Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 296: Cánh bướm bị Hoàng Doanh vây giữ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khi ý thức ra ngoài, thời gian như trôi chậm lại vô hạn, Hàn Phi có thể thấy rõ thân ảnh hắn đang dời đi, đồng thời nhìn thấy một bàn tay đang nắm lấy chân hắn.

Đầu ngón tay lướt qua, linh hồn như đông cứng lại, Hàn Phi cúi đầu nhìn, nhưng lại không nhìn thấy gì.

Mở mắt, Hàn Phi cởi mũ bảo hiểm trò chơi, mở máy chơi game ra.

Đồng tử của hắn vẫn đập không ngừng, hồi lâu mới có thể bình tĩnh lại.

"Thoát ra khỏi trò chơi cũng không thể khiến thứ đó dừng lại, mình suýt chút nữa đã out game thất bại rồi."

Máy chơi game đều đang điều tiết thân thể Hàn Phi, hắn cũng không cảm thấy dị thường, trạng thái tinh thần cũng rất tốt.

Nhưng khi chuẩn bị ra khỏi máy, hắn đã ngã xuống đất.

Hàn Phi khó tin nhìn chằm chằm chân trái của mình, từ bắp chân trở xuống vậy mà lại hoàn toàn mất cảm giác.

"Con quỷ không thể nhắc đến kia, ngón tay đã chạm vào chân trái của mình!"

Nhìn chằm chằm vào chân trái của mình một lúc lâu, Hàn Phi nghỉ ngơi một hồi chân trái mở trở lại bình thường. Có điều lần này, hắn thực sự sợ hãi không hề nhẹ.

"Chỉ là bị chạm vào một cái, ý thức đã không thể cảm nhận được chân trái. Dựa vào tình huống này, suy đoán có thể chết trong trò chơi, cơ thể xác thịt của mình trong hiện thực có lẽ sẽ không chết, nhưng khả năng cao sẽ mất hết ý thức và trở thành người thực vật."

Niềm vui khi nâng lên level 12 đã tan biến, tiếng ca đã dạy cho Hàn Phi một bài học, nó khiến Hàn Phi, người đã từ từ thích nghi với thế giới tầng sâu, trải qua lại cảm giác bị thống trị bởi cái chết và tuyệt vọng.

"Nước trong thế giới tầng sâu quá sâu, lớn mạnh như Tiểu Bát, cũng chỉ có thể ẩn nấp ở trong cư xá Hạnh Phúc, mình cần phải đề phòng hơn mới được."

Sau khi mua máy chơi game, Hàn Phi còn muốn nhanh chóng luyện cấp, kết quả lại gặp phải tiếng ca.

Hàn Phi bây giờ coi như đã hiểu ra, có một điểm khác biệt cơ bản giữa "Cuộc sống hoàn hảo" và các trò chơi khác trên thị trường, các trò chơi khác là con người chơi trò chơi, còn "Cuộc sống hoàn hảo" là NPC chơi con người.

Chỉ bằng cách duy trì sự thận trọng và khiêm tốn, mới có thể có nhiều cơ hội sống sót hơn.

Ngồi ở trên giường, Hàn Phi một chút cũng không buồn ngủ, máy chơi game của Deep Space Technology quả nhiên phát huy tác dụng, khi ý thức đắm chìm trong trò chơi, thân thể hoàn toàn thả lỏng hồi phục.

"Chơi game tương đương với ngủ, trong ngày còn có thêm một chút thời gian." Điều mà Hàn Phi thiếu nhất bây giờ chính là thời gian, nhìn bầu trời ngoài cửa sổ còn chưa sáng hẳn, bật máy tính lên, hắn bắt đầu tìm kiếm thông tin các vụ án mạng giết người liên quan đến tòa nhà chết chóc và tiếng ca.

Tìm cho đến khi mặt trời mọc, Hàn Phi không tìm thấy gì cả, có rất nhiều nơi trên thế giới được gọi là tòa nhà chết chóc, nhưng chúng không có ở Tân Hỗ, chúng hoàn toàn khác với tòa nhà mà Hàn Phi đang tìm kiếm, đa số chỉ có thể coi là một câu chuyện.

"Loại tìm kiếm mù mịt này quá kém hiệu quả, nên để những người có liên quan giúp đỡ nhanh hơn." Hàn Phi gọi điện thoại cho Hoàng Doanh, hy vọng người bên kia có thể giúp liên lạc với Phong Tử Du.

Phong Tử Du là đồng nghiệp của người thử nghiệm phát điên và là một trong những nhân chứng của vụ việc đó, anh ta đã tìm kiếm thông tin liên quan đến tòa nhà chết chóc suốt những năm qua.

Điện thoại đổ chuông và được kết nối bởi Hoàng Doanh, dường như anh ấy đã đặt một lời nhắc đặc biệt cho Hàn Phi khi gọi đến.

"Anh Hoàng, đêm qua anh lại gặp ác mộng sao?" Hàn Phi vẫn rất quan tâm đến Hoàng Doanh, sau khi hỏi xong, thật lâu sau anh ấy mới nói.

"Vẫn là giấc mơ đó..." Trạng thái của Hoàng Doanh rất kỳ lạ, người bình thường bị Cánh bướm cuốn vào phần lớn sẽ bị điên cuồng suy sụp, chẳng hạn như nhân cách đầu bếp của Nhện.

Ngay cả khi miễn cưỡng có thể chịu đựng được, cũng sẽ trở nên căng thẳng và nghi ngờ mọi thứ, cho đến khi cuối cùng tự khiến mình phát điên.

Tuy nhiên biểu hiện của Hoàng Doanh rất bình tĩnh, không những không có sợ hãi hay hoảng sợ mà dường như còn có dư vị trong lời nói của anh ấy.

"Có cần em đi qua không? Em kiến nghị gần đây anh nên ở trong đồn cảnh sát." Hàn Phi thật sự không muốn Hoàng Doanh gặp phải tai nạn gì.

"Anh không biết phải nói như nào với em, trong giấc mơ dường như anh đã sống một cuộc sống khác, mẹ anh không rời bỏ anh, mẹ ở bên anh..." Hoàng Doanh nói đến đây, đột nhiên không tiếp tục nói nữa.

"Sau đó thì sao?" Hàn Phi biết Cánh bướm sẽ không tốt bụng như vậy.

"Sau đó, bà ấy cố gắng giết anh bằng nhiều cách khác nhau trong giấc mơ."

Nghe thấy những lời của Hoàng Doanh, Hàn Phi đã hít một hơi lạnh, Cánh bướm trở thành người yêu nhất và kính trọng nhất của anh ấy, sau đó hủy đi kí ức của nội tâm anh ấy theo cách này.

Hắn rất không yên tâm, lập tức kết nối video call với Hoàng Doanh.

Nhìn Hoàng Doanh trong bộ đồ ngủ trên màn hình điện thoại, giống như một cậu bé mới lớn, Hàn Phi không thể đoán ra được, hắn không thấy Hoàng Doanh có dấu hiệu suy sụp tinh thần.

"Thực sự không cần lo lắng, anh vẫn ổn." Hoàng Doanh so với mọi ngày vẫn không thay đổi gì ngoại trừ việc đã lâu không cạo râu và trông có vẻ hơi luộm thuộm.

"Anh không đau khổ à? Anh đã bị giết bởi người mà anh kính trọng nhất, những ký ức tốt đẹp của anh đã bị bóp méo. Anh không cảm thấy tuyệt vọng sao? Anh Hoàng, anh nói cho em biết cảm xúc thật của mình để cảnh sát và em giúp anh nhé." Hàn Phi sốt sắng nói.

"Cảm xúc thực sao?" Hoàng Doanh suy nghĩ một chút: "Thực ra, chuyện xảy ra khi còn nhỏ luôn là cơn ác mộng của anh. Đó là cảnh tượng mà anh ít muốn nhớ lại từ tận đáy lòng. Điều anh hy vọng nhất là mẹ anh có thể sống tốt, chứ không phải mất mạng để cứu anh, bà là người tốt nhất trên thế giới này."

Hoàng Doanh và Hàn Phi có một tình bạn định mệnh, họ cũng là bạn duy nhất của nhau, Hoàng Doanh không hề e dè mà nói hết những điều trong lòng.

"Cha anh cũng có một khoảng thời gian dài không ưa anh, chắc ông ấy không muốn gặp anh nên mới đưa anh ra nước ngoài."

"Thành thật mà nói, anh đã sống ba mươi năm, nhưng vẫn không quên ký ức đó, chỉ học cách để người khác không nhìn thấy nỗi buồn của mình."

"Anh luôn cảm thấy có lỗi với mẹ mình. Anh đã giết bà ấy. Anh muốn bù đắp, nhưng không có cách nào ... Cho đến gần đây anh bắt đầu có cơn ác mộng này."

"Khi nhìn thấy mẹ đứng trên bờ không nhảy xuống cứu mình, cảm giác đầu tiên của anh không phải là sợ hãi mà là thở dài nhẹ nhõm một hơi. Anh chỉ lo mẹ chết trong mơ."

"Sau đó bà ấy muốn giết anh trong giấc mơ. Đó là một điều khủng khiếp, nhưng anh không biết tại sao, anh cảm thấy như mình đang chuộc tội."

"Mỗi lần anh chết, anh đều cảm thấy nhẹ nhõm trong lòng, nỗi đau mà anh nén chặt trong lòng bấy lâu nay cũng từ từ được giải tỏa."

"Cảm giác tội lỗi của anh, sự tự trách của anh, nỗi đau của anh, những thứ sắp khiến anh không thể thở được đang biến mất cùng với cái chết."

"Nửa sau cơn ác mộng, anh đã bắt đầu chủ động tiếp cận mẹ. Anh biết mẹ muốn giết anh, nhưng anh sẽ không bao giờ trốn thoát, giống như mẹ đã nhảy xuống hồ nước lạnh giá không quay đầu lại."

Hoàng Doanh trên màn hình hít một hơi thật sâu, trên mặt chợt nở nụ cười: "Anh cũng hiểu Cánh bướm muốn làm gì, nhưng anh không quan tâm."

Hoàng Doanh như bừng tỉnh suy nghĩ quái đản nào đó, Hàn Phi không biết là tốt hay xấu, đoán chừng lúc này Cánh bướm cũng hơi bối rối.

"Em còn có chuyện gì nữa không?"

"Cánh bướm không có tiến triển phía anh. Đó là tin tốt nhất đối với em." Hàn Phi bắt đầu nói về yêu cầu điều tra tòa nhà chết chóc của mình. Hoàng Doanh đã sẵn sàng đồng ý. Anh ấy chủ động giúp Hàn Phi liên lạc với Phong Tử Du.

Không lâu sau, Hàn Phi nhận được một tài liệu, sau khi nhập hướng dẫn mã hóa, hắn phát hiện nội dung tài liệu đều có liên quan đến tòa nhà chết chóc.

"Tòa nhà chết chóc không đề cập cụ thể đến một tòa nhà nhất định hay một cư xá nào đó. Nó là sự tập hợp của nhiều tòa nhà quỷ và tòa nhà tuyệt hậu."

Nhìn thấy dòng đầu tiên của tài liệu, Hàn Phi đã bị thu hút sâu sắc, ngắt video call, hắn bắt đầu nghiêm túc nghiên cứu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top