Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

chương 49

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Họ đi dạo khoảng 1 giờ thì ai cũng than mỏi chân không đi nổi nữa nên họ bắt taxi quay về khách sạn, may là suốt đoạn đường đi tối nay không có quá nhiều fan nhận ra họ, fan cũng rất lịch sự chỉ chào hỏi cùng lắm là cùng nhau chụp 1 tấm hình chứ cũng không làm gì quá khích cả. Về tới khách sạn nhận lại thẻ phòng xong tất cả cũng cùng nhau đi về phòng, chuyện họ phát hiện 2 người có gì đó mập mờ cũng không ai nhắc lại, trong cái vòng này ai cũng biết rõ cái gì nên nói cái gì không, chuyện biết thì rất nhiều nhưng không phải chuyện gì cũng có thể mang ra nói. Sau khi tất cả về phòng, 15p sau của phòng Bạch Lộc có người gõ cửa, cô cầm điện thoại thấy tin nhắn mở cửa của ai đó thì nhanh chóng ra mở cửa cho anh đi vào

- Hôm nay sao thế? Em không khỏe hay có gì không vui ?

- Không có gì – Bạch Lộc tiến đến vòng ôm của anh, áp người tay vòng qua eo ôm lại anh nói

- Hửm? Phải không? Lúc anh đi thanh toán mọi người đã nói gì thế lúc anh quay lại hỏi không ai trả lời?

- À, thì là,....- cô ngập ngừng nói không thành câu- mọi người hình như đã biết chuyện của bọn mình rồi, lúc nãy mọi người cứ ám chỉ với em

- Hả? Nhưng anh còn chưa làm gì mà? Hơn 2 ngày rồi anh còn chưa được ôm cái nào mà?

Bạch Lộc bật cười nhìn gương mặt đang phụng phịu của anh nói:

- Đợi anh ôm nữa thì không còn gì để nói rồi, chắc tại mọi người nhìn thấy anh và em cứ trò chuyện với nhau ấy mà, thật ra ngày hôm qua em đã nhìn ra họ đang để ý chúng ta rồi, cứ anh đến gần em thôi là họ đã nhìn không rời mắt rồi

- Vậy bây giờ chúng ta có cần giấu nữa không?

- Không giấu họ nhưng mà xung quanh chúng ta toàn là máy quay nên cứ phải tiếp tục duy trì khoảng cách đấy, anh biết chưa

- ồ, anh biết rồi

2 người ngồi xuống chiếc ghế trong phòng ôm nhau cười nói một lúc thì Vương Hạc Đệ nói:

- Bảo bối

- Hả

- Muốn hôn

- Hả,...

Bạch Lộc ngơ ngác khi nghe yêu cầu của anh, chưa kịp hoàn hồn thì người kia đã đến gần dán đôi môi mỏng của mình lên đôi môi hồng hào căng mọng của cô, Bạch Lộc cũng nhắm mắt đáp lại anh, hôn một lúc lâu cô cảm nhận bàn tay to lớn của người kia ở phía sau lưng cô đang dần di chuyển làm loạn, Bạch Lộc có hơi ngứa nhưng cô cũng không đẩy anh ra tiếp tục để anh làm càn từ sau ra phía trước, ở độ tuổi trưởng thành đều là người lớn cả rồi nên nếu có phát sinh chuyện gì đi nữa cũng là chuyện hết sức bình thường, cô cũng đã từng suy nghĩ nếu anh có những hành động vượt xa hơn nữa thì cô liệu có chấp nhận không? Nhưng rồi cô cũng tự trả lời cho câu hỏi của mình nếu xúc cảm đủ lớn thì chuyện xảy ra cũng chỉ là tất nhiên.

Giống như hiện tại, trong lúc cô đang suy nghĩ mông lung thì Vương Hạc Đệ đã bế đến bên giường, anh nằm đè lên người cô, hơi rời khỏi môi cô tiến lên hôn lên cái trán trơn bóng, rồi đến đôi mắt to tròn giảo hoạt, sau đó cọ chiếc mũi cao của mình vào chiếc mũi thanh tú của cô mở mắt nhìn cô hỏi:

- đang hôn sao lại mất tập trung? – giọng anh khàn khàn hỏi

- Em,...

- Hửm? Em làm sao?

- Không có gì – cô thầm nghỉ trong lòng đúng là sắc đẹp gây họa mà đã thế còn nói chuyện với cô bằng tông giọng quyến rũ đó sao có thể chịu nổi chứ

Từ nãy đến giờ Bạch Lộc chỉ lo mê đắm nhìn vào gương mặt quyến rũ của anh mà không để ý đến bàn tay anh đang đặt ở nơi cao vút của cô, tay anh di chuyến làm cô cũng hoàn hồn nhìn xuống nghe anh nói:

- ừm đúng là phát triển không tệ - anh kê sát tai cô thốt ra câu nói khiến cho Bạch Lộc đỏ mặt

- a..n..h lưu manh – cô xấu hổ muốn độn thổ rồi

- hửm? – anh cười cười nhìn vào đôi má đỏ ửng của cô thấy cô thật đáng yêu, nghiên đầu hôn lên 2 má của cô nói tiếp

- sao em lại đáng yêu như thế nhỉ?

- Anh đừng nói nữa mà, có hôn nữa không hả? – Bạch Lộc bị trêu chọc hơi khó chịu nhắn mặt nói

- ừ

Dứt lời anh cuối đầu hôn lên đôi môi cô, tiếp tục nụ hôn ái muội ấy, tay anh di chuyển xuống mép áo đi vào trong xoa xoa vòng eo mịn màng thon nhỏ của cô, xúc cảm ơn tay vô cùng tốt, anh cứ xoa không ngừng. Bạch Lộc bị anh xoa thì ngứa không chịu nổi cổ họng phát ra âm thanh ưm ưm eo vặn vẹo không ngừng ý muốn người kia đừng xoa nữa nhưng anh như có như không hiểu ý của cô anh dời khỏi môi cô cúi đầu hôm lên hõm côi và xương quai xanh tinh xảo của cô, tay trong áo dần dần hướng lên trên. Thời tiết ở Thái Lan nóng ẩm tuy ở phòng có điều hòa nhưng vẫn cảm thấy hơi nóng bức nên cô mặc đồ ngủ cũng mỏng manh hơn 1 chút.

Bây giờ nhịp tim của Bạch Lộc đập thình thịch không ngừng vô cùng hồi hộp tuy cô không bài xích việc này nhưng hiện tại không phải là thời điểm thích hợp lắm, cô nửa muốn ngăn anh lại vừa muốn cảm nhận thêm cảm giác ngọt ngào này, vừa rối rắm thì cô cảm nhận tay của anh dừng lại rút ra khỏi áo cô, nụ hôn cũng theo đó mà dừng lại, anh rúc người vào cổ Bạch Lộc thở hổn hễn. Nói với cô 1 câu:

- anh yêu em

Anh dùng tông giọng khàn khàn của mình nói ra lời yêu cô khiến cô nghe xong bất giác rung động thật nhiều tim đập nhanh đến mức sắp bay ra khỏi lồng ngực của cô rồi, cô thấy bản than ngày càng mê muội cậu " em trai" này rồi. Cô biết anh cũng đang kiềm chế cũng biết thời điểm này không phù hợp để tiến xa hơn, cô vừa mừng vừa có chút tiếc nuối (ôi chị tôi). Vì nằm chồng lên nhau nên Bạch Lộc cảm nhận được nơi nào đó đang thức tỉnh, cọ vào đùi cô, cô nhắm mắt lấy lại hơi thở cố gắng bình tĩnh nói:

- Anh có muốn đi tắm không? Em thấy anh đổ nhiều mồ hôi quá- vừa nói vừa đặt tay lên lưng anh

- Ừm lát nữa anh về phòng sẽ tắm, nằm im một lát- anh lất người nằm xuống bên cạnh dang tay ôm eo cô sát lại mình để lưng cô áp vào lòng ngực đang nóng rực của anh

- Được.

Nằm ôm nhau 1 chút, anh buông cô ra, đưng dậy sửa sang lại quần áo nói:

- Anh về phòng đây, em ngủ sớm nhé

- Được, anh ngủ ngon

- Ừm, em cũng ngủ ngon nhé – anh ngồi bên mép giường cúi đầu hôm lên trán cô rồi đứng dậy ra cửa

Thấy cửa đã đóng lại, Bạch Lộc cũng từ trong chăn bò dậy, lấy cho mình chai nước khoáng, cô uống tu tu vài ngụm mới dừng lại, lúc nãy cảm thấy bản thân rất hồi hộp nên thấy hơi khác nước, cộng thêm việc hôn nhau kịch liệt vừa rồi làm cô hơi mất sức. Uống nước xong cô lên giường cầm điện thoại nhắn cho anh 1 tin:

Bạch Lộc: anh nhớ tắm nhanh rồi ngủ sớm nhé, đừng tắm lâu quá sẽ bị cảm lạnh

Vương Hạc Đệ: anh biết rồi

Sau khi nhận được tin nhắn của bạn trai cô cũng an tâm tắt đèn rồi nhắm mắt đi ngủ. Cô có thể ngủ ngon lành 1 giấc nhưng người đàn ông bên kia thì đang phải tắm nước lạnh để hạ hỏa, lúc nãy bất ngờ xúc động một chút nữa thôi là anh đã không thể kiềm chế được bản thân mình rồi, cũng may lí trí anh còn xài được nên không làm đến bước cuối cùng. Xa nhau hơn 1 tháng ngày nào cũng chỉ nhìn nhau qua điện thoại, lúc gặp cô ở sân bay anh đã muốn hung hăng hôn cô 1 phen nhưng mà ở đấy lại có rất nhiều người, 2 ngày nay anh đã kiềm nén lắm rồi đấy, lúc nãy ôm bạn gái trong vòng tay cảm giác mềm mại, thơm tho ấy khiến cho anh không thể nào tập trung nói chuyện với cô 1 cách bình thường. May là lúc nãy cô cũng không phản đối hành động thân mật của anh.

Không phải lần đầu anh có bạn gái, trước đó khi chưa bước vào giới giải trí anh cũng từng có 1 cô bạn gái nhưng sau này 2 người chia tay vì cô ấy muốn anh tập trung cho sự nghiệp của mình, tình yêu trước đó của anh cũng chỉ đến mức hôn môi thôi, chưa tiến đến bước tiếp theo bao giờ. Nói thật anh cũng không có kinh nghiệm trong việc này, lúc nãy nếu cô ngăn anh lại chắc chắn anh sẽ dừng hành động thăm dò của mình lại ngay, vì anh yêu cô ấy sẽ không làm điều gì khiến cô ấy phải khó xử, nhưng lúc đó cô vẫn luôn không ngăn cản anh mặc cho anh làm càng, xúc cảm mềm mại khi tiếp xúc trên da thịt đó làm anh say đắm không muốn dứt ra, sao cô ấy có thể mềm như thế chứ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top