Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

[Crocodile x Buggy] The Petiton (1/2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Summary: Giữa một chiều tháng hai ấm áp, Hawkeyes - kiếm sĩ mạnh nhất nhân loại, bỗng nhiên trở thành nhà tư vấn ̶h̶ô̶n̶ ̶n̶h̶â̶n̶ cho đồng sự của mình.

Một câu chuyện hết sức vô tri.

The image above belonged to twitter: mckrs_taishow

Enjoy~

Đây là lần thứ hai trong ngày, trực giác của Hawkeyes rung lên một hồi báo bất ổn. Y thân là kiếm sĩ mạnh nhất thế giới dẫu sẽ chẳng hề hấn gì cũng không khỏi nghiêng đầu đăm chiêu. Binh tình ở Karai Bari hoàn toàn bình định, còn cái tổ chức ngớ ngẩn mà y vô duyên vô cớ góp mặt vào, dưới bàn tay lèo lái của Crocodile, cũng phất lên như diều gặp gió. Vậy thì cớ làm sao?

Ánh mắt y vẩn vơ tìm lên trần nhà cao vợi; nắng tháng chạp xuộm áng vàng muồng hoàng yến, nhảy nhót tinh anh giữa những xà cao của mái nhà, chỗ cà chua dưới ruộng sắp đã tới mùa thu hoạch; rồi rơi đánh tõm xuống con người ngồi đối diện. Biểu tình đương thoải mái bỗng nặng nề ngang.
Buggy bên kia bàn làm việc. Vừa làm vừa lã chã nước mắt.

Mặt gã hề cúi gằm xuống bàn, tay cặm cụi ghi chép. Nguyên thân gã vẫn mang cái bộ đồ liền màu đỏ lòe loẹt đến váng óc, song chỗ trang điểm thấm không ít nước mặn nhạt đi nhiều.

Nắng nháy ngoài cửa sổ căn cứ Thập tự đoàn cư nhiên chẳng còn đẹp nữa.

"Mi làm sao?" Mihawk cất giọng hỏi, có lẽ chỉ cốt để gã hề giảm bớt tiếng thê lương, cổ tay y thư thái lắc vòng ly vang đỏ. Hai vai của Buggy run một chập trước câu hỏi dở dang của tay kiếm sĩ, song chúng sớm tĩnh lại. Gã sau ấy huýt lấy tiếng dài, vụng về che đậy tình cảnh dở khóc dở cười của mình:
"Ngài nói gì ấy? Tôi chả làm sao cả. Chỉ đang cố làm cho hết việc thôi. Cảm phiền ngài đừng rầy rà tới."

Nghe cái điệu dạng thảo mai của gã làm Haweyes ngấy phát đứng dậy. Nhưng phần chán chường của y vẫn đương nhiều hơn, chưa kể trực giác nhanh nhạy nhắc y hãy ngồi đấy. Vị kiếm sĩ mạnh nhất kiêm cựu Thất vũ hải khoan thai dượm người lên, chẳng nói chẳng rằng giật phắt giấy tờ trên bàn kia nhanh như cắt. Y cũng bắn cho Buggy một cái nhìn, đủ để khiến gã Tứ Hoàng vừa nhác thấy áng vàng tựa trà bảo long lên liền im thin thít.

Hawkeyes sau khi chắc chắn đối phương sợ đến mất mật mới hạ mắt xuống nhìn - những dòng chữ run rẩy trên tờ giấy da thực không thể dùng từ gà bới để tả đủ.

"Yêu cầu dành cho Croc cưng ư?" Mihawk lẩm nhẩm đọc, tiếng thở ra cũng không khỏi làm nhịp hẫng kinh ngạc. Quả đúng chữ trên giấy viết thế, và bên dưới cái tiêu đề kì cục ấy là hàng hàng xóa xóa tô tô. Liếc qua toàn thấy những đòi hỏi, mà Hawkeyes liệt vào dạng chẳng đáng tiếng đàn ông nổi, tựa tựa như là "Xin hãy ngưng hành hung tôi lại." Hay "Làm ơn đừng hạ độc vào bữa tối."

Nhanh thật nhanh, ánh mắt vị kiếm sĩ chạm tới cuối dòng, thực thà danh sách ấy cũng chẳng lấy làm nhiều nhặn gì, và trực giác của y chợt rung động.
"Nếu ngài muốn triệu tập tôi vào buổi đêm, cầu xin ngài làm ơn hãy báo trước một tiếng."

Chỉ dăm từ ngắn thôi, nhưng ý tứ thiết tha hơn cả. Những con chữ đến giờ phải run đến phát tợn, và chỗ xơ giấy lơ phơ cho thấy nó đã bị chà đi chà lại nhiều lần.

Thứ gì vậy? Hawkeyes nhấc mắt nhìn Buggy. Gã soi lại chỉ có khiếp hãi, hẳn do biểu cảm trên gương mặt y chẳng giấu hết vẻ thất thần.

"Ra mi và hắn có quan hệ thế hử?" Với bên chân mày thanh mảnh nhấc cao, Mihawk mượt như lụa nhếch môi đàm tiếu.

Buggy nghe tới ba chữ "quan hệ thế" thì điếng cả người. Gã lắc đầu. Hai bàn tay bứng khỏi thân vung vẩy liên hồi, nhác như hai con bồ câu béo mầm đương vội vã.

"Không phải vậy đâu! Không hề nhé! Do tôi là thuộc hạ của cả hai người mà." Gã hề nghiến răng mình ken két. Mihawk chẳng khỏi khá khen, tự cao tổn hại nhường thế vẫn cố nói nốt để giữ thân mình trong sạch. "Có trách thì trách ngài chẳng gọi tới tôi."

"Vậy ra Crocodile gọi tới mi ư? Giữa đêm hôm khuya khoắt? Để làm gì chứ?"
Dụng ý câu hỏi chỉ toàn là mỉa móc, song chúng dường như mở khóa van cho nỗi lòng Buggy phải ngậm đắng nuốt cay bấy lâu nay. Gã liền hơi xả bằng hết chuỗi ngày đêm dở sống dở chết dưới tay tên bạo chúa sa mạc.

Theo lời gã, thì Crocodile vốn thường nay càng thêm bẩn tính. Trong khi gã ba chân bốn cẳng chạy việc cho hắn ròng rã rồi vẫn bị hắn xem như cái bịch bông, đến mức đau phát khóc thì liền bị đánh cho tới khi câm họng. Hắn chán cắt bữa tối thì sẽ đổ độc vô, đến nước hắn đưa gã hề cũng chẳng dám uống. Buggy đã liền mấy ngày không tròn một giấc ngủ, bởi Crocodile sẽ chẳng ngán gì hiệu triệu gã bất kể ngày hay đêm.

"Tên khốn đó bảo, ý tôi là, ngài ấy bảo nếu không hiểu gì thì phải hỏi." Buggy oan ức kể lể. "Nhưng khi tôi hỏi ngài ấy sao thế thì liền giận dữ đổ lỗi cho tôi."

Đương nhiên, sống trong môi trường bạo hành cả xác lẫn hồn thế này, con người dù nhu nhược đến đâu chắc chắn sẽ phải kiệt quệ mà nổi dậy chống đối.

"Mi muốn yêu sách?" Mihawk vẫy nhẹ tờ giấy nhàu nát. Đầu y vẫn chất đầy lời gã hề đến ong ong, lạnh lùng hỏi.

"Không... Croc cưng bảo tôi làm đấy."

"Ồ." Y chỉ thẩn thơ trả lời. Đến phút này lời lẽ vốn ít ỏi của tay kiếm sĩ xem như đã cạn bằng hết, chẳng buồn tỏ thái độ trước cái biệt danh tởm lợm kia. Y rà soát từng yêu cầu điểm thẳng hàng trên mảnh giấy, dấy lên nghi ngờ rằng chính tay Crocodile đã dạy Buggy cách trình bày rõ ràng như này, chứ chỉ nhìn chữ nghĩa thôi cũng biết gã đâu được ăn học tới nơi tới chốn. Ý tứ toàn những lời cấm đoán, và toàn là những điều tiêu cực "Tôi mong ngài đừng...""tôi không muốn...". Gã hề có lẽ đã nói thật, bởi ai lại viết yêu sách mà chẳng xin lấy chút lợi nào chứ, nhất là khi gã còn treo trên cái đầu lửng lơ của mình một đống nợ to đùng?

Để mà nói, cũng thật thảm thương.

Hawkeyes chắc hẳn nếu bây giờ Buggy không rặn ra được một chữ, có lẽ gã sẽ bị Crocodile nhồi nguyên tờ đơn trắng vào mồm không chừng. Song thực thà mà rằng những điều viết trong này...
"Nếu là ta, ta sẽ chẳng muốn thông qua cho mi một điều nào hết."!

Buggy ngật hẳn người ra ghế, mặt mày đăm đăm như thể gã sắp phi cái bút lông ngỗng lên trần nhà.

"Tôi cũng không trông mong gì ở ngài ấy."

"Thế ư?"
Vị kiếm sĩ mạnh nhất trả tờ giấy xuống bàn, tiện tay đẩy ly rượu cạn về phía trước. Buggy đón ý liền triệu bàn tay thả hờ bên hông bay tới châm đầy. Gã tranh thủ nốc cạn chai rượu dở đương cầm. Hình ảnh tên Tứ Hoàng thỉu thiu dốc ngược đáy rỗng đến là tội, song Mihawk đương nhiên phớt lờ hết.

"Ngài bảo tôi phải làm gì đây?"

"Can hệ gì tới ta."

Buggy nghe câu trả lời lạnh nhạt càng tiu nghỉu thêm mấy phần. Gã chảy cả người chống cằm xuống mặt bàn mát rượi. Phía bên kia vẫn nhẩn nha thưởng thức rượu vang, một hồi sau mới lại cất tiếng:
"Đã thử nói chuyện với Crocodile chưa?"

Được thấy kiếm sĩ mạnh nhất thế gian mở lời phải là chuyện lạ lùng nhất đời, thành thử ra Buggy còn đơ ra một chốc mới dằn dỗi đáp.
"Tôi đâu nói chuyện phải khuấy với ngài ấy được. Ngài ấy sẽ móc tôi xuống làm mồi cá trước khi tôi mở miệng cho xem."

Cũng phải, đa phần Buggy sẽ bị Crocodile tẩn lên bờ xuống ruộng mà chẳng cần lý do gì. Hiếm có khi nào Hawkeyes được thấy gã hề trước mắt đây không tả tơi rách nát sau đòn roi cả. Kể cả khi này đây, bên má gã vẫn còn sưng mọng, và dưới cổ, một dấu hằn tím tái đến xót xa.

"Thôi xin ngài để tôi yên." Gã thở dài, rồi tự xuýt xoa lấy khuôn mặt tấy đỏ. "Hiếm tôi được ngày Croc cưng bận không rờ tới."
Buggy khoanh hai tay che đầu, mặt dụi sâu vào đó tỏ vẻ phụng phịu. Mihawk nhấc chân mày, đúng, y hoàn toàn có thể dừng cuộc đối thoại vô nghĩa này lại, và để mặc số phận của gã hề trong bàn tay của tên đồng sự mình.

Nhưng quả thật y đang vô cùng buồn chán.

"Ta tự hỏi vì sao hắn lại để mi làm cái danh sách ấy..."
Buggy ngẩng đầu nhìn lên, ánh mắt gã tha thẩn dọc bức tường sau lưng vị kiếm sĩ, nắng tháng hai dịu dàng màu quýt. Rồi gã chắt lưỡi.
"Để kiếm thêm trò hành hạ tôi chăng?"
"..."

Phải mất một hồi đắn đo, Hawkeyes mới nhất trí cho đặng. Buggy xuội xuống bàn rền rĩ. Tay kiếm sĩ sửa soạn đứng dậy. Rượu đã cạn rồi, và câu chuyện về thằng hề đáng thương này chẳng còn gợi cho y hứng thú chi nữa.

Song trước khi bước ra khỏi cửa căn phòng, một ý tưởng chợt lóe lên trong đầu Hawkeyes, táo bạo hệt tia nắng nhảy nhót trên xà cao của trần nhà. Y đánh mắt qua vai, quan sát bộ dạng tên Tứ Hoàng, gã có vẻ đâu còn gì để mất.

"Viết một món mi thích ăn vào đấy."
Yoru sau lưng lóe lên ánh sắc lẻm, như thể nàng đương đồng tình với chủ nhân mình vậy. Còn Hawkeyes rời đi, tâm trí y cuối cùng cũng thanh thản quay về với những trái cà chua đỏ mọng dưới ruộng.

TBC.

Chắc thân mến nhau từ khi vượt ngục Impel Down mà Buggy đôi lúc sẽ gọi Crocodile là クロちゃん (Kuro - chan) á. Kuro nghĩa gốc là màu đen, nhưng tôi thấy Buggy chỉ muốn gọi tắt tên của Sir thôi à. Bản Eng dịch cụm này là Croc - chan hoặc Croco - chan, tôi tạm để là "Croc cưng" chứ chả biết dịch sao cho hơn được.
Mà Buggy thực sự nhờn ra mặt với Crocodile, ăn đấm xơi xơi vẫn 1 câu Kuro - chan, 2 câu Kuro - chan k biết sợ. Bản thân Sir cũng chỉ bực Tứ hề trốn nợ với chơi ngu chứ hình như cbh chữa cái biệt danh chọc chó này luôn á :))
Còn Mihawk thì khác nha :)) Buggy ngoan 1 phép chỉ dám khọt khẹt gọi HawkEyes thôi à. Thử dùng biệt danh với ổng có khi ổng nhồi đá ném xuống biển mất xác lắm.

Đm anw cái fact Hawkeyes làm đồng, bất cần đời làm tôi liên tưởng đến Đen Vâu ghê ấy :))
Chú Diều Hâu khi ở Kuraigana còn lôi cả hai đứa "con rơi" Zoro vs Perona ra vườn trồng rau nuôi cá, cơm nước đàng hoàng đúng kiểu ông bố đơn thân gà trống nuôi em, nhầm, nuôi con :)) giờ về CrossGuild dám ông cũng xới cmn đất đảo lên làm mấy hecta ruộng nuôi cả đoàn không chừng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top