Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Tiểu tâm can sợ đến mức run rẩy

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lisa đại khái là kịp thời phản ứng lại lời nói của mình dường như đưa tới hiểu lầm, theo bản năng khóe miệng hơi cong lên.

Chẳng qua là muốn để anh ta cởi áo ra mà thôi, đừng làm ra vẻ mặt kinh hoảng thất thố này được không?

Chị đây nhìn cậu cởi quần áo mới là mạo hiểm nguy hiểm to lớn chứ, việc này sao lại làm tiểu tâm can nhu cậu sợ đến mức run rẩy như vậy rồi...

Cô biết bởi vì chuyện trải qua lúc trước cho nên tính cảnh giác của Jung San rất cao, hẳn là hắn vẫn chưa có hoàn toàn tin tưởng cô, nhưng nếu như hắn tiếp tục giữ thái độ như vậy, như thế phần công tác kế tiếp cô sẽ rất khó tiến hành.

Nghệ sĩ cùng người đại diện trọng yếu nhất chính là sự tín nhiệm.

Anh không biết lại nhớ tới cái gì, gắt gao cắn môi, máu trên mặt rút hết không còn sắc hồng thường có.

Ánh mắt của hắn ngưng trệ mà hướng về phía chàng trai đang ngồi trước bàn làm việc, chỉ cảm thấy Kim Baek mặc dù nói như vậy vẻ mặt thanh phong lãng nguyệt nhưng trong con ngươi không có có bất kỳ vẩn đục không chịu nổi nào, so sánh với thời điểm Joo Woon bin nhìn lấy hắn thần thái tràn đầy dục vọng cùng tham lam hoàn toàn bất đồng...

Lisa biết loại chuyện như tín nhiệm này không phải là một sớm một chiều liền có thể bồi dưỡng được, huống chi Jung San trước kia còn có bóng ma nghiêm trọng trong lòng.

Nhìn sắc mặt của Oh Jung San trắng bệch, rốt cuộc, cô vẫn quyết định không miễn cưỡng hắn nữa nói: "Được rồi, anh không cần..."

Kết quả, cô mới vừa mở miệng chuẩn bị nói không cần nữa, lại thấy anh đột nhiên đứng lên, ngón tay cầm lấy hai bên vạt áo, sau đó lật lên vạt áo quần lên, đem áo T-shirt màu trắng trên người hơi cũ cởi ra.

Lần này Lisa ngược lại có chút ngoài ý muốn, không nghĩ tới cậu đối với đàn ông luôn có thái độ bài xích cùng chán ghét, lại có thể làm đến bước này.

Hoảng hốt chỉ chốc lát sau đó, Lisa bắt đầu quan sát vóc người của Jung San.

Bình thường thời điểm cậu mặc quần áo còn xem không rõ, hiện tại sau khi cởi quần áo ra, Lisa liền nhìn thấy, cậu đã gầy đến sắp thành khúc củi, cơ hồ có thể nhìn thấy được cả xương sườn, da thịt cũng là do thường xuyên không thấy ánh mặt trời mà trắng bệch...

Đây là kết quả sau hơn nửa tháng cô để cho hắn đi theo thầy võ huấn luyện...

So với trong tưởng tượng của cô còn bết bát hơn...

Lisa nhức đầu không thôi mà nhéo mi tâm một cái, mặc dù cô nói là chỉ cần mập lên thêm mười cân mập quá sẽ không đẹp, nhưng cô cũng không phải nói càng gầy càng tốt, Jung San bây giờ là hoàn toàn gầy quá mức mà.

Nếu chụp ảnh yêu cầu lộ thịt một chút trước ống kính, vóc người này của hắn căn bản không cách nào nhìn a!

Cô trước đã cố ý lật xem qua kịch bản, không giống với trong 《 Kinh Long 1》 Lạc Thần chính là một thiếu niên thiên chân vô tà lại đơn thuần, thậm chí hắn có thể yếu đuối ôn nhu một chút cũng không sao, nhưng trong 《 Kinh Long 2》tuổi tác cùng tính tình của Lạc Thần đều đã có biến hóa rất lớn, không thể tiếp tục là hình thái của thiếu niên, mà trong đó còn có thêm mấy cảnh quay yêu cầu vóc người được lộ ra nữa.

Không thể đến lúc đó lại đi tìm người đóng thế được.

Lấy yêu cầu hà khắc đối với chất lượng của đạo diễn Song Ro-Him tuyệt đối sẽ không cho phép.

Lisa ở trên sổ tay ghi chép lại vài nét bút, ngay sau đó sắc mặt đông lạnh nói: "Không được, anh quá gầy, trước tiên phải tăng cân, sau đó tăng cơ, tôi sẽ cho anh một kế hoạch cụ thể cứ dựa theo phía trên à làm.

Mặt khác, các khóa huấn luyện trình độ khác của anh, còn có bác sĩ dinh dưỡng đều đã giúp anh sắp xếp xong xuôi rồi. Nhà trọ cũng đã xin được, để tiện cho việc quản lý, anh cùng tôi ở cùng một dãy nhà trọ, đây là chìa khóa, tối nay anh liền có thể dời qua.

Mới đây tôi đem video lần trước anh quay hoàn chỉnh gửi cho đoàn làm phim 《 Kinh Long 2》, mới vừa rồi tôi đã nhận được email thông báo của đoàn làm phim, anh đã qua thi vòng loại, trở về chuẩn bị thật tốt một chút đi, tháng sau liền đến thời điểm thử vai rồi. Tôi ở lầu trên, có chuyện anh tùy thời có thể đến tìm tôi!"

Jung San lăng lặng nghe đối phương nói một hơi tất cả những điều sắp xếp cho tương lai của hắn, nhìn đối phương đưa tới chìa khóa có khắc mấy chữ "Vạn Cảnh Danh Uyển", hoảng hốt hồi lâu mới nhận lấy, siết chặt trong bàn tay, yên lặng gật gật đầu đáp "Ừm."

Thời gian làm việc của người đại diện là tự do, cũng không cần mỗi ngày đều ở tại công ty, Lisa đem khóa trình huấn luyện cùng với huấn luyện viên thể hình cùng bác sĩ dinh dưỡng an bài xong cho Jung San, lại ở trên mạng đăng tin thông báo tuyển dụng đội nhân viên cho cậu ấy, ngay sau đó liền đón xe đi đến tập đoàn Jeon thị.

Thư kí trực tiếp mang cô hướng phòng làm việc tổng giám đốc đi tới.

Nhận ra được vị này cùng tổng giám đốc nhà mình có quan hệ thần bí, nhìn vị tiên sinh này hôm nay dường như có tâm sự, thư kí thử mở miệng thăm dò: "Kim tiên sinh, ngài hôm nay nhìn qua thật giống như có chút phiền lòng "

Lisa nhéo mi tâm một cái cũng không phủ nhận đáp: "Đúng! Phiền lòng..."

Thư kí nháy mắt một cái hỏi tiếp: "Thế nào xảy ra chuyện gì sao?"

Chẳng lẽ là tổng giám đốc hắn... Lại cáu kỉnh

Thư kí chỉ nghe được thanh niên dung nhan tuyệt đẹp bên cạnh mình ai oán thở dài đáp: "BOSS nhà cậu dáng dấp quá trêu người rồi..."

Thư kí: "..." Hắc

Vì sao giọng điệu này... Lại cho hắn cảm giác bởi vì bạn gái mình có dáng dấp xinh đẹp mà phiền não vậy chứ...

Bên trong phòng làm việc của Tổng giám đốc.

Thời điểm Lisa đi vào, Jungkook còn có một chút việc chưa có xử lý xong, đang ở trước máy vi tính không biết cùng người nào gọi cuộc gọi video.

Cô tự giác đi tới trên ghế sa lon ngồi xuống, một bên ngồi chờ, một bên nâng cằm lên nhìn chằm chằm Jungkook đang ngồi trước bàn làm việc đeo tai nghe Bluetooth, lưu loát nói chuyện đến ngẩn cả người.

Phía sau anh là một mảnh cửa sổ nhỏ nhắn, chân trời lửa đốt sáng mờ, cùng với vẻ thanh lãnh cực kỳ của gương mặt tạo thành sự đối lập rõ ràng, trở nên một hình ảnh đẹp đến mức tận cùng.

Chỉ cần gương mặt thôi, cũng không cần nhắc tới đỉnh lông mày đẹp đẽ con ngươi đen mà sâu thẳm, đôi môi nhỏ bé thật sự là hoàn mỹ không một tì vết nào, thật không có lời nào có thể hình dung về dung mạo tuyệt thế này được.

Rõ ràng chẳng qua là tùy tùy tiện tiện mà ngồi ở chỗ đó mà thôi, trên mặt cũng bao trùm lạnh lẽo như băng tuyết không có một tí nhiễm khói lửa nhân gian, chỉ liếc mắt một cái lại để cho người nhìn có loại cảm giác dù đã nhiều lần trải qua phồn hoa nhân gian cũng không bằng bữa tiệc sắc đẹp trước mắt này...

Lisa chật vật mà thu hồi tầm mắt lại, gần như đem gò má chôn vào trong lòng bàn tay.

Làm bậy a... Chói mắt... Cái này cũng quá chói mắt đi...

Chói mắt như vậy làm sao để cho cô mang trở về được đây?

Nếu mang về để cho ba mẹ cô thấy được, vẫn không thể họ sẽ bận tâm đến mức nào nữa đây?

Thật là tự mình làm bậy thì không thể sống được...

Cuối cùng, cô vẫn là không có lựa chọn phòng ăn cao cấp để ăn bữa tối dưới ánh nến, mà là đến một quán rượu.

Rõ ràng đó là nơi không hề hợp với khí chất của Jeon Jungkook nhưng ở trong hoàn cảnh huyên náo như vậy, anh tồn tại giống như là một nơi đào nguyên yên tĩnh, thấm vào ruột gan.

Lisa đang ôm lấy đầu, nhìn chằm chằm mỹ nam nhân ngồi đối diện rầu rĩ không dứt mà than thở, sau đó chỉ thấy Jungkook không nhanh không chậm để ly rượu trong tay xuống, ngẩng đầu lên, thân thể áp vào phía sau chỗ dựa trên ghế sa lon, ánh mắt muốn lấy tâm của người khác chợt rơi vào trên mặt của cô, đôi môi nhỏ bé khẽ mở: "Nhìn đủ rồi chứ?"

"Khụ khụ khụ..." Lisa đầu tiên là sững sờ, ngay sau đó đột nhiên lại có một trận cuồng ho khan, lúc này mới phát hiện ánh mắt của mình không chút kiêng kỵ nào nhìn anh, lúng túng mở miệng nói: "Gì chứ... Anh đẹp mà!"

Cô rốt cuộc ổn định lại tinh thần, chuẩn bị nói chính sự: "Bảo Bảo a, tối ngày hôm qua lời em nói ở trên tiệc mừng thọ của ông nội anh đều nghe được rồi đúng không? Chuyện em giải trừ hôn ước với LeeDae-Hyun đó..."

Jeon Jungkook: "Ừm."

Nhìn biểu tình của Jungkook, chắc là tâm tình không tệ.

Ánh mắt của Lisa nhất thời sáng một cái, thử thăm dò mở miệng: "Vậy... Biểu hiện của em tốt như vậy lại biết điều như vậy, em có thể nói một yêu cầu nho nhỏ hay không"

JungKook nhấp miếng rượu, liếc cô một cái: "Nói một chút."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top