, các độc giả đại nhân hãy nhìn vào tấm gương của Hàm Vương Kim Vương gia là biết đau khổ như thế nào đấy~!
- Nhưng mà hôm nay gọi con dậy sớm như vậy? Con lần này về phủ chính là ở lại đây, không tham gia chinh chiến nữa...
- Ngươi là Hàm Vương, chấn giữ một miền Nam rộng lớn, bây giờ mới về mấy ngày mà đã lười như vậy. Ta nghe nói bệnh lười sẽ giết chết một con người, mà là người học võ sẽ chết càng nhanh.

Kim Tại Hưởng tái cả mặt. Chẳng biết mẫu thân hắn tìm ra mấy câu doạ người khác như vậy nữa. Hắn chỉ muốn kêu gào thật lớn, bệnh lười không chết được, không chết được, chính xác ở đây là Kim Tại Hưởng hắn vẫn đang còn sống nhăn răng ra đó, không được nói bậy không được nói bậy!!!

- À đúng rồi, Mễ Liên đang đợi ở tiểu viện ngoài hoa viên, con mau mau chóng chóng sửa soạn rồi ra tiếp đón cho ta.
Lại là Mễ Liên. Chẳng hiểu cô ta có cái gì mà mẫu thân hắn lại mê mẩn như vậy, cô ta so ra thì chẳng khác gì các nữ nhân khác. Nhan sắc bình phàm, tài năng cĩng bình phàm, chỉ là con gái của thống đốc quan chi huyện, vậy mà lại được người khó tính như mẫu thân hắn ưu ái. Hắn nhận hắn hận hắn hận!!!! Kim Tại Hưởng hắn còn chưa được ưu ái như cô ta, dám tranh sủng với hắn, hắn nhất định sẽ dìm cô ta cho không còn đường mà ngóc đầu dậy!!!

Lúc này, tại tiểu viện của Hàm Phủ - Phủ Hàm Vương Gia. Nữ nhân tên Mễ Liên có tựa tên đầy đủ là Mẫn Mễ Nghiêm, vì tên có nhiều từ phạm húy nên mới đổi thành Mễ Liên. Mễ Liên tròn 18 tuổi, ở cái thời này thì 18 tuổi gần như đã trở thành gái già, tuy nhiên nàng ta lại có sắc đẹp không đổi, từ năm 14 tuổi đến nay chưa từng đổi sắc, làn da mịn màng cùng giọng nói trong trẻo đều khiến nam nhân trên thế gian mê mệt. Ấy vậy nhưng nàng ta có sở thích trèo cao, lại chỉ muốn Hàm Vương Kim Tại Hưởng là chồng mình. Thật quá ư giả tạo mà~
Bàn tay được chăm chút của nàng ta nâng tách trà lên làm bộ làm tịch thổi thổi, rồi đẩy qua cho Mẫn Doãn Kì: em trai cùng cha khác mẹ của mình.
- Như vậy là không còn ghét Mẫn Doãn Kì ta nữa?
- Ngươi nói vậy hẳn là có thâm ý?
Đương nhiên là có thâm ý thì Mẫn Doãn Kì y mới phát ngôn như thế. Chẳng mấy khi 2 tỷ đệ họ Mẫn lại ngồi yên ả như thế này, đối với Mẫn Doãn Kì mà nói thì quá ư là nhàm chán đi. Chết tiệt thật, ả lại ôm theo y đến tận cái Vương phủ xa hoa lộng lẫy, mặc dù cũng hay đi giao thiệp nhưng ít khi phải tiếp xúc với những người thuộc dòng dõi Hoàng gia. Y chỉ cười nhẹ nhàng, mang họ Mẫn mà lại ngây thơ quá, ý đơn giản như vậy mà còn không đoán ra, lại có thể tham vọng đặt chân vào Vương phủ?

- Chỉ sợ nói ra thâm ý ngươi không hiểu, lại trách ngược về Mẫn Doãn Kì ta... Ta thật sự lo cho cuộc sống của Vương gia sau này... Cưới ngươi cũng chẳng để làm gì mà, đúng không nào?
- Mẫn Lê ta là nữ nhân, đương nhiên sẽ có cách hành xử của nữ nhân, không thể nào giống như lũ nam nhân ngu ngốc các người.
Ả ta luôn thích mạnh miệng thách đấu y, nhưng chẳng bao giờ thắng cả. Ả chả là cái thá gì trong mắt y, y không quan tâm lũ nữ nhân ở ngoài kia chỉ biết yểu điệu thục nữ có thể làm được điều gì. Không phải ai cũng có bộ óc được việc như Võ Tắc Thiên, không phải nữ nhân nào cũng có thể lật đổ nam nhân để lên cầm quyền, những chuyện như vậy chỉ diễn ra trong lịch sử mà thôi...
Tiếng động từ xa dội lại khiến y cắt ngang dòng suy nghĩ. Ôi nam chính của chúng ta đã đến rồi nhỉ, cúi người hành lễ chút nào, người này thật không giống trong lời đồn gì cả.

- Đã để hai vị đợi lâu rồi. À Mẫn tiểu thư, vị này là...?
- Thưa Vương Gia, đây là tiểu đệ của tiểu nữ, tên là Mẫn Doãn Kì. Tính có hơi bốc đồng, mong Vương gia bỏ qua cho.

Nàng ta nói một lèo như đang kể tội khiến y rất giận, ôi chết tiệt dám nói y ngay trước mặt Hàm Vương Kim Vương Gia, nhất định tất tần tật tính xấu người xấu nết của nàng ta y phải mang ra để nói, nàng ta đừng hòng vượt mặt y!!!!
Hàm Vương Gia Kim Tại Hưởng đương nhiên rất tò mò về nam nhân đang điềm đạm thưởng thức trà ( thật sự thâm tâm không có điềm đạm như vậy đôu ), thật kì lại. Nét đẹp này... thuộc về nam nhân ?
Da trắng ít gặp ánh mặt trời, môi đỏ như mọng như được làm đẹp từ nước của đào vậy, ánh mắt sắc xảo vô cùng, đặt vào một nam nhân hẳn sẽ khiến ác nữ nhân rất ghen tị đi ?

- Không biết Mẫn công tử đây có thời gian rảnh cùng Kim Tại Hưởng ta đi thăm thú các nơi một chút không?
- Xin thứ lỗi, tại hạ là Xương Khiên huyện chủ, nhận chức huyện chủ tại huyện Nam Yên ở cuối phía Nam, vì tỷ tỷ đây muốn người đi cùng nên tại hạ tạm gác lại công việc đưa tỷ tỷ đến đây, thất lễ không cùng Vương gia thưởng ngoạn...
Kim Vương Gia của chúng ta nghe vậy buồn tủi, cúi mặt xuống uống một ngụm trà nóng. Thật đáng tiếc, chẳng mấy khi có nam nhân đến tìm hắn mà lại chẳng có một ai rảnh rỗi mà có thời gian tâm sự với hắn, đời hắn tuy không có hồng nhan cùng đi nhưng nhất định phải có tri kỉ, khó khăn lắm mới có người vừa mắt, vậy mà tại sao lại chối bỏ? Đáng ghét đáng ghét!
Mẫn Doãn Kì y không đem Vương gia nhà chúng ta để vào trong mắt, cứ vô tư uống trà ngắm cảnh. Quả nhiên là tiểu đệ bảo bối của Hoàng đế, khuôn viên vườn đất đai nhiều như vậy, không biết mang ra có nấu chè được không...

- Tại hạ thất l, đằng trước có một hồ sen, có thể cho tại hạ ra đó vãn cảnh một chút?
- Ừ, vậy để ta đi cùng Xương Khiên qua đó...
- Kim Vương Gia, có thể cho rằng tại hạ thô lỗ, nhưng việc của ngài là tiếp đón Mẫn Mễ Liên, chứ không phải cùng tại hạ thưởng ngoạn.

Y đi ngay sau đó khi dứt lờ, mặc kệ Kim Vương Gia của chúng ta ngẩn ngơ cùng với bộ mặt xám ngoét của Mẫn Mễ Liên. Ả ta sao mà ngờ Mẫn Doãn Kì bạo gan nói thẳng toẹt ra mong muốn như vậy chứ? Nhất định là muốn chơi xỏ ả! Kim Tại Hưởng thấy y đi thì cũng chạy ngay theo sau, thật lòng của nam nhân yếu đuối họ Kim của chúng ta không muốn cứ thế mà vuột mất tri kỉ. Chao ôi nó cảm động vcl mn ạ!!! Mẫn Doãn Kì đứng bên bờ hồ sen, ngón tay thon dài thích đùa nghịch những làn sóng lăn tăn trên mặt nước, ánh mắt sắc xảo trong phút chốc trở nên ngây thơ trẻ con, thật xinh đẹp mà~~

- Kim Vương Gia????
- Cứ gọi ta là Kim Tại Hưởng.
- Không, ý của tại hạ là bây giờ ngài phải ở bên trong tiểu viện đằng kia cùng nữ tử Mẫn Mễ Liên trò chuyện tâm tình, chứ không phải chạy theo sau tại hại...
- Ta vốn không thích Mẫn Mễ Liên đó !
- Ồ, Kim Vương Gia ngài lại thẳng miệng nói một câu khinh bạc tiểu nữ Mẫn Gia như vậy?
- Ta không thích nữ nhân!

Mẫn Doãn Kì không nói gì nữa, nhìn Kim Tại Hưởng bằng ánh mắt xa xăm. Phải nói sao nhỉ, một đấng anh tuấn kì tài như Kim Tại Hưởng lại có thể nói với một nam nhân chưa gặp bao giờ rằng " Ta không thích nữ nhân "? Nhân sinh chưa từng gặp qua trường hợp này, mặc dù triều đại này không cấm việc nam nhân đến với nhau, thậm chí còn có người tổ chức mối lái cưới hỏi rất đình đám. Thế nhưng... việc này mà xảy ra với người DANH GIA VỌNG TỘC, hơn nữa lại là em trai được Hoàng Đế ưu ái nhất... Có được gọi là thị phi không? 🙄
- Thứ lỗi cho tại hạ, hiện tại nơi chi huyện có rất nhiều việc, xin cáo từ.

Mẫn Doãn Kì trở về trong trời mưa phùn mờ ảo, tựa như làn khói mỏng đột nhiên xuất hiện rồi đột nhiên vụt tắt trong cuộc đời của hắn. Nhưng hay cho câu nói một thoáng gặp gỡ vạn lần mơ là như thế này, hắn bây giờ không thể thiếu thân ảnh của nam nhân bé nhỏ đó, đẹp đẽ và lung linh như vậy... Mỗi lần Mẫn Mễ Liên đến thăm, hắn đều mang nỗi nhớ mà hỏi xem hôm nay Mẫn Doãn Kì có đến, nhưng cau trả lời luôn làm hắn thất vọng. Mẫn Doãn Kì lại trở về nơi chi huyện ở miền Nam xa xôi, xử lý công việc gì gì đó... Hắm chỉ đơn giản là muốn nhìn thấy y.... Nhiều lần y nghe Mẫn Mễ Liên kể khổ, Kim Vương Gia ngài ấy không thèm đoái hoài đến ta, lần nào ta đến cũng chỉ hỏi một câu mười năm như một: ' Hôm nay Xương Khiên huyện chủ Mẫn Doãn Kì có đến hay không '. Ta nói là ngươi không đến, ngài ấy liền xị mặt như đứa trẻ bị cướp kẹo hồ lô vậy, rốt cuộc Mẫn Doãn Kì nhà ngươi đã cho ngài ấy ăn bùa mê thuốc lú gì rồi hả?! Mẫn Doãn Kì y chỉ cười trừ, y đâu có bỏ bùa chỉ là hắn tự dính bùa... Quả nhiên giống như lời Mễ Liên nói, từ sau khi Kim Tại Hưởng nói xong câu đó y luôn có cảm giác mình sắp bị ( ĐƯỢC chứ anh ) ăn sống. Nam nhân mà lại có tình cảm với nam nhân lại còn dễ mồm nói thẳng tuột ra như vậy, ố ồ~~ Sắp có chuyện thú vị gòi sắp có chuyện thú vị gòi~~

Hôm nay việc quan trọng đã xong, Mẫn Doãn Kì tận tâm tận lực đến tận Hàm Vương Kim Vương Phủ cầu kiến Kim Tại Hưởng Kim Vương Gia. Nếu nói y không nhớ hắn thì không hề đúng một chút nào, chỉ là câu nói khẳng định hắn không thích nữ nhân khiến y vướng bận, không cách nào nguôi ngoai. Mà nghe nói Kim Tại Hưởng hắn cũng muốn gặp y lắm mà, để xem phản ứng của hắn nhiệt tình đến đâu? Y vừa đi vào đã thấy hắn ngồi ở tiểu viện lần trước đọc sách. Có lẽ hắn ta thích làm quan văn hơn làm quan võ, nếu làm quan võ thì hay phải luyện tập chinh chiến vất vả vô cùng mà quan văn chỉ cần mẫn cần mẫn chăm chỉ học hành, dùi mài kinh sử, làm thơ làm văn thật hay để dành tặng đấng tối thượng mà thôi...
- Cuối cùng ngươi cũng đến, lại đây cùng ta thưởng trà, ta còn nhiều điều muốn nói với ngươi lắm...
- Tại hạ với ngài vừa gặp nhau không lâu, thật sự có nhiều chuyện để nói như vậy sao?
- Vậy thì ngồi yên đó cho ta, chỉ là muốn ngắm ngươi lâu hơn một chút thôi...
Hắn nhân lúc y không để ý nhìn ngắm cảnh xung quanh, hắn vơ cả người y vào trong vòng tay tham lam hít ngửi mùi hương nhẹ nhàng trên người y. Là hương hoa sen, chính là loài bạch liên mà hắn trồng ở dưới hồ kia... Quả nhiên thật dễ dàng khiến con người ta mê đắm, nam nhân này vốn từ rất lâu đã chiếm đóng tâm trí hắn, làm hắn không còn thoát ra được.
Mẫn Doãn Kì bị hắn hít ngửi đến nhột cả người, cựa quậy không chịu ngồi yên, vô tình động chạm vào cái đó của Kim Vương Gia. Thật sự cảm thấy nó dần cứng lên nha, tâm sinh lí tên này lại nhạy cảm như vậy??? Phản ứng này khiến y thích thú, nhìn ngắm khuôn mặt ai kia đang đỏ bừng không cách che giấu...
- Này...ngài...
- Im lặng một chút...

Yàh y hiểu, y hiểu cái phản ứng này nó khó chịu như nào chứ. Không phải là y từng trải qua, mà bởi vì y có tìm hiểu. Nếu như không muốn cúc bị nát thì hãy im lặng, ngồi yên đừng làm gì cả. Đến khi Kim Tại Hưởng đã trở lại trạng thái bình thường, Mẫn Doãn Kì y mới dám rời khỏi người hắn. Tên họ Kim này thật là đáng sợ, giả dụ như ban nãy không phải ở ngoài tiểu viện lộ thiên như này mà là ở trong phòng nghỉ ngơi, thì có lẽ bây giờ y đã bị đè ra ăn...không, thậm chí là còn không đứng dậy được nữa!!! Đàn ông khi biến thái thật đáng sợ, tên họ Kim này đang đe doạ đến sự an nguy ( của cúc hoa) của cậu!!! Và sau cái màn chào hỏi bỏng mắt của 2 nam chính đẹp trai nhà chúng ta, thì Mẫn Doãn Kì tiểu thụ đẹp đẽ đã bị sắc đẹp của Kim Vương Gia quyến rũ mà ở lại Kim Phủ chơi vào hôm. Thấy 2 nam nhân thân thiết như vậy đương mẫu thân ngài Vương Gia cao quý rất mừng. Kim Tại Hưởng nhi tử của bà vốn là người sống hướng nội, không thích mấy trò ngoại giao, vậy mà nay lại tìm được tri kỷ để cùng nhau giãi bày. Quá mừng quá mừng đi! Cuối cùng thì nhi tử của bà cũng đã chịu thay đổi tính nết, không gì sánh bằng!!! Một ngày nọ sau khi 2 nam chính của chúng ta đã diễn xong màn tập thể dục trên giường, trước khi đi ngủ còn ưu ái tặng nhau một nụ hôn nóng bỏng vô cùng. Mẫu thân đại nhân thấy phòng của con trai ban nãy cứ có mấy tiếng rên kêu đau, sợ rằng Xương Khiên huyện chủ Mẫn Doãn Kì đáng kính bị con nhà mình bắt nạt hay đánh đập gì đó, liền chạy vào hỏi thăm. Mở cửa là 2 nam nhân không mặc gì cả, ôm nhua ngủ say khiến bà vô cùng bàng hoàng. Lão nương này sống trên đời hơn 40 năm, không có ngày lại nghĩ con trai mình có sở thích đoạn tụ... Ôi tiên đế có thể cho bà một câu trả lời không...Đây là sự thật!!!

- Tại Hưởng... Doãn Kì... Hai con...
Hai nam nhân vừa kết thúc trận hoan ái, ngủ không sâu đã nghe tiếng nói hoảng hốt của mẫu thân đại nhân liền tỉnh giấc. Mẫu thân đại nhân quá sốc rồi, chỉ nhìn 2 đứa con không nói nên lời nào, rồi ngất xỉu. Kim Tại Hưởng nhanh chóng mặc y phục rồi đỡ mẹ mình dậy, gọi thái y đến khám. Quả nhiên chuyện này dù có là ai đi chăng nữa cũng sẽ sốc, vốn dĩ mẫu thân ngài đay ghép cặp ngài với Mễ Liên, ấy vậy mà lại ' tình chị duyên em ', Kim Tại Hưởng bén duyên với em trai của Mẫn Mễ Liên... Yàh cái này có được gọi là nghiệp quật không vậy, tại bà đã ép uống nên mới có kết cục này!! Đến khi Mẫu thân đại nhân tỉnh dậy, thì chỉ có thể nhìn 2 nam chính của chúng ta mà cười. Có thể các độc giả đại nhân không hiểu lắm nhỉ, Mẫu thân đại nhân của chúng ta như thời đại này mà nói, bà là Hủ Nữ đấy ạ :33
- Hai con như vậy đã làm rồi?
Hai nam chính buồn tủi gật đầu.
- Có thật sự yêu thương nhau không?
Lại tiếp tục gật đầu.
- Ta không ngăn cấm. Đừng để xảy ra bi kịch là được.
Hai nam chính ngước lên nhìn nhau phấn khởi, đương nhiên là rất phấn khởi rồi. Không mất lấy một câu chuyện giải, một câu xin xỏ đã có được hạnh phúc như ý. Con cảm ơn Mẫu thân đại nhân 😚
                          
                          _END_
___________________
Ultr 3255 từ lận đó!!
Mất khá nhiều thời gian để mình chuyển Ons của chị Cỏ từ ytb sang wattpad
Công nhận truyện chị Cỏ viết hay thiệt mọi người ạ!!!
Mọi người đọc nhớ bình chọn và cmt cho mình nha để mình có thêm động lực đăng thêm nhiều Ons hay hơn nữa từ chị Cỏ nha!!! Iu mọi người 😚
À mọi người cũng hãy ủng hộ kênh ytb của chị Cỏ nha: ' Cỏ Điện Hạ '
https://youtube.com/c/C%E1%BB%8F%C4%90i%E1%BB%87nH%E1%BA%A1999
*Ons của chị ý hay lắm đó*



























Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

Tags: