Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

FROM Forgiuse

Phía trong Genesis

     - “Tôi không ngờ zombie lại có thật.” – Hopkin bối rối.

     - “Chuyện này nằm ngoài dự đoán của chúng ta.” – Tseng cũng thế.

     - “Chúng ta nên tìm hiểu kỹ những gì xảy ra ở đây.” – Naomi đề nghị.

Tôi từ trong một cánh cửa bước ra, trên tay còn cầm chiếc khăn đẫm máu, máu của con zombie lúc nãy.

     - “Ý ngài Tổng tham mưu thế nào?” – Naomi hỏi.

     - “Chúng ta vẫn tiếp tục mục đích mà chúng ta đến đây. Hãy cẩn thận hơn là được. Ít ra chúng ta cũng biết được mình đang đối đầu với cái gì.” – Tôi nói.

Hai cái xác lúc nãy hình như là nhân viên ở đây. Họ đã biến thành như thế, đúng là có dính líu đến M-Virus. South Base có đến cả ngàn người, nếu tất cả họ đều bị như vậy thì chúng ta sẽ gặp trở ngại lớn.

Nhưng dù khó khăn đến đâu thì tôi cũng phải tìm hiểu ngọn nguồn sự việc và giải quyết nó.

Tôi quay sang Kazuma. Cậu ta chẳng chú ý đến những gì mọi người đang nói, cứ nhìn xuống sàn tàu, đổ mồ hôi lạnh. Có vẻ cậu ta vẫn chưa hoàn hồn sau cú sốc.

      - “Kazuma, cậu có thể ở lại đây.” – Tôi nói.

Kazuma giật mình, ngước lên nhìn tôi.

     - “Ngài Tổng tham mưu nói đúng đấy. Cậu vẫn còn non kinh nghiệm, không nên vào nơi quá nguy hiểm thế này.” – Hopkin cũng đồng tình với tôi.

     - “………”

     - “Kyo… Sếp Akechi, sao anh chẳng nói gì cả?”

Kyo vẫn im lặng, chỉ lắc đầu. Mắt Kazuma bỗng ánh lên sự quyết tâm mạnh mẽ.

     - “Thưa ngài, tôi vẫn tiếp tục đi. Tôi sẽ không như lúc nãy nữa đâu. Tôi hứa đấy.”

     - “… Ok, như cậu mong muốn, và hãy tự lo cho bản thân mình. Những người còn lại ở đây hãy nâng cao an ninh, đừng để con zombie nào bén mảng lại gần Genesis. Hopkin, cô cảnh giác, hỗ trợ cho Tseng và bảo vệ Naomi giúp tôi nếu như có chuyện gì xảy ra khi chúng tôi đi.” – Tôi phân công.

     - “Vâng, thưa ngài. Cứ tin tưởng ở tôi.” – Hopkin nói.

     - “Chúng ta tiếp tục nhiệm vụ.”

Tôi nói với nhóm. Kyo và Ed quay lưng ra ngoài trước. Đợi họ đi xa, Hopkin mới lẩm bẩm.

     - “Kyo thật là…”

     - “Kyo vốn là một kẻ máu lạnh, chả thèm để ý đến ai cả. Đội trưởng còn quan tâm đến anh ta làm gì?” – Kazuma nói.

     - “Này, cậu dám nói xấu cả cấp trên à?” – Hopkin nhắc nhở.

     - “Tôi nói có gì không đúng? Vừa ban nãy, anh ta không ngần ngại bắn con zombie bằng khẩu súng hỏa lực mạnh, không cần biết rằng đầu tôi ngay sát bên đầu nó, chỉ cần chệch hướng chút xíu là tôi tiêu ngay. Tôi có cảm giác anh ta muốn tôi phải chịu đau khổ mới hả dạ.” – Cậu ta vẫn gay gắt.

     - “Cậu biết gì mà nói? Thật ra anh ta…” – Hopkin cãi lại.

     - “HOPKIN!”

     - “A…”

Kyo đứng bên ngoài, hình như đã nghe toàn bộ cuộc đối thoại. Anh ta gọi lớn tên cô gái, ngăn không cho cô ấy nói điều gì đó. Cả Hopkin và Kazuma đều nhìn về phía anh ta, đổ mồ hôi. Sao họ sợ anh ta dữ vậy chứ?

     - “Cậu có đi hay không?” – Kyo gọi Kazuma.

     - “Ơ… vâng.”

Kazuma xanh mặt, vác khẩu G36 chạy ra cửa theo họ.

     - “Quan hệ giữa 3 người này thật rắc rối.” – Naomi nhận xét.

Kyo… Tôi đã nghe nhiều về anh ta, và chủ yếu từ người bạn cũ của tôi, Tổng thư ký Okamy. Anh ta là vệ sĩ riêng của Okamy, thường đi theo cô ấy nên chúng tôi có đụng mặt nhau vài lần, và lần nào cũng “gườm” nhau, không mấy thiện cảm. Đối với anh ta, Okamy luôn là người quan trọng, được bảo vệ số 1. Còn Okamy thì khỏi nói, mê mẩn vẻ bảnh trai, lịch lãm và phong độ bên ngoài của anh ta. Ngoài công việc, hễ lúc rảnh rỗi là cô ấy lại huyên thuyên chuyện của Kyo cho tôi nghe. Hèn gì mới có tin đồn Kyo là bạn trai của Okamy. Mà nhiều khả năng tin đó đúng đấy.

Để xem, anh ta có hay ho như lời kể của mọi người không thì qua chuyến đi này sẽ rõ thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top