Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 130: Takatsuki Makoto Đặt Chân Đến Làng Elf

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Janet-san, chúng ta đang đi đâu vậy?" (Makoto)

Tôi cưỡi trên lưng pegasus và bám chặt vào eo Janet-san khi tôi hỏi cô nàng.

Chúng tôi đang ở độ cao vài trăm mét trên bầu trời.

Một khu rừng lớn trải dài tít tắp trước mắt tôi.

Chúng tôi tránh khỏi Rừng Quỷ Quyệt có sương mù dày đặc và hướng vào bên trong Rừng Đại Ngàn.

Nhìn thoáng qua, nó chỉ giống như những cái cây, nhưng...

"Tôi không ngại khi Anh Hùng Thuỷ Quốc gọi tôi là Janet đâu. Dù sao thì địa vị và tuổi tác của anh cũng cao hơn tôi mà." (Janet)

"Hở? O-Okay." (Makoto)

Kể cả khi nói với tôi như vậy, cô vẫn là kiểu onee-san (dù nhỏ tuổi hơn mình) có tính cách thô lỗ mà tôi không thể xử lý tốt được.

Tôi thấy khó có thể gọi cô mà không dùng kính ngữ.

"Tôi sẽ trả lời câu hỏi của anh. Chúng ta sẽ đến Làng Kanan. Quê nhà của Hồng Liên Phù Thuỷ." (Janet)

"Nhà của Lucy đúng không? Vậy thì, tốt hơn là để em ấy dẫn đường cho chúng ta—" (Makoto)

"Không cần đâu. Rõ ràng là chúng tôi biết nơi sinh của một trong những thế lực mạnh nhất của Mộc Quốc, Hồng Liên Phù Thuỷ Rosalie J Walker, nằm ở đâu." (Janet)

Có phải mọi việc diễn ra như thế không?

Mặc dù vậy, mẹ của Lucy lại là một nhân vật khá quan trọng.

Thế lực mạnh nhất á?

Theo Lucy: 'Mẹ đi lang thang quanh năm và hiếm khi về nhà. Bản thân em cũng đã không gặp mẹ trong nhiều năm rồi', vì vậy khả năng cô ấy ở Làng Kanan là rất thấp.

Nếu chúng tôi không gặp Hồng Liên Phù Thuỷ, kế hoạch chung là chào đón Dũng Giả và Vu Nữ Mộc Quốc.

Và sau đó...

(Điều tra những điều bất thường của Rừng Quỷ Quyệt.) (Makoto)

Hãy điều tra cái gọi là 'mối nguy hiểm đang đe dọa Thuỷ Quốc' mà Eir-sama đã đề cập.

Đây chính là mục tiêu thực sự của tôi.

Nhưng tôi không có gợi ý chi tiết nào nên tôi không biết nên làm gì cả.

(Phải làm sao đây...) (Makoto)

Trong khi tôi đang suy ngẫm về điều này...

"Toàn lực lượng, chúng ta đổi hướng!" (Janet)

Các Thiên Mã Hiệp Sĩ thay đổi hướng theo lệnh nhanh chóng của Janet-san.

Đây là lần thứ 10.

"Quái vật sao?" (Makoto)

"Ừm, có một con rồng ở phía trước. Chúng ta sẽ đi đường vòng." (Janet)

Tôi hoàn toàn không thể nhìn thấy nó và Kỹ năng Nguy Hiểm Cảm Tri cũng không có phản ứng gì.

Có vẻ như Janet-san có thể phát hiện những thứ cách xa vài km.

Đúng như mong đợi từ một người được giao nhiệm vụ chỉ huy Sư đoàn Bắc Thiên Hiệp Sĩ khi còn rất trẻ.

Và thế là chúng tôi tránh xa những con quái vật nguy hiểm khi tiến sâu vào Mộc Quốc, và khoảng nửa ngày trôi qua.


◇◇


"Hôm nay chúng ta sẽ cắm trại ở đây." (Janet)

Cô gái trông giống như pháp sư của Sư đoàn Thiên Mã Hiệp Sĩ đang dựng lên một kết giới đẩy lùi quái vật.

Những thành viên khác đang chuẩn bị thức ăn, nhóm lửa và chuẩn bị cho bữa tối.

À, Sa-san đang giúp nấu ăn.

Tôi cũng nên giúp một việc gì đó chứ?

"Ờm, tôi có thể giúp gì được không?" (Makoto)

"Không đâu. Anh Hùng Thủy Quốc xin hãy nghỉ ngơi ở đó." (Janet)

"O-Okay..." (Makoto)

Tôi thu mình vào một góc, buồn bã và chờ bữa tối sẵn sàng.

"Makoto-niisan, chuyến đi trên lưng pegasus rất mệt. Em ngạc nhiên khi thấy anh vẫn bình tĩnh mặc dù đây là lần đầu tiên." (Leo)

Hoàng tử Leonard mỉm cười và ngồi xuống bên cạnh tôi.

"Dù sao thì anh cũng chỉ ngồi ở phía sau thôi, nên chuyến đi khá thư giãn." (Makoto)

Tôi chỉ nhìn ngắm cảnh Rừng Đại Ngàn hoặc mái tóc vàng của Janet-san.

"Thật ấn tượng! Một người thường trở nên sợ hãi hoặc mệt mỏi hơn khi cưỡi Wyvern hoặc Pegasus. Lần đầu tiên em cưỡi, em đã vô cùng sợ hãi, và Lucy-san và Furi-san có vẻ cũng mệt mỏi đấy?" (Leo)

Nói xong, cậu hướng mắt về phía các đồng đội của tôi.

"Uuu...mặt đất đang bình tĩnh lại. Bầu trời thật đáng sợ ~ ." (Lucy)

"Thật thảm hại... Mệt mỏi vì một con pegasus và không thể di chuyển..." (Furiae)

Lucy và Furiae-san đã hoàn toàn kiệt sức.

Có vẻ như đây là lần đầu tiên họ cưỡi pegasus.

"Tôi sẽ dọn đĩa ra nhé? Tôi đã chặt củi rồi." (Aya)

"S-Sasaki-sama?! Cô chặt củi bằng tay không sao?!"

Các hiệp sĩ rất ngạc nhiên.

Sa-san trông tràn đầy năng lượng.

Tsui đang đợi đồ ăn được chế biến trong khi ngồi trên vai Sa-san.

"Dị Giới Nhân thực sự rất tuyệt vời." (Leo)

Hoàng tử Leonard nhìn tôi với đôi mắt lấp lánh.

(Nhưng mình nghĩ nguyên do của Sa-san khác với mình.) (Makoto)

Với khả năng tái sinh thành Lamia cùng với sự hỗ trợ của Dị Giới Nhân khác, khả năng thể chất của Sa-san thật sự nổi bật.

Chắc hẳn cô có thể dễ dàng cưỡi trên lưng pegasus trong nửa ngày.

Vậy còn tôi thì sao?

Một trong số đó là tác dụng của Minh Mẫn.

Một cái có sức ảnh hưởng lớn khác là Người Chơi RPG với góc nhìn từ bên ngoài thế giới.

Thông thường, nếu một người liên tục bay lên cao vài mét mà không có dây bảo hộ, họ sẽ hoảng loạn hơn rất nhiều.

Mặc dù vậy, ấn tượng duy nhất của tôi chỉ là những điều như 'nhìn từ đây trông khá đẹp'.

(Có lẽ mình hơi thiếu cảm giác nguy hiểm.) (Makoto)

Tuy nhiên, thật tiện lợi khi không cảm thấy bất kỳ nỗi sợ hãi không cần thiết nào.

Như Noah-sama đã nói, tôi không nên liều lĩnh lao vào nguy hiểm.

Trong lần khám phá Mộc Quốc và Rừng Quỷ Quyệt này, tôi đã nhận được lời tiên tri của Thuỷ Nữ Thần.

Chúng ta hãy chơi an toàn nào.

"Anh hùng Rozes, Makoto." (Janet)

Janet-san đến.

Ánh mắt sắc sảo và mái tóc vàng óng tuyệt đẹp.

Có lẽ vì cô là thủ lĩnh của những hiệp sĩ này nên cô không hề biểu hiện bất kỳ dấu hiệu kiệt sức nào.

"Cảm ơn vì đã làm việc chăm chỉ ngày hôm nay." (Makoto)

Bây giờ, tôi cảm ơn cô nàng.

"Có vẻ như anh đã quen cưỡi pegasus rồi." (Janet)

"Hở? Đó là lần đầu tiên tôi cưỡi nó. Và nó vui lắm ấy." (Makoto)

Tuy nhiên, tôi hơi chán ở nửa sau.

"...Thật vậy sao." (Janet)

Cô nhìn xuống tôi với vẻ mặt như thể muốn nói điều gì đó.

"Có chuyện gì vậy?" (Makoto)

"Tôi nghe nói rằng anh đã ngăn chặn được một đàn quái vật ở Makkaren và nhất kích tất sát Cổ Long." (Janet)

"Aaa." (Makoto)

Cô có nghe điều đó từ Công chúa Sofia không?

Hoặc có thể là ai đó từ Hiệp hội Mạo hiểm giả.

"Nhờ sự giúp đỡ của mọi người trong bang hội mà chúng tôi đã bảo vệ được Makkaren." (Makoto)

"Thành tích của anh đã đến tai giới quân sự của Thái Dương Quốc, đánh giá của anh sẽ còn tăng cao hơn nữa." (Janet)

"...Vậy à..." (Makoto)

Trái ngược với lời nói, giọng điệu của cô lại rất gay gắt.

Janet-san có vẻ rất yêu anh trai mình, nên có lẽ cô không thích việc tôi đạt được nhiều thành tích hơn?

Nhưng có vẻ như không phải vậy.

"Cha và anh trai tôi đã nói với tôi rằng liệu tôi có muốn kết hôn với Anh Hùng Thuỷ Quốc không." (Janet)

""Hở?""

Hoàng tử Leonard và tôi nhìn nhau.

Kết hôn?

Trở thành vợ tôi á?

"Không được đâu! Makoto-niisan là hôn phu của Sofia-neesama!" (Leo)

Hoàng tử Leonard đứng giữa chúng tôi như thể đang chặn cô nàng.

Janet-san cười khúc khích sau khi nhìn thấy điều này.

"Công chúa Sofia cũng nói với tôi như vậy. Ờ thì, trở thành vợ anh—" (Janet)

"Takatsuki-kun ~ ! Em lấy được quả này từ trong rừng nè. Đây ☆." (Aya)

Sa-san đột nhiên ôm tôi từ phía sau và đẩy một loại trái cây trông giống quả táo vào miệng tôi.

Vị ngọt đắng của trái cây lan tỏa trong miệng tôi.

Là sản phẩm trực tiếp từ rừng, ngay cả trái cây cũng có mana. Tôi có thể cảm thấy mana của mình đang hồi phục một chút.

"Ngon chớ?" (Aya)

"Ngon." (Makoto)

"Em hiểu rồi. Vậy thì em cũng sẽ ăn." (Aya)

"Oi." (Makoto)

Thử độc á?

Sa-san nhìn tôi trêu chọc rồi cắn vào phần quả mà tôi vừa cắn.

...Không cần phải ăn ở phía đó nữa.

Tôi cảm thấy mình hơi đỏ mặt.

"Makoto ~ ..." (Lucy)

"O-Oi, Lucy." (Makoto)

Lucy, người vẫn còn choáng váng vì cưỡi pegasus, đã lê bước đến đây.

Đừng gắng sức nhé.

"Em muốn uống nước." (Lucy)

Lucy liếc nhìn tôi với vẻ mặt yếu ớt.

Không thể từ chối yêu cầu đó.

"Cê cê, hiểu rồi." (Makoto)

Tôi nói vậy rồi cầm lấy bình nước, đổ vào cốc.

"Em muốn dùng môi anh uống cơ ~ ." (Lucy)

"?!" (Makoto)

Cô gái này đang nói gì thế?!

"Lu-chan, không được!" (Aya)

Sa-san đáp trả.

"Anh hùng Rozes Makoto..." (Janet)

Một giọng nói lạnh lùng vang lên từ phía trên.

Janet-san nhìn tôi như thể đang nhìn rác.

"Anh có một vị trí khá tốt ở đây mặc dù đã có hôn thê." (Janet)

"Không, cô thấy đấy..." (Makoto)

"Ai mà lại muốn cưới một người như anh..." (Janet)

Janet-san không nghe câu trả lời của tôi mà chỉ bỏ đi.

"Phù, suýt nữa hà. Anh xém nữa lấy vợ thứ tư rồi." (Lucy)

"Đúng như Sofia-chan nói. Takatsuki-kun lập tức giương Flag." (Aya)

"Này, hai người..." (Makoto)

Họ đang nói gì thế?

Hai người đập tay nhau và nói "yaay".

"Muuu..." (Leo)

Không hiểu sao, ngay cả Hoàng tử Leonard cũng buồn bực.

(Bởi vì mình thiếu sót trong vị thế là hôn phu của chị gái à...?) (Makoto)

Tôi có nên suy ngẫm không?

Tôi thực sự không cần thêm vợ nữa đâu?

Sau đó, chúng tôi ăn tối và ngủ trong lều.

Tôi ngủ trong lều cùng với Hoàng tử Leonard.

Hoàng tử Leonard ôm tôi và tôi thấy khó ngủ.


◇◇


Ngày hôm sau.

Cuộc hành trình trên bầu trời kéo dài thêm nửa ngày nữa.

Chúng tôi đã tới một ngôi làng nhỏ.

Nhìn thoáng qua, nó chỉ giống một phần của khu rừng cây xanh tươi này, nhưng tôi có thể thấy những mái nhà cỏ ở đây và đó.

Có vẻ như có tới hàng trăm ngôi làng của Elf và Thú Nhân ở Mộc Quốc.

Hay đúng hơn là hàng trăm ngôi làng tạo nên Mộc Quốc.

Đó là lý do tại sao không có Vương đô hay khu định cư trung tâm.

Người dân ở Mộc Quốc đang sống cuộc sống bình yên cùng với khu rừng trong cộng đồng nhỏ của họ.

Có vẻ như có một kết giới xung quanh ngôi làng nên tôi không nhận ra có ngôi làng cho đến khi chúng tôi đến gần đó.

Chúng tôi hạ cánh pegasus bên ngoài làng và đi về phía lối vào.

"Waaa, thật hoài niệm mà ~ ." (Lucy)

Lucy chạy vào làng.

Có một Elf đang canh giữ một cánh cổng đơn giản.

Khi Lucy gọi họ, họ chào đón cô bằng nụ cười.

"Khoẻ chứ?!" (Lucy)

"Ôi, Lucy!"

Có vẻ như đó là một người quen.

Elf canh gác liếc nhìn chúng tôi.

"Lucy, những người này là ai vậy?"

"Những thành viên tổ đội ở Hiệp hội Mạo hiểm giả của Thuỷ Quốc, và các hiệp sĩ của Thái Dương Quốc. Họ nói rằng họ đến để gặp mẹ." (Lucy)

"Haha, lâu lắm rồi anh cũng không gặp lại Rosalie-kaasan."

Elf trả lời một cách nhiệt tình.

Đợi đã, Kaa-san?

"Gì cơ, Lucy cũng kết bạn với người khác à?"

"Này, đừng đối xử với em như trẻ con, Onii-chan!" (Lucy)

"Haha! Anh lo lắng quá mà. Anh mừng khi thấy em vẫn ổn."

Eee?! Tôi nghĩ họ chỉ quen biết thôi, nhưng anh ấy là anh trai của Lucy sao?!

"Vậy thì gặp lại sau nhé?" (Lucy)

"Được rồi. Chào Jii-sama nữa nhé?"

"Em biết." (Lucy)

Nói xong Lucy đi vào.

"O-Oi, Lucy, không chào hỏi đàng hoàng có được không?" (Makoto)

Nếu anh ấy là gia đình, thì không phải chúng tôi nên nói chuyện thêm một chút sao?

Cô thậm chí còn chưa giới thiệu chúng tôi.

"Hừmm...sẽ không có hồi kết nếu làm ngay bây giờ. Tốt hơn là nên nói chuyện với ông nội, người là trưởng làng. Hoàng tử Leonard, Janet-san, hai người có đồng ý không?" (Lucy)

"Tôi không bận tâm." (Leo)

"Người là con trai của Anh Hùng Huyền Thoại Johnny Walker-sama đúng không? Tôi không có vấn đề gì với điều đó." (Janet)

"Vậy thì tôi sẽ hướng dẫn." (Lucy)

Lucy bước tiếp.

Đương nhiên, đến từ một ngôi làng Elf, những người chúng tôi gặp đều là Elf.

Tuy nhiên, điều khiến tôi bận tâm là...

"Ara, Lucy về rồi à."

"Vâng, Onee-chan. Ojii-chan có ở đây không?" (Lucy)

"Vâng. Ông lo lắng cho em lắm đó. Ít nhất thì cũng viết thư đi."

"Oka~y" (Lucy)

Chúng tôi đi ngang qua một nàng Elf xinh đẹp trông giống như Lucy trưởng thành hơn.

"Heya, Lucy. Khách à?"

"Đúng vậy, Onii-chan." (Lucy)

Một chàng Elf lực lưỡng đang vung kiếm ở bên ngoài chào đón chúng tôi.

"Ồ, hiệp sĩ dễ thương kia ơi, muốn anh dẫn em đi tham quan quanh Làng Kanan không nè?"

"Onii-chan, người đó là một quý tộc đến từ Thái Dương Quốc đấy! Anh không được phép tán tỉnh cô ấy!" (Lucy)

Một người đàn ông trông có vẻ lơ đễnh bị nhìn chằm chằm khi anh ta cố dụ dỗ Janet-san.

"Ara, cậu bé dễ thương quá. Có muốn chơi với chị hông nè?"

"Onee-chan! Người đó là Hoàng tử Leonard của Thủy Quốc! Không được quyến rũ!" (Lucy)

Một cô gái Elf mặc trang phục thậm chí còn khiêu gợi hơn Lucy nói chuyện với Hoàng tử Leonard.

"Ara! Bạn của Lucy à? Em có mana lạ quá."

"Vâng, em là bạn thân của Lu-chan, Sasaki Aya." (Aya)

"Ma~a! Có thể nào em là Dị Giới Nhân không? Chị là chị gái của Lucy. Hân hạnh được gặp em."

"Hân hạnh được gặp chị." (Aya)

Một cô gái Elf có vẻ trạc tuổi Lucy nói chuyện với Sa-san.

"...Thật xinh đẹp. Tên của nàng là gì, công chúa đáng yêu?"

"Ai đây?" (Furiae)

"OH! Nàng thật đáng yêu ngay cả khi nói những lời lạnh lùng! Nàng có muốn ăn tối với ta tối nay không?"

"Hả?" (Furiae)

"Onii-chan không được làm thế!" (Lucy)

Một nam Elf khác trông có vẻ thoải mái đang cố gắng dụ dỗ Furiae-san.

Có rất nhiều kẻ thích tán tỉnh ở đây!

Nhưng điều làm tôi bận tâm là...

(Hửmm?) (Makoto)

"Sa-san nè." (Makoto)

"Em nghe Lu-chan nói nên em đã biết." (Aya)

À, tôi hiểu rồi.

"Lucy nè..." (Makoto)

"...Ừm, ma~a...Em biết anh muốn nói gì." (Lucy)

"Không phải em có quá nhiều anh chị em sao?" (Makoto)

Cho đến bây giờ, tất cả những người chúng tôi gặp đều là anh chị em của Lucy.

Con số này đã lên tới hai chữ số và đang tiếp tục tăng.

"Lucy, em có bao nhiêu anh chị em thế?" (Makoto)

"...Hơn 50." (Lucy)

"Hở?" (Makoto)

"Em đã nói với anh là mẹ có thói quen đi lang thang rất nhiều đúng không? Và vì vậy, trong những chuyến đi, mẹ sẽ kết hôn, ly hôn, sinh con và mang chúng trở về làng... Ma~a, em là một trong những đứa trẻ đó." (Lucy)

Lucy cười nhẹ và "haha".

"Tôi nghe nói rằng Hồng Liên Phù Thuỷ có rất nhiều con, nhưng..." (Janet)

"Đ-Điều này thật ấn tượng..." (Leo)

Ngay cả Janet-san và Hoàng tử Leonard cũng ngạc nhiên, điều đó có nghĩa là chỉ có gia đình mới biết về chuyện 50 anh chị em.

"Nghĩ nhà mình có 4 đứa em trai là nhiều lắm rồi." (Aya)

"Mình là con một." (Makoto)

Sa-san và tôi nhìn nhau.

Hoàn cảnh gia đình của Lucy cao hơn mức trung bình.

"Ngoài ra...tất cả chị em của mình trên thế giới này đều đã chết, vì vậy..." (Aya)

Biểu cảm của Aya tối sầm lại.

"Sa-san..." (Makoto)

Tôi có thể nói gì về điều đó?

Một ký ức đau thương lại ùa về.

"Aya!" (Lucy)

Lucy ôm Sa-san.

"Makoto và tớ sẽ mãi mãi ở bên cậu! Chúng ta đã là gia đình rồi!" (Lucy)

"Lu-chan... Phải rồi! Chúng ta hãy cùng nhau tạo nên một gia đình ấm áp nhé!" (Aya)

Sa-san cũng ôm lại Lucy, và cả hai cùng nhìn về phía này.

"Takatsuki-kun, em muốn có 5 đứa con." (Aya)

"Hở?! Cậu muốn nhiều thế sao, Aya? Tớ chỉ cần một là được..." (Lucy)

Chúng ta có hơi quá đà ở đây không?

"Mọi người! Chúng ta hãy đi tiếp!" (Leo)

Hoàng tử Leonard đã mắng chúng tôi.

"""Okay."""

Cuộc trò chuyện này không thể diễn ra trước mặt một đứa trẻ 9 tuổi.

"Quanh gốc cây lớn mà mọi người thấy ở đằng kia là nhà của ông nội, cũng là trưởng làng." (Lucy)

Tại nơi Lucy đang chỉ, chúng tôi có thể nhìn thấy một ngôi nhà tuyệt đẹp.

Đúng lúc đó, một nàng Elf bước ra khỏi ngôi nhà.

"Lâu rồi không gặp, Lucy. Vậy là em đã trở về."

"Aaa, Flona-oneechan! Chị về rồi!" (Lucy)

Một người chị khác của Lucy nhỉ?

Nàng Elf có vẻ ngoài tốt bụng với mái tóc bạc tuyệt đẹp và đôi mắt xanh lá cây đang mỉm cười.

"Để em giới thiệu với anh, Makoto. Người này là Vu Nữ của Mộc Quốc." (Lucy)

"?!"

Vu Nữ của Mộc Quốc đã xuất hiện?!


(Tluc: Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550 hoặc ngân hàng BIDV 6910814828. Cảm ơn mọi người.)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top