Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

6. Lễ phân loại

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Học sinh năm thứ nhất đây thưa giáo sư McGonagall." Bác Hagrid nói với một bà phù thuỷ cao ráo, tóc đen được búi lên, mặc áo dài màu xanh ngọc bích với gương mặt nghiêm nghị đứng ngay cửa.

"Cám ơn bác Hagrid. Bác để chúng lại cho tôi được rồi." Sau khi dẫn đám năm nhất vào căn phòng đợi ở cuối hành lang, bà cất lời, "Chào mừng các con đến Hogwarts. Tiệc khai giảng sắp bắt đầu, nhưng trước khi nhận chỗ ngồi trong đại sảnh đường, các con sẽ được phân loại để xếp vào các ký túc xá. Phân loại là một lễ rất quan trọng, bởi vì trong thời gian các con học ở đây, ký túc xá của con cũng giống như gia đình của con trong trường Hogwarts. Các con sẽ cùng học, cùng ngủ, cùng chơi... với các bạn chung một ký túc xá."

Phân loại ký túc xá ư?

Peter thấy sao không gộp lại chơi chung luôn nhỉ? Chẳng phải như thế sẽ vui hơn, và đoàn kết hơn sao?

"Có bốn ký túc xá, ở đây gọi là nhà, nhà Gryffindor, nhà Hufflepuff, nhà Ravenclaw và nhà Slytherin. Mỗi nhà đều có một lịch sử cao quý riêng và nhà nào cũng từng tạo nên những phù thủy xuất sắc. Trong thời gian các con học ở Hogwarts thì thành tích các con đạt được sẽ được cộng vào điểm chung cho nhà mình ở. Cuối năm, nhà nào có được nhiều điểm nhất sẽ được nhận cúp nhà – một vinh dự cao cả. Ta hy vọng mỗi người trong các con là một thành viên xứng đáng với nhà mình sống, cho dù các con được chọn vào nhà nào đi nữa. Lễ phân loại sẽ diễn ra trong vài phút tới, trước mặt toàn thể giáo viên và học sinh trong trường. Ta đề nghị các con sửa soạn cho chỉnh tề trong khi chờ đợi làm lễ."

Peter kiểm tra lại đầu tóc, áo chùng cẩn thận, nhìn qua thì thấy Ron đang cố chùi cái mũi nhọ nhem của mình, còn Harry đang gắng hết sức vuốt mái đầu bù xù xẹp xuống. Cậu nghe tiếng Harry hỏi: "Phân loại vào các nhà là sao?"

"Chắc là làm kiểm tra gì đó. Anh Fred nói đau lắm, chắc ảnh nói giỡn."

Kiểm tra? Kiểm tra cái gì chứ?

Peter hoang mang, Harry còn làm biến mất được cái cửa kính, còn cậu ngoài bắn tơ nhện thì đã học được cái gì đâu mà làm được phép thuật (bám tường hay giác quan nhện thì chắc không phải phép thuật đâu nhỉ?).

Doctor Strange cho cháu xin miếng vía với!

Không gian căn phòng bỗng chốc im lặng đáng sợ, chỉ nghe vài tiếng lẩm nhẩm mấy câu thần chú của cô bé Hermione, nhưng điều khiến cậu tự nhiên kinh hãi là hơi lạnh và thân hình trong suốt của rất nhiều người lướt ngang qua. Một vài đứa (đương nhiên có cảnh Peter trong đó) hét toáng lên, thấy trong phim đã lâu, giờ nhìn thấy một đống con ma lướt ngang tầm mắt thì vẫn không thể giấu được sự sợ hãi.

"Không! Đừng hút cháu vào TV!" Peter lẩm nhẩm sau lưng Harry, mắt nhắm tịt lại, gặp ma thì máy bắn tơ chẳng làm được gì, chẳng khác gì chém dao vào nước.

"Học sinh mới đây. Chắc là sắp được phân loại phải không?" Giọng nói của một con ma mặc đồ thầy tu vang lên, nghe không đáng sợ như trong phim nhỉ. Cậu tưởng là giọng nói của ma sẽ run rẩy, nói muốn đứt hơi chứ! "Hy vọng gặp lại các em trong nhà Hufflepuff, nhà cũ của anh ấy mà."

"Ma ở đây cũng dễ thương nhỉ?" Peter nói với Ron và Harry.

Harry chỉ ậm ừ, Ron thì kêu: "Mình nghe anh Fred với George nói là trong trường chỉ có vài con ma dễ thương thôi, tốt nhất là nên tránh Peeves, con yêu ma này quậy dữ lắm."

Peter định hỏi thêm thì giáo sư McGonagall đã quay lại: "Tiến tới trước, lễ phân loại sắp bắt đầu. Bây giờ các con sắp hàng một và đi theo ta."

Giáo sư McGonagall dẫn tụi nó đi vào Đại sảnh đường, gian phòng rộng mênh mông được chiếu sáng bằng hàng ngàn ngọn nến treo lơ lửng trên không, với bốn dãy bàn đầy ắp học sinh, và trên trần nhà như thông với bầu trời, tối đen nhưng được điểm xuyến bằng những vì sao sáng lung linh.

"Nhìn ra ngoài trời sẽ bị hôn ám đó. Trong sách 'Hogwarts - một lịch sử' có ghi như vậy." Giọng Hermione vang lên làm Peter giật mình không dám nhìn nữa, Harry bên cạnh cũng như thế. Đằng trước thì giáo sư McGonagall để một cái ghế bốn chân trước mặt bọn nhóc năm nhất, phía trên thì để một cái nón hình chóp trông rách nát te tua như thể ba đời không ai giặt sạch vậy. Tất cả đều chăm chú nhìn cái nón, Peter thắc mắt cái nón để làm gì nhỉ, biến ra một con thỏ hay một đàn bồ câu à?!

Nhưng cái nón chợt vặn vẹo, nó 'mở miệng' ra bắt đầu hát. 

Nón cũng biết hát nữa hả?

Mà cậu từng thấy cái khăn choàng biết cử động luôn rồi mà nhỉ, có gì đâu mà ngạc nhiên nữa?! Sau khi bài hát của cái nón kết thúc, cậu chỉ nhớ nhất mấy câu: "Người nào vô Gryffindor. Cái lò luyện trang dũng cảm. Người nào vô Hufflepuff. Nơi đào tạo kẻ kiêng trung. Khó khăn chẳng khiến ngại ngùng. Đáng tin, đúng người chín trực. Ai vào Ravenclaw được. Nơi đào luyện trí tinh nhanh? Vừa ham học lại chân thành. Hoặc Slytherin cũng thế. Dạy cho ta đa mưu túc trí."

Vậy Peter vào nhà nào được nhỉ, cậu nghĩ mình muốn vào nơi nào có Harry và Ron, có người quen vẫn tốt hơn.

"Khi ta gọi tên người nào thì người đó chỉ việc đội nón và ngồi lên ghế. Bắt đầu: Hannah Abbott!"

Cô bé này vào Hufflepuff. Kế tiếp là một loạt học sinh khác như Susan Bones, Terry Boot, Mandy Brocklehurst,... đã lần lượt được phân vào nhà của họ.

Peter tò mò hỏi Ron, vì nghe nói cậu này có mấy anh em đang học: "Ron, bồ nghĩ bồ sẽ vào nhà nào?"

"Mấy anh của mình vào Gryffindor hết, ba mẹ mình cũng từng ở đó, nếu mình không được chọn thì không biết ba mẹ mình nói sao nữa, Ravenclaw hay Hufflepuff thì cũng không đến nỗi nào, nhưng thử nghĩ nếu ba mẹ mình thấy mình vào Slytherin thì..." Ron làm động tác quẹt ngang cổ.

"Nhà Slytherin đó có cái gì à?" Peter tò mò hỏi, đúng lúc Lavender Brown bên trên được phân vào Gryffindor.

"Mình nghe bác Hagrid nói Vol... à quên kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đấy cùng một số tên phù thuỷ hắc ám xuất thân từ Slytherin phải không?" Harry hỏi.

Ron chỉ gật đầu, bên trên là Millicent Bulstrode được phân vào Slytherin. Lát sau thì cô bé tóc xù Hermione Granger được vào Gryffindor, cậu rõ ràng nghe tiếng Ron nghiến răng. Tới lượt thằng nhóc tóc trắng khó ưa Draco Malfoy, nón chưa kịp chạm đầu đã phán nó về Slytherin.

Còn lại mấy người nữa thì cuối cùng cũng đến, "Peter Parker!"

Peter ngồi trên ghế, cái nón được đội lên đầu rồi sụp xuống che gần hết hai con mắt, cậu giật mình khi nghe một giọng nói vang lên trong đầu.

"Chà! Khó đây! Mi rất thông minh, lại rất can đảm, và cũng rất trung thành, chăm chỉ và thật thà, ồ, cũng rất khao khát chứng tỏ bản thân. Tiếc là ta không thể xẻ mi ra làm ba được, thế mi muốn ta phân loại ngươi vào đâu?"

Peter nghĩ, Ron nói là mấy anh trai của nó vào Gryffindor, nên cậu nghĩ chắc chắn Ron cũng sẽ vào Gryffindor. Cả cô bé Hermione lúc nãy cũng đã vào Gryffindor rồi.

"Mi có ý định vào Gryffindor chỉ vì anh trai của bạn mi, và người quen của mi cũng vào Gryffindor ư? Mi sở hữu trí tuệ hơn người của nhà Ravenclaw, sự trung thành và tận tuỵ của Hufflepuff, cả sự dũng cảm, bất chấp của nhà Gryffindor. Suy nghĩ kỹ chưa đấy?"

"Đương nhiên, tôi cũng muốn vào Gryffindor."

"Nếu mi đã dứt khoát rồi thì... GRYFFINDOR!" Cái nón xướng lên cái từ cuối cùng cho Đại sảnh đường nghe, cậu giở nón ra đưa cho giáo sư McGonagall rồi chạy đến dãy bàn Gryffindor, nơi đang bùng lên tiếng vỗ tay chào đón thêm đứa học sinh năm nhất.

Vài người nữa rồi cũng tới: "Harry Potter!"

Peter để ý là tiếng xì xầm vang lên khắp nơi, ánh mắt mọi người đều dõi theo Harry, cậu ngồi chắp tay lại hồi hộp đợi, đợi cả một phút thì cái nón tuyên bố: "GRYFFINDOR!"

Tiếng reo hò vang lên ở dãy bàn Gryffindor lớn đến nỗi Peter xém thủng màng nhĩ, nhưng cậu cũng nằm trong số đó mà. Hai anh em tóc đỏ gào lên: "Tụi mình có Harry Potter rồi! Tụi mình có Harry Potter rồi!"

"Mình cứ sợ bồ qua nhà khác luôn!" Peter nói, Harry chỉ yếu ớt cười.

Ron là lượt cuối cùng, mặt nó xanh mét, Peter thấy Harry đặt hai ngón tay chéo dưới bàn, chắc là nó đang cầu nguyện, bỗng nhiên cậu nhớ tới tên Star Lord...

"Tôi phục vụ chủ nhân nào à? Tôi phải nói là Jesus đúng không?"

Vài giây sau: "GRYFFINDOR!"

Harry và Peter vỗ tay như điên với Ron, anh tóc đỏ gào lên đắc thắng: "Giỏi lắm Ron! Xuất sắc!", chắc anh ta là anh trai của Ron.

Phía trên dãy bàn giáo viên, một ông cụ tóc bạc trắng, chòm râu dài tận bụng, đeo một cái kính nửa vầng trăng, không hiểu sao cụ đem đến người đối diện một cảm giác yên tâm kỳ lạ. Theo cậu nhớ trên một tấm thẻ Chocolate Ếch nhái thì chắc chắn cụ là hiệu trưởng Dumbledore.

"Chào mừng các con bước vào niên học mới ở Hogwarts. Trước khi các con nhập tiệc, ta có đôi lời muốn nói. Những lời ấy là ngu đần! Mít ước! Vặt vãnh! Véo! Cám ơn!"

Cụ ngồi xuống, mọi người vỗ tay hoan hô. Peter và Harry đơ ra nhìn nhau, Harry ngờ ngợ hỏi: "Anh Percy, cụ ấy có... mát không?"

"Mát hả? Cụ là thiên tài! Phù thủy giỏi nhất thế giới! Nhưng mà, ừ, đúng, cụ cũng có hơi mát một tí tẹo. Ăn khoai tây không Harry?"

Lúc này hai đứa mới kịp thời nhận ra, mấy cái đĩa vàng từ lúc nào đã chất đầy đồ ăn ngon mắt như tiệc buffee: thịt cốt lết, đùi cừu, xúc xích, thịt ba chỉ và bít tết, khoai tây luộc, khoai tây nướng, khoai tây chiên, bánh mì Yorkshire, đậu, cà rốt, nước chấm, sốt cà chua, và... ờm... kẹo bạc hà.

Peter thề đó là bữa ăn ngon nhất, no nhất từ trước tới giờ mà cậu được ăn. Trong lúc ăn thì cả đám nói chuyện rất vui vẻ, bình thường chỉ ngoài trừ con ma mặc áo cổ xếp - tự xưng là Nicolas de Mimsy – Porpington, mặc dù học sinh hay gọi là Nick-suýt-mất-đầu - nắm vành tai trái của mình kéo lên khiến cái đầu tuột khỏi cổ khiến cậu suýt sặc. Có vẻ tối Peter sẽ bị ám ảnh mất!

Sau chén xong món tráng miệng, cụ Dumbledore đứng lên dặn dò vài lời, như thể không được vào khu rừng Cấm cạnh trường, không được dùng phép ngoài lớp học và hành lang, trận bóng Quidditch gì đó sẽ được tổ chức vào thứ hai, hành lang tầng thứ ba bên phải là khu vực cấm.

Các học sinh năm nhất được Huynh trưởng dẫn đường tới ký túc xá, nhà Gryffindor thì Huynh trường là Percy Weasley - anh trai của Ron. Trên đường đi ngoại trừ chạm trán con yêu Peeves thì chẳng có gì đặc biệt. Percy đứng trước bức tranh một người đàn bà mũm mĩm mặc áo lụa hồng, đọc mật khẩu: "Mõm rồng."

Tất cả chui vào trong, một căn phòng tròn ấm áp với những chiếc bành êm ái, mấy đứa con trai mò lên phòng ngủ. Sáu cái giường ngủ với tấm màn nhung đỏ đậm, lần đầu được ngủ trong một căn phòng sang trọng như khách sạn như thế này khiến Peter có chút không quen, nhưng vì quá mệt nên sau khi thay đồ ra là cậu đã nằm lăn ra ngủ say.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top