Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

FROM Kyo

     “Mọi người hãy đến phòng điều khiển, chúng ta sắp tới nơi trong nửa giờ nữa. Nhắc lại, mọi người hãy đến phòng điều khiển, chúng ta sắp tới nơi trong nửa giờ nữa.”

Tiếng gọi trên loa của bác sĩ Naomi làm tôi tỉnh giấc. Hình như tôi chợp mắt được khoảng một giờ. Tôi cảm thấy đã khỏe hơn. Tốt rồi. Nếu để người khác biết việc tôi say rượu từ tối qua đến giờ thì tệ lắm.

Tôi ngồi dậy, mở đèn lên và kéo hành lý ra, lấy những vật dụng mà mình chuẩn bị sẵn. Theo thông tin ban đầu tôi biết, South Base là một khu nghiên cứu mật nằm giữa núi băng hoang vu không bóng người, mọi trang bị thiếu sót lúc này sẽ không còn cơ hội tìm lại giữa Nam Cực lạnh giá. Súng và bật lửa là hai thứ không thể thiếu.

Tôi cẩn thận kiểm tra lại 2 khẩu súng mình mang theo, đặt chúng vào nơi để súng trong áo mình. Combat knife cũng được tôi đeo vào đùi. Theo thói quen, tôi chỉ dùng súng ngắn và không bao giờ mang theo những thứ linh tinh để tiện cho việc hành động. Khác với Ed, thế mạnh của tôi không phải ở sức mạnh mà là sự nhanh nhẹn.

Sau khi đã chuẩn bị xong, tôi đứng dậy, tiến về phía cửa.

Nhưng, một ý nghĩ trong đầu khiến tôi đột ngột dừng bước. Tôi nhìn vào chiếc valy một lúc lâu. Đoạn, tôi quay trở lại, lấy chiếc hộp đựng hai thanh kiếm từ va ly đặt lên bàn và mở nó ra. Chúng vẫn nằm yên trong đấy, chờ đợi tôi.

Tôi từ từ cầm một thanh lên, rút nó ra khỏi bao, đưa lên ngang tầm mắt. Đã khá lâu rồi kể từ lần cuối tôi chạm tay vào chuôi kiếm này. Tôi vuốt nhẹ mặt bên của kiếm, nó vẫn ánh lên sáng loáng và sắc lẻm. Các ngươi vẫn không mất đi sự dũng mãnh tí nào cả, Seiryu và Suzaku ạ, mặc dù các ngươi đã bị quên lãng qua bao năm.

Tôi ngẫm nghĩ. Rút chúng ra khỏi bao thế này, tôi đã phá vỡ một phần lời thề. Nếu đeo chúng vào, tôi sẽ phá vỡ thêm một phần nữa. Sử dụng đến chúng, nghĩa là tôi sẽ vi phạm nghiêm trọng đến lời thề của mình.

Nhưng… việc cậu ta xuất hiện trong nhiệm vụ này nằm ngoài dự tính của tôi. Tôi có linh cảm chuyến đi không yên bình như lời nói ban đầu của Forgiuse. Nếu như Kazuma đi theo chúng tôi, nếu như trong đó nguy hiểm như tôi nghĩ, tôi chắc rằng mình sẽ cần đến sự trợ giúp của Seiryu và Suzaku.

Tôi gỡ chiếc bao da để combat knife đang đeo bên đùi bỏ xuống giường và lôi ra hai chiếc bao khác. Tôi lồng hai thanh đoản kiếm vào hai chiếc bao đó, đeo thanh Seiryu vào bên đùi phải và Suzaku vào đùi trái. Mang theo cả hai chỉ để phòng ngừa. Tôi tự nhủ với lòng là sẽ không rút Suzaku ra, dù tình thế của tôi có ngặt nghèo đến mức nào đi nữa. Không dùng đủ song kiếm nghĩa là tôi vẫn chưa vi phạm hoàn toàn lời thề.

Seiryu, Suzaku…Ta xin lỗi đã để các ngươi phải cùng chịu trách nhiệm với ta trong chuyện ấy, nhất là Suzaku. Nhưng bây giờ, ta, người bạn cũ của các ngươi đang cần sự giúp đỡ từ các ngươi để làm điều mình phải làm. Hãy tha thứ cho ta…

Xong, tôi thu xếp gọn ghẽ lại và bước ra khỏi phòng.

Tuy nhiên tôi không đến phòng điều khiển vội…

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top