Chương 13: Chạy trốn
Hân Chi có chút hốt hoảng nắm chặt lấy tay của Lưu Nhã Hân . Khỏi cần cô nói thì nàng cũng biết cô sợ cả hai bị phát hiện như thế nào . Bàn tay cô run nhẹ , ánh mắt không khỏi lo lắng , cô sợ bị phát hiện lắm . Bản thân cô thì không sao , nhưng đối với nàng thì lại khác . Ở Trung Quốc vấn đề này rất khó khăn , không giống ở Việt Nam . Nếu chuyện này bị phát hiện nàng có thể bị phong sát điều đó thật kinh khủng .
Lưu Nhã Hân bây giờ có thể hiểu được trong lòng Hân Chi đang có loại suy nghĩ gì . Nàng vốn dĩ hiểu rõ tính cách của cô , vì người mình yêu cô có thể làm bất cứ điều gì . Nàng cũng có chút sợ , nàng sợ cô vì nàng mà từ bỏ tình cảm của hai . Nàng hít một hơi kéo người cô vào lòng để trấn an nổi sợ của cô , nàng ôm chặt cô , tay không ngừng vuốt ve đôi gò má đang đỏ rực kia .
- Lưu Nhã Hân : Chi , em đừng lo không sao mà .
- Hân Chi : Nhưng mà...em sợ bị phát hiện lắm.
- Lưu Nhã Hân : Chỉ cần chúng ta trốn thì sao mà phát hiện được , đúng không ? .
- Hân Chi : Hở ? .
Không đợi cô trả lời , nàng nhanh chóng kéo tay cô chạy đi . Nàng vốn dĩ không hề sợ bị phát hiện , thứ nàng sợ nhất chính là cô , nàng sợ cô vì sự nghiệp của nàng mà từ chối tình cảm này . Nàng sợ mất cô , nàng sợ rời xa người con gái nàng yêu . Cho nên bằng mọi giá , nàng phải giữ chặt tình yêu này .
- Lưu Nhã Hân : Ha...ha...em sợ gì chứ .
- Hân Chi : Chị ...
Vừa chạy vừa cười , tuy có chút mệt nhưng rất vui . Nàng thích nhất là loại cảm giác này , không trốn tránh , không giấu diếm , thoải mái làm điều nàng thích . Nàng cùng cô ăn loại kẹo bông nàng thích , cùng nhau chụp những tấm hình lén la lén lút , cùng nhau trốn tránh hội chị em , cùng nhau chơi những trò chơi mạo hiểm , cùng nhau cười cùng nhau mệt . Thời gian này thật sự không muốn dừng lại một chút nào .
- Thái Thiếu Phân : Ấy , mọi người hình như chị có nghe giọng của Nhã Hân và ZhiFu thì phải .
- Alin : Ủa ? Hai ẻm đang nghĩ ngơi mà , nương nương người chơi vui quá hồ đồ rồi phải không ? .
- Ella : Đúng a , nương nương người nghe nhầm đó .
Mọi người đều gật đầu cho rằng Thái Thiếu Phân nghe nhầm , vì cả hai đang nằm ở ktx nghỉ ngơi không thể nào có chuyện ở đây được .
- Thái Thiếu Phân : Kì vậy ta , rõ ràng là tiếng cười thương hiệu của Nhã Hân mà , ôi thôi mệt quá nương nương già rồi sao .
Lúc này ai kia đang bên vách tường khuất đám đông thở hổn hển , tim như bị bóp chặt .
- Hân Chi : BAOZI , chị thấy không , xém chút nữa bị phát hiện rồi đó .
- Lưu Nhã Hân : Rồi rồi chị xin lỗi mà , nhưng mà chị còn một trò nữa muốn chơi cùng với em .
Nói rồi , nàng lại kéo cô đi . Nàng có vẻ chẳng biết mệt là gì , cứ hớn ha hớn hở như một đứa con nít . Cô chỉ biết bất lực mà đi theo nàng , ai bảo cô yêu trúng người như vậy chứ lúc nào cũng chọc cô tức chết mới chịu .
Trò chơi cuối cùng nàng muốn dẫn cô đi chơi chính là đu quay , theo như mọi người hay đồn đại cặp đôi nào cùng nhau ngồi ở đu quay này , và chờ đợi đu quay lên đỉnh chỉ cần trao nhau một nụ hôn thì sẽ suốt đời bên nhau . Hạnh phúc viên mãn .
Cô không hề biết về việc này , nàng cũng không hề kể với cô . Cô cứ ngốc nghếch bị nàng lừa lên , thì ra đây chính là cách Lưu tổng chúng ta lừa con gái người ta bên mình cả đời .
- Hân Chi : Woa , đẹp quá à . Baozi chị nhìn nè , từ trên đây nhìn xuống cảnh quan thật đẹp .
- Lưu Nhã Hân : Người trước mắt còn đẹp hơn , lại đây .
Nàng nhìn cô với ánh mắt ôn nhu , dịu dàng đến lạ . Khoảnh khắc lúc này thật yên bình biết bao , nàng đưa tay kéo cô ngồi vô lòng . Vòng tay qua ôm chặt lấy eo của cô , tham lam thưởng thức mùi hương thơm ngọt từ cơ thể cô .
- Hân Chi : Chị đó , dạo này thấy rất dẻo miệng nha .
- Lưu Nhã Hân : Có sao ? .
- Hân Chi : Đúng đó .
- Lưu Nhã Hân : Chị chỉ nói sự thật thôi .
Disney vào ban đêm thật sự rất đẹp . Cả hai bây giờ đều cảm nhận được cảm xúc mà đối phương dành cho mình , cô im lặng dựa vào nàng cảm nhận sự ấm áp từ cơ thể nàng , đôi mắt hạnh phúc ngắm nhìn cảnh đẹp trước mắt . Nàng cũng im lặng theo , tay nàng vẫn không dời khỏi eo của cô , cứ một chút nàng lại hôn lên tóc . Không khí dần trở nên ngọt ngào hơn .
- Hân Chi : Nhã Hân , yên bình thế này em thấy hạnh phúc lắm . Em không ngờ mình lại có được tình yêu bất ngờ như vậy , thật không muốn rời xa chị chút nào .
Cô quay đầu lại nhìn nàng mỉm cười , đôi mắt có chút đỏ . Ánh đèn chiếu rọi lên gương mặt xinh đẹp của cô càng làm cô tỏa sáng , làn da trắng mịn không tỳ vết , mái tóc đen dài ống ả , đôi môi có chút khô nứt , chiếc cổ trắng noãn còn lưu lại một chút dấu vết mà nàng để lại , hương thơm dịu dàng khiến nàng mê đắm . Người con gái này sao lúc nào cũng làm nàng mê muội đến thế , lúc nào cũng làm nàng rạo rực trong người không nhịn được mà muốn chiếm cho riêng mình .
- Lưu Nhã Hân : Đừng khóc .
Nàng từ từ chạm lên cổ cô , vuốt ve . Từ từ cảm nhận từng cái nuốt nước bọt của cô . Tiếp đến dời đến dấu hôn mà nàng để lại , bàn tay của nàng không dừng ở đó mà di chuyển đến cằm của cô , sau đó lại vuốt ve lên gương mặt xinh đẹp của người con gái làm nàng say đắm .
- Hân Chi : Nhã Hân , chị làm gì đó .
- Lưu Nhã Hân : Em đẹp lắm .
Dứt lời , nàng tiếp cận gần mặt cô hơn . Nàng không vội vã hôn cô như những lần trước , nàng nhìn vào cổ cô trước không nhịn được ham muốn của bản thân mà hôn lên cái cổ trắng ngần đó . Lưỡi nàng không chịu yên lặng mà bắt đầu trêu chọc cổ cô , đầu lưỡi linh hoạt liếm say sưa theo một đường đi xuống .
Cơ thể cô có chút kích thích , khó chịu mà run nhẹ thở mạnh . Giọng cô yếu ớt gọi tên nàng , tay không ngừng ôm chặt lấy cổ nàng .
- Hân Chi : Hân..
Nàng im lặng tận hưởng cơ thể cô , càng nhìn phản ứng của cô thì nàng càng thêm ham muốn chiếm lấy cơ thể cô .
Nàng say sưa hôn lên cổ cô , tham lam hít hà mùi hương ngọt ngào mà cô tỏa ra . Không biết từ bao giờ đầu lưỡi nàng đã di chuyển xuống đến cúc áo của cô , điêu luyện cởi bỏ . Sau khi cánh cổng bị phá vỡ , thì cũng để lộ nơi tư mật ngọt ngào khiến người khác không chịu được mà tiếp tục khám phá . Nàng hôn lên xương vai xanh của cô , cơ thể cô bắt đầu nóng ran lên , lưỡi nàng làm cô có chút nhột .
- Hân Chi : Ha...h...nhột ..
- Lưu Nhã Hân : Lần này , chị muốn cho em biết một dấu không thể nào đủ .
Ánh mắt nàng hiện rõ sự chiếm hữu bá đạo , vừa hôn lên xương vai xanh vừa cắn càng làm cô không nhịn được mà rên nhẹ . Tay nàng thuần thục cởi bỏ thêm một cúc áo của cô , làm lộ rõ nơi ngọt ngào trắng hồng ấy của cô . Cô có chút hốt hoảng , đưa tay che lại .
- Hân Chi : Không ...được...ah...
Chưa đợi cô nói dứt lời , nàng cắn mạnh lên xương vai xanh cô , tham lam mút chặt để lại một dấu vết hôn đỏ trên đó , không ngừng ở một dấu nàng ích kỷ tạo thêm nhiều dấu để cho cô biết cô chính là của ai .
- Lưu Nhã Hân : Em là của chị ..
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top