Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 400: Quản lý nguồn nhân lực âm phủ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tủ quần áo của Cánh bướm là một vật nguyền rủa vô cùng đặc biệt, nó và Cánh bướm là một thể, khắc ghi toàn bộ ác mộng của Cánh bướm, chất chứa tất cả đau khổ của Cánh bướm.

Nó vừa là ngôi nhà duy nhất của Cánh bướm, lại vừa là trái tim của Cánh bướm. Cũng chính vì thế, sau khi Cánh bướm tiến vào thế giới tầng sâu, tủ quần áo số 4444 lại bất ngờ có được năng lực kết nối ác mộng với thế giới tầng sâu.

Hiện tại ý thức của Cánh bướm tiêu tan, tủ quần áo của nó bị nổ tung, lối đi chính bị phá hủy, nhưng những chiếc tủ quần áo khác dần trở nên khác biệt, nguyền rủa ban đầu đã phát sinh một số loại thay đổi mà không ai có thể nói rõ.

Hàn Phi và cư dân của tòa nhà chết chóc trước đây đã đoán rằng, có thể có người đi vào thế giới tầng sâu thông qua tủ quần áo, nhưng không ai trong số bọn họ nghĩ rằng "người may mắn" lại đến nhanh như vậy.

"Thôi cũng được, chúng ta vừa hay có thể nghiên cứu người ta một chút, xem xem người như thế nào thì dễ vào đây nhất, để chuẩn bị cho tương lai sau này."

Hàn Phi và Cánh bướm là hai loại người hoàn toàn khác nhau, giả sử Cánh bướm phát hiện có người bất ngờ đi vào, chắc rằng sẽ căn cứ phẩm chất linh hồn của đối phương, để quyết định dần dần chơi đùa đối phương đến chết, hay là trực tiếp ăn luôn; Hàn Phi thì lại không như vậy, hắn muốn tổng kết các quy luật có thể tồn tại, sau đó giải cứu đối phương.

Bây giờ không khí trong phòng 4044 đã đông cứng lại, bất cứ ai vừa đăng nhập vào trò chơi mà bị nhiều oán niệm như vậy nhìn chằm chằm vào đều sẽ cảm thấy sợ hãi, để bầu không khí bớt căng thẳng một chút, Hàn Phi quyết định để những cư dân của tòa nhà chết chóc rời đi trước.

Hắn và người may mắn kia không thù không oán, không cần phải vừa gặp mặt đã ra chiêu lớn, ngộ nhỡ trực tiếp khiến đối phương sợ đến phát bệnh thì phải làm sao?

Mọi chuyện đều phải có quy trình, ví dụ như tìm hiểu nhau trước rồi mới quyết định giết hay là chôn.

Sau khi gửi một tin nhắn trong nhóm chat chết chóc, Hàn Phi đã bảo lệ quỷ ở bên ngoài căn phòng gây ra tiếng ồn ào.

Khi tiếng nhạc thê lương vang lên, Hàn Phi ra hiệu cho các cư dân rời đi.

Những oán niệm vốn đang nhìn vào tủ quần áo dường như đột nhiên bị thu hút bởi một cái gì đó, bọn họ không đến gần mở cửa tủ ra, mà đi ra bên ngoài căn phòng.

Hàn Phi xen lẫn ở trong đó cũng đi ra ngoài: "Chờ tôi tìm hiểu người đó xảy ra chuyện gì, rồi chúng ta sẽ đi đến phố Từ Đường."

Lặng lẽ đeo chiếc mặt nạ mặt thú lấy được từ Ngõ Súc Sinh, Hàn Phi đang đứng trong bóng tối khẽ nói điều gì đó với Huỳnh Long, sau đó trong đầu hắn bật công tắc diễn xuất bậc thầy lên.

Một lúc lâu sau, khi tiếng nhạc thê lương ngừng lại, Hàn Phi giả vờ từ hành lang đằng xa vội vàng chạy tới.

Hắn nhẹ nhàng đẩy cửa phòng 4044 ra, lúc này ngoài hành lang lại chợt vang lên tiếng bước chân.

Trong lòng hoảng sợ nhìn quanh tìm chỗ trốn, cuối cùng nhìn thấy cửa tủ quần áo, do dự một lúc, hắn mở cửa chuẩn bị trốn vào trong đó.

Khi tủ quần áo được mở ra, Trịnh Hải Thành trong tủ và Hàn Phi bốn mắt nhìn nhau, anh ta nhìn thấy ánh mắt kinh ngạc dưới mặt nạ của Hàn Phi.

"Tôi......" Trịnh Hải Thành không biết nên nói gì ở tình huống hiện tại, so với vô số quỷ quái đếm không xuể vừa rồi, cảm giác áp chế mà Hàn Phi mang lại cho anh ta không mãnh liệt đến như vậy, hơn nữa Hàn Phi cũng có vẻ muốn trốn, cho nên bản thân cũng có cảm giác thân thiết đặc biệt ở âm phủ.

"Đừng nói chuyện, cẩn thận thu hút đến thứ không tốt!" Hàn Phi thay đổi giọng nói, khàn khàn và ảm đạm, trực tiếp đi vào trong tủ quần áo trốn cùng Trịnh Hải Thành.

Lúc đóng cửa tủ lại, Hàn Phi vô tình chạm vào vai của Trịnh Hải Thành, ngay lúc đó hắn nhìn thấy thông tin người chơi của đối phương.

"Họ tên: Trịnh Hải Thành."

"Level 1, trí tuệ 7, thể lực 4, may mắn 1, mị lực 7, giá trị ngưỡng tinh thần 10, giá trị HP 100."

"Thiên phú ẩn số 1 mộng du, thiên phú rank E: thiên phú vô cùng hiếm gặp, tác dụng cụ thể cần tự mình khám phá."

"Thiên phú ẩn số 2 duyên âm, thiên phú rank E: bạn từ nhỏ đã lớn lên trong một gia đình tâm linh, ít nhiều cũng có một chút duyên âm với bọn họ.

Sau khi tìm ra thông tin của đối phương, Hàn Phi trong lòng đã biết rõ, hắn và Trịnh Hải Thành cùng nhau trốn ở trong tủ quần áo, không ai dám nói chuyện.

Nghe thấy tiếng tim đập dồn dập trong lồng ngực của đối phương vì căng thẳng, Trịnh Hải Thành đã không còn luống cuống như lúc đầu. Anh ta lén liếc nhìn Hàn Phi, phát hiện mép mặt nạ của Hàn Phi đã ướt đẫm mồ hôi.

"Chắc anh ấy cũng rất sợ?"

Khi một người sợ hãi là thực sự sợ hãi, khi hai người sợ hãi, ít nhất cũng có một chút chỗ dựa dẫm.

Sau khi tiếng bước chân ngoài cửa đã xa, hai người chơi trong tủ quần áo đồng thời cùng thở phào nhẹ nhõm. Cả hai đều không dám đi ra ngoài, nên cứ thế đứng cạnh nhau.

"Cái kia... xin chào, cho tôi hỏi một chút anh có phải là người chơi không? Nơi này có phải là "Cuộc sống hoàn hảo" không?" Trịnh Hải Thành rụt rè hỏi, anh ta sợ Hàn Phi làm ra chuyện gì không tỉnh táo, nên vô cùng lễ phép: "Tôi không có ý gì khác, chỉ là tự hỏi liệu có phải mình đã đăng nhập nhầm trò chơi rồi không."

"Tôi là người chơi, ở đây cũng là Cuộc sống hoàn hảo." Mỗi câu nói của Hàn Phi đều là sự thật, hắn lau đi vệt nước ở mép mặt nạ, ngoảnh đầu nhìn Trịnh Hải Thành: "Không ngờ tôi lại có thể gặp được người chơi thứ 2 ở trong bản đồ ẩn, anh đến từ phòng làm việc trò chơi nào? Số thứ tự trên bảng xếp hạng của bản Close-Beta là bao nhiêu?"

"Bản đồ ẩn? Phòng làm việc trò chơi? Số thứ tự người chơi của bản Close-Beta?" Trịnh Hải Thành sững sờ khi được hỏi, anh ta cảm thấy hình ảnh của mình đột nhiên được nâng lên vô hạn: "Có phải anh hiểu lầm gì đó không? Tôi chỉ đăng nhập vào trò chơi và không biết gì cả, sau khi chọn nơi sinh ngẫu nhiên, vừa mở cửa thì đã ở đây rồi."

Trịnh Hải Thành muốn khóc mà lại không ra nước mắt, hiện thực và lý tưởng khác biệt quá lớn, anh ta không chịu nổi đòn công kích này.

"Người chơi mới? Không thể nào chứ!" Hàn Phi nói như đinh đóng cột: "Muốn tiến vào bản đồ ẩn này, phải đáp ứng một số yêu cầu, trí não và mị lực trên 7, chỉ số may mắn không được quá cao, đồng thời còn cần phải có thiên phú ẩn liên quan đến giấc mơ, linh hồn mới được. Phòng làm việc của tôi đang làm đã phải mất thời gian vài tháng, hàng trăm người không ngừng thử nghiệm, cuối cùng chỉ có tôi là người duy nhất thành công mà thôi."

Thấy Hàn Phi không tin chút nào, Trịnh Hải Thành thành khẩn hận không thể chủ động công khai ô thuộc tính của chính mình, vấn đề là thuộc tính ẩn và thiên phú ẩn của người chơi chỉ có thể tự mình nhìn thấy, không thể công khai.

Nở nụ cười gượng gạo, Trịnh Hải Thành không biết là may mắn hay xui xẻo: "Những yêu cầu mà anh nói, tôi hình như đều thỏa mãn cả..."

"Anh không gạt tôi đấy chứ?"

"Thật mà!" Để thể hiện rằng mình không nói dối, Trịnh Hải Thành đã trực tiếp đọc hết thuộc tính và thiên phú của mình trong ô thuộc tính cho Hàn Phi, hành vi trung thực của anh ta đã tạo được một chút ấn tượng tốt cho hắn.

"Mộng du? Duyên âm? Có thiên phú kỳ quặc như vậy sao?" Hàn Phi chỉ dùng giọng điệu biểu hiện ra một loại cảm giác có chút dao động cùng chút nghi hoặc.

"Tôi thề, mình không bao giờ lừa gạt anh." Trịnh Hải Thành coi Hàn Phi là cọng rơm cứu mạng, chủ yếu là bởi vì những lời nói của hắn khiến anh ta cảm thấy hắn rất lợi hại, là cao thủ nhiều lần tham gia Close Beta: "Đại ca ơi, anh có thể nói cho em biết làm thế nào để ra khỏi đây được không? Anh chỉ cần giúp em ra khỏi đây, sau này em sẽ làm trâu làm ngựa cho anh."

"Rời đi? Anh có biết bao nhiêu người nằm mơ cũng muốn nhưng không vào được đây không? Anh lên mạng tìm kiếm thông tin về bản đồ ẩn đi." Hàn Phi với giọng điệu khó tin nói: "Đang canh giữ một ngọn núi vàng, mà anh lại muốn quay đầu bỏ đi?"

"Chủ yếu là nơi này, có vẻ như không phải là một nơi mà con người nên đến..."

"Anh có thể vào rồi, thì hãy trân trọng cơ hội này đi." Hàn Phi trầm giọng nói: "Có rất nhiều màn chơi chuyên sâu trong Cuộc sống hoàn hảo, yêu cầu thuộc tính của những màn chơi đó đối với người chơi là vô cùng cao, nhưng những thuộc tính này lại quyết định dựa trên chính ý thức tự thân của người chơi, không có bất kì đạo cụ trò chơi nào có thể nâng cấp thuộc tính đó."

Ma quỷ đang thì thầm, Satan mang quả táo ra để cám dỗ Adam.

"Thuộc tính gì?"

"Giá trị ngưỡng tinh thần."

Giọng nói Hàn Phi như ẩn chứa pháp lực đặc biệt, giọng điệu cũng dần dần thay đổi so với trước: "Chỉ có ở trong bản đồ ẩn của Cuộc sống hoàn hảo mới có thể nâng cao hạn mức cao nhất của giá trị ngưỡng tinh thần, giai đoạn trước thuộc tính này có thể không quan trọng, nhưng cùng với tiến trình trò chơi không ngừng được thúc đẩy, anh sẽ phát hiện ra thuộc tính này sẽ quyết định thế giới mà anh nhìn thấy."

Hai mắt Trịnh Hải Thành chậm rãi mở to, anh ta đã bị hấp dẫn bởi những thứ trong lời nói của Hàn Phi.

Theo anh ta thấy, Hàn Phi là một người chơi chuyên nghiệp đã tham gia một số đợt thử nghiệm Close Beta, nắm được những thông tin cực kỳ bí mật, còn mình thì nhờ vào sự may mắn tuyệt vời, đã vô tình có được cơ hội thay đổi vận mệnh.

Trò chơi Cuộc sống hoàn hảo sẽ ảnh hưởng đến toàn bộ thời đại, những người chơi chuyên nghiệp cũng có thể dựa vào trò chơi này để làm giàu.

Mục đích ban đầu của Trịnh Hải Thành khi vào game vẫn không thay đổi, quả thật là để chữa bệnh và thư giãn, nhưng nếu có cơ hội kiếm được nhiều tiền trong lúc thư giãn, thì ai mà lại từ chối chứ?

Chỉ có điều vấn đề bây giờ là dường như sự giàu có đột ngột và chết bất đắc kỳ tử dường như chỉ trong tích tắc.

"Bản đồ ẩn cũng có thời hạn, sau 24 giờ cho dù anh không muốn rời đi cũng sẽ bị cưỡng chế đuổi ra ngoài, vì vậy anh hãy trân trọng khoảng thời gian ở đây đi." Thiên phú hồi hồn của Hàn Phi mỗi ngày chỉ có thể sử dụng một lần, vì vậy mới nói là 24 giờ.

"Đại ca, chính xác thì tôi cần phải làm cái gì?" Trịnh Hải Thành hiện tại rất dựa dẫm vào Hàn Phi.

"Anh chỉ cần nhớ hai điểm. Đầu tiên, phải làm theo trái tim mình khi đưa ra bất kỳ lựa chọn nào, cần giết thì hãy giết, cần cứu thì hãy cứu; thứ hai, tuyệt đối không được rời khỏi tòa nhà này, bất kể có chuyện gì xảy ra, cũng đừng bước ra khỏi tòa nhà này một bước."

Sau khi căn dặn xong hai điểm này, Hàn Phi nhẹ nhàng đẩy cửa tủ ra: "Dùng hết trí tuệ và năng lực của anh, phát huy tất cả mọi thứ của anh để sống trong tòa nhà này, đừng che giấu con người thật của mình, như vậy anh mới có những thu hoạch bất ngờ."

Hàn Phi bước ra khỏi cửa tủ, trong khi Trịnh Hải Thành còn đang suy nghĩ về lời nói của hắn, hắn đã rời khỏi phòng 4044.

"Chờ đã! Đại ca! Anh đi đâu vậy!"

Trịnh Hải Thành không dám đuổi theo ra ngoài, anh ta vẫn còn đang đắn đo bên trong tủ quần áo.

Hàn Phi đã rời khỏi tầng bốn, tìm thấy Phong Tử Du, hắn quyết định tiến hành một loạt khảo nghiệm đối với Trịnh Hải Thành, giống như khảo nghiệm mà hắn gặp phải khi chuyển nghề đồ tể nửa đêm ở Ngõ Súc Sinh vậy.

Nếu Trịnh Hải Thành là một người mà mọi phương diện đều tốt, vậy hắn sẽ cân nhắc cho anh ta nhiều cơ hội và phần thưởng hơn. Cái khác chưa nói đến, tùy tiện lấy ra một trong hàng trăm giấy tờ nhà đất mà Hoàng Doanh có được, đối với người chơi mới bình thường mà nói đã là một phần thưởng hậu hĩnh không thể tưởng tượng được.

Tất nhiên, tiền đề của tất cả những điều này là Trịnh Hải Thành có thể vượt qua các cuộc khảo nghiệm, nếu anh ta không làm được điều đó, hoặc là bản thân anh ta ẩn chứa ác ý, vậy thì chào đón anh ta sẽ là thiên phú ẩn của Đại Nghiệt là trúng tà.

Hàn Phi bàn giao các việc cụ thể cho Phong Tử Du làm, đối phương đã tham gia sản xuất trò chơi "Cuộc sống hoàn hảo", cũng là một trong những người kiểm tra nhiệm vụ trò chơi, anh ta biết rất rõ các loại nhiệm vụ.

Thiết kế các nhiệm vụ thử nghiệm và quan sát trạng thái của người chơi mọi lúc là công việc của Phong Tử Du.

"Anh đừng hoàn toàn coi mình là một nhà thiết kế nhiệm vụ, anh phải xem xét nó từ góc độ nhân tính, nhìn người chơi từ quan điểm của người phỏng vấn, khám phá điểm phát sáng của họ và tìm ra ác ý tiềm ẩn của họ."

Sau khi trao đổi với Phong Tử Du xong, Hàn Phi dẫn theo lực lượng mạnh nhất của cư xá Hạnh Phúc và tòa nhà chết chóc vội vã đến phố Từ Đường.

Sự xuất hiện của Trịnh Hải Thành báo trước một khởi đầu mới, anh ta khiến Hàn Phi cảm thấy mình thực sự giống như một người quản lý trò chơi.

Tuy nhiên, nếu muốn ngồi vững ở vị trí người quản lý, vẫn cần một thực lực cường mạnh mới được.

Sau khi hoàn thành nhiệm vụ rank G trên đường đi, Hàn Phi đã có thể thoát khỏi trò chơi, đi phía trước mọi người.

Hắn đeo một chiếc mặt nạ mặt thú, mặc một bộ quần áo sạch sẽ, trong lòng ôm một chiếc đàn tế.

Bước ra khỏi cư xá tòa nhà chết chóc, dọc theo con phố đổ nát, Hàn Phi chậm rãi đến gần khu vực ngoài cùng của khu vực tòa nhà chết chóc.

Trước kia, bởi vì sự tồn tại của Cánh bướm, nên số lượng quỷ quái ở khu vực ngoài cùng không nhiều, nhưng hiện tại ở khu vực đó có thêm rất nhiều những thứ kỳ quái.

Một số là linh hồn của những người đã khuất, một số bên trong cơ thể rõ ràng tồn tại tia máu kỳ lạ, như thể họ bị điều khiển và ký sinh bởi một thứ gì đó.

Ngoài oán niệm và tiếc nuối ra, một số quái vật mà Hàn Phi chưa từng nhìn thấy bao giờ cũng từ từ tiến vào gần khu vực tòa nhà chết chóc, điều này khiến hắn có một loại cảm giác nguy hiểm.

Cánh bướm chết đi, Nhện người mạnh nhất trong cả khu vực tòa nhà chết chóc cũng biến mất tăm mất tích, Tiểu Bát trọng thương còn chưa khôi phục, hiện tại duy nhất có thể chống đối hận ý chỉ có quỷ nhảy lầu Trang Văn.

Hàn Phi liếc nhìn sang bên cạnh, trạng thái của Trang Văn vẫn vô cùng bất ổn, nếu thật sự đánh nhau với hận ý, ước chừng sẽ bị ngọn lửa hận ý màu đen trong cơ thể chính mình làm cho phát điên.

Hận ý bình thường sẽ hoàn thành lột xác trong ngọn lửa màu đen, Trang Văn hiển nhiên thất bại dưới sự can thiệp của Cánh bướm, vốn dĩ lão quỷ rất có hi vọng có thể làm được, nhưng không may lại hy sinh thân mình và cả gia đình để giết Cánh bướm, cuối cùng đi vào dao tái sinh.

Cầm chặt cán dao trong tay, Hàn Phi cảm thấy gánh nặng trên vai mình rất nặng, nếu sau này có cơ hội, hắn nhất định phải mang theo hy vọng cho tất cả linh hồn trong dao tái sinh.

Từng bước đi về phía trước, tiếng nhạc cúng thần linh quỷ dị dần dần lọt vào lỗ tai, Hàn Phi ngẩng đầu lên, liền nhìn thấy một ngôi miếu thần âm u ở góc con phố.

Ngôi miếu thần này không lớn, có vẻ như được xây dựng lại từ một quầy bán báo, trên cửa sổ và cửa ra vào được dán đầy những tờ giấy bùa chú cổ quái hiếm gặp, ở lối vào có đặt một số tượng thần bán thành phẩm mới sơn được một nửa.

"Đây chính là phố Từ Đường sao?" Trong đầu nhớ lại vị trí của tiếng ca, Hàn Phi ôm tế đàn bước vào bên trong.

Ngay khi hắn bước vào phố Từ Đường, tiếng nhắc nhở của hệ thống vang lên bên tai.

"Người chơi số 0000 - Hãy chú ý! Bạn đã kích hoạt thành công nhiệm vụ ẩn rank F - Phố Từ Đường."

"Phố Từ Đường, nhiệm vụ ẩn rank F: Nếu thấy tượng thần bị bỏ rơi trên đường, tuyệt đối đừng tùy tiện đến gần, càng không được mang về nhà, tốt nhất nên lập tức rời đi, bởi vì nếu bạn dừng lại quá lâu, thứ bên trong tượng thần sẽ có khả năng đi theo bạn vĩnh viễn."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top