Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

hoconkhongngoan

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

warning: ooc!!!! oner bột tôm, trôn có lài, nhân thú, sextoy, địt bôn lành, size gap

mhj!em
hwh!hắn

enjoy!
____________

Nuôi gì giàu sang phú quý?
Nuôi chim? Nuôi cá? Nuôi chó?
Han Wang Ho không nói thế, hắn nuôi hổ.

"Nói xem em là hổ đĩ của ai?"
"A...hưm...bé...bé là hổ đĩ của...của chồng WangHo áaaa"

Chiếc dildo đầy gai một phát lút cán vào sâu trong âm đạo của người bên dưới, chiếc đuôi phấn khích ngoe nguẩy quấn lấy tay hắn, bên trên một chút là trứng rung đang rè rè cạ vào hột le mẫn cảm.

Hắn cười thoả mãn nghe hổ con bên dưới hét lớn tên mình, ngọt ngào gọi bằng chồng mới chịu.

"Chồng cũng yêu em"
"Ưm ưm"

Han Wang Ho? Giám đốc tập đoàn bảo hiểm lớn nhất nhì Hàn Quốc, hắn là hình mẫu lí tưởng cho bao cô nàng, giàu có, đẹp trai, ga lăng, lịch thiệp và đặc biệt chăm sóc 'thú cưng' rất tốt. Người yêu động vật như vậy không khó để làm siêu lòng bao cô nàng đôi mươi mê đắm sự dễ thương của mấy loài lắm lông.

Nhưng mà khi được hỏi nuôi gì thì hắn chỉ trả lời qua loa rồi sủi, ai cũng tò mò được chiêm ngưỡng thú nuôi của hắn hết vì lúc nào trên màn hình hắn cũng để một cái đuôi và đôi tai trắng muốt bông xù nhìn rất cưng.

Bề ngoài là thế nhưng ai biết được hắn là kẻ biến thái bệnh hoạn cỡ nào, bí mật hắn luôn cười cười né tránh đó chính là ở nhà hắn chả nuôi chó hay mèo gì cả mà là nuôi hổ. Một con hổ tinh trắng được hắn mua về từ buổi đấu giá ở chợ đen, là báu vật chỉ hắn được khai phá và biết được.

"Chủ tịch Han"

Tiếng gõ cửa bên ngoài vọng vào một giọng nói, hắn đang gõ văn kiện cũng bị quấy nhiễu mà ngước lên, chẳng buồn để ý nữa chỉ lạnh nhạt gọi

"Vào đi"

Bước vào là một chàng trai cao lớn, anh ta đặt một sấp hồ sơ lên bàn

"Đây là số giấy tờ về hợp đồng liên hệ và hợp tác với các ngân hàng và nhà đầu tư bảo hiểm ạ, mời chủ tịch xem qua."

Hắn liếc mắt sang, gật đầu rồi xua tay bảo người kia lui đi, anh cũng chẳng nấn ná lâu mà cúi người đóng cửa ra khỏi phòng.

Hắn thở dài, vươn vai ngã lưng xuống chiếc ghế chủ tịch đắt tiền, đã hơn 8 giờ tối rồi, hắn muốn về nhà ôm hổ tinh lắm rồi, đã hai ha hôm nay hắn luôn phải về muộn vì công việc chất chồng cả núi, nhắc đến em mới nhớ hắn di chuột vào camera trong nhà, nhà nuôi động vật hiếm phải có camera trang bị tứ phía mới làm hắn yên tâm.

Ngó quanh các camera trên lầu hắn chẳng thấy em đâu, cau mày chuyển xuống phòng khách, nhìn thấy đôi tai đang dựng đứng đang lắc lư, hắn mỉm cười, để xem con hổ con đang chơi gì đây.

Đột nhiên nhào ra từ sau ghế sofa là một thân ảnh thiếu niên to lớn trên người chỉ mặc mỗi chiếc áo phông phủ xuống chân, miễn cưỡng che đi được cặp mông mảy, kèm theo đó là cái đuôi cùng đôi tai không giống người chút nào đang chồm lấy cuộn len to giữa nhà. Moon Hyunjoon, hổ tinh xinh yêu của Han Wang Ho, có vẻ em đang tự chơi một mình rất vui. Hắn an tâm đóng máy, dặn lòng cố gắng xong việc thật sớm để về với cục bông trắng muốt đang phe phẩy đuôi ở nhà kia.

Quay lại phía nhà của chủ tịch, em đang ôm khư khư cuộn len mềm, vừa ôm vừa thả cho nó lăn rồi bắt về, được một lúc thì cũng chán, em nằm ườn ra nhà, hôm nay đã hơn 8 giờ rồi mà chủ nhân của em vẫn chưa về, mấy ngày nay em chẳng được ôm hắn lâu, mấy khi lại phải đi có việc đột suất, hổ con nhớ mùi lắm rồi.

Em sụt sịt, vén chiếc áo phông cỡ lớn lau lau khuôn mặt nhỏ, hổ nhỏ dễ xúc động lắm xa hắn một tí là liền không nhịn được muốn khóc rồi. Em là Moon Hyunjoon, một chú hổ tinh trắng được Han Wang Ho mang về, gia tộc của em vốn là nhân thú tuy nhiên lại bị lũ quý tộc ở phương xa bắt về và hành hạ xem như công cụ thoả mãn, em lúc đấy còn nhỏ nên may mắn sống xót, sau này bọn chúng sa cơ lỡ vận đem bán em đi để lấy tiền.

Em được đưa tới Hàn Quốc và bị nuôi nhốt trong ngục tối tăm, em không dám biến trở về hình người vì sợ sẽ lại như gia đình em. Cho đến một ngày em bị đem lên sàn đấu giá, lũ người ở đấy có vẻ chẳng mảy may quan tâm đến một con hổ trắng vô vị, chỉ duy nhất một người nhìn em bằng ánh mắt trìu mến và cười với em, điều mà trước nay chỉ có mẹ mới dành cho em.

Trái tim của hổ tinh được sửi ấm, cho tới khi em nghe được quyền sở hữu thuộc về hắn, dù bị bán như món hàng nhưng em lại thấy rất vui, có vẻ người kia sẽ là người tốt và cho em một mái nhà?

Đúng là em có nhà và được đối xử rất tốt nhưng em lại ngây thơ chẳng biết tên mà em ngọt ngào gọi chủ nhân ơi chủ nhân à chính là con rắn độc vô cùng mưu mô. Hắn ta biết em là hổ tinh, biết em có thể biến thành dạng người và ngon mắt hơn chính là em là loài song tính, ngoài bộ phận sinh dục mặc định của giống đực em còn có một cái lồn đỏ hỏn ngay dưới đó lúc nào cũng nhễu nhại nước.

Hắn chính là chiếm hữu em cho riêng mình, cưng chiều em nhưng đồng thời cũng huấn luyện em trở thành cái bồn chứa tinh biết nghe lời, em rất ngoan, không bao giờ làm hắn nổi giận cả cũng rất dâm đãng mà phục vụ từng chân răng kẽ tóc cho hắn.

Còn đang chun mũi tính khóc ầm lên thì nghe tiếng chuông cửa, hắn dặn em không được mở cửa cho bất kì ai trừ hắn, em sợ hãi xù lông đuôi nhe nanh vuốt rồi núp sau ghế sofa phòng thủ, mắt hổ nhìn chầm chầm cánh cửa đang xoay chốt mở cửa kia. Một giọng nói quen thuộc vang lên

"Hổ con? Tôi về rồi"

Ngay lập tức hổ ta cười toe toét, đuôi lắc liên tục tỏ vẻ phấn khích, em chạy nhanh đến ôm chầm lấy hắn, miệng không ngừng dùng lưỡi liếm khắp mặt, mới xa có mấy tiếng thôi đó mà em đã phản ứng thế này rồi. Hắn cười tươi, cố sức dùng tay đẩy con hổ sắp đè anh bằng đống nước bọt em liếm trên mặt ra, nhẹ nhàng vuốt ve đầu

"Hổ con ngoan không? Tôi đi có nghe lời không?"

Em ngoan ngoãng ngồi thụp xuống giữa hai chân hắn, đuôi bông trắng ngoe nguẩy dưới sàn, hướng ánh mắt long lanh nhìn hắn gật đầu lia lịa

"Ngoan lắm ạ"

Hắn nhìn quanh nhà, không có đồ đạc bị vỡ, nhà cửa sạch sẽ, nhìn em vẫn mặc chiếc áo trắng mỏng tang hắn chồng cho em ban sáng cùng thân dưới trần truồng khi em ngồi hai mép sò đỏ tươi lấp ló phía dưới. Hắn xoa tai em làm em nheo mắt sung sướng, tai là bộ phận nhạy cảm, hắn rõ nên đang muốn làm con hổ bông này phát nứng đây. Em bị hắn xoa xoa chịu không được phát ra tiếng rên khẽ

"Ưm...chủ nhân"
"Hổ con ngoan quá, muốn chủ nhân thưởng gì nào?"

Đã bảo Han Wang Ho là thằng điên biến thái nên việc nuôi dạy thú cưng của mình cũng biến thái đéo kém, hắn đã nuôi em trở thành loài ngoan ngoãn nỉ non đòi ăn

"Tinh dịch...ưm...tinh dịch của chủ nhân"

Hắn nhoẻn miệng cười, nụ cười méo mó, thoả mãn chứ khi nhìn miếng thịt béo bỡ ngon nghẻ trước mặt rên rỉ tên mình đòi ăn như này. Hắn nâng cằm em lên, cho hai ngón tay vào khuấy đảo, em cũng biết ý mà dùng lưỡi nhuộm ướt nước bọt lên tay hắn, cái lưỡi đỏ mềm mềm khiến hắn thích mê mà ác ý nắm lấy khiến em nheo mắt.

"Con hổ dâm này, ai cho em dâm như thế?"

Hắn rút tay ra, mắt em ầng ậc nước, chống tay xuống sàn ho khan, đột nhiên hắn nhớ ra gì đó liền hỏi em

"Hyunjoon"
"D-dạ?"

Em chột dạ, lấp bấp trả lời hắn

"Em có ăn uống theo đúng giờ tôi dặn không?"

Em nghe hắn hỏi thì đảo mắt né tránh, cả người run cầm cập, con hổ này tuy lớn xác là thế nhưng chẳng có mấy da thịt, hắn phải vỗ béo rất cực khổ mới múp míp lên được một tí giờ nhìn em gầy đi trông thấy trong mấy ngày hắn bận bịu làm hắn hết sức không hài lòng.

Hắn hỏi lại

"Hyunjoon trả lời"
"Có mà ạ...em có ăn"

Vẫn là lựa chọn nói dối, hắn vắt tay lên trán, dời chân khỏi giữa hai chân em tiến thẳng đến bàn trà trong phòng khách ngồi xuống, chẳng thèm đếm xỉa tới em nữa, em nhỏ thấy hắn lạnh nhạt bước đi thì nức nở, bò tới chỗ hắn, dụi mặt vào háng hắn mà hít hà mùi vị đàn ông sau lớp quần.

Đương lúc chuẩn bị dụng miệng mở quần hắn nắm lấy cái đuôi dài giật mạnh làm em đau điếng mà gục xuống

"Hức...chủ nhân...em đau"
"Tôi đã cho em đụng tới chưa mà lại tự tiện?"

Em trào nước mắt vì lực tay hắn, rên rỉ như mèo kêu, tay bấu vào đùi hắn

"Em...em xin lỗi áaa"

Hắn chẳng thương tình mà kéo mạnh em làm em ngã sõng soài ra sau, chưa bao giờ bị đối xử lạnh nhạt thế này khiến hổ tinh vô cùng tủi thân, nước mắt không ngừng lăn trên khuôn mặt xinh đẹp, mặt mũi đỏ bừng lên, chiếc mũi nhỏ cũng vì khóc mà nghẹt đi.

Hắn mặc kệ em, tay hút điếu thuốc phả vào không trung, em sụt sịt, uỷ khuất ngồi dậy nhìn hắn, đôi tai sợ hãi mà cụp xuống trông như động vật nhỏ vô hại.  Hắn nhìn em như thế cũng xót nhưng so với việc em chẳng nghe lời hắn khiến hắn bực mình, không gian im lặng bao trùm, em vẫn cúi gầm mặt, vai run rẩy có vẻ đang cố kiềm nén tiếng khóc.

Hắn lắc đầu ngao ngán, vỗ vỗ đùi ý gọi em đến, em ngẩng mặt, thấy hắn ra hiệu thì cuống quýt ngồi lên đùi hắn, đầu dụi vào hõm cổ lấy lòng, hắn chẳng thương tình mà tát lên hai má mông mềm gằn giọng tra hỏi

"Nói! Sao lại nói dối tôi?"
"Hức...em...em sai rồi ạ"

Hắn tát thêm một cú nữa vào má mông còn lại, mông mềm nẩy lên như miếnh thạch mềm, có vẻ ăn uống bao nhiêu thì nuôi cái cặp đào đĩ đượi này cả rồi, em thút thít xin hắn nhẹ tay. Nhếch mép cười, hổ con của hắn nay thơm quá khiến hắn muốn nhấm nháp thưởng thức ghê, hắn vạch vạt áo, lộ ra khe mông quyến rũ cùng hai má thịt trắng trẻo, hồng lên vì bị đánh.

Tay thô xoa nắn khiến phần thịt nộn tràn qua kẽ tay trông rất thoả mãn, em gầm gừ trong họng, đầu vẫn chôn sâu xuống vai hắn như che đi sự xấu hổ, cái lồn bên dưới vì bị đánh thôi mà đã phun ra một bãi nước nhầy nhụa. Hắn thấy đũng quần ươn ướt thì nhận ra con hổ này lại phát nứng rồi, cười khẩy

"Biết sai ở đâu chưa?"
"Dạ rồi...hức"

Em chậm rãi gật đầu, hai tay run rẩy chống lấy vai hắn, nhìn hắn, em thè chiếc lưỡi nhỏ, tay tự động vén áo lộ ra đôi gò bông mềm mại, núm vú dựng đứng đỏ hồng bắt mắt khiến hắn thèm thuồng.

Em nỉ non

"Chủ..chủ nhân, em chịu phạt ạ...ưm"

Hắn chính là một người huấn luyện thú cưng giỏi, giỏi nhất là làm ra được một em hổ múp rụp dâm đéo chịu được như này.

_____________________

chap sau phạt hổ nhoaaa 😉

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top