Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Hoa hồng xanh ô long

Buổi họp hàng năm năm nay, Wajijiwa đăng lên Weibo một cái khảo sát chọn trò chơi, nhờ cộng đồng mạng gợi ý một số trò chơi thú vị.

Không như năm ngoái chơi Ma sói, năm nay trò chơi được chọn nhiều nhất là Ai là kẻ nằm vùng?

Trò chơi này cực kì đơn giản, ai cũng có thể chơi được, mỗi người chọn một tờ giấy, trong tờ giấy có từ mấu chốt, chủ yếu là dựa vào năng lực diễn đạt ngôn ngữ để miêu tả từ mấu chốt, trong đó có một người có từ mấu chốt khác với những người còn lại, mọi người thông qua miêu tả của người khác mà đoán xem là ai kẻ nằm vùng, nếu nhiều người chơi thì sẽ có giấy trắng, người may mắn chọn được giấy trắng sẽ phải thông qua miêu tả của người khác để đoán xem từ mấu chốt là gì, giấy trắng là một phe riêng, không tính là nằm vùng.

Vừa nghe xong quy tắc trò chơi, Trạch Tiêu Văn liền cảm thán, "Như này cũng quá đơn giản rồi, hoàn toàn không có tính khiêu chiến gì luôn, so easy!"

Yên Hủ Gia, người mà lúc nào cũng phải mở miệng nói hai câu tổn thương Trạch Tiêu Văn lần này lại đồng ý với cậu, gật đầu nói, "Ừm, cái này không làm khó được vua trò chơi như em."

"Nadeiba, đơn giản như thế thì phải thêm giấy trắng thì chơi mới vui."

Châu Chấn Nam tổng kết lại một câu, nhận được đồng ý của tất cả mọi người.

"Đúng đúng đúng, không thêm giấy trắng thì chơi không vui."

"Sắp xếp thêm giấy trắng, giấy trắng, giấy trắng."

"Với chỉ số thông minh này của tớ, cho dù tớ lấy được giấy trắng thì tớ vẫn thắng."

Lấy được sắp xếp vị trí, hiếm thấy Trạch Tiêu Văn từ chối, "Tớ không muốn ngồi cùng Hạ Chi Quang đâu, em ấy sẽ nhìn lén giấy của tớ."

Triệu Lỗi nghe thấy thế liền nói, "Cậu nhìn lén của Hạ Chi Quang còn ít hả?"

"Sao có thể chứ, tớ không phải người như thế đâu." Trạch Tiêu Văn bĩu môi, "Mặc kệ đó, tớ không muốn ngồi chung với Hạ Chi Quang đâu."

Châu Chấn Nam và Yên Hủ Gia nhìn thấy ánh mắt tội nghiệp của Trạch Tiêu Văn, cả hai không hẹn mà cùng nhìn về hướng khác.

"Hôm nay thời tiết tốt nhỉ?"

"Đúng vậy, lát chúng mình đi ăn bữa khuya cùng nhau đi."

Đùa cái gì vậy, người yêu nhỏ nhà người ta giận dỗi, mắc chi lôi bọn họ vào.

Đúng vậy, Trạch Tiêu Văn và Hạ Chi Quang là một đôi, là đôi duy nhất trong Wajijiwa, so với những anh em độc thân khác, bọn họ là kiểu mỗi ngày đều phát cẩu lương, không show ân ái thì không thoải mái.

Nói về chuyện vì sao Trạch Tiêu Văn lại giận dỗi, nguyên nhân là do sáng nay Hạ Chi Quang và Triệu Lỗi cùng nhau ghi hình một cái vlog.

Phải biết rằng, vlog của Trạch Tiêu Văn thì ba câu cũng không rời Hạ Chi Quang, cho dù là vlog cùng Yên Hủ Gia cũng không quên nhắc tới Hạ Chi Quang, vì thế Yên Hủ Gia liền rít gào, "Rốt cục thì anh vlog với em hay là với Hạ Chi Quang đây!"

Thế mà vlog ngày hôm qua của Hạ Chi Quang, hoàn toàn không nhắc đến cậu một chữ nào, từ đầu tới cuối chỉ lo cùng Triệu Lỗi cãi nhau ầm ĩ, vui vẻ hạnh phúc.

Buổi tối lúc lướt Weibo, phát hiện topic "Quang Lỗi" hot lên, toàn bộ đều là, "xql lại ở kí túc xá yêu đương",
"Hay cho một đôi xql ở trước mặt mọi người show ân ái", "Tuyên bố Quang Lỗi là line đẹp nhất".

Không xem còn được, xem xong Trạch Tiêu Văn liền tức giận, block luôn Hạ Chi Quang với Triệu Lỗi.

Hừ, hay cho một đôi tình nhân, vào blacklist của tớ đi!

Sau đó tới kí túc xá cách vách tìm Bành Sở Việt than phiền, dẩu miệng rầu rĩ không vui, "Hoan Hoan ca, anh nói xem có phải Hạ Chi Quang mỗi ngày đều nhìn em đến mức phiền luôn rồi không, cho nên cũng không thèm để ý đến em luôn."

Bành Sở Việt có chút buồn cười nhìn Trạch Tiêu Văn, "Sao có thể chứ, ai chẳng biết em là cục cưng của Hạ Chi Quang." Rồi lại nói đến mấy việc Hạ Chi Quang làm vì hắn, vất vả lắm mới dỗ được Trạch Tiêu Văn, trong lòng cảm khái, nhóm có bình dấm chua thật khiến người khác phiền lòng quá!

Lại nói tới hiện trường chơi trò chơi, Trạch Tiêu Văn còn muốn vùng vẫy một chút, gọi lớn, "Bành Sở Việt, anh không đến cứu em hả?" Lại bị Hạ Chi Quang giữ chặt, đặt ở vị trí ngay bên cạnh mình, nói cậu đừng lộn xộn nữa.
Trạch Tiêu Văn cách vài người liếc mắt nhìn Bành Sở Việt, "Hoan Hoan ca, anh đến xem nè, ở đây có người hung dữ với em."

Bành Sở Việt làm bộ như không phát hiện.

Lúc phát từ mấu chốt, trước mắt Trạch Tiêu Văn có thể nói là tối sầm, phát cho cậu cái quỷ gì vậy trời?

Trên giấy có 3 chữ "Hạ Chi Quang" màu đen rất lớn.

Người thứ nhất lên tiếng chính là Hạ Chi Quang, học người nào đó ra vẻ huyền bí một hồi, "Hắn đang sống trên đời."

Vừa dứt lời liền bị Yên Hủ Gia xem thường, "Anh bắt chước em!"

"Anh theo quy tắc bắt đầu, cậu thì biết cái gì hả?"

"Ơ, vậy em nói, người đó đang ở trong phòng này."

Đến lượt Trạch Tiêu Văn, cậu ngẩng đầu nhìn chung quanh, "Ừm... hắn ngầu lắm!"

Ngoài dự liệu, mọi người bắt đầu giả nôn.

"Tớ không thấy gì hết, không thấy gì hết."

"Tớ không xong rồi, cứu mạng."

"Thế này đi, chúng mình đem Trạch Tiêu Văn ném ra ngoài trước."

Vẻ mặt Trạch Tiêu Văn mông lung, cậu cũng không có nói gì sai mà, Hạ Chi Quang lớn lên đúng là ngầu thật mà.

Đến lượt Bành Sở Việt, im lặng hồi lâu mới nói ra một câu, "Thật muốn chơi cầu trượt trên mũi của người đó." Giọng điệu hệt như fan, khiến mọi người khiếp sợ không thôi.

"Uiiiii, Hoan Hoan ca, nhìn không ra đấy..."

"Không xong, sao hai người lại buồn nôn thế cơ chứ."

"Nhất định phải loại anh ấy, nhất định."

Bị loại vòng đâu tiên là Bành Sở Việt, nguyên nhân là khiến người khác nôn.

Trò chơi tiếp tục.

Ván tiếp theo, Trạch Tiêu Văn cảm thấy năng lực khen người khác của cả nhóm đều tăng lên rất nhiều.

Ví dụ như Triệu Lỗi: "Lớn lên rất đẹp.", Yên Hủ Gia: "Đứa nhỏ mê người được Thượng đế quan tâm.", Châu Chấn Nam: "À, cậu ấy cũng coi như phong hoa tuyết nguyệt.", còn Hạ Chi Quang thì: "Khói lửa nhân gian."

Khen cao cấp như vậy, Trạch Tiêu Văn so với chính mình, "Hắn vô cùng đáng yêu đẹp trai lại mê người" nghe có vẻ LOW.

Bị loại vòng 2 là Triệu Lỗi, nguyên nhân là khen không có tâm.

Triệu Lỗi biết được liền trợn mắt, "Tớ khen thật lòng lắm có được không? Sao mọi người không out Hạ Chi Quang buồn nôn đây này, cậu cười cái gì cậu cười cái gì, cậu đừng tưởng là anh không biết vòng sau cậu sẽ nói là Non sông ngàn thước, khói lửa nhân gian. Không phải cậu, nhưng không có chỗ nào không là cậu hết."

"Oa, Hạ Chi Quang buồn nôn quá đi!"
"Ván sau out cậu ấy."

Châu Chấn Nam chớp mắt đề nghị, "Tới đây nào, ván thứ ba chúng ta so xem ai khen mượt hơn, ai khen buồn nôn hơn."

Yên Hủ Gia xắn tay áo, bắt đầu hồi tưởng, "Vài hôm trước em đọc được cái này, nhóm nghệ thuật gia vắt óc muốn điêu khắc ra sườn mặt của anh ấy, tìm tòi không biết bao nhiêu lâu, liền buông đục trong tay, bất đắc dĩ lắc đầu, khuôn mặt này quá tuyệt ngay cả Auguste Rodin cung không điêu khắc ra được."

Triệu Lỗi & Bành Sở Việt: Nôn~

Trạch Tiêu Văn cũng đầy hứng thú, "Tớ biết tớ biết nè, vị tiên sinh này, mời chậm rãi đi về phía tôi, bước đi nhẹ nhàng. Quần jeans trẻ trung cũng đẹp, tây trang cũng đẹp, hai chân có lực, dưới chân có gió, người đẹp trên đời toàn là rối gỗ, mà người lại bước đi uyển chuyển lưu loát, tự tin, là linh hồn lẻ loi duy nhất."

Triệu Lỗi: Này thật sự phải loại ngay, không biết xấu hổ quá trời.

Lúc Hạ Chi Quang mở miệng nói lại nhìn sang Trạch Tiêu Văn khiến cậu không hiểu ra sao cả, sao tự nhiên lại nhìn mình.

"Thân người mang phong lưu và vinh quang, mạnh mẽ tiến vào trong tim ta."

Bành Sở Việt: Anh tuổi già rồi, không nhìn nổi nữa.

Triệu Lỗi: Thật sự là nhìn không nổi luôn.

Người đề xuất ý kiến khen đến mức buồn nôn, Châu Chấn Nam lúc này cười gượng vài tiếng, "Các vị bản lĩnh khen người khác quá đỉnh, nabeiba, tớ rút lui, tớ rút lui."

Đùa cái gì thế, lời buồn nôn như vậy Châu Chấn Nam sao có thể nói ra.
Staff tuyên bố, "Được, Châu Chấn Nam out, nằm vùng thắng."

Tuyên bố xong, Hạ Chi Quang liền khoe giấy trắng trong tay mình, "Nhìn nè, tớ chọn được giấy trắng nhưng vẫn sống đến cuối cùng."

Yên Hủ Gia ngơ ngác giơ tờ giấy trong tay mình lên, "Chẳng lẽ không phải 'Trạch Tiêu Văn' sao?"

Mọi người gật đầu, tất cả ánh mắt liền dồn dập đổ vào người Trạch Tiêu Văn.

Trạch Tiêu Văn mắt sáng như đuốc, yên lặng giơ giấy trong tay mình lên, "Tớ...tớ rút được là 'Hạ Chi Quang'."

Không nói thì thôi, vừa nói xong mọi người liền cảm thấy như mình bị lừa gạt.

"Không phải chứ, chơi nửa ngày rồi, vậy mà cuối cùng cậu lại khen Hạ Chi Quang?"

Trạch Tiêu Văn gật đầu.

"Trạch Tiêu Văn, tớ hỏi cậu, Hạ Chi Quang với 'đáng yêu' có liên quan đến nhau á hả?" Triệu Lỗi trợn mắt.

"Kiểu như hai dấu trái ngược ấy." Châu Chấn Nam nhíu mày.

"Chẳng trách em luôn cảm thấy, Trạch Tiêu Văn tự kỉ như vậy, khen chính mình một hồi."

Hạ Chi Quang đột nhiên bật cười, "Thật ra con người em cũng đáng yêu lắm."

Triệu Lỗi vừa định mở miệng nói, "Cậu thì đáng yêu cái gì." Thì bị câu nói tiếp theo Hạ Chi Quang làm cho nghẹn.

Trong lúc mọi người còn đang giả nôn, Hạ Chi Quang khoác tay lên vai Trạch Tiêu Văn, nhìn vào mắt cậu.

"Trạch Tiêu Văn, con người của em thật sự rất đáng yêu."

"Đáng yêu anh."

(Chơi chữ: "可爱你的": đáng yêu anh/có thể yêu anh.)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top